Hôn Nhân Bí Mật Tình Yêu Thầm Kín
Quyển 3 - Chương 23: Hành hạ ngọt ngào người đàn ông rác rưởi
Thánh Yêu
29/11/2016
Chử Đồng im lặng hồi lâu vẫn không nói nên lời . Cả người cô dựa vào lưng ghế phía sau . Tâm tình Chử Nguyệt Tình có chút kích động , " ba mẹ bọn họ rồi cũng sẽ già đi , hơn nữa còn rất nhiều chuyện phải lo lắng . Em là em gái thân thiết nhất của chị , nhưng em còn có gia đình của mình , có con của mình , người thân của em sẽ không tính đến trên người chị . Đồng Đồng , chị thật sự quá cô đơn . Cứ coi như mọi người bắt chị phải chờ đến khi người đàn ông thật lòng thương yêu chị xuất hiện đi . Được , chị chờ một năm , hai năm . Người mà chị chờ đợi có lẽ thật sự tốt vô cùng , cũng yêu chị , nhưng quan trọng là chị không yêu người đó . Một năm hai năm đó , tất cả đều sẽ lãng phí . Nhưng nếu như trong thời gian này , chị lại nhận nuôi một đứa bé thì sao ? Trong hai năm đứa bé lớn lên ở cùng chị , chính là thời điểm đáng yêu nhất . Đồng Đồng , chị sẽ có thể nghe được nó gọi chị một tiếng mẹ . "
Chử Đồng nghe xong , trái tim bỗng nhiên mềm nhũn xuống , tựa như bị cái gì đó bắn trúng , một luồng điện phóng thẳng qua . Từ lúc ở cữ hai tháng tới nay , hôm nay là lần đầu tiên cô đi ra ngoài . Mới vừa rồi khi ở trên xe , cô còn đang điên cuồng nhớ đến con gái ở nhà .
Chử Nguyệt Tình thấy cô không nói gì , vội vàng bồi thềm mấy câu , " Đồng Đồng , tự chị hiểu bản thân chị đang làm gì . Thật đấy , trong lòng chị so với ai cũng đều rõ ràng nhất , không phải tất cả mọi người đều thích hợp để tiến tới hôn nhân đâu . "
" nhưng chị như vậy , ba mẹ làm sao bây giờ ? Họ không chấp nhận nổi đâu . "
" cuộc đời này của chính bản thân chị . Co đường sau này đều là do bản thân chị chọn lựa . Nếu chị nghe theo lời họ , chị sẽ ra sao đây ? Chị sẽ sống như thế nào chứ ? "
Chử Đồng ngồi nghe Chử Nguyệt Tình nói cả buổi . Cô mím chặt cánh môi , một hồi lâu sau mới lên tiếng , " ba mẹ bảo em tới khuyên chị . "
" không cần khuyên . Thật đấy , trong lòng chị đã rõ như gương . "
Hai tay Chử Đồng rơi vào trên tay lái , " chị , em hy vọng chị suy nghĩ thêm cho thật kỹ . Dù sao chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ đâu . "
" dù cho có suy nghĩ thêm nữa , quyết định của chị vẫn là như vậy . Đồng Đồng , em giúp chị khuyên nhủ ba mẹ đi . Nếu bây giờ mọi người không tin , vậy thì cứ xem thử đi . Dù cho một năm , hai năm , ba năm trôi qua , chị vẫn sẽ là một kẻ độc thân , chị không lấy chồng đâu . "
Chử Đồng thở dài . Mặc dù chị cô bình thường làm việc đại đa số thời điểm đều sẽ không giữ vững ý kiến của mình , nhưng một khi cô đã ra quyết định thì bất kỳ kẻ nào cũng sẽ không lay chuyển được . " chị , đến chỗ em ăn cơm đi ? "
" không được , ta muốn về nhà sớm một chút . "
Chử Đồng cũng không gượng ép . Sau khi đưa Chử Nguyệt Tình về đến nhà , cô cũng đi theo chị mình lên lầu . Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương đều ở trong nhà . Một người đang thờ ơ xem ti vi , người còn lại đang nấu cơm trong phòng bếp . Nghe thấy động tĩnh , Lý Tĩnh Hương từ trong phòng bếp bước ra , " Đồng Đồng cũng tới sao . "
Chử Đồng chào hỏi bố mẹ . Hai tay Lý Tĩnh Hương lau chùi vào tạp dề trên người , ánh mắt do dự nhìn về phía Chử Đồng , không biết cô có thuyết phục được chị mình hay không , bà cũng không dám hỏi thẳng thừng . Chử Đồng đi theo Chử Nguyệt Tình mấy bước , thấy cô muốn vào phòng , Chử Đồng khẽ thở dài , " ba , mẹ , hai người để cho chị suy nghĩ thêm mấy ngày đi . Nếu thực sự không được , chúng ta lại nghĩ cách khác . "
Thái độ của Chử Cát Bằng vẫn rất mạnh mẽ cứng rắn , " còn chưa kết hôn , đi nhận nuôi ngay một đứa bé , đây coi là cái gì chứ ? "
Lý Tĩnh Hương nháy mắt ra hiệu với ông , ý bảo ông đừng bức ép con gái quá đáng , " nên từ từ nói cho nó hiểu thôi . Hy vọng nó có thể nhân dịp còn sớm bỏ ngay cái ý định đó đi . "
" mẹ . " Chử Đồng kéo Lý Tĩnh Hương qua , sau đó đè thấp giọng nói , " lúc này chị còn kiên quyết lắm . Con thấy tám phần là không thèm nghe chúng ta nói đâu . Ba , mẹ , hai người cũng nên suy nghĩ cho thật kỹ . Nếu thực sự phải đi đến nước đó , kẻ đối mặt ngược lại chính là ba mẹ . Thật ra thì , kỳ thật nếu vấn đề chính là nhận nuôi đứa bé , cũng không có gì ......"
" Đồng Đồng , chị con còn trẻ như vậy ......"
" nhưng nếu chị ấy kiên quyết không chịu kết hôn , chúng ta có thể làm gì đây ? "
Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương đều cúi đầu xuống . Chử Cát Bằng vò tóc . Vì đứa con gái này , thật sự đã hao tổn nát cả tâm trí rồi .
Chử Đồng vươn tay ra đặt lên đầu vai Lý Tĩnh Hương , " chị ấy trước nay vẫn luôn phải chịu ấm ức để mong mọi chuyện tốt đẹp . Nếu chị ấy vẫn kiên quyết như ban đầu , chúng ta cũng nên hiểu cho chị ấy một lần đi , cho chị thời gian mấy ngày để cân nhắc . "
Hai ông bà cũng không lên tiếng nói chuyện nữa . Bởi vì Chử Nguyệt Tình trời sinh đã có tính nhạy cảm , hơn nữa trước kia đã từng bị chấn động , bọn họ cũng không dám kích thích cô quá lớn .
Trở về Bán đảo hào môn , Chử Đồng đi lên lầu hai . Bước vào trong phòng , thấy Giản Trì Hoài đang đứng trước cửa sổ , trong miệng không biết đang lẩm bẩm nói gì . Chử Đồng bước nhanh quá đó , thấy trên giường không có bóng dáng của con gái , " cục cưng đâu ? "
Người đàn ông xoay người lại . Chử Đồng liền thấy anh đang ôm con gái ở trước ngực bằng một tay . Cục cưng quay mặt sang ngó cô , cái mông đặt trên cánh tay Giản Trì Hoài . Chử Đồng vội vàng tháo khăn quàng cổ xuống , " con bé còn nhỏ mà , sao anh lại có thể bế như vậy ? "
" em cũng quá cẩn thận rồi , không có chuyện gì đâu . " Giản Trì Hoài nói xong , xoay người lại như cũ , tiếp tục nói chuyện với con gái , " Trong vườn hoa có rất nhiều cây cỏ nhỏ , tên là một hai ba bốn năm sáu . Trong vườn hoa còn có rất nhiều cây cối , tên là abcdefg . "
Bé con mở to đôi mắt tròn xoe nhìn ra bên ngoài , cái miệng nhỏ nhắn khẽ vểnh lên . Chử Đồng còn có thể thấy nước miếng của con gái đã chảy tới trên mu bàn tay của người đàn ông rồi .
Cô tươi cười chìa tay về phía con gái , " nào , mẹ bế . "
Giản Trì Hoài xoay người lại , " mới vừa tỉnh ngủ , anh mới ẵm được có mấy phút thôi . "
" Giản Trì Hoài , con sắp đói bụng . "
" không đói , anh đang dạy kiến thức cho con . "
Tay Chử Đồng chìa ra giữa không trung , ánh mắt nhìn theo ra ngoài cửa sổ , " Giang Giang bảo ngày mai muốn ghé qua thăm . "
Giản Trì Hoài tiếp tục trêu chọc con gái trong ngực . Tới thì cứ tới đi , chỉ cần đừng cướp con gái của anh ẵm mất là được .
Lúc Chử Đồng nằm viện mới về Bán đảo hào môn , Giang Ý Duy đã ghé qua rồi . Sau đó do đóng phim quá bận rộn , ngay cả Tây Thành cũng chưa về được một chuyến . Ngày hôm sau , cô tự mình lái xe chạy tới . Người giúp việc đều biết mặt cô . Sau khi đổi giày cô liền đi thẳng lên lầu .
Chử Đồng và Giản Trì Hoài đều đang ở trong phòng . Giang Ý Duy gõ cửa rồi bước vào . Lúc nhìn thấy cục cưng , khuôn mặt cô đầy vẻ kinh ngạc , " ui da , trông khác hẳn , thật là xinh nha ! "
" câu nói này , " khuôn mặt Chử Đồng tràn đầy vẻ kiêu ngạo , " gen của mình có thể kém được sao ? "
" ờ ờ ờ , " Giang Ý Duy lục lọi trong túi xách , " xem nè , mẹ nuôi đã chuẩn bị quà tặng cho con --"
Cô lôi ra một cái hộp đựng đồ trang sức vuông vắn . Cái hộp rất to , trông có vẻ hơi giống như một cái bánh kem . Chử Đồng nhận lấy , " cái gì đó ? " Cô đem cái hộp mở ra . Bên trong là một chiếc vòng cổ bằng vàng , còn treo một thỏi vàng thật lớn , " Giang Giang , cậu ra tay thật rộng rãi đấy . "
Ánh mắt Giản Trì Hoài quét qua , " nếu thật sự phải đeo cái này , cổ của con gái tôi có thể chịu nổi không ? Hơn nữa hình thù cũng thật khó coi , trông giống như cái vòng đeo cổ chó vậy . "
Khoé miệng Chử Đồng nhẹ cứng lại . Cái này dù sao cũng là lòng tốt của người ta , " em cảm thấy rất đẹp mà . "
" đồ may mắn đó , " Giang Ý Duy cúi người xuống nhìn về phía cục cưng , " hồi xưa ai cũng thích loại này . Đây là mẹ mình chọn giúp một tay đấy . "
" cám ơn nha Giang Giang . "
" có gì đâu . " Giang Ý Duy vừa nhìn thấy khuôn mặt phấn nhỏ nhắn mũm mĩm này , trong lòng liền nổi lên tình thương dạt dào . Cô cúi người xuống nói , " nhìn mẹ nuôi đi này , có xinh đẹp không ? Ai u , bảo bối nhỏ của chúng ta mới là mỹ nhân xinh đẹp nhất . Nào , mẹ nuôi hôn một cái . "
Cô cúi người xuống định tiến lên phía trước , bả vai bỗng nhiên bị một bàn tay nhẹ nhàng đè lại . Giang Ý Duy mở mắt ra , liền nghe thấy giọng nói của Giản Trì Hoài vang lên ở bên tai cô , " cô trang điểm sao ? Trên miệng có son kìa . "
Chử Đồng thật sự hết chịu nổi , cô xua tay , " ôi dào , không sao đâu . "
Giản Trì Hoài liếc nhìn con gái , " lỡ như da quá nhạy cảm thì làm sao bây giờ ? "
" đúng đúng , " Giang Ý Duy vội vàng đứng dậy , " đợi lát nữa tôi rửa sạch son môi , rửa xong rồi có thể hôn một cái chứ ? Đây là con gái nuôi của tôi mà . "
Ánh mắt Giản Trì Hoài quét qua một lượt trên mặt cô , sau đó nghiêm túc nói , " đem lớp trang điểm trên mặt cô rửa sạch luôn đi . Hôm nay là qua đây nhìn con gái của tôi thôi mà , trang điểm làm gì vậy . "
Chử Đồng kéo Giang Ý Duy qua , " đừng nói chuyện với anh ấy nữa . Cũng may là gặp cậu , nếu đổi thành người khác , không tức giận mới là lạ đấy ? "
" anh ấy là Tứ ca mà , ai dám giận anh ấy chứ ? Bất quá mình cũng thật tò mò , " Giang Ý Duy hướng Chử Đồng nháy mắt mấy cái , " địa vị của cậu ở trong gia đình có cảm thấy bị lung lay không ha ? "
" nói nhảm , địa vị của mình bây giờ là không ai có thể thay thế được . "
Giản Trì Hoài mặc kệ hai người phụ nữ này nói nhảm . Ánh mắt của anh rơi vào trên giường , sau đó đem con gái bế lên . Chử Đồng chán nản lên tiếng ngăn lại , " haizz , Giản Trì Hoài , đừng có bế nữa . "
Anh cũng không thèm nghe vào tai . Giản Trì Hoài mới vừa đem con gái đặt vào trên đùi mình , người giúp việc liền từ bên ngoài bước vào , " Giản tiên sinh , Giản phu nhân , có khách tới thăm . "
" khách ư ? Ai vậy ? " Chử Đồng hỏi .
" anh ta nói tên anh ta là Ân Thiếu Trình . "
Nét vui vẻ trên khóe miệng Giang Ý Duy chợt cứng đờ . Ân Thiếu Trình ? Tại sao anh ta lại đến Bán đảo hào môn ?
Giản Trì Hoài hôn một cái lên trán của con gái . Nghe thấy cái tên này , anh cũng cảm thấy kỳ quái , nhưng dù sao người ta cũng là khách , " để cho anh ta vào đi . "
Chử Đồng kéo tay Giang Ý Duy lại , " đi xuống coi sao . "
" mình không đi . "
" phải đi , " Chử Đồng kéo cô đứng dậy , " chỉ có người thân thiết mới có thể bước vào phòng này , người bình thường đều phải chờ ở dưới lầu . Giang Giang , chúng ta đi xem thử một chút , yêu ngàn năm mới gặp một lúc này . "
Giản Trì Hoài đã ẵm con gái bước ra ngoài . Chử Đồng hướng về phía bóng lưng của anh mở miệng nói , " đưa cục cưng cho bà vú đi , con buồn ngủ ......"
Bóng dáng của người đàn ông đã lướt ra ngoài , hình như hoàn toàn không nghe thấy . Chử Đồng thở dài , " người gì vậy . "
Mọi người đi tới phòng khách . Ân Thiếu Trình đã vào ngồi tự nhiên . Giản Trì Hoài ẵm con gái , thong thả chậm rãi ngồi xuống đối diện Ân Thiếu Trình . Người đàn ông hướng anh nhìn mắt , " chúc mừng nha , Tứ ca , sinh được một cô con gái . "
" quan hệ giữa tôi và cậu không có sâu như vậy . Cậu lại còn tự mình tới đây một chuyến , thực sự là hiếm có đấy . "
" hai chúng ta dù sao cũng là bạn bè . Anh sinh được con gái , tôi không tự mình tới đây thăm hỏi coi sao được ? "
Giản Trì Hoài đỡ con gái bằng khuỷu tay . Ân Thiếu Trình quét mắt qua . Bé con mặc một bộ áo liền quần màu hồng , tóc đen nhánh bóng mượt , hai con mắt tò mò nhìn tới nhìn lui . Có thể nhìn ra được , Giản Trì Hoài vô cùng nâng niu cưng chiều đứa con gái này , thỉnh thoảng lại dùng ngón tay nghịch tóc của bé con . Trong lòng Ân Thiếu Trình không nói ra được tư vị . Ánh mắt của anh nâng lên , nhìn về phía Giang Ý Duy đang ngồi ở một bên khác .
Nếu như con của họ vẫn còn , bất kể là con gái hay con trai , anh cũng sẽ yêu thích như nhau . Giống như Giản Trì Hoài bây giờ như vậy .
Khi Giang Ý Duy tiếp xúc được ánh mắt của anh , cô đảo tầm mắt sang chỗ khác , tựa như ngồi trên bàn chông . Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên nhìn thấy Ân Thiếu Trình vẫn chỉ nhìn chằm chằm Giang Ý Duy , anh có chút không vui , rất không vui . Anh ta rốt cuộc là đến thăm ai vậy ? Ở nhà anh , con gái của anh phải là nhân vật chính mới đúng chứ .
Giản Trì Hoài đặt con gái ngồi lên chân của mình , nhưng Ân Thiếu Trình vẫn không thèm liếc mắt . Đối với Ân Thiếu Trình xem ra , càng nhìn nhiều ngược lại càng bị kích thích hơn .
Tất cả mọi người đều không ai nói lời nào . Giản Trì Hoài bắt đầu chơi đùa với con gái . Anh cầm một cái trống bỏi trên ghế sa lon lên , lắc qua lắc lại . Dáng vẻ bé con ngây ngô , hình như cũng muốn chơi , nhưng cả người lại lười biếng không chịu động đậy , chỉ hơi vểnh khóe miệng lên , cười qua loa đại khái cho có , không chịu cười ra tiếng .
Ánh mắt Ân Thiếu Trình vẫn thẳng tắp đâm vào người Giang Ý Duy . Giản Trì Hoài cau mày lại , không thấy con gái anh xinh xắn như vậy sao ?
Chử Đồng không chú ý đến cảm xúc nhỏ nhặt này của anh . Tầm mắt cô nhìn về phía Ân Thiếu Trình , " Ân thiếu , uống trà đi , đừng ngại . "
Ân Thiếu Trình thoáng hồi thần , một câu cũng không đáp , vươn tay ra định cầm lấy cái ly . Chử Đồng lại mở miệng nói tiếp , " Ân thiếu , trước đây tôi có nghe nói vợ chưa cưới của anh cũng đang mang thai . Sau đó thì sao ? Sinh được con trai hay con gái ? "
Tay Ân Thiếu Trình chợt khựng lại giữa không trung , ngón tay cũng cứng đờ , " tôi bây giờ không có vợ chưa cưới . "
" ô ô , nghe phong phanh , tôi chỉ biết rằng tính tình không hợp gì đó , hủy bỏ đính hôn . Thế nhưng tôi lại nghe nói vị tiểu thư nhà họ Du kia đảo mắt một cái liền gả đi ngay , còn là vác bụng bự gả đi nữa . Anh thế nào mà lại cam tâm tình nguyện để cho con của mình gọi người khác là ba vậy ? " Chử Đồng nói xong , có cảm giác bản thân mình cũng thật là nham hiểm . Việc này không phải là đang bóc trần vết thương hiểm yếu của người khác sao ?
Ân Thiếu Trình như đang ngồi trên bàn chông . Anh hôm nay là vì muốn gặp Giang Ý Duy nên mới nhắm mắt chạy tới đây , đề phòng lát nữa Giang Ý Duy lên xe của mình lại chạy mất dạng . Anh cầm lấy cái ly , nhẹ nhàng nhấp môi , " không phải em làm phóng viên sao ? Nguyên nhân trong đó còn có thể không biết à ? "
" tôi ở nhà dưỡng thai , sinh con , đến bây giờ cũng chưa đi làm lại . "
Hai tay Ân Thiếu Trình bưng cái ly . Chử Đồng tiến tới ngồi gần Giang Ý Duy , " cậu nói xem có phải đứa bé kia lớn hơn so với con gái của mình không? "
Ân Thiếu Trình hết chịu nổi , mặt nóng lên , cả người run rẩy . Đây mới đúng gọi là kích thích người ta quá đáng mà . Anh đứng dậy đi về phía Giản Trì Hoài , cuối cùng mở miệng nói , " con gái của anh rất đáng yêu , xinh lắm . "
" đương nhiên rồi , " Giản Trì Hoài tiếp nhận lời khen ngợi của anh , " tất cả mọi người khi nhìn thấy con bé cũng đều nói như vậy . "
Ân Thiếu Trình sợ Chử Đồng còn đuổi theo mình . Anh đem cái ly đặt xuống bên cạnh , " cho tôi ẵm một cái . "
Cánh tay đang ẵm con gái của Giản Trì Hoài hơi siết chặt lại một chút , " không được . "
" tôi chỉ ẵm một cái thôi mà . " Ân Thiếu Trình không nghĩ tới Giản Trì Hoài lại hẹp hòi như vậy .
" cậu căn bản ngay cả kinh nghiệm ẵm một đứa trẻ cũng không có . Vụng về hấp tấp đón lấy , lỡ như có chuyện gì thì sao đây ? " Lúc Giản Trì Hoài nói ra lời này , trong đôi mắt cũng lộ ra một loại nghiêm túc , " Ân Thiếu Trình , cậu lại chẳng có con . "
Vút --
Một loạt mũi tên lạnh lẽo chợt đâm thẳng vào người Ân Thiếu Trình , máu tươi chảy ra tràn trề , chọc khắp cả người anh ra một trăm tám mươi cái lỗ sâu hoắm . Ân Thiếu Trình có cảm giác bản thân mình đã đáng thương đến cực độ , ngay cả Giang Ý Duy cũng không thèm liếc nhìn anh một cái .
Anh đứng khựng ở tại chỗ , tay vẫn còn duy trì bộ dáng chìa ra đón nhận , nhưng Giản Trì Hoài vẫn nhất định không cho anh ẵm một cái .
Trong lòng Chử Đồng thầm khen một tiếng , ' ông xã , làm tốt lắm ! '
Ân Thiếu Trình lui về chỗ cũ . Chử Đồng cũng khéo léo thu lời , " ở lại đây ăn cơm đi . Giang Giang , cậu cũng ở lại nhé . "
Giang Ý Duy đâu còn tâm tình mà tiếp tục ở lại , " không được , một chốc nữa mình còn có việc . Mình , mình ngồi một lát rồi đi liền . "
" không được , " Chử Đồng đè tay của cô lại , " cậu ở lại đây chơi một ngày đi , không phải là hai ngày nay được nghỉ sao ? "
Chử Đồng đương nhiên là biết cô ngại chuyện gì , " đúng rồi , An tiên sinh đâu ? Có muốn mình gọi điện thoại bảo anh ấy tới đây với cậu không ? "
Ân Thiếu Trình vểnh tai lên . Giang Ý Duy nhìn đồng hồ , " anh ấy lúc này hẳn đang bận rồi . Lại nói gọi anh ấy tới đây cũng không tiện đâu. Vậy mình ở lại đây chơi một lát , buổi tối hẹn anh ấy cùng nhau ăn cơm . "
" ô-- , thoạt nhìn tiến triển rất thuận lợi nha . "
Giang Ý Duy cười gượng không đáp , Chử Đồng vỗ vỗ chân của cô , " An tiên sinh là người tốt , quý trọng nha . "
Da mặt Ân Thiếu Trình phát đau , tựa như bị người ta dùng hung khí bén nhọn gì đó đang hết lần này đến lần khác đâm vào . Ở phía đối diện là bố và con đang thân thiết với nhau , mà ở bên này , người phụ nữ của anh lại đang cùng người khác thân thiết .
Anh chai mặt , thật vất và mới lê lết đến tận sau giờ ngọ . Giang Ý Duy nói muốn về , Ân Thiếu Trình vội vàng đứng dậy đi theo , " tôi cũng phải đi rồi . "
Chử Đồng kéo tay Giang Ý Duy qua , " tốt , Ân thiếu , hoan nghênh lần sau quay lại . Tôi và Giang Giang còn có vài lời muốn nói . Trước hết mời anh đi cho . "
Ân Thiếu Trình giận đến mức không chịu nổi . Anh xoay người rời đi . Ra đến bên ngoài , một hơi nghẹn không ra nổi , anh vội vàng rút một điếu thuốc ra đốt . Anh chui vào trong xe ngồi đợi . Chử Đồng này hẳn không phải cùng Giang Ý Duy nói một hai câu . Ân Thiếu Trình đợi chừng hơn một giờ , vẫn chưa thấy Giang Ý Duy từ bên trong bước ra .
Vừa nghĩ tới buổi tối cô còn muốn cùng tên họ An đi ăn cơm , Ân Thiếu Trình thật sự là tức giận không có chỗ phát tiết .
Anh tiếp tục chờ , chờ đến khi Giang Ý Duy bước ra , đã gần đến chạng vạng tối . Bầu trời đang tối dần , Ân Thiếu Trình anh cư nhiên ở trong xe đợi cô cả gần một canh giờ .
Anh đã sớm đem xe dừng ở cạnh xe cô . Giang Ý Duy lôi chìa khóa ra , mới vừa kéo cửa chỗ điều khiển ra ngồi vào , liền nhìn thấy cửa chỗ kế bên tài xế bị người ta mở ra . Ân Thiếu Trình đóng sầm cửa xe lại . Giang Ý Duy vừa trông thấy , nghiêng đầu định bước ra , lại bị Ân Thiếu Trình níu cánh tay kéo trở về .
Giang Ý Duy sửa sang lại quần áo , đem cửa xe nhẹ nhàng đóng lại , " sao vậy , xe của anh hư à ? "
" gấp gáp vậy , đi đâu ? "
Giang Ý Duy đeo bao tay lên , " buổi trưa không ăn no , lúc này đói bụng rồi . "
" không phải đây tốt xấu gì cũng là nhà của bạn thân em sao ? Em còn ngần ngại gì nữa ? "
Giang Ý Duy quay đầu lại nhìn anh , " không phải , tôi là do nhìn thấy anh , ăn không vô thôi . "
Ánh mắt Ân Thiếu Trình khóa chặt cô không thả , " Giang Ý Duy , em đừng ức hiếp người quá đáng . "
" anh nói cái gì ? Tôi nghe không rõ , " Giang Ý Duy dựa vào lưng ghế , " anh nói tôi ức hiếp anh sao ? "
" em có thấy cái bộ dáng đó của Giản Trì Hoài ko ? Không phải chỉ sinh con gái thôi sao ? Anh ta vênh váo cái gì chứ ? "
" anh thì có sao ? " Giang Ý Duy quan sát anh một lượt từ trên xuống dưới , " đứa đầu tiên thì bị mất , đứa thứ hai không phải là của anh , anh còn quản người ta tự hào về con gái của người ta sao ? "
" a , có phải là của anh ta hay không còn chưa chắc chắn đâu . " Trong lòng Ân Thiếu Trình chua xót , ngoài miệng vẫn nhất định phải khua môi múa mép để che giấu .
" đủ rồi ! " Giang Ý Duy cắt ngang lời của anh , " mở miệng ra tích đức một chút đi có được không ? Anh cho rằng Chử Đồng giống như vị Du tiểu thư kia của anh sao ? "
" em cũng mở miệng tích đức một chút không được sao ? " Ân Thiếu Trình anh bị tổn thương như vậy còn chưa đủ ư ? Hôm nay , anh bị đôi vợ chồng kia đâm một dao lớn , rồi lại đâm một dao bé . Trái tim của anh đến tận bây giờ còn chưa hồi phục được , " buổi tối , cùng anh đi ăn cơm đi , anh cũng đói bụng rồi . "
" buổi tối tôi còn có hẹn . "
Ân Thiếu Trình nghe vậy , lại nổi giận không có chỗ phát tiết , " dẹp đi ! "
Hai tay Giang Ý Duy rơi vào trên tay lái , " sao anh ko dẹp đi ? "
Ân Thiếu Trình nghiêng người qua , đem cửa xe khóa lại , " nếu quả thật em muốn hẹn tên họ An đó cùng nhau ăn cơm , em cứ dẫn anh đi theo cùng . "
" Ân Thiếu Trình , anh đủ rồi nha ! Cuộc sống của tôi như thế nào cũng không đến lượt anh tới quản . "
" tôi chỉ muốn cùng em ăn một bữa cơm thôi mà . "
" anh thật sự không biết xấu hổ là gì . "
" tùy em nói thế nào cũng được , " Ân Thiếu Trình cũng không thèm quan tâm , " bất kể em và tên họ An kia đã ăn được với nhau mấy bữa cơm , anh không nhìn thấy thì quên đi , nhưng nếu một khi anh đã phát hiện ra , hai người cũng đừng mơ ăn được với nhau . "
Giang Ý Duy đối mặt với anh , thật sự là một chiêu chống đỡ cũng không phát ra nổi . Cô kéo găng tay xuống , ném mạnh về phía đồng hồ đo , mặt mũi đầy vẻ giận dữ , " được , anh muốn ngồi thì cứ ngồi đi . "
Cô cử động thân thể định bước xuống . Ân Thiếu Trình liền đứng dậy ôm lấy bả vai của cô , " không cho đi . "
Hai người ở trong xe dây dưa giằng co một hồi lâu . Giang Ý Duy cuối cùng cũng không phải là đối thủ của anh . Cô chấp nhận thua trận , " được , tôi không đi ăn cơm với anh ấy nữa , tôi muốn về nhà , chuyện này được chưa ? "
" đi ăn cơm tối với anh . "
Giang Ý Duy bị anh ôm , không có cách nào để nhúc nhích được . Cô nhíu chặt chân mày , " tôi chắc chắn sẽ không đi theo anh đâu . Mỗi người đều lui một bước , ai về nhà nấy đi . "
Ân Thiếu Trình cũng hiểu rõ tính tình của cô , " được . "
" vậy anh xuống xe . "
" em lái xe đi . Đến trước cửa nhà em , anh sẽ xuống xe . Tự anh nghĩ cách trở về . "
Giang Ý Duy cũng không kiên trì nữa . Cô phát động cơ rồi lái xe rời đi . Trở về trong tiểu khu nhà mình , Giang Ý Duy đem xe dừng ở cửa , mắt nhìn thẳng về phía trước , " xuống xe đi . "
Ân Thiếu Trình ngoan ngoãn mở cửa ra bước xuống . Cô không chút do dự lái xe chạy thẳng vào . Người đàn ông ở bên ngoài đứng một lát , xác định Giang Ý Duy không giống như có ý định muốn chạy ra lại , lúc này mới yên tâm rời đi .
Giang Ý Duy bị anh quậy cho một trận như vậy , tâm tình gì cũng đều bị mất , thật đúng là một đoạn nghiệt duyên .
Qua khoảng chừng một tuần lễ . Chử Đồng gội đầu xong từ phòng tắm bước ra . Giản Trì Hoài đang ở trên giường trêu chọc con gái . Cô ngồi xuống mép giường sấy tóc . Giản Trì Hoài thấy vậy , nói rằng có bức xạ , liền ẵm con gái đi tới ghế sa lon trước mặt . Chử Đồng sấy tóc xong chạy theo qua đó . " bàn bạc với anh một chuyện . "
" nói đi . " Người đàn ông ngồi đếm đầu ngón tay của con gái .
" chị của em muốn nhận nuôi một đứa bé . Anh nghĩ cách giúp một tay thử xem . "
Giản Trì Hoài nghe thấy chuyện này cũng không cảm thấy kỳ quái , " chị ấy muốn nhận nuôi là chuyện của chị ấy , bảo anh nghĩ làm cái gì ? "
" giúp đỡ thôi mà . "
" điều kiện của chị ấy theo nguyên tắc là không thể nhận nuôi . Nhưng nếu bây giờ chị ấy muốn , anh có thể giúp chị ấy nghĩ cách . Còn lại , bảo chị ấy tự mình xem đi . Nhìn trúng đứa nào , trông vừa mắt , ẵm đi là được . "
Trong mắt Giản Trì Hoài bây giờ đều tràn ngập hình ảnh của con gái mình , đâu còn thấy được đứa trẻ nào khác ? Ở trong mắt anh , người nào so ra cũng đều thua kém hơn hẳn con gái của anh cả .
Chử Đồng nghe xong , trái tim bỗng nhiên mềm nhũn xuống , tựa như bị cái gì đó bắn trúng , một luồng điện phóng thẳng qua . Từ lúc ở cữ hai tháng tới nay , hôm nay là lần đầu tiên cô đi ra ngoài . Mới vừa rồi khi ở trên xe , cô còn đang điên cuồng nhớ đến con gái ở nhà .
Chử Nguyệt Tình thấy cô không nói gì , vội vàng bồi thềm mấy câu , " Đồng Đồng , tự chị hiểu bản thân chị đang làm gì . Thật đấy , trong lòng chị so với ai cũng đều rõ ràng nhất , không phải tất cả mọi người đều thích hợp để tiến tới hôn nhân đâu . "
" nhưng chị như vậy , ba mẹ làm sao bây giờ ? Họ không chấp nhận nổi đâu . "
" cuộc đời này của chính bản thân chị . Co đường sau này đều là do bản thân chị chọn lựa . Nếu chị nghe theo lời họ , chị sẽ ra sao đây ? Chị sẽ sống như thế nào chứ ? "
Chử Đồng ngồi nghe Chử Nguyệt Tình nói cả buổi . Cô mím chặt cánh môi , một hồi lâu sau mới lên tiếng , " ba mẹ bảo em tới khuyên chị . "
" không cần khuyên . Thật đấy , trong lòng chị đã rõ như gương . "
Hai tay Chử Đồng rơi vào trên tay lái , " chị , em hy vọng chị suy nghĩ thêm cho thật kỹ . Dù sao chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ đâu . "
" dù cho có suy nghĩ thêm nữa , quyết định của chị vẫn là như vậy . Đồng Đồng , em giúp chị khuyên nhủ ba mẹ đi . Nếu bây giờ mọi người không tin , vậy thì cứ xem thử đi . Dù cho một năm , hai năm , ba năm trôi qua , chị vẫn sẽ là một kẻ độc thân , chị không lấy chồng đâu . "
Chử Đồng thở dài . Mặc dù chị cô bình thường làm việc đại đa số thời điểm đều sẽ không giữ vững ý kiến của mình , nhưng một khi cô đã ra quyết định thì bất kỳ kẻ nào cũng sẽ không lay chuyển được . " chị , đến chỗ em ăn cơm đi ? "
" không được , ta muốn về nhà sớm một chút . "
Chử Đồng cũng không gượng ép . Sau khi đưa Chử Nguyệt Tình về đến nhà , cô cũng đi theo chị mình lên lầu . Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương đều ở trong nhà . Một người đang thờ ơ xem ti vi , người còn lại đang nấu cơm trong phòng bếp . Nghe thấy động tĩnh , Lý Tĩnh Hương từ trong phòng bếp bước ra , " Đồng Đồng cũng tới sao . "
Chử Đồng chào hỏi bố mẹ . Hai tay Lý Tĩnh Hương lau chùi vào tạp dề trên người , ánh mắt do dự nhìn về phía Chử Đồng , không biết cô có thuyết phục được chị mình hay không , bà cũng không dám hỏi thẳng thừng . Chử Đồng đi theo Chử Nguyệt Tình mấy bước , thấy cô muốn vào phòng , Chử Đồng khẽ thở dài , " ba , mẹ , hai người để cho chị suy nghĩ thêm mấy ngày đi . Nếu thực sự không được , chúng ta lại nghĩ cách khác . "
Thái độ của Chử Cát Bằng vẫn rất mạnh mẽ cứng rắn , " còn chưa kết hôn , đi nhận nuôi ngay một đứa bé , đây coi là cái gì chứ ? "
Lý Tĩnh Hương nháy mắt ra hiệu với ông , ý bảo ông đừng bức ép con gái quá đáng , " nên từ từ nói cho nó hiểu thôi . Hy vọng nó có thể nhân dịp còn sớm bỏ ngay cái ý định đó đi . "
" mẹ . " Chử Đồng kéo Lý Tĩnh Hương qua , sau đó đè thấp giọng nói , " lúc này chị còn kiên quyết lắm . Con thấy tám phần là không thèm nghe chúng ta nói đâu . Ba , mẹ , hai người cũng nên suy nghĩ cho thật kỹ . Nếu thực sự phải đi đến nước đó , kẻ đối mặt ngược lại chính là ba mẹ . Thật ra thì , kỳ thật nếu vấn đề chính là nhận nuôi đứa bé , cũng không có gì ......"
" Đồng Đồng , chị con còn trẻ như vậy ......"
" nhưng nếu chị ấy kiên quyết không chịu kết hôn , chúng ta có thể làm gì đây ? "
Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương đều cúi đầu xuống . Chử Cát Bằng vò tóc . Vì đứa con gái này , thật sự đã hao tổn nát cả tâm trí rồi .
Chử Đồng vươn tay ra đặt lên đầu vai Lý Tĩnh Hương , " chị ấy trước nay vẫn luôn phải chịu ấm ức để mong mọi chuyện tốt đẹp . Nếu chị ấy vẫn kiên quyết như ban đầu , chúng ta cũng nên hiểu cho chị ấy một lần đi , cho chị thời gian mấy ngày để cân nhắc . "
Hai ông bà cũng không lên tiếng nói chuyện nữa . Bởi vì Chử Nguyệt Tình trời sinh đã có tính nhạy cảm , hơn nữa trước kia đã từng bị chấn động , bọn họ cũng không dám kích thích cô quá lớn .
Trở về Bán đảo hào môn , Chử Đồng đi lên lầu hai . Bước vào trong phòng , thấy Giản Trì Hoài đang đứng trước cửa sổ , trong miệng không biết đang lẩm bẩm nói gì . Chử Đồng bước nhanh quá đó , thấy trên giường không có bóng dáng của con gái , " cục cưng đâu ? "
Người đàn ông xoay người lại . Chử Đồng liền thấy anh đang ôm con gái ở trước ngực bằng một tay . Cục cưng quay mặt sang ngó cô , cái mông đặt trên cánh tay Giản Trì Hoài . Chử Đồng vội vàng tháo khăn quàng cổ xuống , " con bé còn nhỏ mà , sao anh lại có thể bế như vậy ? "
" em cũng quá cẩn thận rồi , không có chuyện gì đâu . " Giản Trì Hoài nói xong , xoay người lại như cũ , tiếp tục nói chuyện với con gái , " Trong vườn hoa có rất nhiều cây cỏ nhỏ , tên là một hai ba bốn năm sáu . Trong vườn hoa còn có rất nhiều cây cối , tên là abcdefg . "
Bé con mở to đôi mắt tròn xoe nhìn ra bên ngoài , cái miệng nhỏ nhắn khẽ vểnh lên . Chử Đồng còn có thể thấy nước miếng của con gái đã chảy tới trên mu bàn tay của người đàn ông rồi .
Cô tươi cười chìa tay về phía con gái , " nào , mẹ bế . "
Giản Trì Hoài xoay người lại , " mới vừa tỉnh ngủ , anh mới ẵm được có mấy phút thôi . "
" Giản Trì Hoài , con sắp đói bụng . "
" không đói , anh đang dạy kiến thức cho con . "
Tay Chử Đồng chìa ra giữa không trung , ánh mắt nhìn theo ra ngoài cửa sổ , " Giang Giang bảo ngày mai muốn ghé qua thăm . "
Giản Trì Hoài tiếp tục trêu chọc con gái trong ngực . Tới thì cứ tới đi , chỉ cần đừng cướp con gái của anh ẵm mất là được .
Lúc Chử Đồng nằm viện mới về Bán đảo hào môn , Giang Ý Duy đã ghé qua rồi . Sau đó do đóng phim quá bận rộn , ngay cả Tây Thành cũng chưa về được một chuyến . Ngày hôm sau , cô tự mình lái xe chạy tới . Người giúp việc đều biết mặt cô . Sau khi đổi giày cô liền đi thẳng lên lầu .
Chử Đồng và Giản Trì Hoài đều đang ở trong phòng . Giang Ý Duy gõ cửa rồi bước vào . Lúc nhìn thấy cục cưng , khuôn mặt cô đầy vẻ kinh ngạc , " ui da , trông khác hẳn , thật là xinh nha ! "
" câu nói này , " khuôn mặt Chử Đồng tràn đầy vẻ kiêu ngạo , " gen của mình có thể kém được sao ? "
" ờ ờ ờ , " Giang Ý Duy lục lọi trong túi xách , " xem nè , mẹ nuôi đã chuẩn bị quà tặng cho con --"
Cô lôi ra một cái hộp đựng đồ trang sức vuông vắn . Cái hộp rất to , trông có vẻ hơi giống như một cái bánh kem . Chử Đồng nhận lấy , " cái gì đó ? " Cô đem cái hộp mở ra . Bên trong là một chiếc vòng cổ bằng vàng , còn treo một thỏi vàng thật lớn , " Giang Giang , cậu ra tay thật rộng rãi đấy . "
Ánh mắt Giản Trì Hoài quét qua , " nếu thật sự phải đeo cái này , cổ của con gái tôi có thể chịu nổi không ? Hơn nữa hình thù cũng thật khó coi , trông giống như cái vòng đeo cổ chó vậy . "
Khoé miệng Chử Đồng nhẹ cứng lại . Cái này dù sao cũng là lòng tốt của người ta , " em cảm thấy rất đẹp mà . "
" đồ may mắn đó , " Giang Ý Duy cúi người xuống nhìn về phía cục cưng , " hồi xưa ai cũng thích loại này . Đây là mẹ mình chọn giúp một tay đấy . "
" cám ơn nha Giang Giang . "
" có gì đâu . " Giang Ý Duy vừa nhìn thấy khuôn mặt phấn nhỏ nhắn mũm mĩm này , trong lòng liền nổi lên tình thương dạt dào . Cô cúi người xuống nói , " nhìn mẹ nuôi đi này , có xinh đẹp không ? Ai u , bảo bối nhỏ của chúng ta mới là mỹ nhân xinh đẹp nhất . Nào , mẹ nuôi hôn một cái . "
Cô cúi người xuống định tiến lên phía trước , bả vai bỗng nhiên bị một bàn tay nhẹ nhàng đè lại . Giang Ý Duy mở mắt ra , liền nghe thấy giọng nói của Giản Trì Hoài vang lên ở bên tai cô , " cô trang điểm sao ? Trên miệng có son kìa . "
Chử Đồng thật sự hết chịu nổi , cô xua tay , " ôi dào , không sao đâu . "
Giản Trì Hoài liếc nhìn con gái , " lỡ như da quá nhạy cảm thì làm sao bây giờ ? "
" đúng đúng , " Giang Ý Duy vội vàng đứng dậy , " đợi lát nữa tôi rửa sạch son môi , rửa xong rồi có thể hôn một cái chứ ? Đây là con gái nuôi của tôi mà . "
Ánh mắt Giản Trì Hoài quét qua một lượt trên mặt cô , sau đó nghiêm túc nói , " đem lớp trang điểm trên mặt cô rửa sạch luôn đi . Hôm nay là qua đây nhìn con gái của tôi thôi mà , trang điểm làm gì vậy . "
Chử Đồng kéo Giang Ý Duy qua , " đừng nói chuyện với anh ấy nữa . Cũng may là gặp cậu , nếu đổi thành người khác , không tức giận mới là lạ đấy ? "
" anh ấy là Tứ ca mà , ai dám giận anh ấy chứ ? Bất quá mình cũng thật tò mò , " Giang Ý Duy hướng Chử Đồng nháy mắt mấy cái , " địa vị của cậu ở trong gia đình có cảm thấy bị lung lay không ha ? "
" nói nhảm , địa vị của mình bây giờ là không ai có thể thay thế được . "
Giản Trì Hoài mặc kệ hai người phụ nữ này nói nhảm . Ánh mắt của anh rơi vào trên giường , sau đó đem con gái bế lên . Chử Đồng chán nản lên tiếng ngăn lại , " haizz , Giản Trì Hoài , đừng có bế nữa . "
Anh cũng không thèm nghe vào tai . Giản Trì Hoài mới vừa đem con gái đặt vào trên đùi mình , người giúp việc liền từ bên ngoài bước vào , " Giản tiên sinh , Giản phu nhân , có khách tới thăm . "
" khách ư ? Ai vậy ? " Chử Đồng hỏi .
" anh ta nói tên anh ta là Ân Thiếu Trình . "
Nét vui vẻ trên khóe miệng Giang Ý Duy chợt cứng đờ . Ân Thiếu Trình ? Tại sao anh ta lại đến Bán đảo hào môn ?
Giản Trì Hoài hôn một cái lên trán của con gái . Nghe thấy cái tên này , anh cũng cảm thấy kỳ quái , nhưng dù sao người ta cũng là khách , " để cho anh ta vào đi . "
Chử Đồng kéo tay Giang Ý Duy lại , " đi xuống coi sao . "
" mình không đi . "
" phải đi , " Chử Đồng kéo cô đứng dậy , " chỉ có người thân thiết mới có thể bước vào phòng này , người bình thường đều phải chờ ở dưới lầu . Giang Giang , chúng ta đi xem thử một chút , yêu ngàn năm mới gặp một lúc này . "
Giản Trì Hoài đã ẵm con gái bước ra ngoài . Chử Đồng hướng về phía bóng lưng của anh mở miệng nói , " đưa cục cưng cho bà vú đi , con buồn ngủ ......"
Bóng dáng của người đàn ông đã lướt ra ngoài , hình như hoàn toàn không nghe thấy . Chử Đồng thở dài , " người gì vậy . "
Mọi người đi tới phòng khách . Ân Thiếu Trình đã vào ngồi tự nhiên . Giản Trì Hoài ẵm con gái , thong thả chậm rãi ngồi xuống đối diện Ân Thiếu Trình . Người đàn ông hướng anh nhìn mắt , " chúc mừng nha , Tứ ca , sinh được một cô con gái . "
" quan hệ giữa tôi và cậu không có sâu như vậy . Cậu lại còn tự mình tới đây một chuyến , thực sự là hiếm có đấy . "
" hai chúng ta dù sao cũng là bạn bè . Anh sinh được con gái , tôi không tự mình tới đây thăm hỏi coi sao được ? "
Giản Trì Hoài đỡ con gái bằng khuỷu tay . Ân Thiếu Trình quét mắt qua . Bé con mặc một bộ áo liền quần màu hồng , tóc đen nhánh bóng mượt , hai con mắt tò mò nhìn tới nhìn lui . Có thể nhìn ra được , Giản Trì Hoài vô cùng nâng niu cưng chiều đứa con gái này , thỉnh thoảng lại dùng ngón tay nghịch tóc của bé con . Trong lòng Ân Thiếu Trình không nói ra được tư vị . Ánh mắt của anh nâng lên , nhìn về phía Giang Ý Duy đang ngồi ở một bên khác .
Nếu như con của họ vẫn còn , bất kể là con gái hay con trai , anh cũng sẽ yêu thích như nhau . Giống như Giản Trì Hoài bây giờ như vậy .
Khi Giang Ý Duy tiếp xúc được ánh mắt của anh , cô đảo tầm mắt sang chỗ khác , tựa như ngồi trên bàn chông . Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên nhìn thấy Ân Thiếu Trình vẫn chỉ nhìn chằm chằm Giang Ý Duy , anh có chút không vui , rất không vui . Anh ta rốt cuộc là đến thăm ai vậy ? Ở nhà anh , con gái của anh phải là nhân vật chính mới đúng chứ .
Giản Trì Hoài đặt con gái ngồi lên chân của mình , nhưng Ân Thiếu Trình vẫn không thèm liếc mắt . Đối với Ân Thiếu Trình xem ra , càng nhìn nhiều ngược lại càng bị kích thích hơn .
Tất cả mọi người đều không ai nói lời nào . Giản Trì Hoài bắt đầu chơi đùa với con gái . Anh cầm một cái trống bỏi trên ghế sa lon lên , lắc qua lắc lại . Dáng vẻ bé con ngây ngô , hình như cũng muốn chơi , nhưng cả người lại lười biếng không chịu động đậy , chỉ hơi vểnh khóe miệng lên , cười qua loa đại khái cho có , không chịu cười ra tiếng .
Ánh mắt Ân Thiếu Trình vẫn thẳng tắp đâm vào người Giang Ý Duy . Giản Trì Hoài cau mày lại , không thấy con gái anh xinh xắn như vậy sao ?
Chử Đồng không chú ý đến cảm xúc nhỏ nhặt này của anh . Tầm mắt cô nhìn về phía Ân Thiếu Trình , " Ân thiếu , uống trà đi , đừng ngại . "
Ân Thiếu Trình thoáng hồi thần , một câu cũng không đáp , vươn tay ra định cầm lấy cái ly . Chử Đồng lại mở miệng nói tiếp , " Ân thiếu , trước đây tôi có nghe nói vợ chưa cưới của anh cũng đang mang thai . Sau đó thì sao ? Sinh được con trai hay con gái ? "
Tay Ân Thiếu Trình chợt khựng lại giữa không trung , ngón tay cũng cứng đờ , " tôi bây giờ không có vợ chưa cưới . "
" ô ô , nghe phong phanh , tôi chỉ biết rằng tính tình không hợp gì đó , hủy bỏ đính hôn . Thế nhưng tôi lại nghe nói vị tiểu thư nhà họ Du kia đảo mắt một cái liền gả đi ngay , còn là vác bụng bự gả đi nữa . Anh thế nào mà lại cam tâm tình nguyện để cho con của mình gọi người khác là ba vậy ? " Chử Đồng nói xong , có cảm giác bản thân mình cũng thật là nham hiểm . Việc này không phải là đang bóc trần vết thương hiểm yếu của người khác sao ?
Ân Thiếu Trình như đang ngồi trên bàn chông . Anh hôm nay là vì muốn gặp Giang Ý Duy nên mới nhắm mắt chạy tới đây , đề phòng lát nữa Giang Ý Duy lên xe của mình lại chạy mất dạng . Anh cầm lấy cái ly , nhẹ nhàng nhấp môi , " không phải em làm phóng viên sao ? Nguyên nhân trong đó còn có thể không biết à ? "
" tôi ở nhà dưỡng thai , sinh con , đến bây giờ cũng chưa đi làm lại . "
Hai tay Ân Thiếu Trình bưng cái ly . Chử Đồng tiến tới ngồi gần Giang Ý Duy , " cậu nói xem có phải đứa bé kia lớn hơn so với con gái của mình không? "
Ân Thiếu Trình hết chịu nổi , mặt nóng lên , cả người run rẩy . Đây mới đúng gọi là kích thích người ta quá đáng mà . Anh đứng dậy đi về phía Giản Trì Hoài , cuối cùng mở miệng nói , " con gái của anh rất đáng yêu , xinh lắm . "
" đương nhiên rồi , " Giản Trì Hoài tiếp nhận lời khen ngợi của anh , " tất cả mọi người khi nhìn thấy con bé cũng đều nói như vậy . "
Ân Thiếu Trình sợ Chử Đồng còn đuổi theo mình . Anh đem cái ly đặt xuống bên cạnh , " cho tôi ẵm một cái . "
Cánh tay đang ẵm con gái của Giản Trì Hoài hơi siết chặt lại một chút , " không được . "
" tôi chỉ ẵm một cái thôi mà . " Ân Thiếu Trình không nghĩ tới Giản Trì Hoài lại hẹp hòi như vậy .
" cậu căn bản ngay cả kinh nghiệm ẵm một đứa trẻ cũng không có . Vụng về hấp tấp đón lấy , lỡ như có chuyện gì thì sao đây ? " Lúc Giản Trì Hoài nói ra lời này , trong đôi mắt cũng lộ ra một loại nghiêm túc , " Ân Thiếu Trình , cậu lại chẳng có con . "
Vút --
Một loạt mũi tên lạnh lẽo chợt đâm thẳng vào người Ân Thiếu Trình , máu tươi chảy ra tràn trề , chọc khắp cả người anh ra một trăm tám mươi cái lỗ sâu hoắm . Ân Thiếu Trình có cảm giác bản thân mình đã đáng thương đến cực độ , ngay cả Giang Ý Duy cũng không thèm liếc nhìn anh một cái .
Anh đứng khựng ở tại chỗ , tay vẫn còn duy trì bộ dáng chìa ra đón nhận , nhưng Giản Trì Hoài vẫn nhất định không cho anh ẵm một cái .
Trong lòng Chử Đồng thầm khen một tiếng , ' ông xã , làm tốt lắm ! '
Ân Thiếu Trình lui về chỗ cũ . Chử Đồng cũng khéo léo thu lời , " ở lại đây ăn cơm đi . Giang Giang , cậu cũng ở lại nhé . "
Giang Ý Duy đâu còn tâm tình mà tiếp tục ở lại , " không được , một chốc nữa mình còn có việc . Mình , mình ngồi một lát rồi đi liền . "
" không được , " Chử Đồng đè tay của cô lại , " cậu ở lại đây chơi một ngày đi , không phải là hai ngày nay được nghỉ sao ? "
Chử Đồng đương nhiên là biết cô ngại chuyện gì , " đúng rồi , An tiên sinh đâu ? Có muốn mình gọi điện thoại bảo anh ấy tới đây với cậu không ? "
Ân Thiếu Trình vểnh tai lên . Giang Ý Duy nhìn đồng hồ , " anh ấy lúc này hẳn đang bận rồi . Lại nói gọi anh ấy tới đây cũng không tiện đâu. Vậy mình ở lại đây chơi một lát , buổi tối hẹn anh ấy cùng nhau ăn cơm . "
" ô-- , thoạt nhìn tiến triển rất thuận lợi nha . "
Giang Ý Duy cười gượng không đáp , Chử Đồng vỗ vỗ chân của cô , " An tiên sinh là người tốt , quý trọng nha . "
Da mặt Ân Thiếu Trình phát đau , tựa như bị người ta dùng hung khí bén nhọn gì đó đang hết lần này đến lần khác đâm vào . Ở phía đối diện là bố và con đang thân thiết với nhau , mà ở bên này , người phụ nữ của anh lại đang cùng người khác thân thiết .
Anh chai mặt , thật vất và mới lê lết đến tận sau giờ ngọ . Giang Ý Duy nói muốn về , Ân Thiếu Trình vội vàng đứng dậy đi theo , " tôi cũng phải đi rồi . "
Chử Đồng kéo tay Giang Ý Duy qua , " tốt , Ân thiếu , hoan nghênh lần sau quay lại . Tôi và Giang Giang còn có vài lời muốn nói . Trước hết mời anh đi cho . "
Ân Thiếu Trình giận đến mức không chịu nổi . Anh xoay người rời đi . Ra đến bên ngoài , một hơi nghẹn không ra nổi , anh vội vàng rút một điếu thuốc ra đốt . Anh chui vào trong xe ngồi đợi . Chử Đồng này hẳn không phải cùng Giang Ý Duy nói một hai câu . Ân Thiếu Trình đợi chừng hơn một giờ , vẫn chưa thấy Giang Ý Duy từ bên trong bước ra .
Vừa nghĩ tới buổi tối cô còn muốn cùng tên họ An đi ăn cơm , Ân Thiếu Trình thật sự là tức giận không có chỗ phát tiết .
Anh tiếp tục chờ , chờ đến khi Giang Ý Duy bước ra , đã gần đến chạng vạng tối . Bầu trời đang tối dần , Ân Thiếu Trình anh cư nhiên ở trong xe đợi cô cả gần một canh giờ .
Anh đã sớm đem xe dừng ở cạnh xe cô . Giang Ý Duy lôi chìa khóa ra , mới vừa kéo cửa chỗ điều khiển ra ngồi vào , liền nhìn thấy cửa chỗ kế bên tài xế bị người ta mở ra . Ân Thiếu Trình đóng sầm cửa xe lại . Giang Ý Duy vừa trông thấy , nghiêng đầu định bước ra , lại bị Ân Thiếu Trình níu cánh tay kéo trở về .
Giang Ý Duy sửa sang lại quần áo , đem cửa xe nhẹ nhàng đóng lại , " sao vậy , xe của anh hư à ? "
" gấp gáp vậy , đi đâu ? "
Giang Ý Duy đeo bao tay lên , " buổi trưa không ăn no , lúc này đói bụng rồi . "
" không phải đây tốt xấu gì cũng là nhà của bạn thân em sao ? Em còn ngần ngại gì nữa ? "
Giang Ý Duy quay đầu lại nhìn anh , " không phải , tôi là do nhìn thấy anh , ăn không vô thôi . "
Ánh mắt Ân Thiếu Trình khóa chặt cô không thả , " Giang Ý Duy , em đừng ức hiếp người quá đáng . "
" anh nói cái gì ? Tôi nghe không rõ , " Giang Ý Duy dựa vào lưng ghế , " anh nói tôi ức hiếp anh sao ? "
" em có thấy cái bộ dáng đó của Giản Trì Hoài ko ? Không phải chỉ sinh con gái thôi sao ? Anh ta vênh váo cái gì chứ ? "
" anh thì có sao ? " Giang Ý Duy quan sát anh một lượt từ trên xuống dưới , " đứa đầu tiên thì bị mất , đứa thứ hai không phải là của anh , anh còn quản người ta tự hào về con gái của người ta sao ? "
" a , có phải là của anh ta hay không còn chưa chắc chắn đâu . " Trong lòng Ân Thiếu Trình chua xót , ngoài miệng vẫn nhất định phải khua môi múa mép để che giấu .
" đủ rồi ! " Giang Ý Duy cắt ngang lời của anh , " mở miệng ra tích đức một chút đi có được không ? Anh cho rằng Chử Đồng giống như vị Du tiểu thư kia của anh sao ? "
" em cũng mở miệng tích đức một chút không được sao ? " Ân Thiếu Trình anh bị tổn thương như vậy còn chưa đủ ư ? Hôm nay , anh bị đôi vợ chồng kia đâm một dao lớn , rồi lại đâm một dao bé . Trái tim của anh đến tận bây giờ còn chưa hồi phục được , " buổi tối , cùng anh đi ăn cơm đi , anh cũng đói bụng rồi . "
" buổi tối tôi còn có hẹn . "
Ân Thiếu Trình nghe vậy , lại nổi giận không có chỗ phát tiết , " dẹp đi ! "
Hai tay Giang Ý Duy rơi vào trên tay lái , " sao anh ko dẹp đi ? "
Ân Thiếu Trình nghiêng người qua , đem cửa xe khóa lại , " nếu quả thật em muốn hẹn tên họ An đó cùng nhau ăn cơm , em cứ dẫn anh đi theo cùng . "
" Ân Thiếu Trình , anh đủ rồi nha ! Cuộc sống của tôi như thế nào cũng không đến lượt anh tới quản . "
" tôi chỉ muốn cùng em ăn một bữa cơm thôi mà . "
" anh thật sự không biết xấu hổ là gì . "
" tùy em nói thế nào cũng được , " Ân Thiếu Trình cũng không thèm quan tâm , " bất kể em và tên họ An kia đã ăn được với nhau mấy bữa cơm , anh không nhìn thấy thì quên đi , nhưng nếu một khi anh đã phát hiện ra , hai người cũng đừng mơ ăn được với nhau . "
Giang Ý Duy đối mặt với anh , thật sự là một chiêu chống đỡ cũng không phát ra nổi . Cô kéo găng tay xuống , ném mạnh về phía đồng hồ đo , mặt mũi đầy vẻ giận dữ , " được , anh muốn ngồi thì cứ ngồi đi . "
Cô cử động thân thể định bước xuống . Ân Thiếu Trình liền đứng dậy ôm lấy bả vai của cô , " không cho đi . "
Hai người ở trong xe dây dưa giằng co một hồi lâu . Giang Ý Duy cuối cùng cũng không phải là đối thủ của anh . Cô chấp nhận thua trận , " được , tôi không đi ăn cơm với anh ấy nữa , tôi muốn về nhà , chuyện này được chưa ? "
" đi ăn cơm tối với anh . "
Giang Ý Duy bị anh ôm , không có cách nào để nhúc nhích được . Cô nhíu chặt chân mày , " tôi chắc chắn sẽ không đi theo anh đâu . Mỗi người đều lui một bước , ai về nhà nấy đi . "
Ân Thiếu Trình cũng hiểu rõ tính tình của cô , " được . "
" vậy anh xuống xe . "
" em lái xe đi . Đến trước cửa nhà em , anh sẽ xuống xe . Tự anh nghĩ cách trở về . "
Giang Ý Duy cũng không kiên trì nữa . Cô phát động cơ rồi lái xe rời đi . Trở về trong tiểu khu nhà mình , Giang Ý Duy đem xe dừng ở cửa , mắt nhìn thẳng về phía trước , " xuống xe đi . "
Ân Thiếu Trình ngoan ngoãn mở cửa ra bước xuống . Cô không chút do dự lái xe chạy thẳng vào . Người đàn ông ở bên ngoài đứng một lát , xác định Giang Ý Duy không giống như có ý định muốn chạy ra lại , lúc này mới yên tâm rời đi .
Giang Ý Duy bị anh quậy cho một trận như vậy , tâm tình gì cũng đều bị mất , thật đúng là một đoạn nghiệt duyên .
Qua khoảng chừng một tuần lễ . Chử Đồng gội đầu xong từ phòng tắm bước ra . Giản Trì Hoài đang ở trên giường trêu chọc con gái . Cô ngồi xuống mép giường sấy tóc . Giản Trì Hoài thấy vậy , nói rằng có bức xạ , liền ẵm con gái đi tới ghế sa lon trước mặt . Chử Đồng sấy tóc xong chạy theo qua đó . " bàn bạc với anh một chuyện . "
" nói đi . " Người đàn ông ngồi đếm đầu ngón tay của con gái .
" chị của em muốn nhận nuôi một đứa bé . Anh nghĩ cách giúp một tay thử xem . "
Giản Trì Hoài nghe thấy chuyện này cũng không cảm thấy kỳ quái , " chị ấy muốn nhận nuôi là chuyện của chị ấy , bảo anh nghĩ làm cái gì ? "
" giúp đỡ thôi mà . "
" điều kiện của chị ấy theo nguyên tắc là không thể nhận nuôi . Nhưng nếu bây giờ chị ấy muốn , anh có thể giúp chị ấy nghĩ cách . Còn lại , bảo chị ấy tự mình xem đi . Nhìn trúng đứa nào , trông vừa mắt , ẵm đi là được . "
Trong mắt Giản Trì Hoài bây giờ đều tràn ngập hình ảnh của con gái mình , đâu còn thấy được đứa trẻ nào khác ? Ở trong mắt anh , người nào so ra cũng đều thua kém hơn hẳn con gái của anh cả .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.