Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Chương 510: Giá Trị Của Nhan Như 4
kiều mạch
21/06/2021
Đêm qua Đông Phương Mặc ngủ không ngon, chuyện này không chỉ bởi vì anh lo lắng không tìm được Nhan Như, mà còn bởi vì Tịch Mộ Như cho anh uống thuốc kích dục.
Anh chưa bao giờ nghĩ Tịch Mộ Như sẽ cho anh uống thuốc kích dục, bởi trong mắt mọi người, anh là một thái giám, dù đã phẫu thuật thẩm mỹ, trở lại hình dáng ban đầu nhưng ai cũng biết nơi đó không ổn.
Bí mật anh không phải là thái giám chỉ có một người biết, đó chính là Tịch Mộ Tuyết hiện tại, tức là Nhan Như, bởi vì anh và cô đã làm một lần trên máy bay riêng bay ở Paris.
Nhưng tối hôm qua khi có thuốc vào người, tuy rằng không nặng, nhưng anh lại cảm nhận rõ ràng, tuy rốt cuộc khống chế được, nhưng cũng khiến anh đủ đau lòng.
Tối hôm qua anh ngâm mình trong nước lạnh suốt ba tiếng đồng hồ, cuối cùng đợi cho hơi nóng tan hết mới đi ra khỏi phòng tắm, nằm trên giường nhưng lâu không ngủ được.
Kỳ thật anh cũng cần chuyền này, dù sao anh cũng là nam nhân bình thường, hơn nữa Tịch Mộ Như giả mạo là tình nhân của anh, anh dùng cô ta để giải độc xuân độc, cho nên anh sẽ không vảm thấy sai trái.
Nhưng, không biết tại sao, anh lại không muốn, theo bản năng chống lại hành động thân mật của cô ta, anh nhận thức đó không phải là cô, mặc dù người phụ nữ này có vết bớt trên trán, tuy cô ta trông giống như cô năm năm trước, nhưng vẫn không phải là cô!
Nếu không phải cô, thì anh lại không muốn! Cái nhận thức này anh không biết từ khi nào đã ăn sâu vào tâm trí anh, nên anh thà ngâm mình trong nước lạnh còn hơn động vào cô ta!
Vì ngủ không ngon nên sáng hôm sau anh dậy hơi muộn, vừa tắm rửa xong còn chưa kịp cạo râu thì A Hạo đã gọi đến báo co anh một tin quan trọng.
"Ông chủ, theo điều tra tất cả các tuyến đường giao thông ở Tân Hải đêm qua, tôi cuối cùng đã tìm thấy Tịch Mộ Tuyết, không, là cô Nhan Như sau khi chạy vào con hẻm phía sau khách sạn Thiên Vân.
Sau khi nghe A Hạo báo cáo, Đông Phương Mặc siết chặt chiếc điện thoại trong tay anh, Khách sạn Thiên Vân chính là của Lãnh Lôi Đình, mối quan hệ giữa anh và Lãnh Lôi Đình từ trước đến nay vẫn như mặt nước lặng lẽ.
Có lẻ Lãnh Lôi Đình đã nhầm Nhan Như với Tịch Mộ Tuyết, anh ta đã nhầm lẫn như vậy cách đây 5 năm, nhưng lần đó Tịch Mộ Như có thể một mình bỏ chạy.
Nhưng lần này, Nhan Như chắc chắn không thể chạy trốn, cho dù cô nói với Lãnh Lôi Đình cô không phải Tịch Mộ Tuyết, thì anh ta nhất định sẽ không tin, bởi vì cô bây giờ là đã thực sự rất giống Tịch Mộ Tuyết, nên không có gì lạ khi Lãnh Lôi Đình nhận nhầm.
Cho dù Lãnh Lôi Đình coi Nhan Như là Tịch Mộ Tuyết, thì anh cũng phải đến khách sạn Long Hổ của Lãnh Lôi Đình cứu Nhan Như, người phụ nữ này, anh phải bắt cô lại, cho dù cô là đang giúp Tịch Mộ Tuyết, người phụ nữ 6 năm trước đã nợ Lãnh Lôi Đình một khoảng tiền.
Khi Đông Phương Măch đến Long Hổ Các phía sau khách sạn Thiên Vân, thì Lãnh Lôi Đình không có ở đó, người của anh ta thấy Đông Phương Mặc đến, đầu tiên, anh ta mời Đông Phương Mặc vào ngồi chờ, sau đó nhanh chóng gọi cho Lãnh Lôi Đình để nói với anh ta về sự xuất hiện của Đông Phương Mặc, đồng thời, hãy hỏi xem khi nào thì Lãnh Lôi Đình sẽ trở về, bởi vì con người Đông Phương Mặc không thích chờ đợi người khác nhất.
Anh chưa bao giờ nghĩ Tịch Mộ Như sẽ cho anh uống thuốc kích dục, bởi trong mắt mọi người, anh là một thái giám, dù đã phẫu thuật thẩm mỹ, trở lại hình dáng ban đầu nhưng ai cũng biết nơi đó không ổn.
Bí mật anh không phải là thái giám chỉ có một người biết, đó chính là Tịch Mộ Tuyết hiện tại, tức là Nhan Như, bởi vì anh và cô đã làm một lần trên máy bay riêng bay ở Paris.
Nhưng tối hôm qua khi có thuốc vào người, tuy rằng không nặng, nhưng anh lại cảm nhận rõ ràng, tuy rốt cuộc khống chế được, nhưng cũng khiến anh đủ đau lòng.
Tối hôm qua anh ngâm mình trong nước lạnh suốt ba tiếng đồng hồ, cuối cùng đợi cho hơi nóng tan hết mới đi ra khỏi phòng tắm, nằm trên giường nhưng lâu không ngủ được.
Kỳ thật anh cũng cần chuyền này, dù sao anh cũng là nam nhân bình thường, hơn nữa Tịch Mộ Như giả mạo là tình nhân của anh, anh dùng cô ta để giải độc xuân độc, cho nên anh sẽ không vảm thấy sai trái.
Nhưng, không biết tại sao, anh lại không muốn, theo bản năng chống lại hành động thân mật của cô ta, anh nhận thức đó không phải là cô, mặc dù người phụ nữ này có vết bớt trên trán, tuy cô ta trông giống như cô năm năm trước, nhưng vẫn không phải là cô!
Nếu không phải cô, thì anh lại không muốn! Cái nhận thức này anh không biết từ khi nào đã ăn sâu vào tâm trí anh, nên anh thà ngâm mình trong nước lạnh còn hơn động vào cô ta!
Vì ngủ không ngon nên sáng hôm sau anh dậy hơi muộn, vừa tắm rửa xong còn chưa kịp cạo râu thì A Hạo đã gọi đến báo co anh một tin quan trọng.
"Ông chủ, theo điều tra tất cả các tuyến đường giao thông ở Tân Hải đêm qua, tôi cuối cùng đã tìm thấy Tịch Mộ Tuyết, không, là cô Nhan Như sau khi chạy vào con hẻm phía sau khách sạn Thiên Vân.
Sau khi nghe A Hạo báo cáo, Đông Phương Mặc siết chặt chiếc điện thoại trong tay anh, Khách sạn Thiên Vân chính là của Lãnh Lôi Đình, mối quan hệ giữa anh và Lãnh Lôi Đình từ trước đến nay vẫn như mặt nước lặng lẽ.
Có lẻ Lãnh Lôi Đình đã nhầm Nhan Như với Tịch Mộ Tuyết, anh ta đã nhầm lẫn như vậy cách đây 5 năm, nhưng lần đó Tịch Mộ Như có thể một mình bỏ chạy.
Nhưng lần này, Nhan Như chắc chắn không thể chạy trốn, cho dù cô nói với Lãnh Lôi Đình cô không phải Tịch Mộ Tuyết, thì anh ta nhất định sẽ không tin, bởi vì cô bây giờ là đã thực sự rất giống Tịch Mộ Tuyết, nên không có gì lạ khi Lãnh Lôi Đình nhận nhầm.
Cho dù Lãnh Lôi Đình coi Nhan Như là Tịch Mộ Tuyết, thì anh cũng phải đến khách sạn Long Hổ của Lãnh Lôi Đình cứu Nhan Như, người phụ nữ này, anh phải bắt cô lại, cho dù cô là đang giúp Tịch Mộ Tuyết, người phụ nữ 6 năm trước đã nợ Lãnh Lôi Đình một khoảng tiền.
Khi Đông Phương Măch đến Long Hổ Các phía sau khách sạn Thiên Vân, thì Lãnh Lôi Đình không có ở đó, người của anh ta thấy Đông Phương Mặc đến, đầu tiên, anh ta mời Đông Phương Mặc vào ngồi chờ, sau đó nhanh chóng gọi cho Lãnh Lôi Đình để nói với anh ta về sự xuất hiện của Đông Phương Mặc, đồng thời, hãy hỏi xem khi nào thì Lãnh Lôi Đình sẽ trở về, bởi vì con người Đông Phương Mặc không thích chờ đợi người khác nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.