Chương 53: Tiếp cận sự thật
Đoạn Tự Uy Ni Tư
22/04/2020
Cái gì? Không phải Ung Minh Bể vì tiền mới nói ra cô gái sắp chết sao? Việc này có chút ngoài dự liệu của tôi.
Lẽ nào anh ta thật sự có năng lực nhìn được quá khứ, tương lai của con người?
Nếu anh ta đúng thật có bản lĩnh này thì cũng không kỳ lạ. Anh ta rất có khả năng cũng giống như Dư Bân vậy, là một người tài hoa hơn người, nhưng cũng là một tên yêu tiền.
Người như vậy cũng không có gì để trách cả. Thứ nhất người ta làm ra từ bản lĩnh của mình để ăn cơm, thứ hai là có ai lại không thích tiền cơ chứ.
Chỉ là cô gái có chút không thích ứng được, chỉ đứng lỳ tại chỗ, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. nhìn dáng vẻ của cô ấy, có vẻ sắp khóc đến nơi rồi.
Cô ấy sẽ chết sao?
Cô ấy bây giờ trông có vẻ rất khỏe mạnh, nếu như không phải có kẻ thù mà nói, căn bản không nghĩ ra được cô ấy sẽ chết như thế nào.
Còn nữa, Ung Minh Bễ còn nói ấn đường của cô ấy có hắc khí, ấn đường cũng chính là giữa trán, tôi cũng làm nghề này, nhưng tôi nhìn tới nhìn lui cũng không thấy được nơi có hắc khí đấy ở đâu.
Rốt cuộc lời của Ung Minh Bễ nói có đáng tin hay không?
Tôi lén lén lấy ra gương bát quái, chiếu vào mặt cô gái, nhưng cũng không có phát hiện gì.
Cuối cùng, cô gái bịt miệng, khóc chạy đi mất, bất luận là ai, biết được bản thân bắt buộc phải chết trong ba ngày tới, đều cảm thấy không dễ chịu. Khóc một chút, cũng không tính là gì.
Cuối cùng cũng đến lượt tôi rồi.
Tôi tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào thiên nhãn nhần nhân.
Thiên nhãn thần nhân nhìn vào tôi, đầu tiên anh ta chỉ “ ồ” một tiếng, sau đó vẻ mặt hốt hoảng. Có cảm giác như tên tội phạm bị cảnh sát bắt khi phạm tội quả tang.
Anh ta hình như sợ tôi? Nhưng chúng tôi vừa mới gặp nhau. Trước đây căn bản chưa từng gặp mặt cũng không hề có giao tình gì, anh ta không thể vô duyên vô cớ lại sợ tôi.
Hiện tại, tôi có ba vấn đề muốn hỏi anh ta, câu hỏi đầu tiên, anh ta đối với cây hòe biết gì?, câu hỏi thứ hai, anh ta có biết về cái chết liên tục của những cô gái trẻ trên núi không? Câu hỏi thứ ba, anh ta thực sự tàn nhẫn đến mức vì tiền mà bỏ qua mạng người hay sao?.
Tôi mở miệng nói: “tôi có ba điều muốn hỏi”
Ai biết được thiên nhãn thần nhân lại phất tay với tôi, “anh đi, anh đi cách xa tôi một chút, đừng nói là ba vấn đề, chỉ có một câu hỏi tôi cũng không trả lời anh, anh mau rời khỏi tôi”
Đây gọi là lòng hiếu khách gì vậy, lẽ nào anh ta nhìn ra được tôi rất nghèo, không có nhiều tiền đến cầu anh ta giải quyết vấn đề, vì vậy không muốn lãng phí lời nói sao?
Nhưng mà nhìn vào biểu hiện của anh ta, rõ ràng là dáng vẻ kinh sợ.
Tôi không tính rời đi, nhưng tôi không thể đấu lại nổi ba người bảo vệ, đem tôi đuổi ra ngoài.
Tôi ngã xuống đất, đột nhiên truyền tới cảm giác đau mông vô cũng thống khổ.
“Tha thu, cái quái gì vậy” tôi đứng dậy nhìn một cái, phát hiện có một chiếc kẹp tóc trên mặt đất, tôi ban nãy vừa hay ngồi lên chiếc kẹp tóc, nêu mông mới bị đau như vậy
Tôi nhặt kẹp tóc lên lên, tôi không biết tại sao, nó trông hơi quen, như thể tôi đã thấy nó ở đâu đó
Nhưng mà trước đó đã nhìn thấy nó ở đâu, tôi không thể nhớ nổi
Đợi tôi ra đến đại điện, Dư Bân, Chung Khiếu Thiên, hai người đi tới chỗ tôi
“Sao rồi, anh hỏi ra được gì rồi?”
Tôi đem mọi chuyện nói lại cho họ một lượt, bọn họ cũng không thể nghĩ thông chỗ này rốt cuộc có bí mật gì.
Chung Khiếu Thiên nhìn thấy cây kẹp tóc trong tay tôi, khuôn mặt liền biến đổi, nắm chặt lấy tay tôi, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, đây như là hận không thể ăn thịt tôi vậy, anh ta cố kìm nén xung lực mà hỏi tôi: “kẹp tóc của Tinh Vũ tại sao lại ở trong tay của anh?”
Cái gì? Chiếc kẹp tóc này là của Tinh Vũ? Chẳng trách tôi lại thấy nó quen thuộc như vậy.
Chung Khiếu Thiên lại nói: “đêm đầu tiên Tinh Vũ ra ngoài chơi, sau khi trở lại liền phát hiện không thấy nữa, tìm thế nào cũng tìm không thấy, đây là chiếc kẹp tóc cô ấy yêu thích nhất, nói, tại sao lại xuất hiện trên tay anh”
Tôi đứng không vững nữa, tôi nghĩ tôi càng ngày càng tiến gần đến sự thật rồi.
Chiếc kẹp tóc này, là tôi phát hiện ở trước cửa của thiên nhãn thần nhân.
,............
Đêm đó, ba chúng tôi ngồi trong phòng khách sạn, suy nghĩ về những sự kiện trong vài ngày qua, và mối liên hệ nào giữa những manh mối này.
Thư thông báo về cái chết, kẹp tóc, cây hòe, thiên nhãn thần nhân... liên hệ giữa những manh mối này.
Kẹp tóc được phát hiện ở trước cửa phòng thiên nhãn thần nhân, có thể suy đoán ngày đầu tiên Sở Thiên Vũ đã đến tìm thiên nhãn thần nhân, hơn nữa rất có khả năng đã gặp gỡ, Và Chung Khiếu Thiên cũng nói rằng khi Sở Thiên Vũ đến vào ngày đầu tiên, cô ấy đã đi ra ngoài một mình trong một thời gian dài, điều này càng khẳng định suy đoán của tôi.
Trong tình huống nào đi chăng nữa biết kẹp tóc mình bị mất không tìm thấy được, Không phải đại hỉ, chính là buồn phiền.
Phỏng từ nội dung bức thư nhìn thấy, rất có khả năng chính là Sở Tinh Vũ cũng biết bản thân mình sẽ chết
Đem tất cả những chuyện này đưa ra kết luận, Sở Tinh Vũ nhìn thấy Ung Minh Bễ, biết được từ chỗ anh ta, cô ấy sẽ sớm chết, vì vậy mất kẹp tóc thì cô cũng không để ý, bởi vì vẫn còn chìm đắm trong bi thương, vì vậy cô ấy mới viết thư trước.
Ung Minh Bễ nói rằng nếu một người chết, thì thực sự sẽ chết sao?
Vậy hôm nay anh ta nói cô gái sẽ chết, vậy cô gái đó sẽ thực sự chết sao?
Tôi nhai kẹo cao su, day day thái dương, để não mình thoải mái một chút, sau đó tiếp tục cần thận suy nghĩ vấn đề.
Đúng rồi, Ung Minh Bễ với cây hòe già có khả năng có quan hệ, hơn nữa, Sở Tinh Vũ cũng chết ở giao lộ cạnh cây hòe cổ thụ.
Vậy thì có thể nào cô gái hôm nay cũng có thể chết ở giao lộ cạnh cây hòe không?
Nghĩ về điều này, tôi không giấu được kích động mà đứng dậy
Tôi đem suy nghĩ của mình nói cho họ, Chung Khiếu Thiên trước giờ chưa từng tiếp xúc với ma quỷ, có chút khó tiếp thu, nhưng vấn đề này có liên quan đến chân tướng thực sự về cái chết của bạn gái anh ta, anh ta vẫn nghuyện ý tin tưởng, cùng chúng tôi đi bắt hung thủ.
Còn Dư Bân không cần phải nói, anh ta luôn trung thành đứng về phía tôi.
Rốt cuộc phải hay không cây hòe lớn chính là vấn đề, còn nữa, rốt cuộc Ung Minh Bễ thực sự có bản lĩnh hay là đang giả vờ. Tại sao anh ta phải từ chối trả lời tôi, việc tiếp theo đây, chính là đem vấn đề từng cái giải quyết.
Chúng tôi chuẩn bị tốt pháp khí đối phó với ma quỷ, sao đó chia ba đường.
Dư Bân đi tìm cô gái vào ban ngày, không chỉ lấy được lòng tin của cô ấy, một bên đi theo cô ấy, một bên bảo vệ cô ấy. Chung Khiếu Thiên đi đến giao lộ xem xem có gì bất thường, còn tôi đi tìm gặp dì lao công, tôi vẫn còn có rất nhiều điều muốn biết, mà dì ấy rất có khả năng có thể cho tôi biết được đáp án.
Cuối cùng, tôi hướng dẫn họ nhìn vào "Hòn đá thần núi" trong ngực xem xét thật kỹ và cất nó đi, chúng tôi mới có thể ở đây yên ổn mà sống tốt, rất có khả năng chính là nhờ hòn đá này đã phát huy hiệu quả, sơn thần đã phù hộ cho chúng tôi.
Mà những điều tôi không nói từng sự từng việc chính là, có khả năng chính vì Sở Tinh Vũ không có thần núi bảo vệ, khiến cho hồn ma có cơ hội lấy mạng của cô.
(ND: từ lúc 3 ng có mà Sở Tinh Vũ không có viên đá, tui đã nghi nghi rồi:v)
Lẽ nào anh ta thật sự có năng lực nhìn được quá khứ, tương lai của con người?
Nếu anh ta đúng thật có bản lĩnh này thì cũng không kỳ lạ. Anh ta rất có khả năng cũng giống như Dư Bân vậy, là một người tài hoa hơn người, nhưng cũng là một tên yêu tiền.
Người như vậy cũng không có gì để trách cả. Thứ nhất người ta làm ra từ bản lĩnh của mình để ăn cơm, thứ hai là có ai lại không thích tiền cơ chứ.
Chỉ là cô gái có chút không thích ứng được, chỉ đứng lỳ tại chỗ, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. nhìn dáng vẻ của cô ấy, có vẻ sắp khóc đến nơi rồi.
Cô ấy sẽ chết sao?
Cô ấy bây giờ trông có vẻ rất khỏe mạnh, nếu như không phải có kẻ thù mà nói, căn bản không nghĩ ra được cô ấy sẽ chết như thế nào.
Còn nữa, Ung Minh Bễ còn nói ấn đường của cô ấy có hắc khí, ấn đường cũng chính là giữa trán, tôi cũng làm nghề này, nhưng tôi nhìn tới nhìn lui cũng không thấy được nơi có hắc khí đấy ở đâu.
Rốt cuộc lời của Ung Minh Bễ nói có đáng tin hay không?
Tôi lén lén lấy ra gương bát quái, chiếu vào mặt cô gái, nhưng cũng không có phát hiện gì.
Cuối cùng, cô gái bịt miệng, khóc chạy đi mất, bất luận là ai, biết được bản thân bắt buộc phải chết trong ba ngày tới, đều cảm thấy không dễ chịu. Khóc một chút, cũng không tính là gì.
Cuối cùng cũng đến lượt tôi rồi.
Tôi tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào thiên nhãn nhần nhân.
Thiên nhãn thần nhân nhìn vào tôi, đầu tiên anh ta chỉ “ ồ” một tiếng, sau đó vẻ mặt hốt hoảng. Có cảm giác như tên tội phạm bị cảnh sát bắt khi phạm tội quả tang.
Anh ta hình như sợ tôi? Nhưng chúng tôi vừa mới gặp nhau. Trước đây căn bản chưa từng gặp mặt cũng không hề có giao tình gì, anh ta không thể vô duyên vô cớ lại sợ tôi.
Hiện tại, tôi có ba vấn đề muốn hỏi anh ta, câu hỏi đầu tiên, anh ta đối với cây hòe biết gì?, câu hỏi thứ hai, anh ta có biết về cái chết liên tục của những cô gái trẻ trên núi không? Câu hỏi thứ ba, anh ta thực sự tàn nhẫn đến mức vì tiền mà bỏ qua mạng người hay sao?.
Tôi mở miệng nói: “tôi có ba điều muốn hỏi”
Ai biết được thiên nhãn thần nhân lại phất tay với tôi, “anh đi, anh đi cách xa tôi một chút, đừng nói là ba vấn đề, chỉ có một câu hỏi tôi cũng không trả lời anh, anh mau rời khỏi tôi”
Đây gọi là lòng hiếu khách gì vậy, lẽ nào anh ta nhìn ra được tôi rất nghèo, không có nhiều tiền đến cầu anh ta giải quyết vấn đề, vì vậy không muốn lãng phí lời nói sao?
Nhưng mà nhìn vào biểu hiện của anh ta, rõ ràng là dáng vẻ kinh sợ.
Tôi không tính rời đi, nhưng tôi không thể đấu lại nổi ba người bảo vệ, đem tôi đuổi ra ngoài.
Tôi ngã xuống đất, đột nhiên truyền tới cảm giác đau mông vô cũng thống khổ.
“Tha thu, cái quái gì vậy” tôi đứng dậy nhìn một cái, phát hiện có một chiếc kẹp tóc trên mặt đất, tôi ban nãy vừa hay ngồi lên chiếc kẹp tóc, nêu mông mới bị đau như vậy
Tôi nhặt kẹp tóc lên lên, tôi không biết tại sao, nó trông hơi quen, như thể tôi đã thấy nó ở đâu đó
Nhưng mà trước đó đã nhìn thấy nó ở đâu, tôi không thể nhớ nổi
Đợi tôi ra đến đại điện, Dư Bân, Chung Khiếu Thiên, hai người đi tới chỗ tôi
“Sao rồi, anh hỏi ra được gì rồi?”
Tôi đem mọi chuyện nói lại cho họ một lượt, bọn họ cũng không thể nghĩ thông chỗ này rốt cuộc có bí mật gì.
Chung Khiếu Thiên nhìn thấy cây kẹp tóc trong tay tôi, khuôn mặt liền biến đổi, nắm chặt lấy tay tôi, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, đây như là hận không thể ăn thịt tôi vậy, anh ta cố kìm nén xung lực mà hỏi tôi: “kẹp tóc của Tinh Vũ tại sao lại ở trong tay của anh?”
Cái gì? Chiếc kẹp tóc này là của Tinh Vũ? Chẳng trách tôi lại thấy nó quen thuộc như vậy.
Chung Khiếu Thiên lại nói: “đêm đầu tiên Tinh Vũ ra ngoài chơi, sau khi trở lại liền phát hiện không thấy nữa, tìm thế nào cũng tìm không thấy, đây là chiếc kẹp tóc cô ấy yêu thích nhất, nói, tại sao lại xuất hiện trên tay anh”
Tôi đứng không vững nữa, tôi nghĩ tôi càng ngày càng tiến gần đến sự thật rồi.
Chiếc kẹp tóc này, là tôi phát hiện ở trước cửa của thiên nhãn thần nhân.
,............
Đêm đó, ba chúng tôi ngồi trong phòng khách sạn, suy nghĩ về những sự kiện trong vài ngày qua, và mối liên hệ nào giữa những manh mối này.
Thư thông báo về cái chết, kẹp tóc, cây hòe, thiên nhãn thần nhân... liên hệ giữa những manh mối này.
Kẹp tóc được phát hiện ở trước cửa phòng thiên nhãn thần nhân, có thể suy đoán ngày đầu tiên Sở Thiên Vũ đã đến tìm thiên nhãn thần nhân, hơn nữa rất có khả năng đã gặp gỡ, Và Chung Khiếu Thiên cũng nói rằng khi Sở Thiên Vũ đến vào ngày đầu tiên, cô ấy đã đi ra ngoài một mình trong một thời gian dài, điều này càng khẳng định suy đoán của tôi.
Trong tình huống nào đi chăng nữa biết kẹp tóc mình bị mất không tìm thấy được, Không phải đại hỉ, chính là buồn phiền.
Phỏng từ nội dung bức thư nhìn thấy, rất có khả năng chính là Sở Tinh Vũ cũng biết bản thân mình sẽ chết
Đem tất cả những chuyện này đưa ra kết luận, Sở Tinh Vũ nhìn thấy Ung Minh Bễ, biết được từ chỗ anh ta, cô ấy sẽ sớm chết, vì vậy mất kẹp tóc thì cô cũng không để ý, bởi vì vẫn còn chìm đắm trong bi thương, vì vậy cô ấy mới viết thư trước.
Ung Minh Bễ nói rằng nếu một người chết, thì thực sự sẽ chết sao?
Vậy hôm nay anh ta nói cô gái sẽ chết, vậy cô gái đó sẽ thực sự chết sao?
Tôi nhai kẹo cao su, day day thái dương, để não mình thoải mái một chút, sau đó tiếp tục cần thận suy nghĩ vấn đề.
Đúng rồi, Ung Minh Bễ với cây hòe già có khả năng có quan hệ, hơn nữa, Sở Tinh Vũ cũng chết ở giao lộ cạnh cây hòe cổ thụ.
Vậy thì có thể nào cô gái hôm nay cũng có thể chết ở giao lộ cạnh cây hòe không?
Nghĩ về điều này, tôi không giấu được kích động mà đứng dậy
Tôi đem suy nghĩ của mình nói cho họ, Chung Khiếu Thiên trước giờ chưa từng tiếp xúc với ma quỷ, có chút khó tiếp thu, nhưng vấn đề này có liên quan đến chân tướng thực sự về cái chết của bạn gái anh ta, anh ta vẫn nghuyện ý tin tưởng, cùng chúng tôi đi bắt hung thủ.
Còn Dư Bân không cần phải nói, anh ta luôn trung thành đứng về phía tôi.
Rốt cuộc phải hay không cây hòe lớn chính là vấn đề, còn nữa, rốt cuộc Ung Minh Bễ thực sự có bản lĩnh hay là đang giả vờ. Tại sao anh ta phải từ chối trả lời tôi, việc tiếp theo đây, chính là đem vấn đề từng cái giải quyết.
Chúng tôi chuẩn bị tốt pháp khí đối phó với ma quỷ, sao đó chia ba đường.
Dư Bân đi tìm cô gái vào ban ngày, không chỉ lấy được lòng tin của cô ấy, một bên đi theo cô ấy, một bên bảo vệ cô ấy. Chung Khiếu Thiên đi đến giao lộ xem xem có gì bất thường, còn tôi đi tìm gặp dì lao công, tôi vẫn còn có rất nhiều điều muốn biết, mà dì ấy rất có khả năng có thể cho tôi biết được đáp án.
Cuối cùng, tôi hướng dẫn họ nhìn vào "Hòn đá thần núi" trong ngực xem xét thật kỹ và cất nó đi, chúng tôi mới có thể ở đây yên ổn mà sống tốt, rất có khả năng chính là nhờ hòn đá này đã phát huy hiệu quả, sơn thần đã phù hộ cho chúng tôi.
Mà những điều tôi không nói từng sự từng việc chính là, có khả năng chính vì Sở Tinh Vũ không có thần núi bảo vệ, khiến cho hồn ma có cơ hội lấy mạng của cô.
(ND: từ lúc 3 ng có mà Sở Tinh Vũ không có viên đá, tui đã nghi nghi rồi:v)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.