Hôn Nhân Trong Hận Thù: Anh Rể Nhầm Người Rồi
Chương 68: Ôm cô ngủ
Chuột Mèo
03/03/2024
- Được, tôi sẽ không nhắc lại nữa. Cũng sẽ cho anh một cơ hội nữa.
Nghe được điều cần nghe từ cô, hắn vui mừng như điên mà ôm chầm lấy cô. Miệng không ngừng cảm ơn.
Đẩy nhẹ người hắn ra cô bước xuống giường rồi lên tiếng:
- Tôi đi tắm.
Nhìn cô đi lấy đồ rồi lại vòng vào phòng tắm, hắn nhìn theo mà mỉm cười, cho đến khi bóng cô khuất dần sau cánh cửa. Hắn cũng yên tâm hơn mà mang laptop ra mà làm việc.
Ba mươi phút sau, cô bước ra với mái tóc còn ươn ướt, trên người là chiếc đầm hai dây mát mẻ khoác kèm chiếc áo khoác mỏng. Tiến dần về phía bàn trang điểm, muốn lấy máy sấy ra để sấy khô tóc. Còn chưa kịp mở đã bị hắn giành mất.
- Đưa anh sấy cho.
Ngước lên nhìn hắn, cô còn đang tự hỏi hắn bay sao? Trước đó còn đang làm việc trên laptop mà giờ lại ở đây rồi. Lắc nhẹ đầu, rồi cô cũng mặc cho hắn sấy tóc.
Mái tóc cô đen tuyền, dài mà thẳng. Lại còn mềm mềm, trên tóc có mùi đàn hương của riêng cô rất thơm. Khiến hắn không ngừng đưa lên mà ngửi mùi. Vô thức buông ra câu nói:
- Tóc em thật thơm.
Nghe hắn nói mà cô có chút ngượng, hôm nay là lần đầu tiên hắn khen cô một cách bình thường, chứ không phải những lời khen khi làm tình kia. Bất giác hai mà cô hơi đỏ lên. Hắn nhìn vào gương thấy một màn này thì ý trời đầy mặt. Cô thật dễ e thẹn mà.
Sau khi đã sấy tóc xong, hắn đặt nhẹ chiếc máy sấy trong tay xuống rồi đột ngột bồng cô lên tiến về phía giường.
Hành động của hắn mà cô hoảng sợ, giọng nói lắp bắp.
- Anh…anh…muốn gì?
Nhìn điệu bộ của cô mà hắn mỉm cười, chỉ muốn chọc ghẹo cô thêm. Đi tới phía giường hắn nhẹ nhàng đặt cô xuống, hơi thẳng người đưa tay lên búng nhẹ vào trán cô mà nói:
- Em…trong đầu suy nghĩ thì thế, ngoài cái chuyện kia ra thì không còn suy nghĩ khác sao?..Hay là…
- Anh vô lại.
Còn chưa kịp đợi hắn nói hết câu thì cô đã cắt ngang lời nói.
- Chỉ có anh mới coa suy nghĩ đấy thôi, tôi không có.
Như sợ hắn hiểu nhầm, cô cố gắng giải thích thêm lần nữa. Nói xong cô cũng chui tọt vào chăn mà chùm kín.
Vòng về phía bên kia của giường, hắn cũng đưa tay thu dọn laptop rồi nhẹ nhàng kéo chán mà nằm xuống. Vòng tay ôm lấy cô vào lòng mà dịu giọng:
- Ngốc… Ngoài chuyện kia ra thì vẫn có thể ôm em ngủ mà, suy nghĩ của em thật không trong sáng gì.
Cô ở trong chăn mà hai má ửng đỏ. Đâu phải do cô, tại hắn mỗi lần toàn là cái chuyện kia chứ nào có lần nào là ôm cô ngủ ngoài trừ lúc ở trong viện kia.
Nằm trong lòng người đàn ông, do áp sát vào khuôn ngực vững chắc, cô thoáng nghe được nhịp đập tim hắn không ngừng. Tự hỏi không biết trong trái tim hắn có ngăn nào dành cho cô không.
Suy nghĩ mông lung là thế, không biết cô đã chìm vào giấc ngủ khi nào. Chỉ biết hơi ấm của người đàn ông tản ra khiến cơ thể cô dường như rất ấm áp, không còn sự cô đơn trong lòng nữa.
Khi người con gái trong lòng đã nằm yên, hắn cũng nhẹ nhàng cúi đầu xuống hôn nhẹ lên tóc cô, rồi ôm cô thật chặt mà chìm vào giấc ngủ.
Một giấc ngủ yên bình, dù trong suy nghĩ còn đang rất rối bời. Nhưng hắn chẳng để tâm, cứ biết hiện tại cô đang ở cạnh hắn. Lần đầu tiên, hắn sợ mất đi thứ gì đó, cũng là lần đầu tiên hắn do dự không biết phải giải quyết thế nào cho chuyện này.
Nghe được điều cần nghe từ cô, hắn vui mừng như điên mà ôm chầm lấy cô. Miệng không ngừng cảm ơn.
Đẩy nhẹ người hắn ra cô bước xuống giường rồi lên tiếng:
- Tôi đi tắm.
Nhìn cô đi lấy đồ rồi lại vòng vào phòng tắm, hắn nhìn theo mà mỉm cười, cho đến khi bóng cô khuất dần sau cánh cửa. Hắn cũng yên tâm hơn mà mang laptop ra mà làm việc.
Ba mươi phút sau, cô bước ra với mái tóc còn ươn ướt, trên người là chiếc đầm hai dây mát mẻ khoác kèm chiếc áo khoác mỏng. Tiến dần về phía bàn trang điểm, muốn lấy máy sấy ra để sấy khô tóc. Còn chưa kịp mở đã bị hắn giành mất.
- Đưa anh sấy cho.
Ngước lên nhìn hắn, cô còn đang tự hỏi hắn bay sao? Trước đó còn đang làm việc trên laptop mà giờ lại ở đây rồi. Lắc nhẹ đầu, rồi cô cũng mặc cho hắn sấy tóc.
Mái tóc cô đen tuyền, dài mà thẳng. Lại còn mềm mềm, trên tóc có mùi đàn hương của riêng cô rất thơm. Khiến hắn không ngừng đưa lên mà ngửi mùi. Vô thức buông ra câu nói:
- Tóc em thật thơm.
Nghe hắn nói mà cô có chút ngượng, hôm nay là lần đầu tiên hắn khen cô một cách bình thường, chứ không phải những lời khen khi làm tình kia. Bất giác hai mà cô hơi đỏ lên. Hắn nhìn vào gương thấy một màn này thì ý trời đầy mặt. Cô thật dễ e thẹn mà.
Sau khi đã sấy tóc xong, hắn đặt nhẹ chiếc máy sấy trong tay xuống rồi đột ngột bồng cô lên tiến về phía giường.
Hành động của hắn mà cô hoảng sợ, giọng nói lắp bắp.
- Anh…anh…muốn gì?
Nhìn điệu bộ của cô mà hắn mỉm cười, chỉ muốn chọc ghẹo cô thêm. Đi tới phía giường hắn nhẹ nhàng đặt cô xuống, hơi thẳng người đưa tay lên búng nhẹ vào trán cô mà nói:
- Em…trong đầu suy nghĩ thì thế, ngoài cái chuyện kia ra thì không còn suy nghĩ khác sao?..Hay là…
- Anh vô lại.
Còn chưa kịp đợi hắn nói hết câu thì cô đã cắt ngang lời nói.
- Chỉ có anh mới coa suy nghĩ đấy thôi, tôi không có.
Như sợ hắn hiểu nhầm, cô cố gắng giải thích thêm lần nữa. Nói xong cô cũng chui tọt vào chăn mà chùm kín.
Vòng về phía bên kia của giường, hắn cũng đưa tay thu dọn laptop rồi nhẹ nhàng kéo chán mà nằm xuống. Vòng tay ôm lấy cô vào lòng mà dịu giọng:
- Ngốc… Ngoài chuyện kia ra thì vẫn có thể ôm em ngủ mà, suy nghĩ của em thật không trong sáng gì.
Cô ở trong chăn mà hai má ửng đỏ. Đâu phải do cô, tại hắn mỗi lần toàn là cái chuyện kia chứ nào có lần nào là ôm cô ngủ ngoài trừ lúc ở trong viện kia.
Nằm trong lòng người đàn ông, do áp sát vào khuôn ngực vững chắc, cô thoáng nghe được nhịp đập tim hắn không ngừng. Tự hỏi không biết trong trái tim hắn có ngăn nào dành cho cô không.
Suy nghĩ mông lung là thế, không biết cô đã chìm vào giấc ngủ khi nào. Chỉ biết hơi ấm của người đàn ông tản ra khiến cơ thể cô dường như rất ấm áp, không còn sự cô đơn trong lòng nữa.
Khi người con gái trong lòng đã nằm yên, hắn cũng nhẹ nhàng cúi đầu xuống hôn nhẹ lên tóc cô, rồi ôm cô thật chặt mà chìm vào giấc ngủ.
Một giấc ngủ yên bình, dù trong suy nghĩ còn đang rất rối bời. Nhưng hắn chẳng để tâm, cứ biết hiện tại cô đang ở cạnh hắn. Lần đầu tiên, hắn sợ mất đi thứ gì đó, cũng là lần đầu tiên hắn do dự không biết phải giải quyết thế nào cho chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.