Chương 30: Tìm cách giúp con gái
Vy Thảo
12/09/2023
Mẹ Mạc không khỏi thở dài, lại là cô gái đó, 7 năm trước tổn thương con trai bà, 7 năm sau lại làm con dâu bà rời đi. Rốt cuộc, con trai bà nợ cô ta ở đâu chứ ?
Sau khi khuyên anh nghỉ ngơi xong, mẹ Mạc liền gọi điện họp mặt chị em để tìm cách giải quyết cô ta
Chị em thân thiết của bà hầu như đều là các phu nhân nhà quyền thế.
Lãnh phu nhân, Phó phu nhân, Lục phu nhân, Từ phu nhân, Trạch phu nhân, Từ phu nhân, còn có mẹ của Quý Thanh Lan.
Khi mẹ Quý nghe chuyện này thì rất bất ngờ, lúc trước bà cũng nghe chuyện này nhưng không ngờ, con gái bà cũng cuốn vào chuyện này. Bà phải tìm cách giúp con gái
Về phần Quý Thanh Lan, cô được Trạch Tân đưa về nhà anh. Suốt quãng đường, cô không hề nói một tiếng nào, chỉ lạnh lùng im lặng, gương mặt tĩnh lặng đến đáng sợ. Lãnh Du ngồi bên cạnh không ngừng nói chuyện an ủi cô
T/g: Lãnh Du là vợ của Tần Dịch, mình có nhắc đến ở chương trước.
Phía trên Trạch Tân cùng Tần Dịch liếc sang kính chiếu hậu nhìn cô, sau đó đối mặt với Lãnh Du. 3 người bất giác thở dài. Không lâu sau, họ đã đến nhà Trạch Tân, Quý Thanh Lan theo 3 người họ đi vào nhà. Lên đến phòng cô xoay người nhìn 3 cái đuôi đang lo lắng đi theo sau mình bất giác nở nụ cười cợt nhả: “ Đi theo em làm gì ?”
Nhìn cô như vậy thật sự rất bất ngờ, Trạch Tân dụi mắt lên tiếng :” Em không sao chứ? Có phải đau lòng quá nên….”
Chưa kịp nói xong thì đã bị lời của cô cắt ngang :” Không thể nào, nhìn em giống như vậy sao?”
Tần Dịch nhíu mày nhìn cô:” Có chuyện gì cũng đừng che giấu tụi anh, hiểu chưa?”
- Được em biết rồi. Không cần lo cho em đâu
Sau đó 2 người đàn ông rời đi, Lãnh Du vẫn đứng đó, ánh mắt lo lắng nhìn cô :”Thanh Lan, nếu có chuyện gì không thể nói với bọn họ, em cũng có thể nói với chị, chị giúp em giải quyết. Có một số chuyện không nên để trong lòng”
- Chị à, chị nghĩ nhiều rồi, em không sao đâu. Không phải em đang rất tốt sao? Dù sao trong bụng em còn có bảo bối nhỏ này
Quý Thanh Lan cười cười vuốt ve bụng lớn, làm cho Lãnh Du yên tâm hơn nhiều :” Chị cũng nên nghĩ ngơi sớm đi. Em vào trước”
- Được
Lãnh Du nhìn cánh cửa từ từ đóng lại không khỏi thở dài, cô lắc đầu rồi rời đi
……….
Bước xuống lầu cô cũng nhìn 2 người đàn ông đang đứng chờ tin tức ở đó rồi lắc đầu buổn bã. Chuyện này và chuyện trước kia cũng tương đối giống nhau, nhưng chuyện này cũng không hề đơn giản như vậy. Họ biết, nhưng cũng chẳng thể kéo cô ra khỏi cô ra chuyện này được. Lần này phải mất bao lâu để xóa đi nỗi đau đó, 5 năm 10 năm 20 năm hay cả đời vẫn chìm trong nỗi đau ấy
…….
Sau khi đóng cánh cửa lại, Quý Thanh Lan liền tựa vào cánh cửa rồi ngồi bệt xuống đất. Tâm trạng trùng xuống, cô nhìn bụng lớn của mình, bất giác rơi nước mắt.
- Thanh Lan, nhìn này, xem anh mua gì cho em này
Mạc Tử Hàn giơ giơ cánh tay đang cầm bánh su kem vừa mua khi tan làm cho cô. Vốn dĩ Quý Thanh Lan không hề thích ăn ngọt nhưng cô rất thích bánh su kem. Cô chạy nhanh về phía anh chợp lấy bánh trên tay anh
- Nào, đi từ từ thôi. Cẩn thận một chút
Anh ôm cô vào trong lòng mình, cúi đầu hôn lên trán cô, cũng không quên nhắc nhở cô :” Thanh Lan mang dép vào, lạnh chân đấy”. Nói rồi anh ôm cô đi đến sofa, sau đó cẩn thận đưa dép đến bên chân cô mang vào
…………
- Thanh Lan, hôm nay em muốn ăn gì? Anh nấu cho em
- Thanh Lan, phải ăn nhiều mới có sức khỏe
- Thanh Lan nhìn anh có gì này
- Thanh Lan, tặng cho em này
- Thanh Lan, ảnh siêu âm con chúng ta này
- …..
Sau khi khuyên anh nghỉ ngơi xong, mẹ Mạc liền gọi điện họp mặt chị em để tìm cách giải quyết cô ta
Chị em thân thiết của bà hầu như đều là các phu nhân nhà quyền thế.
Lãnh phu nhân, Phó phu nhân, Lục phu nhân, Từ phu nhân, Trạch phu nhân, Từ phu nhân, còn có mẹ của Quý Thanh Lan.
Khi mẹ Quý nghe chuyện này thì rất bất ngờ, lúc trước bà cũng nghe chuyện này nhưng không ngờ, con gái bà cũng cuốn vào chuyện này. Bà phải tìm cách giúp con gái
Về phần Quý Thanh Lan, cô được Trạch Tân đưa về nhà anh. Suốt quãng đường, cô không hề nói một tiếng nào, chỉ lạnh lùng im lặng, gương mặt tĩnh lặng đến đáng sợ. Lãnh Du ngồi bên cạnh không ngừng nói chuyện an ủi cô
T/g: Lãnh Du là vợ của Tần Dịch, mình có nhắc đến ở chương trước.
Phía trên Trạch Tân cùng Tần Dịch liếc sang kính chiếu hậu nhìn cô, sau đó đối mặt với Lãnh Du. 3 người bất giác thở dài. Không lâu sau, họ đã đến nhà Trạch Tân, Quý Thanh Lan theo 3 người họ đi vào nhà. Lên đến phòng cô xoay người nhìn 3 cái đuôi đang lo lắng đi theo sau mình bất giác nở nụ cười cợt nhả: “ Đi theo em làm gì ?”
Nhìn cô như vậy thật sự rất bất ngờ, Trạch Tân dụi mắt lên tiếng :” Em không sao chứ? Có phải đau lòng quá nên….”
Chưa kịp nói xong thì đã bị lời của cô cắt ngang :” Không thể nào, nhìn em giống như vậy sao?”
Tần Dịch nhíu mày nhìn cô:” Có chuyện gì cũng đừng che giấu tụi anh, hiểu chưa?”
- Được em biết rồi. Không cần lo cho em đâu
Sau đó 2 người đàn ông rời đi, Lãnh Du vẫn đứng đó, ánh mắt lo lắng nhìn cô :”Thanh Lan, nếu có chuyện gì không thể nói với bọn họ, em cũng có thể nói với chị, chị giúp em giải quyết. Có một số chuyện không nên để trong lòng”
- Chị à, chị nghĩ nhiều rồi, em không sao đâu. Không phải em đang rất tốt sao? Dù sao trong bụng em còn có bảo bối nhỏ này
Quý Thanh Lan cười cười vuốt ve bụng lớn, làm cho Lãnh Du yên tâm hơn nhiều :” Chị cũng nên nghĩ ngơi sớm đi. Em vào trước”
- Được
Lãnh Du nhìn cánh cửa từ từ đóng lại không khỏi thở dài, cô lắc đầu rồi rời đi
……….
Bước xuống lầu cô cũng nhìn 2 người đàn ông đang đứng chờ tin tức ở đó rồi lắc đầu buổn bã. Chuyện này và chuyện trước kia cũng tương đối giống nhau, nhưng chuyện này cũng không hề đơn giản như vậy. Họ biết, nhưng cũng chẳng thể kéo cô ra khỏi cô ra chuyện này được. Lần này phải mất bao lâu để xóa đi nỗi đau đó, 5 năm 10 năm 20 năm hay cả đời vẫn chìm trong nỗi đau ấy
…….
Sau khi đóng cánh cửa lại, Quý Thanh Lan liền tựa vào cánh cửa rồi ngồi bệt xuống đất. Tâm trạng trùng xuống, cô nhìn bụng lớn của mình, bất giác rơi nước mắt.
- Thanh Lan, nhìn này, xem anh mua gì cho em này
Mạc Tử Hàn giơ giơ cánh tay đang cầm bánh su kem vừa mua khi tan làm cho cô. Vốn dĩ Quý Thanh Lan không hề thích ăn ngọt nhưng cô rất thích bánh su kem. Cô chạy nhanh về phía anh chợp lấy bánh trên tay anh
- Nào, đi từ từ thôi. Cẩn thận một chút
Anh ôm cô vào trong lòng mình, cúi đầu hôn lên trán cô, cũng không quên nhắc nhở cô :” Thanh Lan mang dép vào, lạnh chân đấy”. Nói rồi anh ôm cô đi đến sofa, sau đó cẩn thận đưa dép đến bên chân cô mang vào
…………
- Thanh Lan, hôm nay em muốn ăn gì? Anh nấu cho em
- Thanh Lan, phải ăn nhiều mới có sức khỏe
- Thanh Lan nhìn anh có gì này
- Thanh Lan, tặng cho em này
- Thanh Lan, ảnh siêu âm con chúng ta này
- …..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.