Chương 41: Tìm kiếm Chu Trinh
Vy Thảo
12/09/2023
Về phần Chu Trinh, sau khi thấy Quý Thanh Lan bị xe tông ngã xuống đường liền chạy trốn đến nhà người đàn ông lúc trước cô ta gặp
- Cô còn mặt mũi đến đây sao ? Tôi đã bảo cô không được làm cho cô ấy bị thương còn gì? Cô làm như vậy còn có ý gì hả?
Anh ta bóp gương mặt của cô ta đến biến dạng. Chu Trinh cũng chẳng phải dạng vừa gì liền trừng mắt nghiến răng:" Tôi chính là muốn cô ta sống không bằng chết đấy thì làm sao, anh có ngon....
" Chát "
- Á á á
Anh tán mạnh vào mặt cô khiến cô té xuống sàn nhà, gương mặt ửng lên 5 dấu tay
- Vào đi
Người đàn ông lạnh lùng lên tiếng. Cái gì vào ? Ai vào ?
Không đợi cô thắc mắc quá lâu, cánh cửa kia nhanh chóng mở bật ra. Hai ba người đàn ông lực lưỡng đi vào, họ nhìn cô rồi nở nụ cười biến thái
- Các người định làm gì ?
Chu Trinh run run giọng lên tiếng
- Giữa cô và họ còn có thể làm gì hả ? Cô có thể đoán mà ? Đây chỉ là cảnh cáo đối với cô, lần sau còn làm trái ý của tôi, hậu quả sẽ không chỉ là như thế này đâu
Anh rủ mắt nhìn Chu Trinh đang ngồi dưới sàn, nở nụ cười quỷ dị rồi đóng cửa rời đi.
____________
T/g: Khúc sau có chi tiết 18+ nên bạn nào chưa 18 và không thích H thì có thể lướt qua. Xin cảm ơn. Mình chỉ viết 1 khúc thôi nên mọi người có thể đọc đoạn tiếp theo nha đừng bỉ lỡ phần cuối của chap
____________
Bên trong phòng, Chu Trinh bị hai người đàn ông kia lột sạch quần áo trên người
- Tránh xa tôi ra, đừng qua đây
Cô lùi lại phía sau, tránh hai người đang đi đến
- Em gái, để dành sức cho lát nữa đi.
Người đàn ông để đầu đinh lên tiếng nói. Sau đó hắn ta quay sang người bên cạnh hỏi :" Cùng một lúc hay là trước sau"
- Anh trước đi, tôi làm sau
Người kia trả lời lại rồi đóng cửa ra ngoài chừa lại không gian cho hai người này
Người để đầu đinh lôi cô thả lên giường, còn bản thân mình đè lên người cô hôn ngấu nghiến
- Ưm ưm.. buông ra
Sau đó hắn ta banh hai chân cô ra hết cỡ rồi để gậy thịt xấu xí của mình đi vào
- A.... anh làm.... gì vậy..... a. a....... a a a.... a a a
- Thế nào ? Thích không em gái, để anh làm cho em thoải mái
Sau đó hắn thúc mạnh eo
........
- A a a.....ưm... a A a a.. Mạnh lên chút nữa...... A a thoải mái quá
Tên ở bên ngoài nhịn không được liền đi vào trong
Hắn xoay người cô lại đi vào từ phía sau, còn tên đầu đinh lúc nãy ép cô hầu hạ hắn bằng miệng
Trong lúc phóng túng, Chu Trinh không để ý trong phòng còn có gắn camera ghi lại tất cả hành động từ nãy đến giờ
______________________
Sáng hôm sau, bạn bè đến bệnh viện đầy đủ thăm Quý Thanh Lan, người này vừa đi người kia lại vào. Cuối cùng nghỉ ngơi được một lúc lại có người đẩy cửa bước vào
- Xin chào, người anh em chúng tôi đến thăm vợ cậu đây
Từ Lam và Lục Nhất bước vào trên tay còn xách rất nhiều đồ chơi cho em bé
Cô và anh nhìn nhau rồi nhìn hai bọn họ rồi cười cười không biết nên nói cái gì
- Con nuôi của tôi đây sao ? Nào nào ba bế con nhé
Từ Lam đi đến bế đứa bé trên tay của Mạc Tử Hàn
- Từ khi nào con tôi thành con nuôi của cậu thế?
Mạc Tử Hàn nhíu mày, nhìn đứa con trai vừa mới sinh ra đã bị người ta giành. Nghe anh nói như vậy Từ Lam xùy 1 tiếng
- Vợ cậu đồng ý còn gì
Quý Thanh Lan nghe nhắc đến mình liền bất đắc dĩ cười trừ. Tôi không hề nói như vậy
- Cô còn mặt mũi đến đây sao ? Tôi đã bảo cô không được làm cho cô ấy bị thương còn gì? Cô làm như vậy còn có ý gì hả?
Anh ta bóp gương mặt của cô ta đến biến dạng. Chu Trinh cũng chẳng phải dạng vừa gì liền trừng mắt nghiến răng:" Tôi chính là muốn cô ta sống không bằng chết đấy thì làm sao, anh có ngon....
" Chát "
- Á á á
Anh tán mạnh vào mặt cô khiến cô té xuống sàn nhà, gương mặt ửng lên 5 dấu tay
- Vào đi
Người đàn ông lạnh lùng lên tiếng. Cái gì vào ? Ai vào ?
Không đợi cô thắc mắc quá lâu, cánh cửa kia nhanh chóng mở bật ra. Hai ba người đàn ông lực lưỡng đi vào, họ nhìn cô rồi nở nụ cười biến thái
- Các người định làm gì ?
Chu Trinh run run giọng lên tiếng
- Giữa cô và họ còn có thể làm gì hả ? Cô có thể đoán mà ? Đây chỉ là cảnh cáo đối với cô, lần sau còn làm trái ý của tôi, hậu quả sẽ không chỉ là như thế này đâu
Anh rủ mắt nhìn Chu Trinh đang ngồi dưới sàn, nở nụ cười quỷ dị rồi đóng cửa rời đi.
____________
T/g: Khúc sau có chi tiết 18+ nên bạn nào chưa 18 và không thích H thì có thể lướt qua. Xin cảm ơn. Mình chỉ viết 1 khúc thôi nên mọi người có thể đọc đoạn tiếp theo nha đừng bỉ lỡ phần cuối của chap
____________
Bên trong phòng, Chu Trinh bị hai người đàn ông kia lột sạch quần áo trên người
- Tránh xa tôi ra, đừng qua đây
Cô lùi lại phía sau, tránh hai người đang đi đến
- Em gái, để dành sức cho lát nữa đi.
Người đàn ông để đầu đinh lên tiếng nói. Sau đó hắn ta quay sang người bên cạnh hỏi :" Cùng một lúc hay là trước sau"
- Anh trước đi, tôi làm sau
Người kia trả lời lại rồi đóng cửa ra ngoài chừa lại không gian cho hai người này
Người để đầu đinh lôi cô thả lên giường, còn bản thân mình đè lên người cô hôn ngấu nghiến
- Ưm ưm.. buông ra
Sau đó hắn ta banh hai chân cô ra hết cỡ rồi để gậy thịt xấu xí của mình đi vào
- A.... anh làm.... gì vậy..... a. a....... a a a.... a a a
- Thế nào ? Thích không em gái, để anh làm cho em thoải mái
Sau đó hắn thúc mạnh eo
........
- A a a.....ưm... a A a a.. Mạnh lên chút nữa...... A a thoải mái quá
Tên ở bên ngoài nhịn không được liền đi vào trong
Hắn xoay người cô lại đi vào từ phía sau, còn tên đầu đinh lúc nãy ép cô hầu hạ hắn bằng miệng
Trong lúc phóng túng, Chu Trinh không để ý trong phòng còn có gắn camera ghi lại tất cả hành động từ nãy đến giờ
______________________
Sáng hôm sau, bạn bè đến bệnh viện đầy đủ thăm Quý Thanh Lan, người này vừa đi người kia lại vào. Cuối cùng nghỉ ngơi được một lúc lại có người đẩy cửa bước vào
- Xin chào, người anh em chúng tôi đến thăm vợ cậu đây
Từ Lam và Lục Nhất bước vào trên tay còn xách rất nhiều đồ chơi cho em bé
Cô và anh nhìn nhau rồi nhìn hai bọn họ rồi cười cười không biết nên nói cái gì
- Con nuôi của tôi đây sao ? Nào nào ba bế con nhé
Từ Lam đi đến bế đứa bé trên tay của Mạc Tử Hàn
- Từ khi nào con tôi thành con nuôi của cậu thế?
Mạc Tử Hàn nhíu mày, nhìn đứa con trai vừa mới sinh ra đã bị người ta giành. Nghe anh nói như vậy Từ Lam xùy 1 tiếng
- Vợ cậu đồng ý còn gì
Quý Thanh Lan nghe nhắc đến mình liền bất đắc dĩ cười trừ. Tôi không hề nói như vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.