Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng
Chương 148
Hạ Tường Lam
27/06/2023
Năm xưa Tôn Di là một y tá ở bệnh viện phụ sản, bà ta học không được tốt như người khác nên phải đi từ điều dưỡng rồi mới học lên được y tá, khi vào bệnh viên công tác được một thời gian thì Tôn Di lại nảy sinh tình cảm với bác sĩ trưởng khoa khi đó tên là Thiên Nhân.
Thiên Nhân là trưởng khoa sản của bệnh viện Thành Huy tại Thu Phong Cổ Trấn, ông ta lớn hơn Tôn Di gần 20 tuổi, ông ta đã có vợ và hai đứa con trai rồi, cũng nhờ gia đình vợ có chút thế lực và tiếng tăm tại Thu Phong Cổ Trấn mà Thiên Nhân mới có thể ngồi vào ghế trưởng khoa khi tuổi đời còn rất là trẻ.
Vì hôn sự của giữa Thiên Nhân và vợ của ông ta là do cha mẹ sắp đặt nên ông không hề có tình cảm với người phụ nữ đầu ấp tay gối với mình mỗi đêm, lúc ông gặp được cô gái trẻ Tôn Di ham học hỏi thì tận tâm chỉ dạy như một người thầy, người cấp trên với cấp dưới mà đối đãi.
Dần dần Thiên Nhân thân thiết với Tôn Di hơn đem những cuộc cãi vã với vợ tâm sự cho cô ta nghe, cô rất cảm thông với hoàn cảnh của ông còn an ủi động viên rất nhiều hoàn toàn ngược lại với người vợ suốt ngày chỉ biết cằn nhằn khi ông về đến nhà.
Thiên Nhân cũng dần dần đem lòng yêu Tôn Di, hai người bắt đầu lén lút qua lại được một thời gian thì Thiên Nhân dùng quyền lực của mình để đưa Tôn Di lên thành y tá trưởng của bệnh viện.
Tuổi của Tôn Di lúc đó còn rất trẻ vừa mới ra trường đi làm được hai năm đã được cất nhắc lên vị trí y tá trưởng khiến nhiều người không cam tâm và ganh tức, những đồng nghiệp trong bệnh viện quan sát theo dõi và phát hiện được Tôn Di và Thiên Nhân có quan hệ tình cảm nên cô ta mới có thể thăng tiến nhanh như thế.
Ban đầu Tôn Di quả thật chỉ muốn quyến rũ Thiên Nhân để dễ dàng thăng tiến trong công việc mà thôi nhưng qua thời gian cô ấy lại đem lòng yêu Thiên Nhân thật sự, bởi vì người đàn ông này đã trưởng thành rồi nên rất biết ý phụ nữ chìu chuộng cô hết mực.
Tôn Di lúc sa vào lưới tình rồi thì cũng không đòi hỏi nhiều chỉ một lòng muốn mỗi ngày đều được đi làm bên cạnh của Thiên Nhân tối về thì có thể nằm trong vòng tay của ông ấy mà ngủ thật ngon thôi.
Nhưng mà chuyện đời khó nói trước, Tôn Di cứ nghĩ là chuyện tình yêu của mình Thiên Nhân mãi mãi là bí mật nhưng rồi có một ngày không hiểu lý do vì sao mà vợ của Thiên Nhân bắt gian tại trận ngay tại căn nhà mà ông ta thuê cho Tôn Di và mình sống cùng nhau.
Ngày hôm đó, Tôn Di bị vợ của Thiên Nhân đánh một trận thê thảm chẳng những vậy còn bị bà ta tàn nhẫn rạch trên mặt một đường dài phá hủy nhan sắc của Tôn Di luôn.
Vợ của Thiên Nhân đã cho ông ta hai lựa chọn thứ nhất là chấm dứt hoàn toàn với Tôn Di đuổi việc cô ta khỏi bệnh viện và hứa không bao giờ qua lại nữa thì ông ta vẫn sẽ ngồi vững trên cái ghế viện trưởng, thứ hai là cả hai cút xéo khỏi bệnh viện cùng nhau bà ấy sẽ buông tay cho hai người toại nguyện sống cùng nhau.
Tôn Di nghĩ rằng tình cảm của mình và Thiên Nhân đã vô cùng sâu đậm rồi nên sẽ chọn đi cùng cô ấy, dù sao thì Thiên Nhân cũng là bác sĩ nếu hai người cùng nhau đi đến một nơi khác thì vẫn có thể làm lại từ đầu, sống một cuộc sống mới bên cạnh nhau không cần phải lén lút gì nữa cả.
Thật không ngờ là Thiên Nhân không lựa chọn Tôn Di, đối với người đàn ông đó sự nghiệp và danh tiếng mới là quan trọng nhất còn Tôn Di chẳng qua chỉ là đoạn tình cảm nhất thời mà thôi.
Sau đó Tôn Di bị sa thải khỏi bệnh viện, với vết sẹo đáng sợ trên gương mặt không chỗ nào dám nhận bà ta vào làm hết.
Chuyện đó cũng chưa phải là tồi tệ nhất, sau khi chia tay Thiên Nhân được khoảng hai tháng thì Tôn Di phát hiện ra bản thân mình đã mang thai được gần ba tháng rồi nên vô cùng hoảng loạn.
Tôn Di vừa muốn bỏ đứa bé mà cũng vừa cảm thấy không nở, sau cùng bà ta quyết định sẽ giữ lại cái thai cố gắng kiếm tiền một mình nuôi con.
Do không tìm được công việc tốt nên Tôn Di chỉ có thể cắn răng làm việc khuân vác nặng nề để kiếm tiền, một hôm bà ta vì làm quá sức mà bị động thai phải nhập viện mấy hôm.
Cái thai càng lớn thì sức khỏe của Tôn Di càng yếu không thể tiếp tục đi khuân vác nữa nên bà ta nghĩ đến Thiên Nhân muốn đi tìm ông ta nói với ông ta hai người có con với nhau rồi để ông ta chịu trách nhiệm với mình.
Ngày hôm đó Tôn Di đứng chờ bên ngoài cổng bệnh viện rất lâu cuối cùng cũng chờ được Thiên Nhân lái xe ra về, lúc đó trời cũng tối rồi không có nhiều người qua lại nên Tôn Di làm liều chạy ra đứng chặn đầu xe của Thiên Nhân.
Thiên Nhân bước xuống xe tức giận nhìn Tôn Di rồi khàn giọng lên tiếng “Chẳng phải là chúng ta đã chấm dứt rồi sao, cô còn đến đây làm gì hả?”
Tôn Di nắm lấy cánh tay của Thiên Nhân với đôi mắt thành khẩn “Anh à, em mang thai con của chúng ta rồi, cái thai được hơn bốn tháng rồi.”
Tôn Di cứ nghĩ rằng nếu Thiên Nhân biết mình mang thai con của hai người chắc chắn sẽ cảm động mà nghĩ cách quay lại bên cô nhưng không ngờ ông ta nhìn cô bằng ánh mắt xa lạ rồi lên tiếng đáp “Thì sao chứ?”
Tôn Di hụt hẫng “Anh à, em đang mang thai con của chúng ta đó.”
Thiên Nhân không hề suy nghĩ gì mặt cũng chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào mà lên tiếng “Vậy phá bỏ đi.”
Tôn Di gần như không dám tin vào những gì mà mình vừa nghe thấy “Anh…anh vừa nói gì cơ?”
Thiên Nhân tỏ vẻ mất kiên nhẫn lên tiếng “Tôi nói là cô phá bỏ đi, hiện tại tôi và cô đã hoàn toàn chấm dứt rồi thì không nên tiếp tục dây dưa nữa, sau này cô đừng đến tìm tôi nữa như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của tôi và gia đình tôi đó.”
Tôn Di nghe vậy thì liền bật cười ngây dại “Gia đình tôi sao? Nghe ra cứ tưởng là anh quan tâm vợ yêu thương con lắm nhưng mà anh nên nhớ anh là người dụ dỗ tôi trước, anh cũng chẳng tốt đẹp gì cả.”
Thiên Nhân lúc này cũng trở mặt “Chúng ta là dạng ăn bánh trả tiền thôi mà cô đừng tưởng là tôi yêu cô thật nha, trong lúc tôi và cô qua lại thì tôi cũng cho cô nhiều thứ rồi cô nên tự biết thế nào là đủ mới đúng, là do cô quá tham lam cho nên chúng ta mới trở thành như ngày hôm nay.”
Thiên Nhân dùng ánh mắt khinh khi nhìn Tôn Di rồi lên tiếng nói tiếp “Đừng tưởng là tôi không biết gì hết nha, cô không cam tâm là người tình bí mật trong bóng tối của tôi nên đã đến tận nhà tôi khiêu khích vợ của tôi và hai con trai của tôi, cô muốn làm bà Cao sao cô chưa đủ trình đâu.”
Tôn Di cả kinh hóa ra những chuyện cô đến Cao gia quậy vợ của Thiên Nhân đòi một danh phận đã bị ông ta biết hết rồi.
“Em làm vậy cũng vì quá yêu anh thôi mà, em chỉ muốn chúng ta được sống hạnh phúc bên nhau một cách đường đường chính chính nên mới làm vậy thôi.”
Thiên Nhân nghe vậy liền quát “Cô đừng nhân danh tình yêu mà bao biện cho sự tham lam của mình, nếu cô không gây chuyện thì có lẽ bây giờ tôi vẫn có thể ở bên cạnh cô như trước đây, toàn bộ sự việc ngày hôm nay đều do cô tự chuộc lấy, làm ra chuyện nguc ngốc mà cứ tưởng là hay đúng là loại phụ nữ thấp hèn mà.”
Tôn Di nghe vậy thì cũng chết tâm, đàn ông chỉ giỏi nói lời đường mật chứ chẳng ai thật lòng cả nhưng bà nghĩ đến đứa bé trong bụng nên mặt dày lên tiếng cầu xin “Nhưng mà trong bụng em là con của chúng ta mà anh, anh không thể nể chút tình cảm giữa hai chúng ta mà an bài cho nó được sao?”
Thiên Nhân rút trong túi ra một xấp tiền “Đây là số tiền cuối cùng mà tôi đưa cho cô, hãy nhanh chóng giải quyết cái bào thai đó đi, đây là cách tốt nhất cho cuộc đời của cô, nếu cô ngoan cố sinh nó ra thì tự cô chịu, từ nay về sau chúng ta không còn liên quan gì nữa hết cô đừng đến làm phiền tôi nữa.”
Trước khi lên xe Thiên Nhân còn lên tiếng cảnh cáo Tôn Di “Tôi niệm tình cũ nói trước với cô luôn nhé nếu sau này còn dùng cái thai trong bụng ra uy hiếp tôi thì tôi sẽ tiễn cô và nó một đoạn để tránh cản trợ sự nghiệp và danh tiếng của tôi đó.”
Tôn Di cầm tiền rời đi nhưng mà lại không nở bỏ đứa bé trong bụng, do không kết hôn đã mang thai bị hàng xóm dị nghị gia đình cô lập nên cô không chịu nổi mà chuyển đến chỗ khác sinh sống.
Với vết sẹo trên mặt Tôn Di rất khó xin việc nên chỉ có thể chịu vất vả làm người dọn dẹp cho một khu resort tại Thu Phong Cổ Trấn với 2/3 tiền lương so với người khác mà thôi.
Tôn Di năm xưa thật sự rất vất vả trong thời gian mang thai đã chịu nhiều uất ức tủi hờn nhưng nghĩ đến đứa bé trong bụng bà ta chỉ có thể cố gắng hết mình mà thôi, thậm chí đến lúc bụng đã lớn vẫn cố gắng đi làm để kiếm tiền trang trãi cuộc sống của mình.
Năm đó, vợ chồng Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh đến Thu Phong Cổ Trấn để tịnh dưỡng, do cơ thể của Triệu Lệ Quỳnh quá yếu bác sĩ khuyên nên đến nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi nên hai người đã chọn Thu Phong Cổ Trấn bình yên để dưỡng thai.
Triệu Lệ Quỳnh ở lại khu resort mà Tôn Di làm việc khoảng hai tháng gần đến lúc sinh sẽ quay về Nam Giang.
Trong thời gian ở lại Thu Phong Cổ Trấn, Triệu Lệ Quỳnh nhìn thấy Tôn Di mang bụng bầu đã lớn mà vẫn phải làm việc nên lấy làm thương cảm đã tâm sự cùng nhau và làm bạn tốt.
Tôn Di đã lừa gạt Triệu Lệ Quỳnh rằng chồng cô ta phản bội cô ta đi với tiểu tam trong lúc cô ta bụng mang dạ chữa, cô không còn người thân nào nữa nên đành phải tự mình kiếm tiền để dành sau này sinh con.
Thiên Nhân là trưởng khoa sản của bệnh viện Thành Huy tại Thu Phong Cổ Trấn, ông ta lớn hơn Tôn Di gần 20 tuổi, ông ta đã có vợ và hai đứa con trai rồi, cũng nhờ gia đình vợ có chút thế lực và tiếng tăm tại Thu Phong Cổ Trấn mà Thiên Nhân mới có thể ngồi vào ghế trưởng khoa khi tuổi đời còn rất là trẻ.
Vì hôn sự của giữa Thiên Nhân và vợ của ông ta là do cha mẹ sắp đặt nên ông không hề có tình cảm với người phụ nữ đầu ấp tay gối với mình mỗi đêm, lúc ông gặp được cô gái trẻ Tôn Di ham học hỏi thì tận tâm chỉ dạy như một người thầy, người cấp trên với cấp dưới mà đối đãi.
Dần dần Thiên Nhân thân thiết với Tôn Di hơn đem những cuộc cãi vã với vợ tâm sự cho cô ta nghe, cô rất cảm thông với hoàn cảnh của ông còn an ủi động viên rất nhiều hoàn toàn ngược lại với người vợ suốt ngày chỉ biết cằn nhằn khi ông về đến nhà.
Thiên Nhân cũng dần dần đem lòng yêu Tôn Di, hai người bắt đầu lén lút qua lại được một thời gian thì Thiên Nhân dùng quyền lực của mình để đưa Tôn Di lên thành y tá trưởng của bệnh viện.
Tuổi của Tôn Di lúc đó còn rất trẻ vừa mới ra trường đi làm được hai năm đã được cất nhắc lên vị trí y tá trưởng khiến nhiều người không cam tâm và ganh tức, những đồng nghiệp trong bệnh viện quan sát theo dõi và phát hiện được Tôn Di và Thiên Nhân có quan hệ tình cảm nên cô ta mới có thể thăng tiến nhanh như thế.
Ban đầu Tôn Di quả thật chỉ muốn quyến rũ Thiên Nhân để dễ dàng thăng tiến trong công việc mà thôi nhưng qua thời gian cô ấy lại đem lòng yêu Thiên Nhân thật sự, bởi vì người đàn ông này đã trưởng thành rồi nên rất biết ý phụ nữ chìu chuộng cô hết mực.
Tôn Di lúc sa vào lưới tình rồi thì cũng không đòi hỏi nhiều chỉ một lòng muốn mỗi ngày đều được đi làm bên cạnh của Thiên Nhân tối về thì có thể nằm trong vòng tay của ông ấy mà ngủ thật ngon thôi.
Nhưng mà chuyện đời khó nói trước, Tôn Di cứ nghĩ là chuyện tình yêu của mình Thiên Nhân mãi mãi là bí mật nhưng rồi có một ngày không hiểu lý do vì sao mà vợ của Thiên Nhân bắt gian tại trận ngay tại căn nhà mà ông ta thuê cho Tôn Di và mình sống cùng nhau.
Ngày hôm đó, Tôn Di bị vợ của Thiên Nhân đánh một trận thê thảm chẳng những vậy còn bị bà ta tàn nhẫn rạch trên mặt một đường dài phá hủy nhan sắc của Tôn Di luôn.
Vợ của Thiên Nhân đã cho ông ta hai lựa chọn thứ nhất là chấm dứt hoàn toàn với Tôn Di đuổi việc cô ta khỏi bệnh viện và hứa không bao giờ qua lại nữa thì ông ta vẫn sẽ ngồi vững trên cái ghế viện trưởng, thứ hai là cả hai cút xéo khỏi bệnh viện cùng nhau bà ấy sẽ buông tay cho hai người toại nguyện sống cùng nhau.
Tôn Di nghĩ rằng tình cảm của mình và Thiên Nhân đã vô cùng sâu đậm rồi nên sẽ chọn đi cùng cô ấy, dù sao thì Thiên Nhân cũng là bác sĩ nếu hai người cùng nhau đi đến một nơi khác thì vẫn có thể làm lại từ đầu, sống một cuộc sống mới bên cạnh nhau không cần phải lén lút gì nữa cả.
Thật không ngờ là Thiên Nhân không lựa chọn Tôn Di, đối với người đàn ông đó sự nghiệp và danh tiếng mới là quan trọng nhất còn Tôn Di chẳng qua chỉ là đoạn tình cảm nhất thời mà thôi.
Sau đó Tôn Di bị sa thải khỏi bệnh viện, với vết sẹo đáng sợ trên gương mặt không chỗ nào dám nhận bà ta vào làm hết.
Chuyện đó cũng chưa phải là tồi tệ nhất, sau khi chia tay Thiên Nhân được khoảng hai tháng thì Tôn Di phát hiện ra bản thân mình đã mang thai được gần ba tháng rồi nên vô cùng hoảng loạn.
Tôn Di vừa muốn bỏ đứa bé mà cũng vừa cảm thấy không nở, sau cùng bà ta quyết định sẽ giữ lại cái thai cố gắng kiếm tiền một mình nuôi con.
Do không tìm được công việc tốt nên Tôn Di chỉ có thể cắn răng làm việc khuân vác nặng nề để kiếm tiền, một hôm bà ta vì làm quá sức mà bị động thai phải nhập viện mấy hôm.
Cái thai càng lớn thì sức khỏe của Tôn Di càng yếu không thể tiếp tục đi khuân vác nữa nên bà ta nghĩ đến Thiên Nhân muốn đi tìm ông ta nói với ông ta hai người có con với nhau rồi để ông ta chịu trách nhiệm với mình.
Ngày hôm đó Tôn Di đứng chờ bên ngoài cổng bệnh viện rất lâu cuối cùng cũng chờ được Thiên Nhân lái xe ra về, lúc đó trời cũng tối rồi không có nhiều người qua lại nên Tôn Di làm liều chạy ra đứng chặn đầu xe của Thiên Nhân.
Thiên Nhân bước xuống xe tức giận nhìn Tôn Di rồi khàn giọng lên tiếng “Chẳng phải là chúng ta đã chấm dứt rồi sao, cô còn đến đây làm gì hả?”
Tôn Di nắm lấy cánh tay của Thiên Nhân với đôi mắt thành khẩn “Anh à, em mang thai con của chúng ta rồi, cái thai được hơn bốn tháng rồi.”
Tôn Di cứ nghĩ rằng nếu Thiên Nhân biết mình mang thai con của hai người chắc chắn sẽ cảm động mà nghĩ cách quay lại bên cô nhưng không ngờ ông ta nhìn cô bằng ánh mắt xa lạ rồi lên tiếng đáp “Thì sao chứ?”
Tôn Di hụt hẫng “Anh à, em đang mang thai con của chúng ta đó.”
Thiên Nhân không hề suy nghĩ gì mặt cũng chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào mà lên tiếng “Vậy phá bỏ đi.”
Tôn Di gần như không dám tin vào những gì mà mình vừa nghe thấy “Anh…anh vừa nói gì cơ?”
Thiên Nhân tỏ vẻ mất kiên nhẫn lên tiếng “Tôi nói là cô phá bỏ đi, hiện tại tôi và cô đã hoàn toàn chấm dứt rồi thì không nên tiếp tục dây dưa nữa, sau này cô đừng đến tìm tôi nữa như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của tôi và gia đình tôi đó.”
Tôn Di nghe vậy thì liền bật cười ngây dại “Gia đình tôi sao? Nghe ra cứ tưởng là anh quan tâm vợ yêu thương con lắm nhưng mà anh nên nhớ anh là người dụ dỗ tôi trước, anh cũng chẳng tốt đẹp gì cả.”
Thiên Nhân lúc này cũng trở mặt “Chúng ta là dạng ăn bánh trả tiền thôi mà cô đừng tưởng là tôi yêu cô thật nha, trong lúc tôi và cô qua lại thì tôi cũng cho cô nhiều thứ rồi cô nên tự biết thế nào là đủ mới đúng, là do cô quá tham lam cho nên chúng ta mới trở thành như ngày hôm nay.”
Thiên Nhân dùng ánh mắt khinh khi nhìn Tôn Di rồi lên tiếng nói tiếp “Đừng tưởng là tôi không biết gì hết nha, cô không cam tâm là người tình bí mật trong bóng tối của tôi nên đã đến tận nhà tôi khiêu khích vợ của tôi và hai con trai của tôi, cô muốn làm bà Cao sao cô chưa đủ trình đâu.”
Tôn Di cả kinh hóa ra những chuyện cô đến Cao gia quậy vợ của Thiên Nhân đòi một danh phận đã bị ông ta biết hết rồi.
“Em làm vậy cũng vì quá yêu anh thôi mà, em chỉ muốn chúng ta được sống hạnh phúc bên nhau một cách đường đường chính chính nên mới làm vậy thôi.”
Thiên Nhân nghe vậy liền quát “Cô đừng nhân danh tình yêu mà bao biện cho sự tham lam của mình, nếu cô không gây chuyện thì có lẽ bây giờ tôi vẫn có thể ở bên cạnh cô như trước đây, toàn bộ sự việc ngày hôm nay đều do cô tự chuộc lấy, làm ra chuyện nguc ngốc mà cứ tưởng là hay đúng là loại phụ nữ thấp hèn mà.”
Tôn Di nghe vậy thì cũng chết tâm, đàn ông chỉ giỏi nói lời đường mật chứ chẳng ai thật lòng cả nhưng bà nghĩ đến đứa bé trong bụng nên mặt dày lên tiếng cầu xin “Nhưng mà trong bụng em là con của chúng ta mà anh, anh không thể nể chút tình cảm giữa hai chúng ta mà an bài cho nó được sao?”
Thiên Nhân rút trong túi ra một xấp tiền “Đây là số tiền cuối cùng mà tôi đưa cho cô, hãy nhanh chóng giải quyết cái bào thai đó đi, đây là cách tốt nhất cho cuộc đời của cô, nếu cô ngoan cố sinh nó ra thì tự cô chịu, từ nay về sau chúng ta không còn liên quan gì nữa hết cô đừng đến làm phiền tôi nữa.”
Trước khi lên xe Thiên Nhân còn lên tiếng cảnh cáo Tôn Di “Tôi niệm tình cũ nói trước với cô luôn nhé nếu sau này còn dùng cái thai trong bụng ra uy hiếp tôi thì tôi sẽ tiễn cô và nó một đoạn để tránh cản trợ sự nghiệp và danh tiếng của tôi đó.”
Tôn Di cầm tiền rời đi nhưng mà lại không nở bỏ đứa bé trong bụng, do không kết hôn đã mang thai bị hàng xóm dị nghị gia đình cô lập nên cô không chịu nổi mà chuyển đến chỗ khác sinh sống.
Với vết sẹo trên mặt Tôn Di rất khó xin việc nên chỉ có thể chịu vất vả làm người dọn dẹp cho một khu resort tại Thu Phong Cổ Trấn với 2/3 tiền lương so với người khác mà thôi.
Tôn Di năm xưa thật sự rất vất vả trong thời gian mang thai đã chịu nhiều uất ức tủi hờn nhưng nghĩ đến đứa bé trong bụng bà ta chỉ có thể cố gắng hết mình mà thôi, thậm chí đến lúc bụng đã lớn vẫn cố gắng đi làm để kiếm tiền trang trãi cuộc sống của mình.
Năm đó, vợ chồng Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh đến Thu Phong Cổ Trấn để tịnh dưỡng, do cơ thể của Triệu Lệ Quỳnh quá yếu bác sĩ khuyên nên đến nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi nên hai người đã chọn Thu Phong Cổ Trấn bình yên để dưỡng thai.
Triệu Lệ Quỳnh ở lại khu resort mà Tôn Di làm việc khoảng hai tháng gần đến lúc sinh sẽ quay về Nam Giang.
Trong thời gian ở lại Thu Phong Cổ Trấn, Triệu Lệ Quỳnh nhìn thấy Tôn Di mang bụng bầu đã lớn mà vẫn phải làm việc nên lấy làm thương cảm đã tâm sự cùng nhau và làm bạn tốt.
Tôn Di đã lừa gạt Triệu Lệ Quỳnh rằng chồng cô ta phản bội cô ta đi với tiểu tam trong lúc cô ta bụng mang dạ chữa, cô không còn người thân nào nữa nên đành phải tự mình kiếm tiền để dành sau này sinh con.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.