Chương 11: Làm nữ nhân của tôi
Hạ Ngân Hoàng
04/01/2021
Lục lão gia gia từ xa đi lại, vẻ mặt bình thường nhưng vẫn lộ rõ chút vui mừng nhìn Lạc Tư Nhiên.
"Cô Lạc đây hẵn là bạn gái của cháu trai tôi ?" Lục lão gia gia cười nói.
"Lục lão tiên sinh..thật ra không phải như ngài nghỉ tôi và Lục tiên sinh chỉ là đồng nghiệp thôi " câu nói của cô dường như khá là thẳng thắng khiến cho ông cũng khựng lại mất vui nói "ầy..ta hiểu lầm rồi..tiếc thật".
Biết bao nhiêu cô gái mơ ước được đứng ở vị trí cạnh Lục Dạ Thần và nói chuyện vui vẻ được lòng Lục lão gia gia. Nhưng còn Lạc Tư Nhiên thì hoàn toàn ngược lại cô vẫn bình thường tác phong nho nhã và không hề tỏ ra chút gì gọi là vui mừng hứng hở khi đi cùng Lục Dạ Thần cả.
Lục lão thái và Lục phu nhân đi lại, hai người nhìn từ đầu đến chân nhận xét một loạt rồi chậm rãi nói "Lạc tiểu thư quả nhiên xinh đẹp như lời đồn..cử chỉ thướt tha nho nhã sang trọng" Lục phu nhân cười hiền hoà nhìn cô. Một cô gái mang nhan sắc mê hồn cả bà cũng phải công nhận như thế chả trách con trai bà lại để tâm nhiều đến vậy.
"Lục phu nhân đã quá khen rồi..." cô từ tốn cười nhẹ trả lời bà, Lục Dạ Thần cạnh bên cuối cùng cũng lên tiếng "mọi người ở đây con sẽ quay lại sau con có chút chuyện cần nói riêng với...Lạc tiểu thư đây" hắn nhìn sang Lạc Tư Nhiên cười nham hiểm rồi ngang nhiên nắm chặt tay cô kéo đi.
Lục lão gia gia mỉm cười ra tiếng "haha ... thằng nhóc đó cuối cùng cũng có người trói lại được rồi" Lục lão thái cũng vô cùng hài lòng về cô gái nhỏ này, chỉ còn mỗi Lục phu nhân..bà không phải là không thích Lạc Tư Nhiên chỉ là cô gái này quá xinh đẹp trong ánh mắt của cô lộ ra một chút gì đó lạnh lẽo và sự tham vọng tâm tư khó lường khiến bà có chút không thích cô.
Phía sau dinh thự.
"Anh lên cơn điên à" Lạc Tư Nhiên hất mạnh tay của hắn ra lớn tiếng, cổ tay nhỏ bé trắng nõn của cô bị hắn siết mạnh đến nổi đỏ lần lên.
Lục Dạ Thần không quan tâm đến mấy câu chửi bới của cô mà thẳng thừng ôm lấy cô hun cuồng nhiệt làm cô không kịp phản kháng...
"A.." cô thật không biết còn cách nào ngoài việc cắn thật mạnh vào môi hắn rồi đẩy hắn ra.
"Em dám cắn tôi?" Hắn từ từ lao đi vết máu trên môi ám mị nhìn cô, làm cô cũng run người nhìn hắn "có gì mà tôi không dám chứ".
Lục Dạ Thần tiến gần lại, không khí yên lặng "làm nữ nhân của tôi đi" một câu nói lạnh lùng như thế khiến cô khựng người nhìn hắn, gì mà làm nữ nhân của hắn chứ..cung là tình nhân thấp hèn thôi cô mà cần sao.
"Anh muốn lên giường cùng tôi đến loạn trí rồi sao ?"
Giọng nói mê hồn như câu dẫn hắn, bàn tay nhỏ nhắn mền mại nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt hắn.
"Đúng là một tiểu hồ ly..." hắn áp sát môi gần đến cô thì "aa.." gót giầy nhọn cứng của Lạc Tư Nhiên đạp mạnh lên chân hắn khiến hắn rên lên một tiếng đau đớn buông cô lùi về sau.
"Lục tiên sinh...tôi quên nói với anh là loại người như anh không phải kiểu tôi thích" cô hững hờ hất tóc ra sau cười lạnh rời đi.
Trái ngược với sự tức giận thì Lục Dạ Thần lại cười tà mị đáng sợ...hắn nhìn cô bằng ánh mắt đầy sự chiếm đoạt "Lạc Tư Nhiên...em nhất định phải là của tôi" hắn thầm nói một câu giọng điệu khàn lạnh càng khiến cho người ta cảm thấy lạnh người hơn và tin rằng điều đó sẽ xảy ra.
"Cô Lạc đây hẵn là bạn gái của cháu trai tôi ?" Lục lão gia gia cười nói.
"Lục lão tiên sinh..thật ra không phải như ngài nghỉ tôi và Lục tiên sinh chỉ là đồng nghiệp thôi " câu nói của cô dường như khá là thẳng thắng khiến cho ông cũng khựng lại mất vui nói "ầy..ta hiểu lầm rồi..tiếc thật".
Biết bao nhiêu cô gái mơ ước được đứng ở vị trí cạnh Lục Dạ Thần và nói chuyện vui vẻ được lòng Lục lão gia gia. Nhưng còn Lạc Tư Nhiên thì hoàn toàn ngược lại cô vẫn bình thường tác phong nho nhã và không hề tỏ ra chút gì gọi là vui mừng hứng hở khi đi cùng Lục Dạ Thần cả.
Lục lão thái và Lục phu nhân đi lại, hai người nhìn từ đầu đến chân nhận xét một loạt rồi chậm rãi nói "Lạc tiểu thư quả nhiên xinh đẹp như lời đồn..cử chỉ thướt tha nho nhã sang trọng" Lục phu nhân cười hiền hoà nhìn cô. Một cô gái mang nhan sắc mê hồn cả bà cũng phải công nhận như thế chả trách con trai bà lại để tâm nhiều đến vậy.
"Lục phu nhân đã quá khen rồi..." cô từ tốn cười nhẹ trả lời bà, Lục Dạ Thần cạnh bên cuối cùng cũng lên tiếng "mọi người ở đây con sẽ quay lại sau con có chút chuyện cần nói riêng với...Lạc tiểu thư đây" hắn nhìn sang Lạc Tư Nhiên cười nham hiểm rồi ngang nhiên nắm chặt tay cô kéo đi.
Lục lão gia gia mỉm cười ra tiếng "haha ... thằng nhóc đó cuối cùng cũng có người trói lại được rồi" Lục lão thái cũng vô cùng hài lòng về cô gái nhỏ này, chỉ còn mỗi Lục phu nhân..bà không phải là không thích Lạc Tư Nhiên chỉ là cô gái này quá xinh đẹp trong ánh mắt của cô lộ ra một chút gì đó lạnh lẽo và sự tham vọng tâm tư khó lường khiến bà có chút không thích cô.
Phía sau dinh thự.
"Anh lên cơn điên à" Lạc Tư Nhiên hất mạnh tay của hắn ra lớn tiếng, cổ tay nhỏ bé trắng nõn của cô bị hắn siết mạnh đến nổi đỏ lần lên.
Lục Dạ Thần không quan tâm đến mấy câu chửi bới của cô mà thẳng thừng ôm lấy cô hun cuồng nhiệt làm cô không kịp phản kháng...
"A.." cô thật không biết còn cách nào ngoài việc cắn thật mạnh vào môi hắn rồi đẩy hắn ra.
"Em dám cắn tôi?" Hắn từ từ lao đi vết máu trên môi ám mị nhìn cô, làm cô cũng run người nhìn hắn "có gì mà tôi không dám chứ".
Lục Dạ Thần tiến gần lại, không khí yên lặng "làm nữ nhân của tôi đi" một câu nói lạnh lùng như thế khiến cô khựng người nhìn hắn, gì mà làm nữ nhân của hắn chứ..cung là tình nhân thấp hèn thôi cô mà cần sao.
"Anh muốn lên giường cùng tôi đến loạn trí rồi sao ?"
Giọng nói mê hồn như câu dẫn hắn, bàn tay nhỏ nhắn mền mại nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt hắn.
"Đúng là một tiểu hồ ly..." hắn áp sát môi gần đến cô thì "aa.." gót giầy nhọn cứng của Lạc Tư Nhiên đạp mạnh lên chân hắn khiến hắn rên lên một tiếng đau đớn buông cô lùi về sau.
"Lục tiên sinh...tôi quên nói với anh là loại người như anh không phải kiểu tôi thích" cô hững hờ hất tóc ra sau cười lạnh rời đi.
Trái ngược với sự tức giận thì Lục Dạ Thần lại cười tà mị đáng sợ...hắn nhìn cô bằng ánh mắt đầy sự chiếm đoạt "Lạc Tư Nhiên...em nhất định phải là của tôi" hắn thầm nói một câu giọng điệu khàn lạnh càng khiến cho người ta cảm thấy lạnh người hơn và tin rằng điều đó sẽ xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.