Chương 34
Minh Phi Angle
18/07/2021
Có câu “ hỡi thế gian tình là gì mà khiến người đau khổ” câu này có lẽ ứng nghiệm vào một số người, ví như Bạch Nhược Đông anh có thể bắt đầu có cảm tình với một người phụ nữ khác, nhưng sẽ chỉ để hình bóng của nột người vào tận sâu trái tim anh, có thể về sau anh sẽ yêu người người nhưng tình yêu đó hắ chắn không bằng cảm giác khi anh yêu Mộc Hạ. Ví như Sâm Lan Hoàn, từ lúc ở buổi tiệc anh thấy Hàn Tư Ngạo nhất ca trong bang hội dắt tay người con gái anh yêu rời khỏi ánh mắt anh lú đó anh đã nghĩ, hóa ra anh bỏ lỡ người con gái anh yêu nhất vào tay người khác, Sâm Lan Hoàn kể từ lần nghe Bạch Nhạn thuộc lại cuộc sống mấy năm qua của Mộc Hạ, anh biết năm đó bản thân vì nhất thời ghen tuông mà khiêu khích Từ Diễn cho nên mới khiến Mộc Hạ gặp rắc rối, Sâm Lan Hoàn còn không ngờ vì sự kiếm cớ hay gặp Mộc Băng mà khiến Mộc Băng yêu mến anh. Sâm Lan Hoàn biết Mộc Băng mắc bệnh u não là lúc cô bày tỏ tình cảm với anh lại bị anh từ chối dứt khoát, anh còn thẳng thắng nói người trong lòng ânh duy nhất bây giờ và mãi mãi chỉ có Mộc Hạ. Kết quả là vì Mộc Băng yêu cầu anh hấp nhận điều kiện của nhà trường để Mộc Hạ có thể tiếp tục luận văn tốt nghiệp, tuy rằng lúc đó anh có dùng chút thủ đoạn là tứ ca bang hội mà ép buộc Từ Diễn rời đi, nhưng vì câu nói của Mộc Băng lại khiến anh trùng bước không còn can đảm đối diện với Mộc Hạ.
“ Hoàn! Anh mãi mãi sẽ không khiến Hạ Hạ yêu anh.” Mộc băng cười trong đau thương nói.
“ Tại sao?” Anh khó hiểu nhìn cô, không phải vì anh từ chối tình cảm của cô mà cô dùng danh nghĩa chị gái Mộc Hạ không cho anh tiếp cận Mộc Hạ chứ?
“ So với bất kì ai, em là người hiểu con bé nhất, bề ngoài con bé tỏ ra không quan tâm lạnh nhạt vô cảm, nhưng nó sẽ để ý từng chi tiết nhỏ nhất về những người xung quanh nó. Hạ Hạ biết em có tình cảm với anh dù cho là chúng ta không có kết quả, con bé vẫn sẽ không yêu anh.”Mộc Băng cười như không cười nói. Sâm Lan Hoàn ngây người không nói được câu nào nữa, sau đó anh chọn rời đi, lúc ra đi anh nghĩ qua một khoản thời gian anh quay lại mọi chuyện sẽ tốt hơn, anh có thể nhẫn lại dùng tình yêu chân thành của mình để Mộc Hạ có thể yêu anh, nhưng không? Mộc Băng trước khi rời đi lại đem Mộc Hạ gửi gấm cho Hàn Thiên Ngạo, hóa ra Mộc Băng tính toán trả thù anh vì anh không chấp nhận tình cảm của cô, vì anh năm đó nóng nãy mà khiến Mộc Hạ bị mọi người chỉ trích, đây là cách tàn nhẫn mà Mộc Băng trả thù anh. Cho dù là vậy nhưng Mộc Hạ sẽ mãi ở vị trí nhất định trong lòng anh.
Đối với Từ Diễn mà nói, năm đó anh quá nổi bật, phong lưu phóng khoáng lại rất ga lăng khiến nhiều nữ sinh chết mê chết mệt vì anh, đến khi anh gặp Mộc Hạ, toàn bộ tâm tư của anh đềi đặt hết lên người Mộc Hạ, năm đó anh đang thi tiến sĩ Mộc Hạ lại là sinh viên trong lớp anh hướng dẫn, anh từ từ tiếp cận cô, quan tâm giúp đỡ cô. Từ Diễn còn không ngần ngại ưu ái bạn thân của Mộc Hạ là Bạch Nhạn. Mộc Hạ tuy đối với anh không lạnh lùng xa cách như đối với người khác nhưng vẫn chung qui là cùng anh giữ khoảng cách nhất định là vì anh còn cái mác đã có vị hôn thê là Vũ Nghệ Ân.
Nói về vị hôn thê của Từ Diễn cũng thật li kỳ, mẹ của Vũ Nghệ Ân là ân nhân cứu mạng mẹ của Từ Diễn. Kể ra nhân duyên lại là một tròn, năm đó Vũ Huệ Lâm là thư ký của Tống An Quốc vì sự cố mà hai người có quan hệ mập mờ, sau đó là bà phát hiện mình mang thai nhưng không nói cho Tống An Quốc biết lại bị vợ của Tống An Quốc là Nhậm Khinh Vũ phát hiện đến cảnh cáo và đuổi bà đi. Vũ Huệ Lâm rời khỏi thành phố H đến nơi khác sinh con gái và bà đặt tên là Vũ Nghệ Ân, sau đó do một cơ duyên bà vô tình cứu sống phu nhân Từ và được phu nhân Từ là Tôn Hiền Cơ cưu mang nhận con gái bà làm con dâu nuôi từ bé cho Từ Diễn, sau đó vì sức khỏe vì hiến thận cho Tôn Hiền Cơ mà Vũ Huệ Lâm qua đời năm con gái bà tròn mười tuổi, trước khi đi bà có trân trối với Tôn Hiền Cơ là cha ruột của Vũ Nghệ Ân là Tống An Quốc sau đó liền nhắm mắt an nghĩ.
Từ gia rất thương yêu cô con dâu nuôi từ bé này, mà Từ Diễn thì luôn xem cô như em gái, sau đó vì biết Từ Diễn yêu Mộc Hạ mà Vũ Nghệ Ân đến gặp Mộc Hạ, chẳng qua là cuộc trò chuyện bình thường, Vũ Nghệ Ân không có ác ý hay hành động lỗ mãng với Mộc Hạ, cô chỉ đơn giản nói Mộc Hạ hãy cho Từ Diễn một cơ hội.
“ Cô Vũ, cô đừng đem vẻ mặt đáng thương với tôi, cô dùng chiêu này là để lấy lòng thương hại của học trưởng Từ sao? Cô thông minh như vậy cố tỏ ra ngốc ngếch đáng thương làm gì?” Mộc Hạ không thích bộ dáng giả tạo của cô ta cho nên lạnh nhạt lên tiếng.
“ Hóa ra người mà Diễn yêu lại không phải cô gái mềm yếu như tôi nghĩ.” Vũ Nghệ Ân buông bỏ bộ dáng nhu mì đáng thương khi bị Mộc Hạ vạch trần.
“ Cô Vũ, học trưởng Từ yêu ai là quyền của anh ấy nhưng tôi không yêu anh ấy lại là quyền của tôi, cô dùng hành động này chẳng khác một con ngốc sao?” Mộc Hạ cười lạnh, đừng nghĩ cô lạnh nhạt vô cảm nhưng cô sẽ nhìn thấu người giả tạo trước mặt cô.
“ Cô!” Vũ Nghệ Ân bị Mộc Hạ nói đến mức tức mà không thể nói.
“ Cô Vũ, tôi không có kiên nhẫn cùng cô tán gẫu, so với tuổi đời sinh ra trước tôi nhưng cơ bản cô chỉ là một cô gái vì yêu mà mù quán, trong tình yêu dù cô cố cưỡng cầu người chịu thiệt cũng chỉ có cô. Nếu cô yêu học trưởng Từ thật lòng thì hãy dùng tình cảm chân chính mà cảm hóa anh ấy, còn nếu cô yêu cái danh đại thiếu gia của anh ấy thì nên học cách im lặng để có được, cô là con dâu nuôi từ nhỏ của Từ gia, dù cho Từ Diễn có yêu ai nhưng sẽ không kết hôn được, vì cái mác thiếu phu nhân Từ gia được gắn lên người cô rồi.” Mộc Hạ không nhanh không chậm từ tốn nói, cô lại nói trúng tâm tư của Vũ Nghệ Ân khiến cô ta kinh ngạc, Mộc Hạ so với cô còn nhỏ hơn ba tuổi vậy mà lại có thể nhìn thấu tâm tư người khác. Vũ Nghệ Ân chưa kịp hoàn tỉnh thì đã thấy Mộc Hạ lạnh lùng rời đi, lúc này cô ta mới thật sự suy nghĩ cô ta yêu Từ Diễn vì cái gì? Lúc nhỏ sống cùng mẹ khổ cực bị người khác xem nhẹ bắt nạt đến khi cô được nhà họ Từ đón về và nói là con dâu tương lai của Từ gia, lúc gặp Từ Diễn đầu tiên cô chút hoảng sợ nhưng anh lại dịu dàng trò chuyện cùng cô, về sau khi cô bị bắt nạt anh đứng ra bảo vệ cô, từ đó Vũ Nghệ Ân thề cho dù bằng mọi giá cô phải gả được cho Từ Diễn.
Khi nghe Từ Diễn yêu một cô gái, cô ta bắt đầu sợ hãi, sợ vị trí cô ta bị lung lay, sợ Từ Diễn bỏ mặt cô ta, cho nên Vũ Nghệ Ân đem bộ dáng thùy mị dịu dàng đến gặp Mộc Hạ, bày ra bộ dáng đáng thương để có được sự đồng cảm từ Mộc Hạ nhưng cô ta lại không ngờ bị Mộc Hạ nhìn thấu.
“ Hoàn! Anh mãi mãi sẽ không khiến Hạ Hạ yêu anh.” Mộc băng cười trong đau thương nói.
“ Tại sao?” Anh khó hiểu nhìn cô, không phải vì anh từ chối tình cảm của cô mà cô dùng danh nghĩa chị gái Mộc Hạ không cho anh tiếp cận Mộc Hạ chứ?
“ So với bất kì ai, em là người hiểu con bé nhất, bề ngoài con bé tỏ ra không quan tâm lạnh nhạt vô cảm, nhưng nó sẽ để ý từng chi tiết nhỏ nhất về những người xung quanh nó. Hạ Hạ biết em có tình cảm với anh dù cho là chúng ta không có kết quả, con bé vẫn sẽ không yêu anh.”Mộc Băng cười như không cười nói. Sâm Lan Hoàn ngây người không nói được câu nào nữa, sau đó anh chọn rời đi, lúc ra đi anh nghĩ qua một khoản thời gian anh quay lại mọi chuyện sẽ tốt hơn, anh có thể nhẫn lại dùng tình yêu chân thành của mình để Mộc Hạ có thể yêu anh, nhưng không? Mộc Băng trước khi rời đi lại đem Mộc Hạ gửi gấm cho Hàn Thiên Ngạo, hóa ra Mộc Băng tính toán trả thù anh vì anh không chấp nhận tình cảm của cô, vì anh năm đó nóng nãy mà khiến Mộc Hạ bị mọi người chỉ trích, đây là cách tàn nhẫn mà Mộc Băng trả thù anh. Cho dù là vậy nhưng Mộc Hạ sẽ mãi ở vị trí nhất định trong lòng anh.
Đối với Từ Diễn mà nói, năm đó anh quá nổi bật, phong lưu phóng khoáng lại rất ga lăng khiến nhiều nữ sinh chết mê chết mệt vì anh, đến khi anh gặp Mộc Hạ, toàn bộ tâm tư của anh đềi đặt hết lên người Mộc Hạ, năm đó anh đang thi tiến sĩ Mộc Hạ lại là sinh viên trong lớp anh hướng dẫn, anh từ từ tiếp cận cô, quan tâm giúp đỡ cô. Từ Diễn còn không ngần ngại ưu ái bạn thân của Mộc Hạ là Bạch Nhạn. Mộc Hạ tuy đối với anh không lạnh lùng xa cách như đối với người khác nhưng vẫn chung qui là cùng anh giữ khoảng cách nhất định là vì anh còn cái mác đã có vị hôn thê là Vũ Nghệ Ân.
Nói về vị hôn thê của Từ Diễn cũng thật li kỳ, mẹ của Vũ Nghệ Ân là ân nhân cứu mạng mẹ của Từ Diễn. Kể ra nhân duyên lại là một tròn, năm đó Vũ Huệ Lâm là thư ký của Tống An Quốc vì sự cố mà hai người có quan hệ mập mờ, sau đó là bà phát hiện mình mang thai nhưng không nói cho Tống An Quốc biết lại bị vợ của Tống An Quốc là Nhậm Khinh Vũ phát hiện đến cảnh cáo và đuổi bà đi. Vũ Huệ Lâm rời khỏi thành phố H đến nơi khác sinh con gái và bà đặt tên là Vũ Nghệ Ân, sau đó do một cơ duyên bà vô tình cứu sống phu nhân Từ và được phu nhân Từ là Tôn Hiền Cơ cưu mang nhận con gái bà làm con dâu nuôi từ bé cho Từ Diễn, sau đó vì sức khỏe vì hiến thận cho Tôn Hiền Cơ mà Vũ Huệ Lâm qua đời năm con gái bà tròn mười tuổi, trước khi đi bà có trân trối với Tôn Hiền Cơ là cha ruột của Vũ Nghệ Ân là Tống An Quốc sau đó liền nhắm mắt an nghĩ.
Từ gia rất thương yêu cô con dâu nuôi từ bé này, mà Từ Diễn thì luôn xem cô như em gái, sau đó vì biết Từ Diễn yêu Mộc Hạ mà Vũ Nghệ Ân đến gặp Mộc Hạ, chẳng qua là cuộc trò chuyện bình thường, Vũ Nghệ Ân không có ác ý hay hành động lỗ mãng với Mộc Hạ, cô chỉ đơn giản nói Mộc Hạ hãy cho Từ Diễn một cơ hội.
“ Cô Vũ, cô đừng đem vẻ mặt đáng thương với tôi, cô dùng chiêu này là để lấy lòng thương hại của học trưởng Từ sao? Cô thông minh như vậy cố tỏ ra ngốc ngếch đáng thương làm gì?” Mộc Hạ không thích bộ dáng giả tạo của cô ta cho nên lạnh nhạt lên tiếng.
“ Hóa ra người mà Diễn yêu lại không phải cô gái mềm yếu như tôi nghĩ.” Vũ Nghệ Ân buông bỏ bộ dáng nhu mì đáng thương khi bị Mộc Hạ vạch trần.
“ Cô Vũ, học trưởng Từ yêu ai là quyền của anh ấy nhưng tôi không yêu anh ấy lại là quyền của tôi, cô dùng hành động này chẳng khác một con ngốc sao?” Mộc Hạ cười lạnh, đừng nghĩ cô lạnh nhạt vô cảm nhưng cô sẽ nhìn thấu người giả tạo trước mặt cô.
“ Cô!” Vũ Nghệ Ân bị Mộc Hạ nói đến mức tức mà không thể nói.
“ Cô Vũ, tôi không có kiên nhẫn cùng cô tán gẫu, so với tuổi đời sinh ra trước tôi nhưng cơ bản cô chỉ là một cô gái vì yêu mà mù quán, trong tình yêu dù cô cố cưỡng cầu người chịu thiệt cũng chỉ có cô. Nếu cô yêu học trưởng Từ thật lòng thì hãy dùng tình cảm chân chính mà cảm hóa anh ấy, còn nếu cô yêu cái danh đại thiếu gia của anh ấy thì nên học cách im lặng để có được, cô là con dâu nuôi từ nhỏ của Từ gia, dù cho Từ Diễn có yêu ai nhưng sẽ không kết hôn được, vì cái mác thiếu phu nhân Từ gia được gắn lên người cô rồi.” Mộc Hạ không nhanh không chậm từ tốn nói, cô lại nói trúng tâm tư của Vũ Nghệ Ân khiến cô ta kinh ngạc, Mộc Hạ so với cô còn nhỏ hơn ba tuổi vậy mà lại có thể nhìn thấu tâm tư người khác. Vũ Nghệ Ân chưa kịp hoàn tỉnh thì đã thấy Mộc Hạ lạnh lùng rời đi, lúc này cô ta mới thật sự suy nghĩ cô ta yêu Từ Diễn vì cái gì? Lúc nhỏ sống cùng mẹ khổ cực bị người khác xem nhẹ bắt nạt đến khi cô được nhà họ Từ đón về và nói là con dâu tương lai của Từ gia, lúc gặp Từ Diễn đầu tiên cô chút hoảng sợ nhưng anh lại dịu dàng trò chuyện cùng cô, về sau khi cô bị bắt nạt anh đứng ra bảo vệ cô, từ đó Vũ Nghệ Ân thề cho dù bằng mọi giá cô phải gả được cho Từ Diễn.
Khi nghe Từ Diễn yêu một cô gái, cô ta bắt đầu sợ hãi, sợ vị trí cô ta bị lung lay, sợ Từ Diễn bỏ mặt cô ta, cho nên Vũ Nghệ Ân đem bộ dáng thùy mị dịu dàng đến gặp Mộc Hạ, bày ra bộ dáng đáng thương để có được sự đồng cảm từ Mộc Hạ nhưng cô ta lại không ngờ bị Mộc Hạ nhìn thấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.