Hôn Nhân Sắp Đặt Cũng Không Tệ
Chương 5: Chấp nhận sự thật
Lazy~~~y
08/01/2025
'' Hai đứa ra ngoài hóng chút gió đi....hôm nay trời rất đẹp..'' mẹ anh nhẹ nhàng nói.
Cô cũng không muốn ở lại nơi ngột ngạt này nữa, cô đẩy xe cùng anh ra ngoài.
Lưu Ninh nhìn bầu trời rộng lớn kia một cách đăm chiêu hoàn toàn không để ý đến Bắc Hàn.
Bắc Hàn nhìn sang cô trong lòng vẫn là cảm giác ấy bao lấy, anh không chịu được mà lên tiếng '' Chúng ta đã từng gặp nhau chưa....''
Lưu Ninh lúc này mới mặt đối mặt với anh khẽ đáp '' Hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp anh...''
Bắc Hàn cười lạnh một cái '' Cô hẳn cũng giống những người con gái khác tiếp cận tôi chỉ vì tiền...''
Cô nhìn anh mặt không biểu cảm đáp '' Anh nghĩ thế nào cũng được.....tôi đơn thuần chỉ muốn thoát ra khỏi căn nhà đó..''
Bắc Hàn lại tiếp lời '' Cưới tôi cô cũng đâu được rảnh rỗi gì....ai lại đi lấy một người phải ngồi xe lăn chứ....một đại tiểu thư được sống trong sự âu yếm của cha mẹ sao có thể chịu khổ cực như vậy ngoại trừ vì tiền...''
Lưu Ninh không phản bác lại anh '' Tôi nghe nói anh từng trải qua một vài cuộc tình....nhưng có vẻ đều không thành ''
Bắc Hàn nhăn mặt nói '' Đều là loại đàn bà ham vật chất.....tôi không có ý định kết hôn nhưng bố mẹ tôi không chịu để yên. Cô đã làm gì khiến để lấy lòng họ vậy....chưng bộ mặt giả tạo ra sao...như bây giờ vậy ''
Sau câu nói gay gắt ấy của Bắc Hàn bầu không khí trở lại sự tĩnh lặng vốn có của nó cả anh và Lưu Ninh đều không ai lên tiếng mặc cho sự yên lặng chiếm lấy không gian.
Sau khi gia đình Lưu Ninh rời đi, bố mẹ Bắc Hàn mới thở dài.
Mẹ anh nói '' Anh không cảm thấy kì lạ sao....họ liên tục hạ thấp con bé nhưng lại khen con gái thứ suốt cả buổi trò chuyện ''
'' Con bé rụt rè chắc cũng vì đã quen với việc bị trách móc đó......đều là con cái cả sao lại phân biệt đối xử vậy chứ...'' bố anh lắc đầu.
'' Em thấy con bé rất hợp với Bắc Hàn, lúc cùng Lưu Ninh trở lại đây thằng bé không tỏ thái độ khó chịu như với mấy cô gái khác, lần này cũng không có ý chống cự. Mà con bé cũng lễ phép ngoan ngoãn, linh cảm cho em biết rằng đó không phải giả tạo ''
Bố anh cũng gật đầu đồng tình '' Mau hỏi ý kiến nó rồi sớm đón con bé về thôi....chứ gia đình bên đó anh thấy cũng...''
Bên trong phòng Bắc Hàn, anh đang đăm chiêu nhìn ra ngoài sân vườn.
'' Bắc Hàn, chúng ta nói chuyện chút được chứ ''
Anh hướng ánh mắt về phía âm thanh phát ra '' Mẹ....có chuyện gì sao ''
Mẹ anh ngồi xuống ghế nhẹ nhàng nói '' Lưu Ninh là một cô bé tốt....mẹ và bố rất ưng ý với con bé không biết ý con thế nào ''
Bắc Hàn không nhìn bà nói '' Tùy bố mẹ quyết định con sao cũng được...''
Mẹ anh lo lắng '' Đây là chuyện trọng đại của con...con nghĩ thế nào cũng phải nói ra chứ....con cứ ngư vậy ''
Anh nói '' Toàn là loại phụ nữ ham vật chất, giả tạo con gặp cũng không ít.....hoàn cảnh của con thế này ai lại muốn lấy cơ chứ '' anh cười buồn.
Lưu Ninh sau khi về nhà bị bố mẹ thuyết giáo một trận đến cô còn không biết rốt cuộc đã sai ở điểm nào.
Cả đêm hôm đó cô chỉ ngồi ngẫm nghĩ vì bị lừa dối, rằng cuộc sống tương lai của cô sẽ ra sao. Liệu rằng đó là một lối thoát rộng mở hay lại là ngõ cụt u tối chờ đợi cô.
Khuân mặt thanh tú của Bắc Hàn hiện lên thoáng qua tâm trí cô, có cảm giác vừa lạ lẫm vừa thân quen. Dù là cảm giác đã từng gặp gỡ nhưng lại xa cách đến lạ.
Cô đã từng nghĩ nếu đã là một gia đình giàu có cơ hội này chắc chắn sẽ không thuộc về cô, cô đã tưởng rằng họ vẫn lo cho cô nhưng có lẽ cô đã lầm.
Chỉ vì họ không muốn đứa con gái vàng ngọc của mình phải gả cho một người đàn ông ngồi xe lăn nên mới tới lượt cô bị đem đi làm vật thay thế.
Tuy là vậy nhưng bố mẹ của anh rất tốt với cô, cô chợt muốn làm con dâu của họ để thoát khỏi nơi này.....còn những chuyện khác cô cũng không còn muốn để tâm nữa.
'' Ngôi nhà đó.....Bắc Hàn...cái tên này cho cô cảm giác rất quen thuộc....người phụ nữ xinh đẹp ấy hình như là chị của Bắc Hàn...có vẻ cô ấy không mấy quan tâm đến mình '' Lưu Ninh nghĩ ngợi.
Mấy ngày sau, mẹ của Bắc Hàn hẹn cô đến nhà để cảm ơn chuyện chiếc ví dù cô đã muốn từ chối nhưng đều vô dụng.
Thế là giờ cô đang ngồi tại đây....tại phòng khách của nhà anh.
'' Sao mình lại đến đây vậy....'' cô ngại ngùng.
Mẹ anh bước xuống vui vẻ nói '' Con đến rồi....con chờ lâu chứ..''
Cô đáp gọn '' Dạ không cháu cũng vừa đến ''
Mẹ anh gật đầu dịu dàng nắm lấy tay Lưu Ninh '' Bắc Hàn nhà cô nhìn thì lạnh lùng thế thôi chứ thật ra là người rất ấm áp, chỉ là trước đây do cô cứ ép nó đi làm quen với mấy cô gái khác. Mà họ thì lại.....chỉ ham tiền còn tính lừa cô để lấy lòng.... Nó sợ sự việc lại như vậy nên mới đề cao cảnh giác, con dịu dàng, lễ phép thế này thằng bé lại bảo con là giả tạo cô thay mặt nó xin lỗi con ''
Lưu Ninh đến lúc này mới nhận ra lý do Bắc Hàn lại nói những lời đó vào tối hôm ấy '' Nếu từng có chuyện như vậy cảnh giác cũng đúng, lại còn là lợi dụng tình cảm anh ấy không như vậy mới lạ ''
Mẹ anh vỗ vỗ tay cô '' Con đúng là hiểu chuyện mà....cô muốn bế con về làm con dâu càng sớm càng tốt ''
Cô cũng không muốn ở lại nơi ngột ngạt này nữa, cô đẩy xe cùng anh ra ngoài.
Lưu Ninh nhìn bầu trời rộng lớn kia một cách đăm chiêu hoàn toàn không để ý đến Bắc Hàn.
Bắc Hàn nhìn sang cô trong lòng vẫn là cảm giác ấy bao lấy, anh không chịu được mà lên tiếng '' Chúng ta đã từng gặp nhau chưa....''
Lưu Ninh lúc này mới mặt đối mặt với anh khẽ đáp '' Hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp anh...''
Bắc Hàn cười lạnh một cái '' Cô hẳn cũng giống những người con gái khác tiếp cận tôi chỉ vì tiền...''
Cô nhìn anh mặt không biểu cảm đáp '' Anh nghĩ thế nào cũng được.....tôi đơn thuần chỉ muốn thoát ra khỏi căn nhà đó..''
Bắc Hàn lại tiếp lời '' Cưới tôi cô cũng đâu được rảnh rỗi gì....ai lại đi lấy một người phải ngồi xe lăn chứ....một đại tiểu thư được sống trong sự âu yếm của cha mẹ sao có thể chịu khổ cực như vậy ngoại trừ vì tiền...''
Lưu Ninh không phản bác lại anh '' Tôi nghe nói anh từng trải qua một vài cuộc tình....nhưng có vẻ đều không thành ''
Bắc Hàn nhăn mặt nói '' Đều là loại đàn bà ham vật chất.....tôi không có ý định kết hôn nhưng bố mẹ tôi không chịu để yên. Cô đã làm gì khiến để lấy lòng họ vậy....chưng bộ mặt giả tạo ra sao...như bây giờ vậy ''
Sau câu nói gay gắt ấy của Bắc Hàn bầu không khí trở lại sự tĩnh lặng vốn có của nó cả anh và Lưu Ninh đều không ai lên tiếng mặc cho sự yên lặng chiếm lấy không gian.
Sau khi gia đình Lưu Ninh rời đi, bố mẹ Bắc Hàn mới thở dài.
Mẹ anh nói '' Anh không cảm thấy kì lạ sao....họ liên tục hạ thấp con bé nhưng lại khen con gái thứ suốt cả buổi trò chuyện ''
'' Con bé rụt rè chắc cũng vì đã quen với việc bị trách móc đó......đều là con cái cả sao lại phân biệt đối xử vậy chứ...'' bố anh lắc đầu.
'' Em thấy con bé rất hợp với Bắc Hàn, lúc cùng Lưu Ninh trở lại đây thằng bé không tỏ thái độ khó chịu như với mấy cô gái khác, lần này cũng không có ý chống cự. Mà con bé cũng lễ phép ngoan ngoãn, linh cảm cho em biết rằng đó không phải giả tạo ''
Bố anh cũng gật đầu đồng tình '' Mau hỏi ý kiến nó rồi sớm đón con bé về thôi....chứ gia đình bên đó anh thấy cũng...''
Bên trong phòng Bắc Hàn, anh đang đăm chiêu nhìn ra ngoài sân vườn.
'' Bắc Hàn, chúng ta nói chuyện chút được chứ ''
Anh hướng ánh mắt về phía âm thanh phát ra '' Mẹ....có chuyện gì sao ''
Mẹ anh ngồi xuống ghế nhẹ nhàng nói '' Lưu Ninh là một cô bé tốt....mẹ và bố rất ưng ý với con bé không biết ý con thế nào ''
Bắc Hàn không nhìn bà nói '' Tùy bố mẹ quyết định con sao cũng được...''
Mẹ anh lo lắng '' Đây là chuyện trọng đại của con...con nghĩ thế nào cũng phải nói ra chứ....con cứ ngư vậy ''
Anh nói '' Toàn là loại phụ nữ ham vật chất, giả tạo con gặp cũng không ít.....hoàn cảnh của con thế này ai lại muốn lấy cơ chứ '' anh cười buồn.
Lưu Ninh sau khi về nhà bị bố mẹ thuyết giáo một trận đến cô còn không biết rốt cuộc đã sai ở điểm nào.
Cả đêm hôm đó cô chỉ ngồi ngẫm nghĩ vì bị lừa dối, rằng cuộc sống tương lai của cô sẽ ra sao. Liệu rằng đó là một lối thoát rộng mở hay lại là ngõ cụt u tối chờ đợi cô.
Khuân mặt thanh tú của Bắc Hàn hiện lên thoáng qua tâm trí cô, có cảm giác vừa lạ lẫm vừa thân quen. Dù là cảm giác đã từng gặp gỡ nhưng lại xa cách đến lạ.
Cô đã từng nghĩ nếu đã là một gia đình giàu có cơ hội này chắc chắn sẽ không thuộc về cô, cô đã tưởng rằng họ vẫn lo cho cô nhưng có lẽ cô đã lầm.
Chỉ vì họ không muốn đứa con gái vàng ngọc của mình phải gả cho một người đàn ông ngồi xe lăn nên mới tới lượt cô bị đem đi làm vật thay thế.
Tuy là vậy nhưng bố mẹ của anh rất tốt với cô, cô chợt muốn làm con dâu của họ để thoát khỏi nơi này.....còn những chuyện khác cô cũng không còn muốn để tâm nữa.
'' Ngôi nhà đó.....Bắc Hàn...cái tên này cho cô cảm giác rất quen thuộc....người phụ nữ xinh đẹp ấy hình như là chị của Bắc Hàn...có vẻ cô ấy không mấy quan tâm đến mình '' Lưu Ninh nghĩ ngợi.
Mấy ngày sau, mẹ của Bắc Hàn hẹn cô đến nhà để cảm ơn chuyện chiếc ví dù cô đã muốn từ chối nhưng đều vô dụng.
Thế là giờ cô đang ngồi tại đây....tại phòng khách của nhà anh.
'' Sao mình lại đến đây vậy....'' cô ngại ngùng.
Mẹ anh bước xuống vui vẻ nói '' Con đến rồi....con chờ lâu chứ..''
Cô đáp gọn '' Dạ không cháu cũng vừa đến ''
Mẹ anh gật đầu dịu dàng nắm lấy tay Lưu Ninh '' Bắc Hàn nhà cô nhìn thì lạnh lùng thế thôi chứ thật ra là người rất ấm áp, chỉ là trước đây do cô cứ ép nó đi làm quen với mấy cô gái khác. Mà họ thì lại.....chỉ ham tiền còn tính lừa cô để lấy lòng.... Nó sợ sự việc lại như vậy nên mới đề cao cảnh giác, con dịu dàng, lễ phép thế này thằng bé lại bảo con là giả tạo cô thay mặt nó xin lỗi con ''
Lưu Ninh đến lúc này mới nhận ra lý do Bắc Hàn lại nói những lời đó vào tối hôm ấy '' Nếu từng có chuyện như vậy cảnh giác cũng đúng, lại còn là lợi dụng tình cảm anh ấy không như vậy mới lạ ''
Mẹ anh vỗ vỗ tay cô '' Con đúng là hiểu chuyện mà....cô muốn bế con về làm con dâu càng sớm càng tốt ''
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.