Chương 10: Đi làm
KiKaV
09/12/2023
Sáng nay ba mẹ Bạch đã sang Cao gia hủy hôn, còn Bạch Vân Y thì đi làm.
Hôm nay là ngày thứ hai Bạch Vân Y tới công ty. Ba mẹ Bạch xong khi nghe yêu cầu của cô thì sắp xếp cho cô vào một công ty con của gia đình, theo chân tổng giám đốc Ngao Giai Thuỵ để học hỏi kinh nghiệm quản lý.
Dựa theo ký ức của nguyên chủ, nguyên chủ từ sau khi gặp được Cao Dương, hoàn toàn say đắm trong tình yêu. Mặc dù bằng cấp đầy đủ nhưng chỉ ở nhà chăm lo nhan sắc và bận yêu đương. Sau đó Bạch Vân Y lại nhớ đến lúc mình đọc truyện, đúng thật là chẳng thấy nữ chính đi làm bao giờ. Ngoài việc mê đắm Cao Dương rồi bị hắn ta ngược lên ngược xuống thì hằng ngày cô ấy cũng chỉ ở nhà tự ngược chính bản thân mình. Bạch Vân Y thực sự là thấy ba chấm vô cùng. Tại sao tác giả yêu thích của cô lại viết bộ truyện…nữ chính nhu nhược tới mức này chứ…
Bạch Vân Y xuyên tới đây, được đổi một mệnh, đã quyết không thể sống một đời giống như nữ chính. Cô cũng không thể ăn không ngồi rồi ở nhà mãi, nên đã lên tiếng nói ba mẹ sắp xếp cho mình một công việc để đi làm.
Ngoài chuyện kiếm việc để làm cho qua ngày, Bạch Vân Y cũng muốn học hỏi và nắm bắt tình hình kinh tế hiện nay của thế giới trong truyện.
Dù sao bây giờ đã đắc tội với Cao gia, mà Cao gia cũng đâu phải dạng dễ bắt nạt gì? Chắc chắn bên đó sẽ nghĩ ra một cái cớ để lấy lại mặt mũi cho Cao Dương, cũng chính là lấy lại mặt mũi cho Cao gia. Những thủ đoạn dơ bẩn của Cao Dương thì cô đã được chứng kiến toàn bộ trong cuốn tiểu thuyết rồi…
Bạch Vân Y thấy đau đầu vô cùng, đó giờ cô cũng không phải là con cháu thế gia, được dạy dỗ để đi tranh qua đấu lại với các gia tộc khác. Ở nhà dì, thậm chí Bạch Vân Y còn không thèm đấu tranh điều gì cho chính bản thân cô, lúc nào cũng im lặng ngoan ngoãn mà sống. Vậy mà mới xuyên tới đây có ba ngày mà Bạch Vân Y cảm thấy não mình sắp nghẽn.
Bạch Vân Y chỉ là người bình thường trong số những người bình thường, thành tích đúng là có giỏi hơn mọi người cùng lớp một chút nhưng cũng không quá đáng kể. Não cô đó giờ cũng không phải dùng để nghĩ những chuyện quá phức tạp, cho nên về mấy cái vấn đề tranh đấu giữa các gia tộc này, cô chỉ có thể nghĩ được những điều cơ bản nhất.
Cho nên, muốn chắc chắn mình có thể tồn tại ở thế giới này, một là cô phải tự nâng cao năng lực của bản thân, học cách quen dần với cuộc sống này. Hai là cô cần một người có bản lĩnh làm chỗ dựa. Dù sao cô cũng biết rõ, đầu óc của cô cũng không thể so với Cao Dương được.
Lại nói về một vấn đề khác, Bạch Vân Y cũng muốn tìm hiểu một chút về chuyện mình xuyên sách, đã xuyên tới đây rồi, cô còn có thể xuyên trở về lại hay không? Nếu có thể trở về, thì lúc nào mới về được? Còn có…ở đây tốt hơn, hay về nhà tốt hơn? À không, dù sao nơi đó cũng không phải là nhà của cô…Thật ra đáp án đã rất rõ ràng.
Bạch Vân Y có một chút tham lam, mặc dù mới tiếp xúc với ba mẹ Bạch có vài ngày, nhưng cô lại muốn đắm chìm trong tình yêu dịu dàng của hai người họ. Là tình cảm gia đình mà từ nhỏ tới lớn Bạch Vân Y luôn luôn ao ước. Nếu được, thật muốn mãi mãi sống bên cạnh ba mẹ Bạch…
Ngao Giai Thuỵ ngồi kế bên vị tiểu thư Bạch gia, nhìn thấy cô đang ngẩn ngơ, hình như là từ nãy tới giờ mình nói gì cô ấy cũng chẳng thèm nghe. Anh gõ bàn cọc cọc.
“Bạch tiểu thư, hồn cô ở đâu mất rồi?”
Bạch Vân Y giật mình, lập tức xin lỗi người ta.
“Ngao tổng, xin lỗi. Tôi thất thần một chút. Anh nói tới đâu rồi?”
Ngao Giai Thuỵ xua tay, cười ôn hoà: “Không sao, nói tới phương hướng phát triển hiện tại của công ty rồi.”
“Vâng, anh nói tiếp đi. Bây giờ tôi tập trung rồi, đảm bảo không dám lơ đễnh nữa.”
Ngao Giai Thuỵ nhìn Bạch Vân Y đã sốc lại tinh thần, hai hàng mày cau chặt lại chăm chú nhìn vào tài liệu trên bàn, anh cười cười.
“Được rồi, về phương hướng phát triển hiện tại…….”
Bạch Vân Y chăm chú lắng nghe, chỗ nào chưa rõ còn nhiệt tình hỏi lại cho tới khi hiểu mới thôi. Thái độ nghiêm túc học hỏi, lại không tỏ vẻ mình là bề trên khiến Ngao Giai Thuỵ có một cái nhìn khác với cô.
Vị tiểu thư nhà họ Bạch này rất nổi tiếng, riêng việc cô là con một của Bạch Nguyên Hách đã đủ gây sự chú ý rồi. Vì Bạch Nguyên Hách không có con trai khiến mọi người suy đoán rằng nếu cưới được cô vợ này về rồi, không sớm thì muộn gia sản trong tay Bạch Nguyên Hách cũng sẽ vào tay đứa con rể.
Nhưng, chuyện khiến Bạch Vân Y nổi tiếng hơn nữa lại là nhan sắc của cô. Trong số các tiểu thư của các gia tộc lớn nhỏ tại thành phố Y, Bạch Vân Y lại được phong cho các chức danh ‘đệ nhất mỹ nhân’. Chỉ nhiêu đó thôi cũng có thể hiểu giá trị nhan sắc của vị này cao cỡ nào.
Vừa có gia thế lại vừa có nhan sắc, danh tiếng của Bạch Vân Y nhanh chóng lan rộng.
Có điều Ngao Giai Thuỵ không quan tâm cho lắm. Người đi lên từ hai bàn tay trắng như anh, hiện tại chỉ muốn chú tâm vào sự nghiệp. Nghe nói Bạch Nguyên Hách muốn đưa con gái tới làm việc dưới trướng của mình, Ngao Giai Thuỵ ban đầu thực sự là cảm thấy phiền phức vô cùng.
Thế nhưng quan sát người này được hai ngày, sự chán ghét của anh đã thay đổi.
Thứ nhất, danh xưng ‘đệ nhất mỹ nhân’ này hoàn toàn xứng đáng. Là người không quan tâm vẻ bề ngoài mà Ngao Giai Thụy lại bị nhan sắc của Bạch Vân Y làm cho choáng ngợp.
Thứ hai, mặc dù có vẻ năng lực của cô không phải là quá xuất sắc, nhưng thái độ làm việc thì khiến cho anh rất hài lòng. Đương nhiên là trừ một vài lúc cô tiểu thư này rất hay thẫn thờ. Nhưng chỉ cần anh nhắc nhở, cô ấy sẽ lại lập tức tập trung. Tóm lại, cũng không quá phiền phức như anh vẫn tưởng.
Ngao Giai Thuỵ: “Bạch tiểu thư, hôm nay tới đây thôi. Tới giờ nghỉ trưa rồi.”
Bạch Vân Y giật mình nhìn đồng hồ: “A…được rồi, cảm ơn Ngao tổng. Làm phiền anh rồi.”
Ngao Giai Thuỵ phất tay: “Không có gì đâu.”
Bạch Vân Y chào hỏi xong liền chạy ra ngoài. Hiện tại cô mới chỉ là đi làm cho quen việc, nên mỗi ngày cũng chỉ cần đến công ty có buổi sáng.
Điều này lại vừa ý của cô. Bởi vì như vậy thì buổi chiều Bạch Vân Y có thể lên thư viện thành phố, chính là để tìm tòi về cái vấn đề xuyên sách này.
Ngoài ra, hôm nay thám tử cô thuê có lẽ sẽ gọi điện báo cáo về vấn đề mà cô muốn điều tra - là về Khâu Tịnh. Cô vẫn luôn không rõ vì sao ở cuối sách, Khâu Tịnh lại giải quyết Cao Dương triệt để tới như vậy, điều này cô cần phải hiểu rõ trước khi quyết định chọn Khâu Tịnh làm phao cứu sinh cho mình.
Ban đầu tính hỏi mò ba mẹ Bạch về thông tin của Khâu Tịnh, nhưng do vừa mới chia tay với Cao Dương, lại hỏi dò về người đàn ông khác, cô lại sợ ba mẹ mình nghĩ nhiều. Cuối cùng vòng vo một hồi, cô chỉ hỏi thông tin về thám tử ở chỗ ba mẹ Bạch. Hai vị phụ huynh khá là tò mò không biết con gái đang muốn làm gì, nhưng đương nhiên, chỉ cần con gái vui, hai người cái gì cũng chiều không cần biết lý do.
Hôm nay là ngày thứ hai Bạch Vân Y tới công ty. Ba mẹ Bạch xong khi nghe yêu cầu của cô thì sắp xếp cho cô vào một công ty con của gia đình, theo chân tổng giám đốc Ngao Giai Thuỵ để học hỏi kinh nghiệm quản lý.
Dựa theo ký ức của nguyên chủ, nguyên chủ từ sau khi gặp được Cao Dương, hoàn toàn say đắm trong tình yêu. Mặc dù bằng cấp đầy đủ nhưng chỉ ở nhà chăm lo nhan sắc và bận yêu đương. Sau đó Bạch Vân Y lại nhớ đến lúc mình đọc truyện, đúng thật là chẳng thấy nữ chính đi làm bao giờ. Ngoài việc mê đắm Cao Dương rồi bị hắn ta ngược lên ngược xuống thì hằng ngày cô ấy cũng chỉ ở nhà tự ngược chính bản thân mình. Bạch Vân Y thực sự là thấy ba chấm vô cùng. Tại sao tác giả yêu thích của cô lại viết bộ truyện…nữ chính nhu nhược tới mức này chứ…
Bạch Vân Y xuyên tới đây, được đổi một mệnh, đã quyết không thể sống một đời giống như nữ chính. Cô cũng không thể ăn không ngồi rồi ở nhà mãi, nên đã lên tiếng nói ba mẹ sắp xếp cho mình một công việc để đi làm.
Ngoài chuyện kiếm việc để làm cho qua ngày, Bạch Vân Y cũng muốn học hỏi và nắm bắt tình hình kinh tế hiện nay của thế giới trong truyện.
Dù sao bây giờ đã đắc tội với Cao gia, mà Cao gia cũng đâu phải dạng dễ bắt nạt gì? Chắc chắn bên đó sẽ nghĩ ra một cái cớ để lấy lại mặt mũi cho Cao Dương, cũng chính là lấy lại mặt mũi cho Cao gia. Những thủ đoạn dơ bẩn của Cao Dương thì cô đã được chứng kiến toàn bộ trong cuốn tiểu thuyết rồi…
Bạch Vân Y thấy đau đầu vô cùng, đó giờ cô cũng không phải là con cháu thế gia, được dạy dỗ để đi tranh qua đấu lại với các gia tộc khác. Ở nhà dì, thậm chí Bạch Vân Y còn không thèm đấu tranh điều gì cho chính bản thân cô, lúc nào cũng im lặng ngoan ngoãn mà sống. Vậy mà mới xuyên tới đây có ba ngày mà Bạch Vân Y cảm thấy não mình sắp nghẽn.
Bạch Vân Y chỉ là người bình thường trong số những người bình thường, thành tích đúng là có giỏi hơn mọi người cùng lớp một chút nhưng cũng không quá đáng kể. Não cô đó giờ cũng không phải dùng để nghĩ những chuyện quá phức tạp, cho nên về mấy cái vấn đề tranh đấu giữa các gia tộc này, cô chỉ có thể nghĩ được những điều cơ bản nhất.
Cho nên, muốn chắc chắn mình có thể tồn tại ở thế giới này, một là cô phải tự nâng cao năng lực của bản thân, học cách quen dần với cuộc sống này. Hai là cô cần một người có bản lĩnh làm chỗ dựa. Dù sao cô cũng biết rõ, đầu óc của cô cũng không thể so với Cao Dương được.
Lại nói về một vấn đề khác, Bạch Vân Y cũng muốn tìm hiểu một chút về chuyện mình xuyên sách, đã xuyên tới đây rồi, cô còn có thể xuyên trở về lại hay không? Nếu có thể trở về, thì lúc nào mới về được? Còn có…ở đây tốt hơn, hay về nhà tốt hơn? À không, dù sao nơi đó cũng không phải là nhà của cô…Thật ra đáp án đã rất rõ ràng.
Bạch Vân Y có một chút tham lam, mặc dù mới tiếp xúc với ba mẹ Bạch có vài ngày, nhưng cô lại muốn đắm chìm trong tình yêu dịu dàng của hai người họ. Là tình cảm gia đình mà từ nhỏ tới lớn Bạch Vân Y luôn luôn ao ước. Nếu được, thật muốn mãi mãi sống bên cạnh ba mẹ Bạch…
Ngao Giai Thuỵ ngồi kế bên vị tiểu thư Bạch gia, nhìn thấy cô đang ngẩn ngơ, hình như là từ nãy tới giờ mình nói gì cô ấy cũng chẳng thèm nghe. Anh gõ bàn cọc cọc.
“Bạch tiểu thư, hồn cô ở đâu mất rồi?”
Bạch Vân Y giật mình, lập tức xin lỗi người ta.
“Ngao tổng, xin lỗi. Tôi thất thần một chút. Anh nói tới đâu rồi?”
Ngao Giai Thuỵ xua tay, cười ôn hoà: “Không sao, nói tới phương hướng phát triển hiện tại của công ty rồi.”
“Vâng, anh nói tiếp đi. Bây giờ tôi tập trung rồi, đảm bảo không dám lơ đễnh nữa.”
Ngao Giai Thuỵ nhìn Bạch Vân Y đã sốc lại tinh thần, hai hàng mày cau chặt lại chăm chú nhìn vào tài liệu trên bàn, anh cười cười.
“Được rồi, về phương hướng phát triển hiện tại…….”
Bạch Vân Y chăm chú lắng nghe, chỗ nào chưa rõ còn nhiệt tình hỏi lại cho tới khi hiểu mới thôi. Thái độ nghiêm túc học hỏi, lại không tỏ vẻ mình là bề trên khiến Ngao Giai Thuỵ có một cái nhìn khác với cô.
Vị tiểu thư nhà họ Bạch này rất nổi tiếng, riêng việc cô là con một của Bạch Nguyên Hách đã đủ gây sự chú ý rồi. Vì Bạch Nguyên Hách không có con trai khiến mọi người suy đoán rằng nếu cưới được cô vợ này về rồi, không sớm thì muộn gia sản trong tay Bạch Nguyên Hách cũng sẽ vào tay đứa con rể.
Nhưng, chuyện khiến Bạch Vân Y nổi tiếng hơn nữa lại là nhan sắc của cô. Trong số các tiểu thư của các gia tộc lớn nhỏ tại thành phố Y, Bạch Vân Y lại được phong cho các chức danh ‘đệ nhất mỹ nhân’. Chỉ nhiêu đó thôi cũng có thể hiểu giá trị nhan sắc của vị này cao cỡ nào.
Vừa có gia thế lại vừa có nhan sắc, danh tiếng của Bạch Vân Y nhanh chóng lan rộng.
Có điều Ngao Giai Thuỵ không quan tâm cho lắm. Người đi lên từ hai bàn tay trắng như anh, hiện tại chỉ muốn chú tâm vào sự nghiệp. Nghe nói Bạch Nguyên Hách muốn đưa con gái tới làm việc dưới trướng của mình, Ngao Giai Thuỵ ban đầu thực sự là cảm thấy phiền phức vô cùng.
Thế nhưng quan sát người này được hai ngày, sự chán ghét của anh đã thay đổi.
Thứ nhất, danh xưng ‘đệ nhất mỹ nhân’ này hoàn toàn xứng đáng. Là người không quan tâm vẻ bề ngoài mà Ngao Giai Thụy lại bị nhan sắc của Bạch Vân Y làm cho choáng ngợp.
Thứ hai, mặc dù có vẻ năng lực của cô không phải là quá xuất sắc, nhưng thái độ làm việc thì khiến cho anh rất hài lòng. Đương nhiên là trừ một vài lúc cô tiểu thư này rất hay thẫn thờ. Nhưng chỉ cần anh nhắc nhở, cô ấy sẽ lại lập tức tập trung. Tóm lại, cũng không quá phiền phức như anh vẫn tưởng.
Ngao Giai Thuỵ: “Bạch tiểu thư, hôm nay tới đây thôi. Tới giờ nghỉ trưa rồi.”
Bạch Vân Y giật mình nhìn đồng hồ: “A…được rồi, cảm ơn Ngao tổng. Làm phiền anh rồi.”
Ngao Giai Thuỵ phất tay: “Không có gì đâu.”
Bạch Vân Y chào hỏi xong liền chạy ra ngoài. Hiện tại cô mới chỉ là đi làm cho quen việc, nên mỗi ngày cũng chỉ cần đến công ty có buổi sáng.
Điều này lại vừa ý của cô. Bởi vì như vậy thì buổi chiều Bạch Vân Y có thể lên thư viện thành phố, chính là để tìm tòi về cái vấn đề xuyên sách này.
Ngoài ra, hôm nay thám tử cô thuê có lẽ sẽ gọi điện báo cáo về vấn đề mà cô muốn điều tra - là về Khâu Tịnh. Cô vẫn luôn không rõ vì sao ở cuối sách, Khâu Tịnh lại giải quyết Cao Dương triệt để tới như vậy, điều này cô cần phải hiểu rõ trước khi quyết định chọn Khâu Tịnh làm phao cứu sinh cho mình.
Ban đầu tính hỏi mò ba mẹ Bạch về thông tin của Khâu Tịnh, nhưng do vừa mới chia tay với Cao Dương, lại hỏi dò về người đàn ông khác, cô lại sợ ba mẹ mình nghĩ nhiều. Cuối cùng vòng vo một hồi, cô chỉ hỏi thông tin về thám tử ở chỗ ba mẹ Bạch. Hai vị phụ huynh khá là tò mò không biết con gái đang muốn làm gì, nhưng đương nhiên, chỉ cần con gái vui, hai người cái gì cũng chiều không cần biết lý do.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.