Chương 58: Đi rồi
Hạ Ngân Hoàng
04/01/2021
"Cô gái này xinh đẹp thật..nhưng mà hình như dì có từng gặp cô ấy đúng không nhỉ"
Lục Dạ Thần thuận miệng cười trả lời.
"Cô ấy là Lạc Tư Nhiên.."
"Xoảng.." chiếc tách trà trên tay của Lục Thanh Ly rơi xuống vỡ toang ra, Lục Dạ Thần cũng giật mình nhìn bà ta.
"Dì sao vậy..?"
"À..dì thấy mệt rồi..dì về trước.."
Lục Thanh Ly nhanh chóng cầm túi xách rời đi như bị ma đuổi vậy, khuôn mặt của bà ta đột nhiên nghe đến tên của Lạc Tư Nhiên thì biến sắc rõ rệt.
Chiều đến, Lục Dạ Thần vốn sẽ tới bệnh viện thăm cô nhưng vì nghi ngờ Lục Thanh Ly nên hắn đã quay về dinh thự Lục Gia.
Lục lão gia gia đang uống trà nhìn thấy Lục Dạ Thần đột nhiên về suýt nữa thì sặc cả nước trà.
"Hiếm thấy con tự về đây nhỉ"
"Dì đâu rồi ạ ?"
"Trên lầu..nhưng mà cháu..."
"Cháu gặp dì ấy một chút.." Lục Dạ Thần cắt ngang lời rồi chậm rãi đi về phía lầu, nhưng đồng thời bà ta cũng từ lầu đi xuống.
"Thần..cháu mới đến à ?"
"Vâng".
Tất cả đều ngồi xuống bàn cơm, Lục phu nhân khá vui vẻ cả Lục lão gia gia cũng vui được một phần.
"Dì biết mẹ của Tư Nhiên sao ?"
"Khụ..khụ.." Lục Thanh Ly sửng người, tay run lên.
"Không..không có.."
"Con tự nhiên sao lại hỏi như vậy ?" Lục phu nhân từ tốn hỏi.
"Con chỉ thắc mắc thôi..".
Sau khi từ cổng nhà Lục Gia ra, Lục Dạ Thần lập tức cho người điều tra về Lục Thanh Ly ngay.
Sáng hôm sau, Lạc Tư Nhiên xuất viện quay về nhà.
Về đến dinh thự, Lạc Tư Nhiên nhìn xung quanh căn nhà một lát rồi lên phòng dọn dẹp lại tất cả đồ đạc rồi mang đi.
Quản gia nhìn thấy cô xách một cái vali lớn đi xuống thì kinh ngạc hỏi cô ngay.
"Phu nhân..cô muốn đi đâu sao"
"Tôi không còn là phu nhân nữa..nhờ dì đưa lại cho Lục Dạ Thần hai tờ giấy này".
Lạc Tư Nhiên nhẹ nhàng đưa hai tờ giấy cho quản gia rồi chậm rãi tiến ra khỏi cửa.
Tất cả không còn ý nghĩa gì với cô nữa, đến cuối cùng cô vẫn là người ra đi. Cô là người thua vì đã động lòng trước với hắn, hai người đều có một khoảng cách xa xôi đến mức không thể tưởng tượng được.
Quản gia lập tức gọi điện cho Lục Dạ Thần báo ngay, trong cuộc họp khi hắn vừa nhận được điện thoại thì lập tức quay về ngay.
Trong lòng hắn như lửa đốt, hắn lái xe nhanh đến nỗi chỉ mất mười lăm phút đã về đến dinh thự.
Lạc Tư Nhiên để lại một tờ là đơn ly hôn đã kí sẵn vào đó..còn một tờ là lá thư đầu tiên cũng là cuối cùng cô viết cho hắn.
Lục Dạ Thần thuận miệng cười trả lời.
"Cô ấy là Lạc Tư Nhiên.."
"Xoảng.." chiếc tách trà trên tay của Lục Thanh Ly rơi xuống vỡ toang ra, Lục Dạ Thần cũng giật mình nhìn bà ta.
"Dì sao vậy..?"
"À..dì thấy mệt rồi..dì về trước.."
Lục Thanh Ly nhanh chóng cầm túi xách rời đi như bị ma đuổi vậy, khuôn mặt của bà ta đột nhiên nghe đến tên của Lạc Tư Nhiên thì biến sắc rõ rệt.
Chiều đến, Lục Dạ Thần vốn sẽ tới bệnh viện thăm cô nhưng vì nghi ngờ Lục Thanh Ly nên hắn đã quay về dinh thự Lục Gia.
Lục lão gia gia đang uống trà nhìn thấy Lục Dạ Thần đột nhiên về suýt nữa thì sặc cả nước trà.
"Hiếm thấy con tự về đây nhỉ"
"Dì đâu rồi ạ ?"
"Trên lầu..nhưng mà cháu..."
"Cháu gặp dì ấy một chút.." Lục Dạ Thần cắt ngang lời rồi chậm rãi đi về phía lầu, nhưng đồng thời bà ta cũng từ lầu đi xuống.
"Thần..cháu mới đến à ?"
"Vâng".
Tất cả đều ngồi xuống bàn cơm, Lục phu nhân khá vui vẻ cả Lục lão gia gia cũng vui được một phần.
"Dì biết mẹ của Tư Nhiên sao ?"
"Khụ..khụ.." Lục Thanh Ly sửng người, tay run lên.
"Không..không có.."
"Con tự nhiên sao lại hỏi như vậy ?" Lục phu nhân từ tốn hỏi.
"Con chỉ thắc mắc thôi..".
Sau khi từ cổng nhà Lục Gia ra, Lục Dạ Thần lập tức cho người điều tra về Lục Thanh Ly ngay.
Sáng hôm sau, Lạc Tư Nhiên xuất viện quay về nhà.
Về đến dinh thự, Lạc Tư Nhiên nhìn xung quanh căn nhà một lát rồi lên phòng dọn dẹp lại tất cả đồ đạc rồi mang đi.
Quản gia nhìn thấy cô xách một cái vali lớn đi xuống thì kinh ngạc hỏi cô ngay.
"Phu nhân..cô muốn đi đâu sao"
"Tôi không còn là phu nhân nữa..nhờ dì đưa lại cho Lục Dạ Thần hai tờ giấy này".
Lạc Tư Nhiên nhẹ nhàng đưa hai tờ giấy cho quản gia rồi chậm rãi tiến ra khỏi cửa.
Tất cả không còn ý nghĩa gì với cô nữa, đến cuối cùng cô vẫn là người ra đi. Cô là người thua vì đã động lòng trước với hắn, hai người đều có một khoảng cách xa xôi đến mức không thể tưởng tượng được.
Quản gia lập tức gọi điện cho Lục Dạ Thần báo ngay, trong cuộc họp khi hắn vừa nhận được điện thoại thì lập tức quay về ngay.
Trong lòng hắn như lửa đốt, hắn lái xe nhanh đến nỗi chỉ mất mười lăm phút đã về đến dinh thự.
Lạc Tư Nhiên để lại một tờ là đơn ly hôn đã kí sẵn vào đó..còn một tờ là lá thư đầu tiên cũng là cuối cùng cô viết cho hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.