Chương 2: Vương vấn
Hạ Ngân Hoàng
04/01/2021
Sân bay ở New York.
Lưu Quốc \- Thư kí chủ tịch đang cùng một đám người khá đông đứng chờ vị CEO của họ đến, mặt ai cũng căng thẳng như dây đàn vậy "sếp ơi..cuối cùng anh đã đến Lục gia gia rất giận vừa gọi đến bảo anh về ngay lập tức" Lưu Quốc vừa thấy Lục Dạ Thần tới thì mừng muốn khóc chạy lại tường trình lại cuộc gọi của Lục gia gia gọi đến cho hắn.
Lục Dạ Thần chậm rãi đi lên máy bay "tôi biết rồi cậu mau đọc tiếp lịch trình đi" Lưu Quốc tuân lệnh lấy từ trong áo một quyển sổ ghi tất cả lịch trình của Lục Dạ Thần đọc một loạt trong gần nữa chuyến bay.
Khi chuyến bay của Lục Dạ Thần cất cánh thì Lạc Tư Nhiên mới vừa chạy đến, vừa đến sân bay thì ba người mặc áo đen có một người là nữ đi đến "tiểu thư.. chủ tịch đang đợi cô về" cô chán nãn nhìn bọn họ rủ rượi miễn cưỡng im lặng đi theo họ lên máy bay về nước.
Lục Dạ Thần ngồi trên máy bay nhìn ra cửa sổ lại đột nhiên nghĩ đến cô gái hôm qua, mùi hương vẫn còn cứ vương vấn khiến hắn thật bồn chồn khó chịu. Sao hắn cứ nghĩ về cô thế nhỉ chỉ là một đêm thôi mà lần đầu tiên có một người phụ nữ khiến hắn cứ vấn vương như thế này "Lưu Quốc, lão già nhà tôi bảo tôi gấp gáp về như thế làm gì" hắn bình thản lên tiếng Lưu Quốc vội vàng đáp lại cẩn thận "thưa sếp, Lục lão tiên sinh bảo anh về xem mắt tiểu thư của tập đoàn Lạc thị" hắn chỉ nhếch môi cười không thèm nhìn ảnh mà Lưu Quốc đưa lạnh giọng "ném nó đi, tôi sẽ không bao giờ đi và cưới mấy người phụ nữ tầm thường thế đâu" dù chưa xem ảnh mà hắn mạnh miệng khẳng định thế rồi nên Lưu Quốc cất đi quay về chỗ.
Máy bay bắt đầu đáp xuống, Lục Dạ Thần lên xe đi thẳng đến công ty không quay về Lục gia, một bên là Lục lão tiên sinh một bên là tổng tài lạnh lùng Lục Dạ Thần, Lưu Quốc không biết phải nói làm sao nữa đây.
Ở dinh thự Lục gia.
Sau khi Lưu Quốc gọi điện thông báo lại cho Lục gia gia thì ông không khỏi tức giận thêm, Lục lão thái và Lục phu nhân ngồi xuống khuyên nhủ "ba cẩn thận để con gọi điện cho nó về" Lục phu nhân mang điện thoại ra điện nhưng tức hơn thằng con này của bà tắt ngang như thế. Lục lão thái trước giờ thương yêu Lục Dạ Thần nhất nhưng cũng quở trách "cái thằng nhóc này thật là..ta sẽ dậy dỗ nó lại mới được". Lục lão gia gia cũng hết cách ngồi xuống.
Từ nhỏ Lục Dạ Thần đã được nuông chiều hơn bất kì đứa trẻ nào cùng trang lứa, cho đến khi lớn lên những cuộc ăn chơi nào Lục Dạ Thần cũng đều có thậm chí còn có tiếng tâm. Nhưng hắn lại cực kì thông minh và kinh doanh rất giỏi trong giới chính trị, bất kì ai nghe tên hắn cũng phải kiên nể hết mười phần, vì như thế tập đoàn tài chính Q.M đã vững mạnh và quyền thế vô cùng, biết bao nhiêu người đỗ hết tâm sức chỉ mong có thể làm xui gia với Lục gia.
Lưu Quốc \- Thư kí chủ tịch đang cùng một đám người khá đông đứng chờ vị CEO của họ đến, mặt ai cũng căng thẳng như dây đàn vậy "sếp ơi..cuối cùng anh đã đến Lục gia gia rất giận vừa gọi đến bảo anh về ngay lập tức" Lưu Quốc vừa thấy Lục Dạ Thần tới thì mừng muốn khóc chạy lại tường trình lại cuộc gọi của Lục gia gia gọi đến cho hắn.
Lục Dạ Thần chậm rãi đi lên máy bay "tôi biết rồi cậu mau đọc tiếp lịch trình đi" Lưu Quốc tuân lệnh lấy từ trong áo một quyển sổ ghi tất cả lịch trình của Lục Dạ Thần đọc một loạt trong gần nữa chuyến bay.
Khi chuyến bay của Lục Dạ Thần cất cánh thì Lạc Tư Nhiên mới vừa chạy đến, vừa đến sân bay thì ba người mặc áo đen có một người là nữ đi đến "tiểu thư.. chủ tịch đang đợi cô về" cô chán nãn nhìn bọn họ rủ rượi miễn cưỡng im lặng đi theo họ lên máy bay về nước.
Lục Dạ Thần ngồi trên máy bay nhìn ra cửa sổ lại đột nhiên nghĩ đến cô gái hôm qua, mùi hương vẫn còn cứ vương vấn khiến hắn thật bồn chồn khó chịu. Sao hắn cứ nghĩ về cô thế nhỉ chỉ là một đêm thôi mà lần đầu tiên có một người phụ nữ khiến hắn cứ vấn vương như thế này "Lưu Quốc, lão già nhà tôi bảo tôi gấp gáp về như thế làm gì" hắn bình thản lên tiếng Lưu Quốc vội vàng đáp lại cẩn thận "thưa sếp, Lục lão tiên sinh bảo anh về xem mắt tiểu thư của tập đoàn Lạc thị" hắn chỉ nhếch môi cười không thèm nhìn ảnh mà Lưu Quốc đưa lạnh giọng "ném nó đi, tôi sẽ không bao giờ đi và cưới mấy người phụ nữ tầm thường thế đâu" dù chưa xem ảnh mà hắn mạnh miệng khẳng định thế rồi nên Lưu Quốc cất đi quay về chỗ.
Máy bay bắt đầu đáp xuống, Lục Dạ Thần lên xe đi thẳng đến công ty không quay về Lục gia, một bên là Lục lão tiên sinh một bên là tổng tài lạnh lùng Lục Dạ Thần, Lưu Quốc không biết phải nói làm sao nữa đây.
Ở dinh thự Lục gia.
Sau khi Lưu Quốc gọi điện thông báo lại cho Lục gia gia thì ông không khỏi tức giận thêm, Lục lão thái và Lục phu nhân ngồi xuống khuyên nhủ "ba cẩn thận để con gọi điện cho nó về" Lục phu nhân mang điện thoại ra điện nhưng tức hơn thằng con này của bà tắt ngang như thế. Lục lão thái trước giờ thương yêu Lục Dạ Thần nhất nhưng cũng quở trách "cái thằng nhóc này thật là..ta sẽ dậy dỗ nó lại mới được". Lục lão gia gia cũng hết cách ngồi xuống.
Từ nhỏ Lục Dạ Thần đã được nuông chiều hơn bất kì đứa trẻ nào cùng trang lứa, cho đến khi lớn lên những cuộc ăn chơi nào Lục Dạ Thần cũng đều có thậm chí còn có tiếng tâm. Nhưng hắn lại cực kì thông minh và kinh doanh rất giỏi trong giới chính trị, bất kì ai nghe tên hắn cũng phải kiên nể hết mười phần, vì như thế tập đoàn tài chính Q.M đã vững mạnh và quyền thế vô cùng, biết bao nhiêu người đỗ hết tâm sức chỉ mong có thể làm xui gia với Lục gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.