Hôn Nhân Đau Lòng, Chú À! Buông Tha Tôi Đi!
Chương 39: Ngay Cả Chị Dâu Mình Cũng Không Buông Tha
Cố Khinh
23/05/2021
Editor: Coral
Web đăng truyện chính thức:
https://webtruyen.com/profile/352446
https://www.facebook.com/Liên-Hy-Tiên-Lâu-102412265311369/
Giang tiên sinh này, tên là…Giang Diễn sao? Cô đột nhiên nhớ tới hình như lúc nãy ở trong phòng tổng biên tập có nghe anh ta nói như vậy.
“Em không biết à?”
“Dạ không...”
“Em không phải là người của Dung Thành sao?” Diệp Hiểu Linh vô cùng kinh ngạc, ở Dung Thành còn có người không biết nhân vật nổi tiếng như Giang Diễn.
“Em là người ở đây.”
“Chị đề nghị em tốt nhất là cầm điện thoại lên Google tìm hiểu một chút về người tên Giang Diễn này, hắn rất khó đối phó, kế tiếp chúng ta sẽ đánh một trận trường kỳ kháng chiến rất khó khăn, em phải chuẩn bị tâm lý thật tốt đó.”
Tần Vãn Ca bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, cái khác cô không rõ lắm nhưng người này rất khó đối phó thì cô đồng ý.
Xe không nhanh không chậm chạy về phía quán cà phê, Tần Vãn Ca lấy điện thoại di động ra tìm thông tin về Giang Diễn.
Chỉ là mấy lời giới thiệu bình thường, không phải là đẹp trai nhiều tiền, lãnh khốc vô tình, không gần nữ sắc, có bệnh thích sạch sẽ. Hàng loạt tật xấu của thiếu gia nhà giàu, nhưng mà top 10 hot search còn có tin đồn khác.
Người thứ nhất, nói hắn ta và chị dâu của mình có mối quan hệ không bình thường.
Người thứ hai, nói ở trên giường hắn có sở thích đặc biệt.
Mới nhìn hai bình điều, Tần Vãn Ca đã cười nhạt, không nhìn ra ngược lại với vẻ ngoài áo mũ chỉnh tề người đàn ông này lại biến thái như vậy, thật là mặt người dạ thú mà, ngay cả chị dâu mình cũng không tha!
“Đến rồi.” Sau tiếng thắng xe chói tai thì xe cũng dừng lại.
Tần Vãn Ca cất điện thoại, mặt không đổi sắc theo Diệp Hiểu Linh xuống xe.
Có một kiểu người bất kể đi tới đâu cũng dễ thấy nhất, dù ở trong đám đông lại có thể nổi bật khiến cho người ta liếc mắt một cái cũng có thể tìm được.
Cho nên, vừa vào cửa Tần Vãn Ca đã thấy Giang Diễn.
Hình như hắn rất thích ngồi ở vị trí gần cửa sổ.
Đối diện với hắn là một người đàn ông, hai người đang nói gì đó, khuôn mặt xưa nay không có quá nhiều biểu cảm của hắn thỉnh thoảng lộ ra ý cười.
Tần Vãn Ca bỗng nhiên nhớ đến tin đồn kia _________ ở trên giường hắn có sở thích đặc biệt.
Sở thích đặc biệt không phải là thích bạo chứ, có lẽ hoa cúc bị bạo rồi.
Diệp Hiểu Linh gọi cà phê, hai người ngồi xuống vị trí cách Giang Diễn không xa.
Khuấy cà phê, ánh mắt Tần Vãn Ca từ đầu đến cuối như có như không nhìn hắn.
Sau lưng đột nhiên có người vỗ thật mạnh vào vai cô, lực lớn như vậy ngoài trừ Hứa An An thì không có người thứ hai.
Cô ngẩng đầu: “Sao cậu lại ở đây?”
“À, ông chủ kêu tớ làm lại, cố gắng phải phỏng vấn được người đàn ông kia.” Vẻ mặt Hứa An An oán hận nhìn chằm chằm Giang Diễn: “Còn cậu?”
“Cùng nghề.”
“Wow, cạnh tranh kịch liệt như vậy, tiểu bồ câu, ý là từ hôm nay chúng ta là kẻ thù của nhau sao?”
“Thật sự tranh người đàn ông đằng trước như thế.”
“Cậu trực tiếp nhường cho tớ không được sao?”
Diệp Hiểu Linh liếc Hứa An An một cái: “Cô gái à, em nhìn phía sau đi, không dưới năm toà soạn đang ngồi ở đây.”
“Xong xong, tớ không tranh được người này rồi.”
“Bằng bản lĩnh của mình, cô bé à, người trong nghề không thích hợp lôi kéo làm quen, hay là em quay về chỗ ngồi của mình đi.”
Hứa An An ủ rũ cúi đầu bỏ đi.
Vẻ mặt Tần Vãn Ca có chút mệt mỏi nhìn người đàn ông kia: “Chị Hiểu Linh, chúng ta nhất định phải phỏng vấn được người đàn ông này à, người khác không được sao?”
Web đăng truyện chính thức:
https://webtruyen.com/profile/352446
https://www.facebook.com/Liên-Hy-Tiên-Lâu-102412265311369/
Giang tiên sinh này, tên là…Giang Diễn sao? Cô đột nhiên nhớ tới hình như lúc nãy ở trong phòng tổng biên tập có nghe anh ta nói như vậy.
“Em không biết à?”
“Dạ không...”
“Em không phải là người của Dung Thành sao?” Diệp Hiểu Linh vô cùng kinh ngạc, ở Dung Thành còn có người không biết nhân vật nổi tiếng như Giang Diễn.
“Em là người ở đây.”
“Chị đề nghị em tốt nhất là cầm điện thoại lên Google tìm hiểu một chút về người tên Giang Diễn này, hắn rất khó đối phó, kế tiếp chúng ta sẽ đánh một trận trường kỳ kháng chiến rất khó khăn, em phải chuẩn bị tâm lý thật tốt đó.”
Tần Vãn Ca bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, cái khác cô không rõ lắm nhưng người này rất khó đối phó thì cô đồng ý.
Xe không nhanh không chậm chạy về phía quán cà phê, Tần Vãn Ca lấy điện thoại di động ra tìm thông tin về Giang Diễn.
Chỉ là mấy lời giới thiệu bình thường, không phải là đẹp trai nhiều tiền, lãnh khốc vô tình, không gần nữ sắc, có bệnh thích sạch sẽ. Hàng loạt tật xấu của thiếu gia nhà giàu, nhưng mà top 10 hot search còn có tin đồn khác.
Người thứ nhất, nói hắn ta và chị dâu của mình có mối quan hệ không bình thường.
Người thứ hai, nói ở trên giường hắn có sở thích đặc biệt.
Mới nhìn hai bình điều, Tần Vãn Ca đã cười nhạt, không nhìn ra ngược lại với vẻ ngoài áo mũ chỉnh tề người đàn ông này lại biến thái như vậy, thật là mặt người dạ thú mà, ngay cả chị dâu mình cũng không tha!
“Đến rồi.” Sau tiếng thắng xe chói tai thì xe cũng dừng lại.
Tần Vãn Ca cất điện thoại, mặt không đổi sắc theo Diệp Hiểu Linh xuống xe.
Có một kiểu người bất kể đi tới đâu cũng dễ thấy nhất, dù ở trong đám đông lại có thể nổi bật khiến cho người ta liếc mắt một cái cũng có thể tìm được.
Cho nên, vừa vào cửa Tần Vãn Ca đã thấy Giang Diễn.
Hình như hắn rất thích ngồi ở vị trí gần cửa sổ.
Đối diện với hắn là một người đàn ông, hai người đang nói gì đó, khuôn mặt xưa nay không có quá nhiều biểu cảm của hắn thỉnh thoảng lộ ra ý cười.
Tần Vãn Ca bỗng nhiên nhớ đến tin đồn kia _________ ở trên giường hắn có sở thích đặc biệt.
Sở thích đặc biệt không phải là thích bạo chứ, có lẽ hoa cúc bị bạo rồi.
Diệp Hiểu Linh gọi cà phê, hai người ngồi xuống vị trí cách Giang Diễn không xa.
Khuấy cà phê, ánh mắt Tần Vãn Ca từ đầu đến cuối như có như không nhìn hắn.
Sau lưng đột nhiên có người vỗ thật mạnh vào vai cô, lực lớn như vậy ngoài trừ Hứa An An thì không có người thứ hai.
Cô ngẩng đầu: “Sao cậu lại ở đây?”
“À, ông chủ kêu tớ làm lại, cố gắng phải phỏng vấn được người đàn ông kia.” Vẻ mặt Hứa An An oán hận nhìn chằm chằm Giang Diễn: “Còn cậu?”
“Cùng nghề.”
“Wow, cạnh tranh kịch liệt như vậy, tiểu bồ câu, ý là từ hôm nay chúng ta là kẻ thù của nhau sao?”
“Thật sự tranh người đàn ông đằng trước như thế.”
“Cậu trực tiếp nhường cho tớ không được sao?”
Diệp Hiểu Linh liếc Hứa An An một cái: “Cô gái à, em nhìn phía sau đi, không dưới năm toà soạn đang ngồi ở đây.”
“Xong xong, tớ không tranh được người này rồi.”
“Bằng bản lĩnh của mình, cô bé à, người trong nghề không thích hợp lôi kéo làm quen, hay là em quay về chỗ ngồi của mình đi.”
Hứa An An ủ rũ cúi đầu bỏ đi.
Vẻ mặt Tần Vãn Ca có chút mệt mỏi nhìn người đàn ông kia: “Chị Hiểu Linh, chúng ta nhất định phải phỏng vấn được người đàn ông này à, người khác không được sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.