Chương 20
Chichi_sam
08/08/2013
Tối hôm đó nó quyết định đi dạo để xả stress.Và cái đuôi Kim Jun cũng
quyết phải đi theo cho bằng được cho dù nó tìm đủ mọi cách để từ chối.
Nhưng cuối cùng cái đuôi đó vẫn chiến thắng.Thế là nó làm bộ mặt méo xẹo trông đến thê thảm để đi chơi.Trái lại với vẻ ủ rột của nó tên này lại
vui vẻ hết sức.Hắn cứ kéo nó chạy hết chỗ này đến chỗ khác.Ăn hết cái
này đến cái nọ làm cho nó mệt muốn lả luôn. Mệt thì mệt nhưng mà cả 2
lại rất vui. Bất giác nó lại nhớ đến ông chồng đáng yêu đang ở nhà của
mình. Và nó phì cười. Tên Jun thấy nó cười thì lấy làm ngạc nhiên.
- Này ! Cô làm sao thế???
-Chả làm sao cả – Nó thờ ơ quay qua ngắm nhìn cảnh vật.
- Nói cho tôi biết đi muk…Tên này vẫn cố năn nỉ.
- Không – Nó thẳng thừng từ chối.
- Hay để tôi đoán nhé.Uhm…Tôi nghĩ có 3 khả năng – Hắn vừa sờ cằm vừa nói.
- Khả năng 1??? – Nó tò mò.
- Cô đang tưởng tượng ra một giấc mơ đẹp…và…cô là nhân vật nữ chính. Một nàng công chúa xinh đẹp, kiều diễm và…- Hắn lấp lửng.
- Và…thế nào nữa?? Nhân vật nam chính là ai?? Nếu tôi đoán k nhầm thì ng đó là anh – Nó nói mà da gà da vịt sởn hết cả lên. Gì chứ cho dù đàn ông trên thế gian này die hết thì nó cũng k mơ tưởng đến cái tên thuộc giới tính thứ 3 này đâu.
- Bingo!! Cô cũng thông minh đấy. Tôi sẽ là chàng bạch mã hoàng tử đẹp trai lung linh rạng ngời, còn cô sẽ là một nàng công chúa xinh đẹp. Chúng ta sẽ là một cặp đôi trai tài gái sắc bước ra từ thế giới cổ tích. Và lúc đó chắc chắn chúng ta sẽ phải tham gia mấy cái chương trình ở đất nước cô đag sống như là bước nhảy hoàn vũ, cặp đôi hoàn hảo hay là đi thi Vietnam got tallen cũng được – Hắn cứ đứng đấy luyên thuyên mà k biết rằng nó đả lỉnh đi từ lúc nào, đến lúc nhận ra thì nó đã mất tiêu ở xó xỉnh nào rồi. Hắn hét lên :
- Sally !!! Cô đâu rồi. Tôi còn chưa nói hết 2 khả năng còn lại mà.
Xong hắn lại vội vàng chạy đi tìm nó.
Nó ở trog thấy hắn náo loạn như thế thì tự cười một mình. Quay đầu lại thì “rầm”…đầu nó đâm phải một cái vật thể gì đó cứng đến lạ thường. Nó lấy tay sờ sờ đầu rồi kêu lên :
- Má ơi !! Ai trồng cột điện ở giữa đường thế này???
- Cột điện?? Này nhóc tôi….. – Tên này chưa kịp nói hết thì nó đã nhảy dựng lên.
- Ối cha mẹ ơi, cột điện biết nói.
- Này!! Nhóc ngẩng mặt lên nhìn xem tôi là ai mà dám kêu cột điện hả? – Người kia tức giận ra lệnh.
- Hả??? – Nó từ từ ngẩng mặt lên – Joo ! – Nó ngạc nhiên tột độ
- Cốc – Anh gõ đầu nó một cái đau rồi nói – Ai cho e kêu cái tên vàng ngọc của anh ra như vậy hả?
- Vàng ngọc?? Có mà vàng nổi thì có – Nó lẩm bẩm.
- Em đag nói cái gì vậy? – Anh hỏi.
- K có j – Nó ngó lơ.
Cùng lúc đấy tại VN
- Gia Bảo ah ! Đi đi mà. Em năn nỉ a đó – Ả hồ ly cầm tay hắn lay lay trưng ra cái bộ mặt ” ngìn lớp son phấn” nom mà muốn ọe.
- Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa bạn mới hiểu nhỉ? – Tôi bận. Vì thế bỏ cái tay bạn ra, đừng lm phiền tôi nữa – Hắn lạnh lùng hất tay ả ra làm cho ả lảo đảo suýt té
- Anh…anh – Cô ta ré lênư
- Này! Mặt dày. Cô có thôi ngay đi k hả? Đừng có lợi dụng lúc chị hai tôi đi mà õng ẽo vs anh rể nhá. Nói cho cô biết cô…k đáng 1 xu – Kim Ly chạy lại chỗ hắn vênh mặt nói.
- Đúng. Đồ k đáng 1 xu – Sam và Windy cũng ns theo
- Chúng mày nói cái gì hả? K dáng 1 xu à. Hừ. Tao cho chúng mày chết – Ả nói rồi hùng hổ nhảy vào túm tóc Kim Ly. Nhỏ Ly cũng k kém cạnh mà bật lại nhiệt tình. Thế là 1 cuộc xung đột giữa 2 cô nàng danh giá.
- Con ranh. Dám **** bà ah? Mày chết đi. Chết đi này – Mỗi câu nói là 1 cái dựt tóc hay một cú tát, cào, cấu, cắn, xé mà ả Đan dành tặng nhỏ Ly
- Này ! Mày chửa hoang với thằng nào mà sinh ra được tao vậy hả? Hồ ly tinh..Nhỏ Ly vừa tránh né, vừa phản công, vừa đốp lại nhiệt tình những câu nói của ả Đan.
- Mày……Ả Đan tức giân k nói lên lời
- Này thì mày với chả tao này – Sau câu nói đấy là ” xoạc”. Cái váy màu vàng chóe của ả Đan rách làm 2. Và 1 cái dạp làm ả ngã xõng xoài ra đất. Nhỏ Ly cùng với Sam và Windy đứng cười hả hê sung sướng vì chiến lợi phẩm ms thu được. Còn ả Đan thì từ mặt tái mét xotg lại chuyến sang đỏ bừng -> Xanh. Chuyển biến trên khuân mặt làm ả ko khác j một con tắc kè bông.Một lúc sau như biết ngại nhỏ mới hét ầm lên rồi khóc nức nở. Hắn cảm thấy thương xot cho ả lên mới với láy cái áo khoác khoác lên người ả rồi đỡ ả đứng lên. Ả ta thấy hắn quan tâm đến mình thì được đà lấn tới nũng nịu xà vào lòng hắn. Ra vẻ ấm ức xụt xịt nói:
- Bảo ah! A phải lấy lại công bằng cho em.
- Đồ hã-m tài. Đồ tâm thần phân liệt. Gái già ko biết ngại. Có phải mày thíc trọc đâù ko hả? Để bà đây giúp đỡ may nhá_ Kly bực tức giở giọng dân chợ búa hùng hổ xắn tay áo chuẩn bị xoog vào.
- Thôi đùa thế là đã quá đủ rồi đó Kly. Em mà giúp nữa là trường mình chuẩn bị thành lập hội ” trọc kute” là vừa đấy_ Way cợt nhả vừa cười vừa nói.
- Hoho. Hay là thế nhỉ? Sẵn tiện đây tôi xin thông báo. Bạn Hồ Ly Tinh ái nhầm Hồ Linh Đan của chúng ta sắp thành lập hội ” trọc kute”. Ai có nhu cầu thì hãy đăng kí tại đây._ Ly nói to vẻ mặt hồ hởi.
- Móm. Im mồm ngay cho tao. Mày thíc thành lập hội ” răng lợi” hả_ Ả Linh Đan cũng mạnh miệng cãi lại.
- Cái con bố lung hàng dưới mẹ lay hàng trên kia. Lần này thì mày chết chắc rồi_ Ly xông vào cùng với cái nắm tay trông thật hùng dũng mạnh mẽ lsao.
Tiếp sau đó thì khỏi nói mọi người cũng biết. Nhưng thôi cứ kể cho nó có vậy. Cú đám vừa chạm vào mồm của LĐan thì mọi người xung quanh đã nghe thấy 1 tiếng hét chối tai và kèm theo đó là 1 dòng máu đỏ tươi trào ra khỏi miệng với chiếc răng lung lay sắp rụng.
- Ôi! Mẹ ơi. Mồm mày làm = xi măng cốt thép hay so mà cứng tek. Phồng cả tay tao lên rồi. Quả này lại phải đi “thẩm mĩ tay thôi”_ Kly cầm cái tay xuýt xoa mà ko để ý đến nạn nhân đang nằm la lietj một đống ở dưới đất kia.
- Huhu. Tao sẽ kiện mày. Mày dám làm rụng răng t. Ối bố mẹ ơi. Cứu con. Chảy máu quá trời ne._ Ả Đan bù lu bù loa lên làm cho mọi người ko khỏi thương xót. Có 1 số đứa có thiện ý còn nói rằng:” Sao ko bay luôn hẳn hàng tiền đạo đi nhỉ?”
Quay trở về với nó nào:
- Em dám bảo lời nói của anh là vàng nổi hả? Này thì vàng này._ Anh vừa nói vừa đưa tay thọc léc nó.
- Ối_ Nó cũng nhảy dựng lên rồi tiện tay ” vơ” luôn 1 chùm tóc của anh.
- Au. Đau quá em vừa làm j anh thế này?_ Anh nhảy dựng lên. Tay xoa xoa mảng tóc vừa bị nó làm thịt.
- Haha. Tóc…haha…tóc của anh.. Bị jwtj rồi..haha._ Nóa ôm bụng cươi nắc nẻ như con bệnh.
- Huhu. Từ thời cha sanh mẹ đẻ đến jowf đâu có ai dám giựt tóc của a đâu. Em là ng đầu tiên đó. Bắt đền em đó- A ôm mặt giả vờ khóc.
- Được thôi. Vậy chúng ta đi ngắm hoa nào._ Nó nắm tay anh chạy đi với suy nghĩ: ” nhất định mình phải mang chỏm tóc này đi xét nghiệm mới được. Nhỡ đâu lại có phép màu sảy ra”. Nó ôm ý tưởng đó đi chơi vs anh rất vui vẻ.
- Này ! Cô làm sao thế???
-Chả làm sao cả – Nó thờ ơ quay qua ngắm nhìn cảnh vật.
- Nói cho tôi biết đi muk…Tên này vẫn cố năn nỉ.
- Không – Nó thẳng thừng từ chối.
- Hay để tôi đoán nhé.Uhm…Tôi nghĩ có 3 khả năng – Hắn vừa sờ cằm vừa nói.
- Khả năng 1??? – Nó tò mò.
- Cô đang tưởng tượng ra một giấc mơ đẹp…và…cô là nhân vật nữ chính. Một nàng công chúa xinh đẹp, kiều diễm và…- Hắn lấp lửng.
- Và…thế nào nữa?? Nhân vật nam chính là ai?? Nếu tôi đoán k nhầm thì ng đó là anh – Nó nói mà da gà da vịt sởn hết cả lên. Gì chứ cho dù đàn ông trên thế gian này die hết thì nó cũng k mơ tưởng đến cái tên thuộc giới tính thứ 3 này đâu.
- Bingo!! Cô cũng thông minh đấy. Tôi sẽ là chàng bạch mã hoàng tử đẹp trai lung linh rạng ngời, còn cô sẽ là một nàng công chúa xinh đẹp. Chúng ta sẽ là một cặp đôi trai tài gái sắc bước ra từ thế giới cổ tích. Và lúc đó chắc chắn chúng ta sẽ phải tham gia mấy cái chương trình ở đất nước cô đag sống như là bước nhảy hoàn vũ, cặp đôi hoàn hảo hay là đi thi Vietnam got tallen cũng được – Hắn cứ đứng đấy luyên thuyên mà k biết rằng nó đả lỉnh đi từ lúc nào, đến lúc nhận ra thì nó đã mất tiêu ở xó xỉnh nào rồi. Hắn hét lên :
- Sally !!! Cô đâu rồi. Tôi còn chưa nói hết 2 khả năng còn lại mà.
Xong hắn lại vội vàng chạy đi tìm nó.
Nó ở trog thấy hắn náo loạn như thế thì tự cười một mình. Quay đầu lại thì “rầm”…đầu nó đâm phải một cái vật thể gì đó cứng đến lạ thường. Nó lấy tay sờ sờ đầu rồi kêu lên :
- Má ơi !! Ai trồng cột điện ở giữa đường thế này???
- Cột điện?? Này nhóc tôi….. – Tên này chưa kịp nói hết thì nó đã nhảy dựng lên.
- Ối cha mẹ ơi, cột điện biết nói.
- Này!! Nhóc ngẩng mặt lên nhìn xem tôi là ai mà dám kêu cột điện hả? – Người kia tức giận ra lệnh.
- Hả??? – Nó từ từ ngẩng mặt lên – Joo ! – Nó ngạc nhiên tột độ
- Cốc – Anh gõ đầu nó một cái đau rồi nói – Ai cho e kêu cái tên vàng ngọc của anh ra như vậy hả?
- Vàng ngọc?? Có mà vàng nổi thì có – Nó lẩm bẩm.
- Em đag nói cái gì vậy? – Anh hỏi.
- K có j – Nó ngó lơ.
Cùng lúc đấy tại VN
- Gia Bảo ah ! Đi đi mà. Em năn nỉ a đó – Ả hồ ly cầm tay hắn lay lay trưng ra cái bộ mặt ” ngìn lớp son phấn” nom mà muốn ọe.
- Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa bạn mới hiểu nhỉ? – Tôi bận. Vì thế bỏ cái tay bạn ra, đừng lm phiền tôi nữa – Hắn lạnh lùng hất tay ả ra làm cho ả lảo đảo suýt té
- Anh…anh – Cô ta ré lênư
- Này! Mặt dày. Cô có thôi ngay đi k hả? Đừng có lợi dụng lúc chị hai tôi đi mà õng ẽo vs anh rể nhá. Nói cho cô biết cô…k đáng 1 xu – Kim Ly chạy lại chỗ hắn vênh mặt nói.
- Đúng. Đồ k đáng 1 xu – Sam và Windy cũng ns theo
- Chúng mày nói cái gì hả? K dáng 1 xu à. Hừ. Tao cho chúng mày chết – Ả nói rồi hùng hổ nhảy vào túm tóc Kim Ly. Nhỏ Ly cũng k kém cạnh mà bật lại nhiệt tình. Thế là 1 cuộc xung đột giữa 2 cô nàng danh giá.
- Con ranh. Dám **** bà ah? Mày chết đi. Chết đi này – Mỗi câu nói là 1 cái dựt tóc hay một cú tát, cào, cấu, cắn, xé mà ả Đan dành tặng nhỏ Ly
- Này ! Mày chửa hoang với thằng nào mà sinh ra được tao vậy hả? Hồ ly tinh..Nhỏ Ly vừa tránh né, vừa phản công, vừa đốp lại nhiệt tình những câu nói của ả Đan.
- Mày……Ả Đan tức giân k nói lên lời
- Này thì mày với chả tao này – Sau câu nói đấy là ” xoạc”. Cái váy màu vàng chóe của ả Đan rách làm 2. Và 1 cái dạp làm ả ngã xõng xoài ra đất. Nhỏ Ly cùng với Sam và Windy đứng cười hả hê sung sướng vì chiến lợi phẩm ms thu được. Còn ả Đan thì từ mặt tái mét xotg lại chuyến sang đỏ bừng -> Xanh. Chuyển biến trên khuân mặt làm ả ko khác j một con tắc kè bông.Một lúc sau như biết ngại nhỏ mới hét ầm lên rồi khóc nức nở. Hắn cảm thấy thương xot cho ả lên mới với láy cái áo khoác khoác lên người ả rồi đỡ ả đứng lên. Ả ta thấy hắn quan tâm đến mình thì được đà lấn tới nũng nịu xà vào lòng hắn. Ra vẻ ấm ức xụt xịt nói:
- Bảo ah! A phải lấy lại công bằng cho em.
- Đồ hã-m tài. Đồ tâm thần phân liệt. Gái già ko biết ngại. Có phải mày thíc trọc đâù ko hả? Để bà đây giúp đỡ may nhá_ Kly bực tức giở giọng dân chợ búa hùng hổ xắn tay áo chuẩn bị xoog vào.
- Thôi đùa thế là đã quá đủ rồi đó Kly. Em mà giúp nữa là trường mình chuẩn bị thành lập hội ” trọc kute” là vừa đấy_ Way cợt nhả vừa cười vừa nói.
- Hoho. Hay là thế nhỉ? Sẵn tiện đây tôi xin thông báo. Bạn Hồ Ly Tinh ái nhầm Hồ Linh Đan của chúng ta sắp thành lập hội ” trọc kute”. Ai có nhu cầu thì hãy đăng kí tại đây._ Ly nói to vẻ mặt hồ hởi.
- Móm. Im mồm ngay cho tao. Mày thíc thành lập hội ” răng lợi” hả_ Ả Linh Đan cũng mạnh miệng cãi lại.
- Cái con bố lung hàng dưới mẹ lay hàng trên kia. Lần này thì mày chết chắc rồi_ Ly xông vào cùng với cái nắm tay trông thật hùng dũng mạnh mẽ lsao.
Tiếp sau đó thì khỏi nói mọi người cũng biết. Nhưng thôi cứ kể cho nó có vậy. Cú đám vừa chạm vào mồm của LĐan thì mọi người xung quanh đã nghe thấy 1 tiếng hét chối tai và kèm theo đó là 1 dòng máu đỏ tươi trào ra khỏi miệng với chiếc răng lung lay sắp rụng.
- Ôi! Mẹ ơi. Mồm mày làm = xi măng cốt thép hay so mà cứng tek. Phồng cả tay tao lên rồi. Quả này lại phải đi “thẩm mĩ tay thôi”_ Kly cầm cái tay xuýt xoa mà ko để ý đến nạn nhân đang nằm la lietj một đống ở dưới đất kia.
- Huhu. Tao sẽ kiện mày. Mày dám làm rụng răng t. Ối bố mẹ ơi. Cứu con. Chảy máu quá trời ne._ Ả Đan bù lu bù loa lên làm cho mọi người ko khỏi thương xót. Có 1 số đứa có thiện ý còn nói rằng:” Sao ko bay luôn hẳn hàng tiền đạo đi nhỉ?”
Quay trở về với nó nào:
- Em dám bảo lời nói của anh là vàng nổi hả? Này thì vàng này._ Anh vừa nói vừa đưa tay thọc léc nó.
- Ối_ Nó cũng nhảy dựng lên rồi tiện tay ” vơ” luôn 1 chùm tóc của anh.
- Au. Đau quá em vừa làm j anh thế này?_ Anh nhảy dựng lên. Tay xoa xoa mảng tóc vừa bị nó làm thịt.
- Haha. Tóc…haha…tóc của anh.. Bị jwtj rồi..haha._ Nóa ôm bụng cươi nắc nẻ như con bệnh.
- Huhu. Từ thời cha sanh mẹ đẻ đến jowf đâu có ai dám giựt tóc của a đâu. Em là ng đầu tiên đó. Bắt đền em đó- A ôm mặt giả vờ khóc.
- Được thôi. Vậy chúng ta đi ngắm hoa nào._ Nó nắm tay anh chạy đi với suy nghĩ: ” nhất định mình phải mang chỏm tóc này đi xét nghiệm mới được. Nhỡ đâu lại có phép màu sảy ra”. Nó ôm ý tưởng đó đi chơi vs anh rất vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.