Chương 4: Bênh vực
Vy Thảo
12/09/2023
Mạc Tử Hàn quay đầu nhìn người phụ nữ mặc áo blouse trắng đút hai tay vào túi đứng ở phía xa xa. Cô thấy anh nhìn mình thì mỉm cười dịu dàng
Anh nhướng mày đi tới, bên ngoài cứ tỏ vẻ mình là cừu non vô hại nhưng thật ra em lại là con sói xảo quyệt
- Anh còn bận sao?
Quý Thanh Lan lạnh nhạt hỏi
- Không bận, đi ăn cơm thôi
Nói rồi, anh kéo tay cô bước đi đến nhà ăn :"Em muốn ăn gì ?"
- Cái gì cũng được, thanh đạm một chút
- Được, vậy em lại bàn ngồi trước. Anh đi lấy đồ ăn cho em
Mạc Tử Hàn chỉ tay về phía bàn ăn rồi xoay người lấy khây đi gắp thức ăn vào. Cô nhìn anh rồi ngồi vào bàn bấm điện thoại
Vừa hay nghe được câu chuyện của các cô y tá trong bệnh viện nói về bản thân mình.
- Tôi nghe nói bác sĩ Mạc kết hôn rồi ?
- Đúng vậy, vậy mà ai đó vẫn sáp lại quyến rũ người khác
Cô y tá tên Lưu Hoa lớn tiếng nói giọng mỉa mai liếc xéo về phía cô
- Thật là hết nói nổi, vợ anh ta là một người xinh đẹp tài giỏi còn cần phải để ý đến loại nghèo hèn như cô ả sao
Quý Thanh Lan vốn không quan tâm đến lời hai cô ta nhưng lại cảm thấy câu chuyện đó rất nực cười, cô ngẩn đầu cười mỉa. Lưu Hoa thấy cô không quan tâm tức đến xì khói, đập bàn đứng dậy đi đến bàn cô
- Cô không cảm thấy bản thân mình hèn hạ lắm sao? Một bên dụ dỗ viện trưởng, một bên quyến rũ người đã có vợ. Tôi nhắc có ý tốt nhắc nhở cô, nếu không có ngày tôi sẽ nói cho vợ bác sĩ Mạc đó
- Cô quen vợ anh ta sao ?
- Tất nhiên chúng tôi là bạn thân đó
Quý Thanh Lan nghe xong thì bật cười thành tiếng, vỗ tay mấy cái :” Vậy sao ? Sao tôi không biết mình có người bạn thân là cô nhỉ”
Lưu Đào mỉa mai liếc nhìn cô :” Ây dô, xem kìa, quyến rũ người ta thì thôi đi, bây giờ còn nhận làm vợ người ta. Đúng là không biết xấu hổ”
- Ai không biết xấu hổ thì còn chưa biết
Mạc Tử Hàn đi từ phía xa xa đã thấy người khác ăn hiếp vợ mình, vội vàng lên tiếng bảo vệ
- Bác…bác sĩ Mạc
Anh đen mặt nhìn về phía 2 cô y tá, gầm ra từ chữ :” Nghe cho kĩ, Quý Thanh Lan chính là vợ của Mạc Tử Hàn này. Sau này, tôi còn nghe các người bàn tán về vợ tôi thì đừng mong sống tốt”
Nhà ăn bệnh viện có rất nhiều người xem chuyện của bọn họ, hai cô y tá xấu hộ vội vàng chạy đi. Quý Thanh Lan vẫn ngồi yên ở đó xem kịch vui
- Ăn thôi
Mạc Tử Hàn đẩy khây đồ ăn về phía cô, mãi một lúc không thấy cô gắp ăn thì ngẩn đầu :” Còn ngồi đó làm gì ?”
- Tôi đang nghĩ sao anh lại bênh tôi ?
- Lạ lắm sao? Tôi chỉ là không muốn người ta bàn tán về mình thôi
Cô không nói gì, cúi đầu cặm cụi ăn.
.....
Sau khi tan làm, Quý Thanh Lan vẫn còn ở lại thu dọn hồ sơ, bệnh án
" Cốc, cốc cốc"
- Vào đi
Cô nói vọng ra bên ngoài, một lúc sau vẫn không nghe thấy tiếng bước chân đi vào mới ngẩn đầu lên nhìn
Người đàn ông dựa lưng lười nhác vào cửa, hai mắt dán vào đồng hồ đeo trên tay :" Xong việc rồi sao ?"
- Ừ, về thôi
Sau đó, cô xách túi bước ra khỏi phòng
....
Mạc Tử Hàn lái xe đến siêu thị, cô nhíu mày lên tiếng:" Đến đây làm gì?"
- Trong nhà hết thức ăn rồi, đi mua thôi
Nói rồi, anh đẩy cửa xe bước ra. Người đàn ông lạnh lùng bước đi phía trước không hề chú ý đến ánh mắt của cô gái phía sau lưng mình
Anh nhướng mày đi tới, bên ngoài cứ tỏ vẻ mình là cừu non vô hại nhưng thật ra em lại là con sói xảo quyệt
- Anh còn bận sao?
Quý Thanh Lan lạnh nhạt hỏi
- Không bận, đi ăn cơm thôi
Nói rồi, anh kéo tay cô bước đi đến nhà ăn :"Em muốn ăn gì ?"
- Cái gì cũng được, thanh đạm một chút
- Được, vậy em lại bàn ngồi trước. Anh đi lấy đồ ăn cho em
Mạc Tử Hàn chỉ tay về phía bàn ăn rồi xoay người lấy khây đi gắp thức ăn vào. Cô nhìn anh rồi ngồi vào bàn bấm điện thoại
Vừa hay nghe được câu chuyện của các cô y tá trong bệnh viện nói về bản thân mình.
- Tôi nghe nói bác sĩ Mạc kết hôn rồi ?
- Đúng vậy, vậy mà ai đó vẫn sáp lại quyến rũ người khác
Cô y tá tên Lưu Hoa lớn tiếng nói giọng mỉa mai liếc xéo về phía cô
- Thật là hết nói nổi, vợ anh ta là một người xinh đẹp tài giỏi còn cần phải để ý đến loại nghèo hèn như cô ả sao
Quý Thanh Lan vốn không quan tâm đến lời hai cô ta nhưng lại cảm thấy câu chuyện đó rất nực cười, cô ngẩn đầu cười mỉa. Lưu Hoa thấy cô không quan tâm tức đến xì khói, đập bàn đứng dậy đi đến bàn cô
- Cô không cảm thấy bản thân mình hèn hạ lắm sao? Một bên dụ dỗ viện trưởng, một bên quyến rũ người đã có vợ. Tôi nhắc có ý tốt nhắc nhở cô, nếu không có ngày tôi sẽ nói cho vợ bác sĩ Mạc đó
- Cô quen vợ anh ta sao ?
- Tất nhiên chúng tôi là bạn thân đó
Quý Thanh Lan nghe xong thì bật cười thành tiếng, vỗ tay mấy cái :” Vậy sao ? Sao tôi không biết mình có người bạn thân là cô nhỉ”
Lưu Đào mỉa mai liếc nhìn cô :” Ây dô, xem kìa, quyến rũ người ta thì thôi đi, bây giờ còn nhận làm vợ người ta. Đúng là không biết xấu hổ”
- Ai không biết xấu hổ thì còn chưa biết
Mạc Tử Hàn đi từ phía xa xa đã thấy người khác ăn hiếp vợ mình, vội vàng lên tiếng bảo vệ
- Bác…bác sĩ Mạc
Anh đen mặt nhìn về phía 2 cô y tá, gầm ra từ chữ :” Nghe cho kĩ, Quý Thanh Lan chính là vợ của Mạc Tử Hàn này. Sau này, tôi còn nghe các người bàn tán về vợ tôi thì đừng mong sống tốt”
Nhà ăn bệnh viện có rất nhiều người xem chuyện của bọn họ, hai cô y tá xấu hộ vội vàng chạy đi. Quý Thanh Lan vẫn ngồi yên ở đó xem kịch vui
- Ăn thôi
Mạc Tử Hàn đẩy khây đồ ăn về phía cô, mãi một lúc không thấy cô gắp ăn thì ngẩn đầu :” Còn ngồi đó làm gì ?”
- Tôi đang nghĩ sao anh lại bênh tôi ?
- Lạ lắm sao? Tôi chỉ là không muốn người ta bàn tán về mình thôi
Cô không nói gì, cúi đầu cặm cụi ăn.
.....
Sau khi tan làm, Quý Thanh Lan vẫn còn ở lại thu dọn hồ sơ, bệnh án
" Cốc, cốc cốc"
- Vào đi
Cô nói vọng ra bên ngoài, một lúc sau vẫn không nghe thấy tiếng bước chân đi vào mới ngẩn đầu lên nhìn
Người đàn ông dựa lưng lười nhác vào cửa, hai mắt dán vào đồng hồ đeo trên tay :" Xong việc rồi sao ?"
- Ừ, về thôi
Sau đó, cô xách túi bước ra khỏi phòng
....
Mạc Tử Hàn lái xe đến siêu thị, cô nhíu mày lên tiếng:" Đến đây làm gì?"
- Trong nhà hết thức ăn rồi, đi mua thôi
Nói rồi, anh đẩy cửa xe bước ra. Người đàn ông lạnh lùng bước đi phía trước không hề chú ý đến ánh mắt của cô gái phía sau lưng mình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.