Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng
Chương 80
Hạ Tường Lam
10/06/2023
Tịch Kỳ Phong thấy thái độ của Tô Cẩn và Kiều Tâm Vũ thân thiết như thế liền cảm thấy khó chịu trong lòng lên tiếng chỉnh Tô Cẩn “Hiện tại Tâm Vũ đã là chị dâu của em rồi, em nói chuyện nên giữ lễ nghĩa một chút, em ở
nước ngoài sống tự do phóng túng thế nào anh không quan tâm nhưng về đến Tịch gia thì phải vào nề nếp quy củ nếu không bà nội lại phiền lòng thì không hay đâu.”
Tô Cẩn rủ mắt “Dạ em biết rồi anh Phong.”
Tịch Kỳ Phong nghe vậy thì khẽ nở một nụ cười thâm thúy “Thôi được rồi, vào nhà đi rồi nói chuyện tiếp.”
Cả ba người đi vào nhà, Tô Cẩn vừa nhìn thấy Cao Đàn Hương liền cúi đầu lễ phép lên tiếng chào hỏi “Thưa bà nội con mới về ạ.”
Kiều Tâm Vũ nghe Tô Cẩn gọi Cao Đàn Hương là bà nội thì cũng nhất thời không hiểu cái quái gì đang xảy ra cô thầm nghĩ [Chẳng lẽ Tô Cẩn cũng là người của Tịch gia sao?]
Cao Đàn Hương đứng dậy nhìn Tô Cẩn một lượt từ đầu tới chân rồi xoa đầu anh một cái “Mới ngày nào con còn bé tí mà bây giờ đã trưởng thành rồi, thời gian đúng là trôi mau thật đó.”
Tô Cẩn cũng thể hiện sự yêu thương ôm lấy Cao Đàn Hương “Tính ra con rời Nam Giang cũng đã hơn 10 năm rồi còn gì, bà nội cũng nhiều tóc bạc hơn rồi.”
Cả nhà ngồi xuống, Cao Đàn Hương lên tiếng nói với Kiều Tâm Vũ “Đây là Tô Cẩn em họ của Kỳ Phong đó Tâm Vũ.”
Tô Cẩn liền lên tiếng “Bà nội không cần giới thiệu con và cô ấy quen nhau từ trước rồi.”
Cao Đàn Hương kinh ngạc “Thật vậy sao?”
Kiều Tâm Vũ sợ Tô Cẩn huyên thuyên sẽ nói những chuyện dễ gây hiểu lầm nên lên tiếng giải thích “Dạ thưa nội, lúc con du học bên Mỹ từng làm sinh viên trao đổi với Hàn Quốc một thời gian nên đã quen biết Tô Cẩn ạ.”
“Uhm hai đứa có quen biết trước thì cũng tốt sau này sống cùng một nhà cũng khỏi bở ngỡ, thôi để bà nội đưa Tô Cẩn lên phòng của con, từ sau khi con đi bà vẫn để phòng đó cho con đấy.”
Tô Cẩn vui vẻ đáp “Dạ bà nội.”
Chờ Cao Đàn Hương và Tô Cẩn đi về phía dãy phòng bên trái rồi Tịch Kỳ Phong mới lên tiếng hỏi Kiều Tâm Vũ “Xem ra em và Tô Cẩn không chỉ là bạn bình thường có đúng không hả?”
Kiều Tâm Vũ nhướng mày “Không là bạn bình thường là sao hả?”
“Anh nhìn ra sự yêu thích trong mắt nó khi nhìn em.”
Kiều Tâm Vũ biết cũng không thể giấu Tịch Kỳ Phong được nên lên tiếng giải thích luôn “Cậu ấy từng tỏ tình với em.”
Tịch Kỳ Phong đột nhiên trở nên căng thẳng “Rồi em có đồng ý không hả?”
Kiều Tâm Vũ thở dài lên tiếng đáp “Đương nhiên là không rồi, thời điểm đó em vốn không có tin vào tình yêu và đàn ông nên em không có đồng ý lời tỏ tình của cậu ấy, hơn nữa Tô Cẩn là idol nổi tiếng nếu như người khác biết em là bạn gái cậu ấy thì thế nào cũng gọi hồn em ra mà chửi cho xem.”
Tịch Kỳ Phong trở nên nghiêm túc “Vậy em có từng thích Tô Cẩn không hả? Nếu như không có những vướn bận kia em có từng nghĩ sẽ yêu nó không?”
Kiều Tâm Vũ cũng không biết nữa nhưng mà hiện tại cô và Tô Cẩn đã quyết định xem nhau là bạn tốt rồi nên không đề cập đến chuyện kia sẽ tốt hơn.
“Em và Tô Cẩn mãi mãi là bạn tốt hoặc là anh em chí cốt thôi, chuyện cảm nắng khi xưa qua lâu rồi em nghĩ Tô Cẩn cũng đã quên hết.”
Lúc này tâm mi của Tịch Kỳ Phong mới giãn ra “Uhm hai người nghĩ như thế là tốt, hiện tại em đã là đại thiếu phu nhân của Tịch gia rồi làm gì cũng phải nghĩ đến danh dự của gia đình và cảm xúc của anh được không Tâm Vũ?”
Kiều Tâm Vũ không hiểu ý của Tịch Kỳ Phong lắm nhưng cô vẫn gật đầu, cô phải thực hiện những điều khoản trong hợp đồng hôn nhân với anh nên không phản đối gì, sự thật cô và Tô Cẩn cũng chỉ là bạn tốt không hề có quan hệ tình cảm nên không sợ người khác nói ra nói vào.
“Em có một thắc mắc được không?”
Tịch Kỳ Phong gật đầu “Hiện giờ chúng ta đã là người một nhà rồi có thắc mắc gì anh sẽ giải đáp hết cho em.”
Kiều Tâm Vũ chần chừ một lúc rồi mới lên tiếng hỏi “Tại sao Tô Cẩn cũng gọi bà nội là bà nội vậy hả, anh ta cũng họ Tịch sao?”
Tịch Kỳ Phong khẽ lắc đầu đáp “Không phải, Tô Cẩn không mang họ Tịch thân phận của nó có hơi rắc rối một chút, mẹ của Tô Cẩn là con gái nuôi của bà nội anh sau này lấy chồng hôn nhân lại đỗ vỡ, có một số gia đình con gái đi lấy chồng mà ly hôn trở về nhà mẹ ở sẽ để cháu gọi là bà nội để người ngoài không dị nghị mà cứ nghĩ đấy là con dâu và cháu nội đó mà. Sau này cô út tức mẹ của Tô Cẩn xuất ngoại không sống ở Tịch gia nữa và tái hôn một người đàn ông ngoại quốc, thằng bé đó vẫn sống ở Tịch gia được bà nội anh nuôi dưỡng đến năm nó 14 tuổi thì muốn đến Hàn Quốc làm thực tập sinh tham gia một nhóm nhạc nam rồi đi biền biện suốt 10 năm qua.”
Nghe qua câu chuyện về thân thế của Tô Cẩn thì Kiều Tâm Vũ rủ mắt “Xem ra hoàn cảnh của Tô Cẩn cũng quá đáng thương đi từ nhỏ đã thiếu tình thương của cả cha lẫn mẹ rồi cũng may là còn bà nội chăm sóc yêu thương, em thật tệ làm bạn với cậu ta mấy năm rồi mà vẫn không hề biết gì về gia cảnh cậu ta cả.”
Tịch Kỳ Phong tỏ vẻ đồng cảm “Anh là người từng trãi nên hiểu cảm giác của Tô Cẩn, mấy năm làm idol bên Hàn Quốc nó nổi loạn lắm giờ thì đỡ hơn nhiều rồi đấy.”
Kiều Tâm Vũ rủ mắt “Hèn chi lúc gặp Tô Cẩn của mấy năm trước thái độ sống thực tế của anh ta chẳng tốt chút nào hết.”
Tịch Kỳ Phong nói thêm vào “Trước đây Tô Cẩn thường xuyên chia sẻ lối sống tích cực trên mạng xã hội bởi vì nó không muốn ba mẹ nó nhìn nó bằng ánh mắt thương hại, nó muốn chứng minh bản thân nó tài giỏi có thể vươn lên truyền cảm hứng về một cuộc sống tốt đẹp cho mọi người. Thực tế thì Tô Cẩn từng có thời gian mắc chứng chống đối xã hội, anh từng có thời gian qua Hàn Quốc để chăm sóc khuyên nhủ nó, vì lẽ đó mà anh và Tô Cẩn thân thiết như anh em một nhà vậy.”
Kiều Tâm Vũ nhìn Tịch Kỳ Phong bằng mắt thán phục, cảm kích rồi lên tiếng “Hiện giờ Tô Cẩn về nhà sống rồi thì sẽ tốt hơn thôi, em tin là sống gần gia đình cậu ấy sẽ không cảm thấy cô đơn nữa.”
Buổi tối, Tô Cẩn ngồi một mình trong phòng vào giao diện game liên quân rồi mà chẳng còn hứng thú chơi nữa, anh nhớ lại những kỷ niệm mà mình cùng Kiều Tâm Vũ từng trãi qua thì lại cảm thấy đau lòng.
Tuy rằng Tô Cẩn đã bị Kiều Tâm Vũ từ chối tình cảm nhưng mà ngày nào cô chưa có người yêu thì anh vẫn còn hy vọng, vậy mà không ngờ ngày gặp lại cô đã gả cho anh họ của anh còn anh phải gọi cô một tiếng chị dâu nữa nên vẫn chưa thể chấp nhận.
Lúc trước hai đứa thường xuyên làm mấy trò điên khùng cùng nhau nên rất hiểu rõ nhau, khi Kiều Tâm Vũ từ chối Tô Cẩn đã nói rằng “Tôi thật sự xem ông là một người bạn tốt nhưng về tình cảm thì thứ lỗi cho tôi vì tôi không thể đáp lại tình cảm mà ông dành cho tôi.”
Tô Cẩn khi đó đã biết quá khứ của Kiều Tâm Vũ anh hiểu những chuyện mà cô trãi qua đã để lại một bóng ma tâm lý quá lớn khiến cô không dám đặt tình yêu vào người nào nữa nên đã chắc nịch khẳng định “Tôi có thể thề với trời đất cả đời này không phụ bà, chúng ta hiểu nhau đến như vậy chẳng lẽ bà không tin tưởng vào tình cảm của tôi hay sao?”
Kiều Tâm Vũ khẽ cười nhạt đáp “Chính vì quá hiểu nhau nên mới không thể ở bên nhau được, ông không nghe người ta nói nam châm cùng cực sẽ đẩy nhau à, với lại ông là một người tốt tôi cảm thấy mình không xứng với ông.”
Từ lúc đó Tô Cẩn không ép Kiều Tâm Vũ nữa mà cam tâm tình nguyện làm một người bạn tốt của cô nhưng hy vọng trong lòng anh chưa bao giờ tắt vậy mà hôm nay anh cảm giác thế giới của mình mất trọng tâm rồi.
Nếu như Kiều Tâm Vũ gả cho người khác thì Tô Cẩn có thể tranh đấu để giành lại cô nhưng mà ngặt nỗi người đó lại là Tịch Kỳ Phong, mẹ con Tô Cẩn mang ơn của Tịch gia nhiều vô kể anh không thể làm một kẻ vô ơn, hơn nữa tình cảm anh em giữa anh và Tịch Kỳ Phong lại rất tốt anh không nên làm kẻ xấu tiếp tục thầm thương trộm nhớ vợ của anh trai mình.
Tô Cẩn tự trấn an mình “Hiện tại cô ấy là chị dâu của mày…là chị dâu của mày đó Tô Cẩn đừng có day dưa với tình cảm đơn phương nữa.”
Theo lịch hẹn Kiều Tâm Vũ đến công ty Tinh Lạc thử vai theo thư mời mà Tịch Kỳ Phong đưa cho cô thì gặp Tô Cẩn cũng đến Tinh Lạc nên vô cùng ngạc nhiên.
“Ủa bà đi đâu đây?”
Kiều Tâm Vũ khẽ đáp “Tôi đến thử vai á, tôi nhận được thư mời của công ty Tinh Lạc nè.”
Tô Cẩn tỏ vẻ kinh ngạc rồi cau mày “Đừng có nói là bà đến thử vai phim Dạ Nguyệt Thời Không đó nha.”
Kiều Tâm Vũ gật gật đầu “Phải, sao ông biết vậy?”
Tô Cẩn nghe vậy thì cười hắc hắc “Anh đây được mời đóng vai nam chính nè.”
“Cái lùm mía, vậy được luôn hả trời.”
Tô Cẩn liền quay sang nhìn Kiều Tâm Vũ rồi tự tin lên tiếng đáp “Tôi đang là idol nổi tiếng mà bà quên rồi sao, tôi vào vai chính của đạo diễn Nghê thì cũng bình thường thôi, còn bà sao tự nhiên lại đột ngột đi thử vai dấn thân vào showbiz vậy?”
Kiều Tâm Vũ nghiêng đầu đáp “Bà đây thích được không?”
Tô Cẩn lên tiếng chăm chọc Kiều Tâm Vũ “Á đù, bà tính dấn thân vào showbiz hả? Bà mà vào showbiz rồi ai chịu nổi bà đây.”
Kiều Tâm Vũ liền trừng mắt nhìn Tô Cẩn rồi lạnh giọng “Cmn, ông muốn chết hả Tô Cẩn? Tôi vào showbiz là chuyện của tôi liên quan gì đến ông chứ?”
Tô Cẩn rủ mắt “Dạ em biết rồi anh Phong.”
Tịch Kỳ Phong nghe vậy thì khẽ nở một nụ cười thâm thúy “Thôi được rồi, vào nhà đi rồi nói chuyện tiếp.”
Cả ba người đi vào nhà, Tô Cẩn vừa nhìn thấy Cao Đàn Hương liền cúi đầu lễ phép lên tiếng chào hỏi “Thưa bà nội con mới về ạ.”
Kiều Tâm Vũ nghe Tô Cẩn gọi Cao Đàn Hương là bà nội thì cũng nhất thời không hiểu cái quái gì đang xảy ra cô thầm nghĩ [Chẳng lẽ Tô Cẩn cũng là người của Tịch gia sao?]
Cao Đàn Hương đứng dậy nhìn Tô Cẩn một lượt từ đầu tới chân rồi xoa đầu anh một cái “Mới ngày nào con còn bé tí mà bây giờ đã trưởng thành rồi, thời gian đúng là trôi mau thật đó.”
Tô Cẩn cũng thể hiện sự yêu thương ôm lấy Cao Đàn Hương “Tính ra con rời Nam Giang cũng đã hơn 10 năm rồi còn gì, bà nội cũng nhiều tóc bạc hơn rồi.”
Cả nhà ngồi xuống, Cao Đàn Hương lên tiếng nói với Kiều Tâm Vũ “Đây là Tô Cẩn em họ của Kỳ Phong đó Tâm Vũ.”
Tô Cẩn liền lên tiếng “Bà nội không cần giới thiệu con và cô ấy quen nhau từ trước rồi.”
Cao Đàn Hương kinh ngạc “Thật vậy sao?”
Kiều Tâm Vũ sợ Tô Cẩn huyên thuyên sẽ nói những chuyện dễ gây hiểu lầm nên lên tiếng giải thích “Dạ thưa nội, lúc con du học bên Mỹ từng làm sinh viên trao đổi với Hàn Quốc một thời gian nên đã quen biết Tô Cẩn ạ.”
“Uhm hai đứa có quen biết trước thì cũng tốt sau này sống cùng một nhà cũng khỏi bở ngỡ, thôi để bà nội đưa Tô Cẩn lên phòng của con, từ sau khi con đi bà vẫn để phòng đó cho con đấy.”
Tô Cẩn vui vẻ đáp “Dạ bà nội.”
Chờ Cao Đàn Hương và Tô Cẩn đi về phía dãy phòng bên trái rồi Tịch Kỳ Phong mới lên tiếng hỏi Kiều Tâm Vũ “Xem ra em và Tô Cẩn không chỉ là bạn bình thường có đúng không hả?”
Kiều Tâm Vũ nhướng mày “Không là bạn bình thường là sao hả?”
“Anh nhìn ra sự yêu thích trong mắt nó khi nhìn em.”
Kiều Tâm Vũ biết cũng không thể giấu Tịch Kỳ Phong được nên lên tiếng giải thích luôn “Cậu ấy từng tỏ tình với em.”
Tịch Kỳ Phong đột nhiên trở nên căng thẳng “Rồi em có đồng ý không hả?”
Kiều Tâm Vũ thở dài lên tiếng đáp “Đương nhiên là không rồi, thời điểm đó em vốn không có tin vào tình yêu và đàn ông nên em không có đồng ý lời tỏ tình của cậu ấy, hơn nữa Tô Cẩn là idol nổi tiếng nếu như người khác biết em là bạn gái cậu ấy thì thế nào cũng gọi hồn em ra mà chửi cho xem.”
Tịch Kỳ Phong trở nên nghiêm túc “Vậy em có từng thích Tô Cẩn không hả? Nếu như không có những vướn bận kia em có từng nghĩ sẽ yêu nó không?”
Kiều Tâm Vũ cũng không biết nữa nhưng mà hiện tại cô và Tô Cẩn đã quyết định xem nhau là bạn tốt rồi nên không đề cập đến chuyện kia sẽ tốt hơn.
“Em và Tô Cẩn mãi mãi là bạn tốt hoặc là anh em chí cốt thôi, chuyện cảm nắng khi xưa qua lâu rồi em nghĩ Tô Cẩn cũng đã quên hết.”
Lúc này tâm mi của Tịch Kỳ Phong mới giãn ra “Uhm hai người nghĩ như thế là tốt, hiện tại em đã là đại thiếu phu nhân của Tịch gia rồi làm gì cũng phải nghĩ đến danh dự của gia đình và cảm xúc của anh được không Tâm Vũ?”
Kiều Tâm Vũ không hiểu ý của Tịch Kỳ Phong lắm nhưng cô vẫn gật đầu, cô phải thực hiện những điều khoản trong hợp đồng hôn nhân với anh nên không phản đối gì, sự thật cô và Tô Cẩn cũng chỉ là bạn tốt không hề có quan hệ tình cảm nên không sợ người khác nói ra nói vào.
“Em có một thắc mắc được không?”
Tịch Kỳ Phong gật đầu “Hiện giờ chúng ta đã là người một nhà rồi có thắc mắc gì anh sẽ giải đáp hết cho em.”
Kiều Tâm Vũ chần chừ một lúc rồi mới lên tiếng hỏi “Tại sao Tô Cẩn cũng gọi bà nội là bà nội vậy hả, anh ta cũng họ Tịch sao?”
Tịch Kỳ Phong khẽ lắc đầu đáp “Không phải, Tô Cẩn không mang họ Tịch thân phận của nó có hơi rắc rối một chút, mẹ của Tô Cẩn là con gái nuôi của bà nội anh sau này lấy chồng hôn nhân lại đỗ vỡ, có một số gia đình con gái đi lấy chồng mà ly hôn trở về nhà mẹ ở sẽ để cháu gọi là bà nội để người ngoài không dị nghị mà cứ nghĩ đấy là con dâu và cháu nội đó mà. Sau này cô út tức mẹ của Tô Cẩn xuất ngoại không sống ở Tịch gia nữa và tái hôn một người đàn ông ngoại quốc, thằng bé đó vẫn sống ở Tịch gia được bà nội anh nuôi dưỡng đến năm nó 14 tuổi thì muốn đến Hàn Quốc làm thực tập sinh tham gia một nhóm nhạc nam rồi đi biền biện suốt 10 năm qua.”
Nghe qua câu chuyện về thân thế của Tô Cẩn thì Kiều Tâm Vũ rủ mắt “Xem ra hoàn cảnh của Tô Cẩn cũng quá đáng thương đi từ nhỏ đã thiếu tình thương của cả cha lẫn mẹ rồi cũng may là còn bà nội chăm sóc yêu thương, em thật tệ làm bạn với cậu ta mấy năm rồi mà vẫn không hề biết gì về gia cảnh cậu ta cả.”
Tịch Kỳ Phong tỏ vẻ đồng cảm “Anh là người từng trãi nên hiểu cảm giác của Tô Cẩn, mấy năm làm idol bên Hàn Quốc nó nổi loạn lắm giờ thì đỡ hơn nhiều rồi đấy.”
Kiều Tâm Vũ rủ mắt “Hèn chi lúc gặp Tô Cẩn của mấy năm trước thái độ sống thực tế của anh ta chẳng tốt chút nào hết.”
Tịch Kỳ Phong nói thêm vào “Trước đây Tô Cẩn thường xuyên chia sẻ lối sống tích cực trên mạng xã hội bởi vì nó không muốn ba mẹ nó nhìn nó bằng ánh mắt thương hại, nó muốn chứng minh bản thân nó tài giỏi có thể vươn lên truyền cảm hứng về một cuộc sống tốt đẹp cho mọi người. Thực tế thì Tô Cẩn từng có thời gian mắc chứng chống đối xã hội, anh từng có thời gian qua Hàn Quốc để chăm sóc khuyên nhủ nó, vì lẽ đó mà anh và Tô Cẩn thân thiết như anh em một nhà vậy.”
Kiều Tâm Vũ nhìn Tịch Kỳ Phong bằng mắt thán phục, cảm kích rồi lên tiếng “Hiện giờ Tô Cẩn về nhà sống rồi thì sẽ tốt hơn thôi, em tin là sống gần gia đình cậu ấy sẽ không cảm thấy cô đơn nữa.”
Buổi tối, Tô Cẩn ngồi một mình trong phòng vào giao diện game liên quân rồi mà chẳng còn hứng thú chơi nữa, anh nhớ lại những kỷ niệm mà mình cùng Kiều Tâm Vũ từng trãi qua thì lại cảm thấy đau lòng.
Tuy rằng Tô Cẩn đã bị Kiều Tâm Vũ từ chối tình cảm nhưng mà ngày nào cô chưa có người yêu thì anh vẫn còn hy vọng, vậy mà không ngờ ngày gặp lại cô đã gả cho anh họ của anh còn anh phải gọi cô một tiếng chị dâu nữa nên vẫn chưa thể chấp nhận.
Lúc trước hai đứa thường xuyên làm mấy trò điên khùng cùng nhau nên rất hiểu rõ nhau, khi Kiều Tâm Vũ từ chối Tô Cẩn đã nói rằng “Tôi thật sự xem ông là một người bạn tốt nhưng về tình cảm thì thứ lỗi cho tôi vì tôi không thể đáp lại tình cảm mà ông dành cho tôi.”
Tô Cẩn khi đó đã biết quá khứ của Kiều Tâm Vũ anh hiểu những chuyện mà cô trãi qua đã để lại một bóng ma tâm lý quá lớn khiến cô không dám đặt tình yêu vào người nào nữa nên đã chắc nịch khẳng định “Tôi có thể thề với trời đất cả đời này không phụ bà, chúng ta hiểu nhau đến như vậy chẳng lẽ bà không tin tưởng vào tình cảm của tôi hay sao?”
Kiều Tâm Vũ khẽ cười nhạt đáp “Chính vì quá hiểu nhau nên mới không thể ở bên nhau được, ông không nghe người ta nói nam châm cùng cực sẽ đẩy nhau à, với lại ông là một người tốt tôi cảm thấy mình không xứng với ông.”
Từ lúc đó Tô Cẩn không ép Kiều Tâm Vũ nữa mà cam tâm tình nguyện làm một người bạn tốt của cô nhưng hy vọng trong lòng anh chưa bao giờ tắt vậy mà hôm nay anh cảm giác thế giới của mình mất trọng tâm rồi.
Nếu như Kiều Tâm Vũ gả cho người khác thì Tô Cẩn có thể tranh đấu để giành lại cô nhưng mà ngặt nỗi người đó lại là Tịch Kỳ Phong, mẹ con Tô Cẩn mang ơn của Tịch gia nhiều vô kể anh không thể làm một kẻ vô ơn, hơn nữa tình cảm anh em giữa anh và Tịch Kỳ Phong lại rất tốt anh không nên làm kẻ xấu tiếp tục thầm thương trộm nhớ vợ của anh trai mình.
Tô Cẩn tự trấn an mình “Hiện tại cô ấy là chị dâu của mày…là chị dâu của mày đó Tô Cẩn đừng có day dưa với tình cảm đơn phương nữa.”
Theo lịch hẹn Kiều Tâm Vũ đến công ty Tinh Lạc thử vai theo thư mời mà Tịch Kỳ Phong đưa cho cô thì gặp Tô Cẩn cũng đến Tinh Lạc nên vô cùng ngạc nhiên.
“Ủa bà đi đâu đây?”
Kiều Tâm Vũ khẽ đáp “Tôi đến thử vai á, tôi nhận được thư mời của công ty Tinh Lạc nè.”
Tô Cẩn tỏ vẻ kinh ngạc rồi cau mày “Đừng có nói là bà đến thử vai phim Dạ Nguyệt Thời Không đó nha.”
Kiều Tâm Vũ gật gật đầu “Phải, sao ông biết vậy?”
Tô Cẩn nghe vậy thì cười hắc hắc “Anh đây được mời đóng vai nam chính nè.”
“Cái lùm mía, vậy được luôn hả trời.”
Tô Cẩn liền quay sang nhìn Kiều Tâm Vũ rồi tự tin lên tiếng đáp “Tôi đang là idol nổi tiếng mà bà quên rồi sao, tôi vào vai chính của đạo diễn Nghê thì cũng bình thường thôi, còn bà sao tự nhiên lại đột ngột đi thử vai dấn thân vào showbiz vậy?”
Kiều Tâm Vũ nghiêng đầu đáp “Bà đây thích được không?”
Tô Cẩn lên tiếng chăm chọc Kiều Tâm Vũ “Á đù, bà tính dấn thân vào showbiz hả? Bà mà vào showbiz rồi ai chịu nổi bà đây.”
Kiều Tâm Vũ liền trừng mắt nhìn Tô Cẩn rồi lạnh giọng “Cmn, ông muốn chết hả Tô Cẩn? Tôi vào showbiz là chuyện của tôi liên quan gì đến ông chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.