Hôn Nhân Chính Trị Là Vết Xe Đổ Của Mẹ Tôi
Chương 11: Nghi Ngờ
Tiểu Mật Tiền
08/04/2024
Đến chiều, tôi lại lén trốn ra ngoài đi đến văn phòng. Tôi cùng chị Giang Ly đến nơi tạm giam lấy thêm lời khai của Trình Húc nhưng có vẻ không được khả quan cho lắm.
“Theo bản báo cáo khám nghiệm tử thi bên công tố gửi cho tôi cho thấy nạn nhân bị một con dao ba lưỡi đâm hai nhát vào bụng, nhát đâm thứ 2 làm cho nạn nhân mất nhiều máu và chết ngay lập tức. Tôi muốn hỏi ảnh, anh làm việc cả ngày trong phòng gốm mà không nghe thấy bất kì tiếng động nào ư? “ - chị Giang Ly hỏi.
“Tôi thật sự không nghe thấy tiếng động nào cả! “ - Trình Húc phủ nhận.
“Vậy thì kì lạ hơn rồi, vì phòng làm gốm và phòng khách của lớp dạy nằm sát vách nhau chỉ cách một cánh cửa mà cửa và tường đều không phải loại cách âm! Nạn nhân bị đâm nhát thứ nhất vẫn còn ý thức thì phải phát ra tiếng động rất to, tại hiện trường còn có vết chống trả rất kịch liệt! “ - tôi băn khoăn.
“Theo camera ghi lại thì vào 8 giờ sáng ngày 6 tháng 7 anh đến lớp dạy làm gốm, chỉ 15 phút sau Tạ Quang cũng chính là nạn nhân đã đi vào, sau đó cả ngày không ai vào trong nữa cho đến thời điểm phát hiện ra thi thể là lúc 15 giờ 34 phút. Cậu cố nghĩ lại coi trong thời gian đó có chuyện gì mà cậu đã quên mất rồi không?” - Giang Ly nói tiếp lời tôi.
Trình Húc ngẩn một lúc để nhớ lại rồi nhìn chúng tôi,
nói: “ Đúng rồi tôi nhớ ra rồi! Sau khi làm xong mẫu gốm thì tôi có ra phòng khách để uống nước, chắc khoảng vào 9 giờ đến 9 giờ 30 phút, vì thời gian tôi làm ra một mẫu gốm thường hơn 1 tiếng. Tôi nhớ, tôi ra phòng khách thì không có ai cả! “
“Không có ai? Cậu nói có thật không?” - Giang Ly hỏi.
“Tôi nói thật mà! “ - Trình Húc khẳng định.
“Vậy cũng không có gì chứng minh vào thời điểm đó cậu đã ra ngoài uống nước. Chị Giang Ly! Cho em mượn báo cáo khám nghiệm đi! “- nói rồi Giang Ly cầm lấy báo cáo khám nghiệm đưa cho tôi, tôi đọc sơ một lượt.
“Theo báo cáo thời gian tử vong ước tính là từ 8 giờ 45 đến 9 giờ 10 phút, không phải trùng khớp với quãng thời gian cậu đi uống nước sao? Nếu nạn nhân bị giết trong khoảng thời gian này thì chắc chắn cậu phải phát hiện ra! “ - tôi nói.
“Tôi ra phòng khách vào thời gian đó nhưng không thấy Tạ Quang! “ - Trình Húc tiếp lời.
“Vậy chẳng lẽ thời gian tử vong theo kết quả khám nghiệm là sai? “- Giang Ly vò đầu thắc mắc.
“Nhiệt độ! “ - tôi lên tiếng.
“Hả? Gì? “ - Giang Ly nhìn tôi.
“Pháp y đưa ra kết luận thời gian tử vong không chỉ xem xét tử thi mà còn kết hợp với nhiệt độ tại hiện trường, nhiệt độ càng cao thì quá trình phân hủy của thi thể sẽ diễn ra nhanh hơn, còn nhiệt độ thấp sẽ hoàn toàn ngược lại! “ - tôi phân tích.
“Vậy ý em là sao? “ - Giang Ly khó hiểu.
“Đợi chúng ta về rồi nói! “ - tôi cười rồi quay lại nhìn Trình Húc: “Chúng tôi về trước, thứ hai tuần sau chúng tôi sẽ cố hết sức để cậu được giải oan! Tạm biệt! “
Sau đó hai đứa tôi đi xe về thẳng văn phòng, vừa vào trong thì Giang Ly lập tức hỏi tôi.
“Vừa nãy ý em nói chẳng lẽ là thủ phạm sau khi giết nạn nhân rồi chuyển thi thể đến một nơi có nhiệt độ cao để quá trình phân hủy diễn ra nhanh hơn trùng với thời điểm Trình Húc đi vào sau đó mấy phút sao? “
“Em vẫn chưa chắc chắn, nói như chị thì vẫn còn rất nhiều lỗ hổng, chị có đoạn camera trước lớp dạy làm gốm không? “ - tôi hỏi.
“Tất nhiên là có rồi! “ - chị Giang Ly đáp. Tôi lập tức mở đoạn video được trích xuất từ camera lên xem đi lại 2 lần rồi click dừng lại ngay đoạn Tạ Quang đi vào.
“Đoạn này! Tại sao không thấy mặt nạn nhân vậy? Sao phía công tố lại dám khẳng định người đi vào sau này chính là Tạ Quang? “ - tôi nhìn Giang Ly, cau mày.
“Là do dáng người và trang phục, lúc được tìm thấy nạn nhân mặc đồ giống hệt như vậy! “ - Giang Ly nói.
“Vậy cũng không thể khẳng định đó là Tạ Quang được, Trình Húc nói cậu ta không nghe thấy một tiếng động gì... “ - tôi đi đi lại lại, vừa nói vừa suy nghĩ. Bỗng một suy nghĩ hiện ngay trong đầu tôi.
“Em có một giả thuyết cực kì điên rồ! “
“Nói chị nghe thử! “ - Giang Ly tò mò.
“Rất có thể nạn nhân đã bị sát hại trong khoảng thời gian trước khi Trình Húc đến lớp làm gốm và cái xác đã được để ở phòng khách sau khi Trình Húc ra khỏi phòng gốm để uống nước. Khả năng cao người mặc quần áo giống Tạ Quang và bước vào sau Trình Húc là hung thủ, nhưng có một điều cần phải chắc chắn là ngay từ đầu xác nạn nhân đã có mặt tại lớp làm đồ gốm rồi. Không biết tại hiện trường có nơi nào thông với phòng khách mà có nhiệt độ dưới 10°C không nhỉ? “ - tôi nói.
Giang Ly suy nghĩ lại lời tôi nói rồi lên tiếng: “Cái này thì chúng ta phải đến hiện trường để điều tra rồi! “
Sau buổi chiều hôm đó, tôi tan làm và về nhà, về đến nơi thì thấy ngoài khuôn viên vườn có tiếng nói phát ra. Tôi tò mò đi lại thì thấy Tần Ngạn ngồi trên ghế thưởng thức trà chiều còn Trần Úc thì đứng ngay bên cạnh.
“Theo thông tin của mật thám tại nước ngoài truyền về thì tháng 10 này Tần Tự Dược sẽ trở về nước, rất có thể anh ta trở về là để tranh giành quyền thừa kế. Tần thiếu! Anh có cần tôi... không? “ - Trần Úc nói. Cái dừng lại giữa chừng này là có ý gì đây? Muốn “xử lý” cái người kia sao?
“Không cần! Thằng nhãi vô tích sự ấy mà cũng có tư cách à?” - Tần Ngạn tiếp lời.
“Theo bản báo cáo khám nghiệm tử thi bên công tố gửi cho tôi cho thấy nạn nhân bị một con dao ba lưỡi đâm hai nhát vào bụng, nhát đâm thứ 2 làm cho nạn nhân mất nhiều máu và chết ngay lập tức. Tôi muốn hỏi ảnh, anh làm việc cả ngày trong phòng gốm mà không nghe thấy bất kì tiếng động nào ư? “ - chị Giang Ly hỏi.
“Tôi thật sự không nghe thấy tiếng động nào cả! “ - Trình Húc phủ nhận.
“Vậy thì kì lạ hơn rồi, vì phòng làm gốm và phòng khách của lớp dạy nằm sát vách nhau chỉ cách một cánh cửa mà cửa và tường đều không phải loại cách âm! Nạn nhân bị đâm nhát thứ nhất vẫn còn ý thức thì phải phát ra tiếng động rất to, tại hiện trường còn có vết chống trả rất kịch liệt! “ - tôi băn khoăn.
“Theo camera ghi lại thì vào 8 giờ sáng ngày 6 tháng 7 anh đến lớp dạy làm gốm, chỉ 15 phút sau Tạ Quang cũng chính là nạn nhân đã đi vào, sau đó cả ngày không ai vào trong nữa cho đến thời điểm phát hiện ra thi thể là lúc 15 giờ 34 phút. Cậu cố nghĩ lại coi trong thời gian đó có chuyện gì mà cậu đã quên mất rồi không?” - Giang Ly nói tiếp lời tôi.
Trình Húc ngẩn một lúc để nhớ lại rồi nhìn chúng tôi,
nói: “ Đúng rồi tôi nhớ ra rồi! Sau khi làm xong mẫu gốm thì tôi có ra phòng khách để uống nước, chắc khoảng vào 9 giờ đến 9 giờ 30 phút, vì thời gian tôi làm ra một mẫu gốm thường hơn 1 tiếng. Tôi nhớ, tôi ra phòng khách thì không có ai cả! “
“Không có ai? Cậu nói có thật không?” - Giang Ly hỏi.
“Tôi nói thật mà! “ - Trình Húc khẳng định.
“Vậy cũng không có gì chứng minh vào thời điểm đó cậu đã ra ngoài uống nước. Chị Giang Ly! Cho em mượn báo cáo khám nghiệm đi! “- nói rồi Giang Ly cầm lấy báo cáo khám nghiệm đưa cho tôi, tôi đọc sơ một lượt.
“Theo báo cáo thời gian tử vong ước tính là từ 8 giờ 45 đến 9 giờ 10 phút, không phải trùng khớp với quãng thời gian cậu đi uống nước sao? Nếu nạn nhân bị giết trong khoảng thời gian này thì chắc chắn cậu phải phát hiện ra! “ - tôi nói.
“Tôi ra phòng khách vào thời gian đó nhưng không thấy Tạ Quang! “ - Trình Húc tiếp lời.
“Vậy chẳng lẽ thời gian tử vong theo kết quả khám nghiệm là sai? “- Giang Ly vò đầu thắc mắc.
“Nhiệt độ! “ - tôi lên tiếng.
“Hả? Gì? “ - Giang Ly nhìn tôi.
“Pháp y đưa ra kết luận thời gian tử vong không chỉ xem xét tử thi mà còn kết hợp với nhiệt độ tại hiện trường, nhiệt độ càng cao thì quá trình phân hủy của thi thể sẽ diễn ra nhanh hơn, còn nhiệt độ thấp sẽ hoàn toàn ngược lại! “ - tôi phân tích.
“Vậy ý em là sao? “ - Giang Ly khó hiểu.
“Đợi chúng ta về rồi nói! “ - tôi cười rồi quay lại nhìn Trình Húc: “Chúng tôi về trước, thứ hai tuần sau chúng tôi sẽ cố hết sức để cậu được giải oan! Tạm biệt! “
Sau đó hai đứa tôi đi xe về thẳng văn phòng, vừa vào trong thì Giang Ly lập tức hỏi tôi.
“Vừa nãy ý em nói chẳng lẽ là thủ phạm sau khi giết nạn nhân rồi chuyển thi thể đến một nơi có nhiệt độ cao để quá trình phân hủy diễn ra nhanh hơn trùng với thời điểm Trình Húc đi vào sau đó mấy phút sao? “
“Em vẫn chưa chắc chắn, nói như chị thì vẫn còn rất nhiều lỗ hổng, chị có đoạn camera trước lớp dạy làm gốm không? “ - tôi hỏi.
“Tất nhiên là có rồi! “ - chị Giang Ly đáp. Tôi lập tức mở đoạn video được trích xuất từ camera lên xem đi lại 2 lần rồi click dừng lại ngay đoạn Tạ Quang đi vào.
“Đoạn này! Tại sao không thấy mặt nạn nhân vậy? Sao phía công tố lại dám khẳng định người đi vào sau này chính là Tạ Quang? “ - tôi nhìn Giang Ly, cau mày.
“Là do dáng người và trang phục, lúc được tìm thấy nạn nhân mặc đồ giống hệt như vậy! “ - Giang Ly nói.
“Vậy cũng không thể khẳng định đó là Tạ Quang được, Trình Húc nói cậu ta không nghe thấy một tiếng động gì... “ - tôi đi đi lại lại, vừa nói vừa suy nghĩ. Bỗng một suy nghĩ hiện ngay trong đầu tôi.
“Em có một giả thuyết cực kì điên rồ! “
“Nói chị nghe thử! “ - Giang Ly tò mò.
“Rất có thể nạn nhân đã bị sát hại trong khoảng thời gian trước khi Trình Húc đến lớp làm gốm và cái xác đã được để ở phòng khách sau khi Trình Húc ra khỏi phòng gốm để uống nước. Khả năng cao người mặc quần áo giống Tạ Quang và bước vào sau Trình Húc là hung thủ, nhưng có một điều cần phải chắc chắn là ngay từ đầu xác nạn nhân đã có mặt tại lớp làm đồ gốm rồi. Không biết tại hiện trường có nơi nào thông với phòng khách mà có nhiệt độ dưới 10°C không nhỉ? “ - tôi nói.
Giang Ly suy nghĩ lại lời tôi nói rồi lên tiếng: “Cái này thì chúng ta phải đến hiện trường để điều tra rồi! “
Sau buổi chiều hôm đó, tôi tan làm và về nhà, về đến nơi thì thấy ngoài khuôn viên vườn có tiếng nói phát ra. Tôi tò mò đi lại thì thấy Tần Ngạn ngồi trên ghế thưởng thức trà chiều còn Trần Úc thì đứng ngay bên cạnh.
“Theo thông tin của mật thám tại nước ngoài truyền về thì tháng 10 này Tần Tự Dược sẽ trở về nước, rất có thể anh ta trở về là để tranh giành quyền thừa kế. Tần thiếu! Anh có cần tôi... không? “ - Trần Úc nói. Cái dừng lại giữa chừng này là có ý gì đây? Muốn “xử lý” cái người kia sao?
“Không cần! Thằng nhãi vô tích sự ấy mà cũng có tư cách à?” - Tần Ngạn tiếp lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.