Chương 4: Là Lục Dạ Thần
Hạ Ngân Hoàng
04/01/2021
Tập đoàn Q.M \- Lục Thị.
Lục Dạ Thần hiện tại là chủ tịch đương nhiệm của một tập đoàn tài chính lớn mạnh như Q.M nên hầu như dạo này hắn vô cùng bận rộn với đống công việc chất cao như núi.
Hắn chỉ mới hai mươi chín tuổi nên quyết định cương vị chủ tịch này vẫn còn có vài người trong hội cổ đông không đồng ý, nhưng dù như thế bọn họ cũng đàng im lặng không thể phản đối thêm gì nữa. Năng lực và sự nhạy bén thông minh của hắn trong lĩnh vực chính trị quả thật không ai có thể phủ nhận, vấn đề họ đặt nặng là "kinh nghiệm"..nhưng đến giờ Lục Dạ Thần liên tục đem lại lợi ích và năng cao tỉ xuất kinh tế của Lục Thị khiến ai cũng căm lặng nể phục.
Lưu Quốc từ bên gõ cửa "cốc..cốc" tay còn cầm theo tư liệu và hồ sơ cần kí tên nhanh nhẹn đi vào để lên và không quên nói một điều "sếp..Lục lão gia gia có gọi ông ấy vô cùng tức giận..và còn.." Lục Dạ Thần khua tay chặn những lời nói kế tiếp của Lưu Quốc, ánh mắt sắc lạnh của hắn nhìn thẳng vào cậu khiến mồ hôi lạnh cũng tuột ra.
Lục Dạ Thần kí xong hết hồ sơ cần thiết "cậu cứ lo tốt chuyện ở công ty là được, ra ngoài trước đi" giọng nói khàn lạnh mang đầy uy quyền, Lưu Quốc lập tức lặng thinh cuối đầu cẩn thận nhận lại đống hồ sơ rồi nhanh chóng ra ngoài.
Hắn trong phòng dựa người về sau nhìn trầm mặt phía cửa sổ, loáng thoáng trong đầu hắn lại hiện ra hình ảnh một cô gái nào đó thậm chí cả mùi hương cứ lây hoay khiến hắn cứ như bị bức điên lên vậy.
"Chết tiệt.." hắn nhắm mắt lại thầm mắng một câu rối não nhìn sang điện thoại bàn định gọi nhưng lại thôi ai mà biết được cô gái đó là ai chứ..một người phụ nữ chỉ gặp và ngủ với nhau một đêm ngây cả cách nhận diện hắn còn chưa rõ sao mà muốn tìm là tìm được chứ.
Buổi ăn trưa tại dinh thự Lạc Gia.
Bàn ăn được bày trí khá nhiều đồ ăn ngon và mắc tiền nhưng không khí thì lại như chiến tranh vậy, Lạc Gia Xuyên và Lạc Mộng Châu cứ nhìn chầm chầm vào cô cứ như kẻ thù trăm năm mới gặp lại vậy, đáp lại thái độ của hai kẻ ngu xuẩn kia thì Lạc Tư Nhiên lại thoải mái ăn uống một cách tự nhiên cứ như không có ai ở đây vậy. Cách ăn uống của cô vô cùng nhẹ nhàng từ tốn nhưng lại cảm thấy thoải mái và tự nhiên, Hướng Thiệu Sương cười lạnh không muốn nhìn và gây thêm chuyện gì khiến Lạc Đức Quan không vui vì hiện tại ông ta rất cần Lạc Tư Nhiên trong việc liên hôn với tập đoàn Lục Thị.
Lạc Mộng Châu cười mỉa mai nhìn Lạc Tư Nhiên "chị ấy đúng là giống như mẹ mình...không biết thế nào là liêm sỉ".
Lạc Đức Quan dừng đũa nghiêm nghị hỏi lại cô ả "con nói cái gì vậy hả ?".
Lạc Mộng Châu đứng hẵn lên nhìn về phía cô "chị ta ở nước ngoài thản nhiên đi bar, hộp đêm thậm chí còn ngủ cùng đàn ông lạ ở đó nữa..." giọng điệu ả vô cùng khẳng định khiến Lạc Đức Quan có phần tức giận nhìn sang Lạc Tư Nhiên chờ câu giải thích.
Suốt thời gian cô ở nước ngoài Lạc Gia Xuyên đã cố tình thuê người theo dõi cô suốt hai mươi bốn trên hai mươi bốn và đương nhiên chuyện cô mơ màng vô tình ngủ cùng ai, đi đâu chắc chắn hắn ta đều sẽ biết nhưng người ngủ cùng Lạc Tư Nhiên thì hắn lại hoàn toàn không thể điều tra và biết được...đó là Lục Dạ Thần.
Lạc Tư Nhiên dừng đũa ánh mắt lạnh lùng nhìn sang hai con người đang mỉa mai mong chờ điều gì xấu xa đến với cô, Lạc Tư Nhiên lạnh giọng "muốn biết là ai đã ngủ cùng tôi không ?" tất cả nín lặng quan sát lắng nghe câu trả lời. Vốn dĩ ba mẹ con Hướng Thiệu Sương cứ nghĩ là hẵn là một tên đàn ông thấp hèn hoặc là một đại gia già khúa bao nuôi cô nhưng tất cả đều nín lặng trợn tròn mắt cho đến khi nghe câu trả lời của cô.
"Lục Dạ Thần..thái tử Lục gia chủ tịch đương nhiệm của Q.M... sao hả ? Hài lòng rồi chứ"
Lục Dạ Thần hiện tại là chủ tịch đương nhiệm của một tập đoàn tài chính lớn mạnh như Q.M nên hầu như dạo này hắn vô cùng bận rộn với đống công việc chất cao như núi.
Hắn chỉ mới hai mươi chín tuổi nên quyết định cương vị chủ tịch này vẫn còn có vài người trong hội cổ đông không đồng ý, nhưng dù như thế bọn họ cũng đàng im lặng không thể phản đối thêm gì nữa. Năng lực và sự nhạy bén thông minh của hắn trong lĩnh vực chính trị quả thật không ai có thể phủ nhận, vấn đề họ đặt nặng là "kinh nghiệm"..nhưng đến giờ Lục Dạ Thần liên tục đem lại lợi ích và năng cao tỉ xuất kinh tế của Lục Thị khiến ai cũng căm lặng nể phục.
Lưu Quốc từ bên gõ cửa "cốc..cốc" tay còn cầm theo tư liệu và hồ sơ cần kí tên nhanh nhẹn đi vào để lên và không quên nói một điều "sếp..Lục lão gia gia có gọi ông ấy vô cùng tức giận..và còn.." Lục Dạ Thần khua tay chặn những lời nói kế tiếp của Lưu Quốc, ánh mắt sắc lạnh của hắn nhìn thẳng vào cậu khiến mồ hôi lạnh cũng tuột ra.
Lục Dạ Thần kí xong hết hồ sơ cần thiết "cậu cứ lo tốt chuyện ở công ty là được, ra ngoài trước đi" giọng nói khàn lạnh mang đầy uy quyền, Lưu Quốc lập tức lặng thinh cuối đầu cẩn thận nhận lại đống hồ sơ rồi nhanh chóng ra ngoài.
Hắn trong phòng dựa người về sau nhìn trầm mặt phía cửa sổ, loáng thoáng trong đầu hắn lại hiện ra hình ảnh một cô gái nào đó thậm chí cả mùi hương cứ lây hoay khiến hắn cứ như bị bức điên lên vậy.
"Chết tiệt.." hắn nhắm mắt lại thầm mắng một câu rối não nhìn sang điện thoại bàn định gọi nhưng lại thôi ai mà biết được cô gái đó là ai chứ..một người phụ nữ chỉ gặp và ngủ với nhau một đêm ngây cả cách nhận diện hắn còn chưa rõ sao mà muốn tìm là tìm được chứ.
Buổi ăn trưa tại dinh thự Lạc Gia.
Bàn ăn được bày trí khá nhiều đồ ăn ngon và mắc tiền nhưng không khí thì lại như chiến tranh vậy, Lạc Gia Xuyên và Lạc Mộng Châu cứ nhìn chầm chầm vào cô cứ như kẻ thù trăm năm mới gặp lại vậy, đáp lại thái độ của hai kẻ ngu xuẩn kia thì Lạc Tư Nhiên lại thoải mái ăn uống một cách tự nhiên cứ như không có ai ở đây vậy. Cách ăn uống của cô vô cùng nhẹ nhàng từ tốn nhưng lại cảm thấy thoải mái và tự nhiên, Hướng Thiệu Sương cười lạnh không muốn nhìn và gây thêm chuyện gì khiến Lạc Đức Quan không vui vì hiện tại ông ta rất cần Lạc Tư Nhiên trong việc liên hôn với tập đoàn Lục Thị.
Lạc Mộng Châu cười mỉa mai nhìn Lạc Tư Nhiên "chị ấy đúng là giống như mẹ mình...không biết thế nào là liêm sỉ".
Lạc Đức Quan dừng đũa nghiêm nghị hỏi lại cô ả "con nói cái gì vậy hả ?".
Lạc Mộng Châu đứng hẵn lên nhìn về phía cô "chị ta ở nước ngoài thản nhiên đi bar, hộp đêm thậm chí còn ngủ cùng đàn ông lạ ở đó nữa..." giọng điệu ả vô cùng khẳng định khiến Lạc Đức Quan có phần tức giận nhìn sang Lạc Tư Nhiên chờ câu giải thích.
Suốt thời gian cô ở nước ngoài Lạc Gia Xuyên đã cố tình thuê người theo dõi cô suốt hai mươi bốn trên hai mươi bốn và đương nhiên chuyện cô mơ màng vô tình ngủ cùng ai, đi đâu chắc chắn hắn ta đều sẽ biết nhưng người ngủ cùng Lạc Tư Nhiên thì hắn lại hoàn toàn không thể điều tra và biết được...đó là Lục Dạ Thần.
Lạc Tư Nhiên dừng đũa ánh mắt lạnh lùng nhìn sang hai con người đang mỉa mai mong chờ điều gì xấu xa đến với cô, Lạc Tư Nhiên lạnh giọng "muốn biết là ai đã ngủ cùng tôi không ?" tất cả nín lặng quan sát lắng nghe câu trả lời. Vốn dĩ ba mẹ con Hướng Thiệu Sương cứ nghĩ là hẵn là một tên đàn ông thấp hèn hoặc là một đại gia già khúa bao nuôi cô nhưng tất cả đều nín lặng trợn tròn mắt cho đến khi nghe câu trả lời của cô.
"Lục Dạ Thần..thái tử Lục gia chủ tịch đương nhiệm của Q.M... sao hả ? Hài lòng rồi chứ"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.