Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm
Chương 600: Kế trong kế VS Tiếu Huyên gặp chuyện
Luật Nhi
18/05/2020
Editor: Mèo (meoancamam)
"A, đây là Tiếu tổng? Không nghĩ tới, thế nhưng Tiếu tổng lại trẻ tuổi như vậy..." Khi Tiếu Bảo Bối tiến vào phòng cho khách quý, hai người vốn đang tình chàng ý thiếp tạm thời tách ra.
Vị Thẩm tổng này thật sự không giống như một nhân vật tai to mặt lớn, mang theo bụng bia bự ảnh hưởng giá trị nhan sắc của mình. Có thể nói, trái ngược với vô vàn những vị ông chủ lớn mà Tiếu Bảo Bối gặp qua thì diện mạo của người này coi như không xấu, khí thế cũng coi tạm được. Đương nhiên nếu như khi nãy không nhìn thấy ông ta ngầm nắm chặt tay Tiếu Huyên thì ấn tượng của Tiếu Bảo Bối với người này hẳn sẽ cao hơn vài phần.
"Ngài Thẩm khách sáo rồi..." Sau đó chính là thời gian thay nhau tâng bốc.
Đồng thời vào lúc này, khi Tiếu Huyên biết Tiếu Bảo Bối tiến vào phòng cho khách quý cũng không trực tiếp tới cửa nghênh đón, cũng không chủ động chào hỏi.
Cô ta vẫn yên tĩnh ngồi ở vị trí cũ, ánh mắt thoáng xẹt qua hai chiếc ly cách đó không xa như đang cân nhắc điều gì.
Đợi khi Tiếu Bảo Bối và Thẩm tổng chào hỏi xong, cô ta mới đứng lên coi như lễ phép cười nhạt với Tiếu Bảo Bối, tiếp tục ngồi cạnh Thẩm tổng.
Nếu như những người khác làm vậy ngược lại không có gì.
Nhưng người này chính là Tiếu Huyên, cho nên khi Kiều Trác Phàm nhìn thấy cô ta làm những điều này khó tránh khỏi sẽ lưu ý nhiều hơn.
Tiếu Huyên sắp xếp vị trí cho Tiếu Bảo Bối là một chỗ ngồi khác bên cạnh ông chủ Thẩm.
Thế nhưng hành động như vậy lại khiến Kiều Trác Phàm thoáng chút không vui.
Đây rõ ràng chính là phòng ăn Tiếu Bảo Bối chọn ra, tại sao đến lúc này lại biến thành sân nhà của Tiếu Huyên?
Hơn nữa, ánh mắt của Tiếu Huyên dường như vẫn luôn rơi xuống mấy ly rượu kia...
Những động tác này, Kiều Trác Phàm đều nhìn trong mắt.
Sau khi thấy Tiếu Bảo Bối ngồi xuống, Kiều Trác Phàm cũng công khai ngồi xuống cạnh cô.
Tuy trong cả quá trình Kiều Trác Phàm đều không nói một lời nào.
Nhưng động tác trong lúc vô tình của người đàn ông này vẫn luôn lộ ra cảm giác quý khí khó có thể che dấu.
Vị Thẩm tổng kia có thể đi tới được hoàn cảnh hôm nay đương nhiên cũng từng trải việc đời.
Sau khi nhìn thấy tác phong của Kiều Trác Phàm đôi mắt ông ta liền sáng lên, đề tài cũng nhan chóng triển khai xung quanh anh.
"Ồ, vị này chính là..." Ánh mắt Thẩm tổng tò mò rơi xuống người Kiều Trác Phàm.
Thực ra từ khi người trẻ tuổi này tiến vào phòng bao, Thẩm tổng đã chú ý tới anh rồi.
Chẳng qua lúc ấy Tiếu Bảo Bối còn chưa tiến vào, người trẻ tuổi kia hình như cũng không có ý định mở miệng nên ông cũng cho rằng đây hẳn là bí thư gì đó của Tiếu Bảo Bối.
Nhưng lúc nãy khi ngồi xuống, ~meoancamam~ddlqd~ trong lúc vô tình người trẻ này đã lộ ra khí thế cao quý người thường khó có thể có được.
Nhưng ngay tại lúc Thẩm tổng dùng ánh mắt tò mò nhìn Kiều Trác Phàm thì giống như ông, Tiếu Huyên vừa đặt tầm mắt xuống người anh lại kinh ngạc không thôi: "Kiều...Kiều Trác Phàm..."
Không, phải nói là kinh hoàng mới đúng!
Lúc này cô ta vừa nhìn thấy Kiều Trác Phàm liền giống như nhìn thấy quỷ, đột nhiên đứng bật dậy.
Nhưng trong lúc sợ hãi rối loạn thì cô ta đã đánh nghiêng chiếc ly trước mặt mình.
Nước trong ly này chẳng những xối vào người cô ta mà còn bắn vào Thẩm tổng ngồi bên cạnh.
Vốn Thẩm tổng định tiếp tục kéo dài đề tài trò chuyện lại bị người phụ nữ này ngắt lời. Ông ta lập tức lộ ra biểu tình không vui.
Lúc này Tiếu Bảo Bối nhanh chóng gọi A Vĩ tiến vào sau đó lại nói tiếp với Thẩm tổng: "Thẩm tổng, thật có lỗi. Gần đây tinh thần của Tiếu Huyên có chút quá căng thẳng, ngẫu nhiên cũng sẽ xảy ra sai lầm nhỏ như vậy, vẫn mong Thẩm tổng thông cảm..."
"Ừ..." Cũng không biết Thẩm tổng nghe vào hay không chịu, chỉ hừ nhẹ.
Trong hoàn cảnh này, Tiếu Bảo Bối lại vội vàng mở miệng: "A Vĩ, trước đưa Thẩm tổng đi nhà vệ sinh sửa sang lại một chút! Đúng rồi, cũng đưa cô ta đi đi."
"Tiếu Bảo Bối..." diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Dường như Tiếu Huyên có chút không nguyện ý rời đi chỗ này.
"Trước đi sửa sang lại đi, nhìn chính cô xem..." Tiếu Bảo Bối đương nhiên biết ý tứ của Tiếu Huyên nhưng ánh mắt của cô chỉ bực bội liếc nhìn cô ta một cái rồi sau đó liền nói một câu như vậy.
Mà dường như Tiếu Huyên cũng nhận ra được lời nói của Tiếu Bảo Bối chứa ý khác, theo ánh mắt của cô nhìn quần áo của mình.
Tối nay cô ta mặc một chiếc váy lễ phục màu trắng. Màu sắc này cơ bản sẽ mang vẻ cao quý trong sáng. Nhưng quần áo này một khi dính nước thì mặc vào cũng giống như không mặc.
Hiện tại, sau khi quần áo của cô ta ướt nhẹp thì nội y màu hồng nhạt cô ta đang mặc cũng hoàn toàn lộ ra.
Nếu không có Tiếu Bảo Bối nhắc nhở cô ta, cô ta hẳn vẫn không chú ý tới.
Lập tức cô ta liền vội vàng bắt lấy chiếc túi xách màu đen của mình chắn trước ngực, nói: "Tôi đi nhà vệ sinh sửa sang một chút!"
Sau đó, phòng bao vốn đang náo nhiệt cũng chỉ còn lại hai người Kiều Trác Phàm và Tiếu Bảo Bối.
"Cục cưng, thức ăn có vấn đề!" Nhân lúc những người này đã rời đi, Kiều Trác Phàm cầm những món ăn mà khi nãy Tiếu Huyên đảo qua đến trước mặt ngửi qua.
Nếu là người thường đương nhiên sẽ không ngửi ra được những món ăn này dính thứ gì.
Nhưng Kiều Trác Phàm khác biệt!
Dù gì anh cũng đã ở cùng với những cấp dưới anh dũng nhất của Đàm thiếu trong khu S nhiều năm. Ngây người dưới trướng Đàm Dật Trạch thì quan trọng nhất đương nhiên chính là học được cách nhận biết độc dược.
Nếu không thì khẳng định bọn họ còn chưa học thành tài cũng đã gặp phải âm mưu rồi.
Kiều Trác Phàm có thể thuận lợi từ dưới tay Đàm Dật Trạch ra ngoài, đương nhiên năng lực trên phương diện này phải đạt tiêu chuẩn.
Mà trước khi tới nhà hàng Thúy Viên này, lúc Tiếu Bảo Bối nhận được tin nhắn đã đến nơi trước của Tiếu Huyên thì Kiều Trác Phàm đã cảm thấy ngoài ý muốn.
Có vẻ anh cũng đánh hơi được Tiếu Huyên đang âm mưu gì đó.
Nhưng anh lúc đó cũng chỉ mang theo thái độ nghi ngờ.
Anh thật muốn nhìn xem, đôi mẹ con độc ác Tiếu Huyên cùng Tiếu Vi muốn làm ra chuyện gì với cục cưng nhà bọn họ.
Trước khi đến, Kiều Trác Phàm cũng đã suy nghĩ đến vô số thủ đoạn mà mẹ con Tiếu Huyên và Tiếu Vi sẽ làm ra với Tiếu Bảo Bối. Nhưng Kiều Trác Phàm tuyệt đối không nghĩ tới thế nhưng Tiếu Huyên lại dùng nước cờ nát nhất, bỏ thuốc!
Hơn nữa còn bỏ thuốc trong bát đũa!
"Thức ăn có vấn đề? Vậy làm sao bây giờ?" Tuy bởi vì Kiều Trác Phàm dám đặt thêm một cái bàn làm việc trong phòng làm việc của cô mà trước khi tới nơi bọn họ còn có chút mâu thuẫn nho nhỏ. Nhưng trong lúc mấu chốt, Tiếu Bảo Bối cũng sẽ không ngốc đến mức rớt dây xích.
Hiện tại, quan trọng nhất bọn họ phải qua được cửa này rồi lại nói tiếp.
"Nếu không em gọi người đi đổi bát đũa của bọn mình?" Tiếu Bảo Bối suy nghĩ một lúc, nói.
"Không... không cần thay đổi!" Kiều Trác Phàm lại cầm bát đũa trước mặt mình, đặt gần mũi ngửi.
Câu trả lời này khiến Tiếu Bảo Bối thoáng sửng sốt.
"Chỉ cần thoáng đổi vị trí, chờ lát nữa không cần chúng ta ra tay cũng có trò hay để xem!" Khi nói đến đây Kiều Trác Phàm tự mình đứng dậy, trực tiếp tráo đổi bát đũa đặt trước mặt bọn họ với chỗ Tiếu Huyên. Sau đó Kiều Trác Phàm lại quay về bên cạnh Tiếu Bảo Bối, dáng vẻ chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Đối với động tác của Kiều Trác Phàm, dường như Tiếu Bảo Bối vẫn muốn hỏi gì đó.
Dù sao trước khi tới đúng là cô đã cố ý để A Vĩ chuẩn bị cho Tiếu Huyên và Thẩm tổng một bình rượu "ngon"!
Hiện tại thứ này còn chưa mang ra nha!
Chẳng lẽ tối nay không cần sử dụng đến?
Cảm giác này sốt ruột y hệt rau cải trắng bản thân vất vả cần cù trồng lâu như vậy, còn chưa có cho vào nồi đã hoàn toàn hỏng rồi!
Ngay tại lúc Tiếu Bảo Bối muốn hỏi Kiều Trác Phàm điều gì đó thì một ánh mắt của Kiều Trác Phàm liếc qua khiến cô hoàn toàn im lặng.
Bởi vì Tiếu Bảo Bối đã đọc hiểu dụng ý từ ánh mắt kia của anh: Đừng nói gì, bên ngoài có người!
Vì vậy Tiếu Bảo Bối cũng yên tĩnh trở lại.
Lúc này cô cũng cầm đũa nếm thử món ăn đưa lên đã nguội.
"A, đây là Tiếu tổng? Không nghĩ tới, thế nhưng Tiếu tổng lại trẻ tuổi như vậy..." Khi Tiếu Bảo Bối tiến vào phòng cho khách quý, hai người vốn đang tình chàng ý thiếp tạm thời tách ra.
Vị Thẩm tổng này thật sự không giống như một nhân vật tai to mặt lớn, mang theo bụng bia bự ảnh hưởng giá trị nhan sắc của mình. Có thể nói, trái ngược với vô vàn những vị ông chủ lớn mà Tiếu Bảo Bối gặp qua thì diện mạo của người này coi như không xấu, khí thế cũng coi tạm được. Đương nhiên nếu như khi nãy không nhìn thấy ông ta ngầm nắm chặt tay Tiếu Huyên thì ấn tượng của Tiếu Bảo Bối với người này hẳn sẽ cao hơn vài phần.
"Ngài Thẩm khách sáo rồi..." Sau đó chính là thời gian thay nhau tâng bốc.
Đồng thời vào lúc này, khi Tiếu Huyên biết Tiếu Bảo Bối tiến vào phòng cho khách quý cũng không trực tiếp tới cửa nghênh đón, cũng không chủ động chào hỏi.
Cô ta vẫn yên tĩnh ngồi ở vị trí cũ, ánh mắt thoáng xẹt qua hai chiếc ly cách đó không xa như đang cân nhắc điều gì.
Đợi khi Tiếu Bảo Bối và Thẩm tổng chào hỏi xong, cô ta mới đứng lên coi như lễ phép cười nhạt với Tiếu Bảo Bối, tiếp tục ngồi cạnh Thẩm tổng.
Nếu như những người khác làm vậy ngược lại không có gì.
Nhưng người này chính là Tiếu Huyên, cho nên khi Kiều Trác Phàm nhìn thấy cô ta làm những điều này khó tránh khỏi sẽ lưu ý nhiều hơn.
Tiếu Huyên sắp xếp vị trí cho Tiếu Bảo Bối là một chỗ ngồi khác bên cạnh ông chủ Thẩm.
Thế nhưng hành động như vậy lại khiến Kiều Trác Phàm thoáng chút không vui.
Đây rõ ràng chính là phòng ăn Tiếu Bảo Bối chọn ra, tại sao đến lúc này lại biến thành sân nhà của Tiếu Huyên?
Hơn nữa, ánh mắt của Tiếu Huyên dường như vẫn luôn rơi xuống mấy ly rượu kia...
Những động tác này, Kiều Trác Phàm đều nhìn trong mắt.
Sau khi thấy Tiếu Bảo Bối ngồi xuống, Kiều Trác Phàm cũng công khai ngồi xuống cạnh cô.
Tuy trong cả quá trình Kiều Trác Phàm đều không nói một lời nào.
Nhưng động tác trong lúc vô tình của người đàn ông này vẫn luôn lộ ra cảm giác quý khí khó có thể che dấu.
Vị Thẩm tổng kia có thể đi tới được hoàn cảnh hôm nay đương nhiên cũng từng trải việc đời.
Sau khi nhìn thấy tác phong của Kiều Trác Phàm đôi mắt ông ta liền sáng lên, đề tài cũng nhan chóng triển khai xung quanh anh.
"Ồ, vị này chính là..." Ánh mắt Thẩm tổng tò mò rơi xuống người Kiều Trác Phàm.
Thực ra từ khi người trẻ tuổi này tiến vào phòng bao, Thẩm tổng đã chú ý tới anh rồi.
Chẳng qua lúc ấy Tiếu Bảo Bối còn chưa tiến vào, người trẻ tuổi kia hình như cũng không có ý định mở miệng nên ông cũng cho rằng đây hẳn là bí thư gì đó của Tiếu Bảo Bối.
Nhưng lúc nãy khi ngồi xuống, ~meoancamam~ddlqd~ trong lúc vô tình người trẻ này đã lộ ra khí thế cao quý người thường khó có thể có được.
Nhưng ngay tại lúc Thẩm tổng dùng ánh mắt tò mò nhìn Kiều Trác Phàm thì giống như ông, Tiếu Huyên vừa đặt tầm mắt xuống người anh lại kinh ngạc không thôi: "Kiều...Kiều Trác Phàm..."
Không, phải nói là kinh hoàng mới đúng!
Lúc này cô ta vừa nhìn thấy Kiều Trác Phàm liền giống như nhìn thấy quỷ, đột nhiên đứng bật dậy.
Nhưng trong lúc sợ hãi rối loạn thì cô ta đã đánh nghiêng chiếc ly trước mặt mình.
Nước trong ly này chẳng những xối vào người cô ta mà còn bắn vào Thẩm tổng ngồi bên cạnh.
Vốn Thẩm tổng định tiếp tục kéo dài đề tài trò chuyện lại bị người phụ nữ này ngắt lời. Ông ta lập tức lộ ra biểu tình không vui.
Lúc này Tiếu Bảo Bối nhanh chóng gọi A Vĩ tiến vào sau đó lại nói tiếp với Thẩm tổng: "Thẩm tổng, thật có lỗi. Gần đây tinh thần của Tiếu Huyên có chút quá căng thẳng, ngẫu nhiên cũng sẽ xảy ra sai lầm nhỏ như vậy, vẫn mong Thẩm tổng thông cảm..."
"Ừ..." Cũng không biết Thẩm tổng nghe vào hay không chịu, chỉ hừ nhẹ.
Trong hoàn cảnh này, Tiếu Bảo Bối lại vội vàng mở miệng: "A Vĩ, trước đưa Thẩm tổng đi nhà vệ sinh sửa sang lại một chút! Đúng rồi, cũng đưa cô ta đi đi."
"Tiếu Bảo Bối..." diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Dường như Tiếu Huyên có chút không nguyện ý rời đi chỗ này.
"Trước đi sửa sang lại đi, nhìn chính cô xem..." Tiếu Bảo Bối đương nhiên biết ý tứ của Tiếu Huyên nhưng ánh mắt của cô chỉ bực bội liếc nhìn cô ta một cái rồi sau đó liền nói một câu như vậy.
Mà dường như Tiếu Huyên cũng nhận ra được lời nói của Tiếu Bảo Bối chứa ý khác, theo ánh mắt của cô nhìn quần áo của mình.
Tối nay cô ta mặc một chiếc váy lễ phục màu trắng. Màu sắc này cơ bản sẽ mang vẻ cao quý trong sáng. Nhưng quần áo này một khi dính nước thì mặc vào cũng giống như không mặc.
Hiện tại, sau khi quần áo của cô ta ướt nhẹp thì nội y màu hồng nhạt cô ta đang mặc cũng hoàn toàn lộ ra.
Nếu không có Tiếu Bảo Bối nhắc nhở cô ta, cô ta hẳn vẫn không chú ý tới.
Lập tức cô ta liền vội vàng bắt lấy chiếc túi xách màu đen của mình chắn trước ngực, nói: "Tôi đi nhà vệ sinh sửa sang một chút!"
Sau đó, phòng bao vốn đang náo nhiệt cũng chỉ còn lại hai người Kiều Trác Phàm và Tiếu Bảo Bối.
"Cục cưng, thức ăn có vấn đề!" Nhân lúc những người này đã rời đi, Kiều Trác Phàm cầm những món ăn mà khi nãy Tiếu Huyên đảo qua đến trước mặt ngửi qua.
Nếu là người thường đương nhiên sẽ không ngửi ra được những món ăn này dính thứ gì.
Nhưng Kiều Trác Phàm khác biệt!
Dù gì anh cũng đã ở cùng với những cấp dưới anh dũng nhất của Đàm thiếu trong khu S nhiều năm. Ngây người dưới trướng Đàm Dật Trạch thì quan trọng nhất đương nhiên chính là học được cách nhận biết độc dược.
Nếu không thì khẳng định bọn họ còn chưa học thành tài cũng đã gặp phải âm mưu rồi.
Kiều Trác Phàm có thể thuận lợi từ dưới tay Đàm Dật Trạch ra ngoài, đương nhiên năng lực trên phương diện này phải đạt tiêu chuẩn.
Mà trước khi tới nhà hàng Thúy Viên này, lúc Tiếu Bảo Bối nhận được tin nhắn đã đến nơi trước của Tiếu Huyên thì Kiều Trác Phàm đã cảm thấy ngoài ý muốn.
Có vẻ anh cũng đánh hơi được Tiếu Huyên đang âm mưu gì đó.
Nhưng anh lúc đó cũng chỉ mang theo thái độ nghi ngờ.
Anh thật muốn nhìn xem, đôi mẹ con độc ác Tiếu Huyên cùng Tiếu Vi muốn làm ra chuyện gì với cục cưng nhà bọn họ.
Trước khi đến, Kiều Trác Phàm cũng đã suy nghĩ đến vô số thủ đoạn mà mẹ con Tiếu Huyên và Tiếu Vi sẽ làm ra với Tiếu Bảo Bối. Nhưng Kiều Trác Phàm tuyệt đối không nghĩ tới thế nhưng Tiếu Huyên lại dùng nước cờ nát nhất, bỏ thuốc!
Hơn nữa còn bỏ thuốc trong bát đũa!
"Thức ăn có vấn đề? Vậy làm sao bây giờ?" Tuy bởi vì Kiều Trác Phàm dám đặt thêm một cái bàn làm việc trong phòng làm việc của cô mà trước khi tới nơi bọn họ còn có chút mâu thuẫn nho nhỏ. Nhưng trong lúc mấu chốt, Tiếu Bảo Bối cũng sẽ không ngốc đến mức rớt dây xích.
Hiện tại, quan trọng nhất bọn họ phải qua được cửa này rồi lại nói tiếp.
"Nếu không em gọi người đi đổi bát đũa của bọn mình?" Tiếu Bảo Bối suy nghĩ một lúc, nói.
"Không... không cần thay đổi!" Kiều Trác Phàm lại cầm bát đũa trước mặt mình, đặt gần mũi ngửi.
Câu trả lời này khiến Tiếu Bảo Bối thoáng sửng sốt.
"Chỉ cần thoáng đổi vị trí, chờ lát nữa không cần chúng ta ra tay cũng có trò hay để xem!" Khi nói đến đây Kiều Trác Phàm tự mình đứng dậy, trực tiếp tráo đổi bát đũa đặt trước mặt bọn họ với chỗ Tiếu Huyên. Sau đó Kiều Trác Phàm lại quay về bên cạnh Tiếu Bảo Bối, dáng vẻ chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Đối với động tác của Kiều Trác Phàm, dường như Tiếu Bảo Bối vẫn muốn hỏi gì đó.
Dù sao trước khi tới đúng là cô đã cố ý để A Vĩ chuẩn bị cho Tiếu Huyên và Thẩm tổng một bình rượu "ngon"!
Hiện tại thứ này còn chưa mang ra nha!
Chẳng lẽ tối nay không cần sử dụng đến?
Cảm giác này sốt ruột y hệt rau cải trắng bản thân vất vả cần cù trồng lâu như vậy, còn chưa có cho vào nồi đã hoàn toàn hỏng rồi!
Ngay tại lúc Tiếu Bảo Bối muốn hỏi Kiều Trác Phàm điều gì đó thì một ánh mắt của Kiều Trác Phàm liếc qua khiến cô hoàn toàn im lặng.
Bởi vì Tiếu Bảo Bối đã đọc hiểu dụng ý từ ánh mắt kia của anh: Đừng nói gì, bên ngoài có người!
Vì vậy Tiếu Bảo Bối cũng yên tĩnh trở lại.
Lúc này cô cũng cầm đũa nếm thử món ăn đưa lên đã nguội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.