Chương 28
Chấp Thông Nhất Căn
19/08/2021
Edit: Phương Uyên, wattpad @phuongguyen
Sau tin nhắn của Giang Tịch, trong nhóm không còn một tiếng động nào.
Yên tĩnh muốn chết.
Giờ phút này, Tiêu Dịch cũng cảm thấy anh đúng là tự đào hố chôn mình.
Tiêu Dịch: Giang Tịch, mày nghe tao giải thích.
Tiêu Dịch:... Không, không cần giải thích! Tao không nói gì sai cả.
Tiêu Dịch: Giang Gà, không phải như mày nghĩ
Giang Tịch: Giang Gà?
Ở bên kia màn hình, Tiêu Dịch nhìn thấy tin nhắn này của Giang Tịch, rồi nhìn lại dòng chữ anh vừa gửi, vội vàng chửi một tiếng "Đm".
Lúc nãy anh đổi tên nhóm, mà bàn phím thì để chế độ gợi ý, trong lúc nhất thời bấm nhanh, không kịp sửa.
Liên Đường: Tiêu Dịch hahahahahaha anh làm em cười chết mất.
Liên Đường: Nhận sai đi.
Liên Đường: Nếu không, sau này sẽ là một cây roi da đang chờ anh đó ~
Quý Minh Châu: +1
Trình Chí : +1
Tiêu Dịch: Roi da cái rắm!
Tiêu Dịch: Trời nắng thật đấy, con chó Trình Chí tự nhiên lại chạy ra ngoài lúc này.
Tiêu Dịch: Không, chó cũng không nhanh bằng mày.
Trình Chí: Studio đang cho nghỉ thôi.
Trình Chí: Sao mày không tự lo cho mình trước đi?
Giang Tịch:.
Tiêu Dịch: [Bịch một tiếng quỳ xuống.gif]
Tiêu Dịch: Bố, con sai rồi.
Tiêu Dịch: Cái này là tự động điền, mày nhìn tên nhóm đi!
Giang Tịch: Cho tao thêm năm phần trăm lợi nhuận trong lần hợp tác tiếp theo.
Hãy nhìn xem, cái gọi là lời ít ý nhiều có nghĩa là gì! Khí phách dào dạt có nghĩa là gì!
Tiêu Dịch suy sụp, bắt đầu hối hận tại sao người hiền lành như mình lại bị đối xử như một con hồ ly chín đuôi, đã thế còn bị cắn ngược lại.
Tiêu Dịch: À.
Lúc này, Liên Đường cũng liền vội vàng cợt nhả ——
Liên Đường: Được rồi, thực ra là cũng vì tên nhóm, cp gà heo, chúng ta có thể làm được!
Quý Minh Châu: Mấy người làm được, vậy đã hỏi ý kiến chính chủ chưa?!
Quý Minh Châu: Với cả, tại sao không phải là heo gà, mà là gà heo?
Liên Đường: Mày muốn ở trên? Vậy đổi cũng được.
Liên Đường: Anh trai Tiêu Dịch, đi!
Tiêu Dịch: Anh không đi.
Tiêu Dịch: Chào ngài, người ngài vừa gọi hiện đang du hành vũ trụ, vui lòng để lại lời nhắn sau một thế kỉ nữa.
Liên Đường: Đổi đi, cho anh tự đặt đó!
Tiêu Dịch: Vậy cũng được.
Tiêu Dịch: Đổi thành "Giang chó và bốn con chó nhỏ của hắn" đi.
Quý Minh Châu:...
Trình Chí:...
Liên Đường: Sao em cảm giác anh đang chửi thầm thế nhỉ?
Tiêu Dịch: Câm miệng cho ông.
Tiêu Dịch: Bây giờ anh đi đổi.
Giang Tịch đã lâu không nói lời nào, lúc này đột nhiên xuất hiện.
Giang Tịch: Tiêu Dịch.
Giang Tịch: Mày đổi tên khác đi.
Tiêu Dịch: Vợ mày không thích, tao đi đổi không được à?
Tiêu Dịch: Vậy nghe lời Tiểu Bát, đổi vị trí nhá?
Không biết qua bao lâu, Giang Tịch lại tiếp tục nhắn.
Giang Tịch: Không cần.
Giang Tịch: Tao tự đổi.
Thế là ——
["Giang thích ăn đấm" đổi tên nhóm "Vương quốc chăn nuôi và canh giữ heo gà" thành "."]
Đến cuối cùng bên trong nhóm chỉ còn Tiêu Dịch và Giang Tịch đang chơi cùng nhau.
Người bị đả kích bởi một tên bạo chúa là ai thì ai cũng biết, không cần nhấn mạnh.
Liên Đường mở khung chat riêng với Quý Minh Châu ra, giọng điệu không giấu được sự phấn khích ——
Liên Đường: Tiểu Bát! Chồng mày quá ngầu!
Liên Đường: Tám trăm năm nay tao chưa từng thấy ai chặn họng được Tiêu Dịch như thế, đã lâu rồi, hình như chỉ có Giang Tịch!
Quý Minh Châu nhìn cô nhắn tin tới, ánh mắt chỉ dán chặt vào một chữ.
Quý Minh Châu:...Đừng chụp mũ lung tung. . ngôn tình ngược
Quý Minh Châu: Ai bảo anh ta là chồng tao?!
Liên Đường: Tao nói không có sai, sớm muộn gì cũng như vậy.
Liên Đường: Mày nhìn hai người vừa mới vợ chồng hợp lực, một trước một sau, chỉ để bắt được Tiêu Dịch, trực tiếp đả kích liên hoàn, một chiêu này, tuyệt!
Nhìn tin nhắn Liên Đường gửi tới, Quý Minh Châu lại ấn vào nhóm, ánh mắt dừng lại ở câu "Vợ mày" mà Tiêu Dịch nhắn bên trên.
Sau đó... đầu ngón tay cô như đông cứng khi lướt xuống tin nhắn bên dưới của Giang Tịch.
Trái với cô, Giang Tịch dường như không phủ nhận điều đó.
Giống như, ngầm đồng ý.
Vô cùng tự nhiên.
...
Khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, Giang Tịch đã không còn ở đây nữa.
Quý Minh Châu chỉ nhớ mang máng rằng anh đã gõ cửa phòng mình trước khi rời đi, rồi dặn dò gì đó.
Có vẻ như là anh hỏi sáng muốn ăn gì, cô đang ngái ngủ cũng không nghe rõ, chỉ thấy anh nói nhiều quá khiến cô khó chịu nên mới nghe tai này lọt tai kia, đáp lại một tiếng "Biết" qua loa cho có.
Cảnh tượng như vậy giống như khi cô bị giáo viên gọi vào văn phòng nói chuyện hồi cấp ba.
Bắt buộc phải nghe, bắt buộc phải đáp.
Thực ra tâm trạng mệt mỏi như vậy, nguyên nhân là do đêm qua cô ngủ không ngon giấc.
Đầu tiên là không hiểu tại sao, mặc dù cô rất buồn ngủ nhưng không thể ngủ nổi, xong rồi cứ nửa mê nửa tỉnh, những giấc mơ đứt quãng không ngừng.
Mà những giấc mơ đó không cùng một nội dung, chỉ là nhân vật chính thì vẫn vậy.
Quý Minh Châu lắc đầu, bảo đảm chắc chắn rằng đã dẹp những giấc mơ này sang một bên. Sau khi đứng dậy, cô đi rửa mặt rồi chậm rãi bước vào phòng bếp.
Vừa đi ngang qua bàn nấu ăn, cô chăm chú nhìn, trên đó để lại một tờ giấy.
Nhìn kỹ hơn thì thấy một dòng chữ.
Nét chữ thanh thoát, đầu bút sắc bén.
Hẳn là chữ viết tay của Giang Tịch ——
【Chưa kịp làm bữa sáng, bánh mì nướng với sữa ở bên trái tủ lạnh, bơ ở bên phải, nước trái cây ở ngăn giữa phía trên gần tủ đá. 】
Mặc dù ngay cả tên cũng không viết lại, nhưng ở Bách Duyệt này ngoài anh thì còn ai.
Quý Minh Châu mở chiếc tủ lạnh hai cánh ra, bên trong đầy ắp đồ ăn.
Cũng đúng, nếu cô tìm trong cái tủ lạnh này, quả thực sẽ bị hoa mắt, rồi bắt đầu cảm thấy phiền phức, dứt khoát không ăn nữa.
Giang Tịch vẫn rất hiểu những suy nghĩ nhỏ này của cô.
Quý Minh Châu không có khẩu vị, liền cầm luôn bánh mì và sữa rồi ngồi xuống bàn ăn.
Hôm qua nói chuyện với Liên Đường đến khuya nên không để ý, sáng nay dậy phát hiện thông báo Wechat của cô như muốn nổ tung.
Không có lý do gì ngoài những bức ảnh cô đăng hôm qua.
Phản hồi rất tốt, trả lời bình luận xếp thành hàng dài, có thể so sánh với fan hâm mộ của cô trên Weibo.
Liên Đường: Thiết kế bìa thiết kế bìa thiết kế bìa!
Tiêu Dịch: Em đi đâu vậy?
Trình Chí: Hình như anh quay phim ở đây rồi, suối nước nóng gần Thân Thành đúng không, còn có cả nhà máy rượu nữa?
Quý Thiếu Ngôn trả lời Tiêu Dịch: Trình Chí nói đúng rồi, công chúa nhỏ nhà chú đi thư giãn với Giang Tịch, là chú sắp xếp đó.
Tiêu Dịch trả lời Quý Thiếu Ngôn: Chú ơi, cháu không hỏi đi cùng ai mà... Bây giờ ổn rồi, một chưởng chí mạng.
Tiêu Dịch: Dạ, biết là công chúa nhỏ, Tiểu Tiêu tử xin cáo lui.
Quý Minh Châu trả lời Tiêu Dịch: Âm dương quái khí*, đệ đệ thối.
*Âm dương quái khí: chỉ tính cách, hành động quái gở, không giống bình thường.
Lượt like ảnh cũng là 99+, chưa kể những người quen khác, Quý Minh Châu ngẫu nhiên mở ra, chuẩn bị xóa bớt thông báo, thì có một ảnh đại diện đặc biệt dễ thấy.
Cũng không nói là dễ thấy, có thể duy trì mối quan hệ và nhắn tin nhiều cho Quý Minh Châu, đã thế còn nhìn quen mắt nữa thì hẳn là không có mấy người.
Mà sau khi trải qua rồi, Quý Minh Châu đã nhận ra rất rõ ràng ảnh đại diện của Giang Tịch.
Và thông báo là ——
【"Giang thích ăn đấm" đã like ảnh của bạn lúc 2:58 AM 】
Kỳ lạ ghê.
Chẳng lẽ Giang Tịch cũng giống cô, đêm qua trằn trọc mất ngủ sao?
Vậy mà muộn như vậy mới ngủ.
...
Vội vàng ăn sáng xong, Quý Minh Châu di chuyển từ bàn ăn ra phòng khách, chiếc ghế sofa ở đằng kia rộng và mềm, rất thích hợp để cô trở về với trạng thái làm ổ như một con mèo.
Quý Minh Châu mở Weibo ra, chuẩn bị đăng một số ảnh lên đây.
Sau đó, cô chợt nhớ ra điều gì đó.
Hình như hôm qua cô bỏ lỡ buổi phát sóng trực tiếp của Triệu Lan.
Trong lòng dấy lên một số cảm xúc, Quý Minh Châu đấu tranh nửa ngày, cuối cùng vẫn mở video trực tiếp ở Weibo.
Lọt vào tầm mắt, liền nhìn thấy lượt share và bình luận nhiều đến mức kinh ngạc.
Hẳn là...?
Giang Tịch thực sự... đã nhận lời phỏng vấn của cô ấy?
Trước đó cô hỏi Giang Tịch về mối quan hệ giữa anh và Triệu Lan.
Câu trả lời mà anh đưa ra là —— "Không có quan hệ gì"
Nhưng đôi khi, đáp án là "Không có quan hệ gì", cuối cùng vẫn không biết được anh có nhận lời phỏng vấn hay không.
Bởi vì rất có thể, anh cảm thấy nhận lời phỏng vấn không phải là có quan hệ.
Đây là một vấn đề nhỏ mà chỉ có phụ nữ với nhau mới nhận ra.
Giống như Quý Minh Châu, từ nhỏ đến lớn, những gì cô ấy có được thì phải là độc nhất vô nhị.
Trong chuyện này, cô đặc biệt cố chấp.
Kết quả đến lần này, cô dường như có vẻ nghi ngờ không dứt, vướng mắc mãi không giải quyết được.
Bất ngờ không kịp chuẩn bị, nhưng nó thực sự tồn tại.
Nhưng mà có gì ghê gớm đâu.
Cô thờ ơ kéo xuống đọc bình luận, không nhịn được nhìn một chút.
Khác với mong đợi, phía dưới đều là bình luận chỉ trích.
—— Làm tốt công việc của một cái bình hoa đi, trình độ này mà cũng đi phỏng vấn... Cô có thể hỏi câu nào có ý nghĩa hơn được không?
—— Ban đầu tôi cũng rất mong đợi, kết quả là phát hiện đầu voi đuôi chuột, chắc phải xem xét xem có nên xem tiếp mấy tập sau không.
—— Triệu tiểu thư, scam có vui không? Trước đó ám chỉ Giang thị rõ ràng như vậy, cuối cùng đến cái rắm cũng không có, chơi vui lắm à?
—— Đã sớm khuyên cô không nên úp mở như vậy, cô có biết bao nhiêu người bị lừa, họ đều muốn đến xem Giang Tịch, chứ cô nghĩ là tới xem cô ư?
—— Đồng ý với lầu trên, trình độ lật mặt này có thể sánh ngang với nữ minh tinh nào đó đi phẫu thuật mà có chết cũng không chịu nhận.
—— Triệu tiểu thư không phải giỏi nhất là chuyện mua thông báo ư, sao lần này không mua bình luận để dẹp chỗ bình luận này đi, toàn là đang chửi cô á. [doge.jpg]
—— Tức muốn chết, hôm qua tui còn bình luận chuyện Giang Tịch người ta có vị hôn thê, liền bị Triệu Lan chặn, đây không phải là chột dạ thì là cái gì, cảm giác cô ta rất kỳ lạ, giống như là không lấy được cuộc phỏng vấn này thì sẽ không bỏ qua.
—— Nói vậy.... thì hình như có mùi trà xanh và bạch liên hoa nha.... Triệu Lan thực sự rất cố chấp với cuộc phỏng vấn của Giang Tịch, bình luận mắng chửi nhiều như vậy mà cô ta cũng không giải thích.
Các bình luận trả lời cũng không ngoại lệ, đều có nội dung giống nhau. Đại khái là mắng chửi cô gạt người, mua thông báo lừa cộng đồng mạng, không mời nổi Giang thị còn không thừa nhận.
Quý Minh Châu không ngờ rằng hướng đi lại thành ra thế này.
Sau đó, cô nhanh chóng mở video phỏng vấn của Triệu Lan ra, bấm nút tua nhanh qua, kéo thanh tiến độ để xem một lượt.
—— Quả thực không có Giang Tịch.
Quý Minh Châu lại nhìn mấy cái bình luận, cũng không muốn biết quá nhiều, chỉ cảm thấy, mọi thứ kết thúc rồi.
Mà một số câu hỏi trong lòng, giờ đã có đáp án.
Cô cảm thấy từng mạch đập trong người đang dần dần giãn ra, tiếp thêm dưỡng khí.
Từng tế bào trên cơ thể đều thả lỏng.
Quý Minh Châu xỏ vào đôi dép lê, hai ba bước đi từ phòng khách về phòng ngủ, trực tiếp nhào xuống giường.
Cô chống cằm nhìn con gà nhỏ màu vàng trước mặt.
"Không ngờ mày cũng biết đều như vậy nha."
Sau đó, Quý Minh Châu dứt khoát nằm xuống ngủ thêm một lúc.
Để bù lại mệt mỏi do đêm qua thức khuya.
Chỉ là chưa ngủ được bao lâu, tiếng chuông bên cạnh bắt đầu hỗn loạn, không ừng kêu tiếng "Ring ring" bên tai.
Quý Minh Châu nheo mắt lại nghe máy, "Sao vậy, tối hôm qua nói chuyện chưa đủ à, mày lại muốn nói tiếp?"
Liên Đường nghe thấy giọng nói mơ hồ của Quý Minh Châu, những lời vừa muốn nói ra liền mắc kẹt trong cổ họng, ngược lại trả lời, "Mày giờ này vẫn ngủ à, vừa tỉnh?"
"Ừ hứ." Quý Minh Châu miễn cưỡng đáp.
"Mày không sao chứ? Không bị ảnh hưởng gì đúng không?"
"Tao có thể bị ảnh hưởng gì?" Quý Minh Châu nhắm mắt lại trả lời cô, "Tao đang ngủ bù mà bị mày phá mất rồi."
"Ngủ cái gì mà ngủ, mày đang nằm trên đống lửa kìa!" Giọng nói Liên Đường bắt đầu ngắt quãng, "Tao đang dùng nick ảo để đi chửi nhau, thế mà còn mua hotsearch!"
"Liên Đường, có chuyện gì vậy? Mày bình tĩnh đã, tao chưa tỉnh ngủ." Giờ khắc này, Quý Minh Châu cũng không có ý định đi ngủ tiếp.
"Mày vào Weibo đi, Triệu Lan với Giang Tịch lên hotsearch!" Liên Đường gào lên ở đầu dây bên kia, giọng điệu khinh thường, "Con nhỏ đó chắc chắn là tặc tâm bất tử* với Giang Tịch, mày vào xem đi, cô ta quyết tâm muốn chết chùm!"
*Tặc tâm bất tử: có nghĩa là không từ bỏ ý định xấu, vẫn tiếp tục muốn thực hiện nó.
Quý Minh Châu nghe, còn chưa tắt giao diện cuộc gọi đi đã mở Weibo ra, chỉ nghe thấy Liên Đường tiếp tục hét lên hai tiếng.
"... Tao sắp bị mày hù chết rồi." Ở cùng Liên Đường lâu, Quý Minh Châu nghĩ sau này có thể cô sẽ bị điếc khi về già.
"Má ơi! Tiểu Bát mày xem mau ——" Giọng điệu Liên Đường trở nên vừa kích động vừa đắc ý, "Giang thị đăng Weibo phản hồi!"
Hết chương 28.
- ----------------------------------
【Tiểu kịch trường 】
Kê Kê: Em cũng biết mà.
Heo Heo:?
Kê Kê: Loại chuyện anh, anh chỉ muốn cùng em ở trên.
Heo Heo:...
*Ý anh là chuyện hotsearch á.
Sau tin nhắn của Giang Tịch, trong nhóm không còn một tiếng động nào.
Yên tĩnh muốn chết.
Giờ phút này, Tiêu Dịch cũng cảm thấy anh đúng là tự đào hố chôn mình.
Tiêu Dịch: Giang Tịch, mày nghe tao giải thích.
Tiêu Dịch:... Không, không cần giải thích! Tao không nói gì sai cả.
Tiêu Dịch: Giang Gà, không phải như mày nghĩ
Giang Tịch: Giang Gà?
Ở bên kia màn hình, Tiêu Dịch nhìn thấy tin nhắn này của Giang Tịch, rồi nhìn lại dòng chữ anh vừa gửi, vội vàng chửi một tiếng "Đm".
Lúc nãy anh đổi tên nhóm, mà bàn phím thì để chế độ gợi ý, trong lúc nhất thời bấm nhanh, không kịp sửa.
Liên Đường: Tiêu Dịch hahahahahaha anh làm em cười chết mất.
Liên Đường: Nhận sai đi.
Liên Đường: Nếu không, sau này sẽ là một cây roi da đang chờ anh đó ~
Quý Minh Châu: +1
Trình Chí : +1
Tiêu Dịch: Roi da cái rắm!
Tiêu Dịch: Trời nắng thật đấy, con chó Trình Chí tự nhiên lại chạy ra ngoài lúc này.
Tiêu Dịch: Không, chó cũng không nhanh bằng mày.
Trình Chí: Studio đang cho nghỉ thôi.
Trình Chí: Sao mày không tự lo cho mình trước đi?
Giang Tịch:.
Tiêu Dịch: [Bịch một tiếng quỳ xuống.gif]
Tiêu Dịch: Bố, con sai rồi.
Tiêu Dịch: Cái này là tự động điền, mày nhìn tên nhóm đi!
Giang Tịch: Cho tao thêm năm phần trăm lợi nhuận trong lần hợp tác tiếp theo.
Hãy nhìn xem, cái gọi là lời ít ý nhiều có nghĩa là gì! Khí phách dào dạt có nghĩa là gì!
Tiêu Dịch suy sụp, bắt đầu hối hận tại sao người hiền lành như mình lại bị đối xử như một con hồ ly chín đuôi, đã thế còn bị cắn ngược lại.
Tiêu Dịch: À.
Lúc này, Liên Đường cũng liền vội vàng cợt nhả ——
Liên Đường: Được rồi, thực ra là cũng vì tên nhóm, cp gà heo, chúng ta có thể làm được!
Quý Minh Châu: Mấy người làm được, vậy đã hỏi ý kiến chính chủ chưa?!
Quý Minh Châu: Với cả, tại sao không phải là heo gà, mà là gà heo?
Liên Đường: Mày muốn ở trên? Vậy đổi cũng được.
Liên Đường: Anh trai Tiêu Dịch, đi!
Tiêu Dịch: Anh không đi.
Tiêu Dịch: Chào ngài, người ngài vừa gọi hiện đang du hành vũ trụ, vui lòng để lại lời nhắn sau một thế kỉ nữa.
Liên Đường: Đổi đi, cho anh tự đặt đó!
Tiêu Dịch: Vậy cũng được.
Tiêu Dịch: Đổi thành "Giang chó và bốn con chó nhỏ của hắn" đi.
Quý Minh Châu:...
Trình Chí:...
Liên Đường: Sao em cảm giác anh đang chửi thầm thế nhỉ?
Tiêu Dịch: Câm miệng cho ông.
Tiêu Dịch: Bây giờ anh đi đổi.
Giang Tịch đã lâu không nói lời nào, lúc này đột nhiên xuất hiện.
Giang Tịch: Tiêu Dịch.
Giang Tịch: Mày đổi tên khác đi.
Tiêu Dịch: Vợ mày không thích, tao đi đổi không được à?
Tiêu Dịch: Vậy nghe lời Tiểu Bát, đổi vị trí nhá?
Không biết qua bao lâu, Giang Tịch lại tiếp tục nhắn.
Giang Tịch: Không cần.
Giang Tịch: Tao tự đổi.
Thế là ——
["Giang thích ăn đấm" đổi tên nhóm "Vương quốc chăn nuôi và canh giữ heo gà" thành "."]
Đến cuối cùng bên trong nhóm chỉ còn Tiêu Dịch và Giang Tịch đang chơi cùng nhau.
Người bị đả kích bởi một tên bạo chúa là ai thì ai cũng biết, không cần nhấn mạnh.
Liên Đường mở khung chat riêng với Quý Minh Châu ra, giọng điệu không giấu được sự phấn khích ——
Liên Đường: Tiểu Bát! Chồng mày quá ngầu!
Liên Đường: Tám trăm năm nay tao chưa từng thấy ai chặn họng được Tiêu Dịch như thế, đã lâu rồi, hình như chỉ có Giang Tịch!
Quý Minh Châu nhìn cô nhắn tin tới, ánh mắt chỉ dán chặt vào một chữ.
Quý Minh Châu:...Đừng chụp mũ lung tung. . ngôn tình ngược
Quý Minh Châu: Ai bảo anh ta là chồng tao?!
Liên Đường: Tao nói không có sai, sớm muộn gì cũng như vậy.
Liên Đường: Mày nhìn hai người vừa mới vợ chồng hợp lực, một trước một sau, chỉ để bắt được Tiêu Dịch, trực tiếp đả kích liên hoàn, một chiêu này, tuyệt!
Nhìn tin nhắn Liên Đường gửi tới, Quý Minh Châu lại ấn vào nhóm, ánh mắt dừng lại ở câu "Vợ mày" mà Tiêu Dịch nhắn bên trên.
Sau đó... đầu ngón tay cô như đông cứng khi lướt xuống tin nhắn bên dưới của Giang Tịch.
Trái với cô, Giang Tịch dường như không phủ nhận điều đó.
Giống như, ngầm đồng ý.
Vô cùng tự nhiên.
...
Khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, Giang Tịch đã không còn ở đây nữa.
Quý Minh Châu chỉ nhớ mang máng rằng anh đã gõ cửa phòng mình trước khi rời đi, rồi dặn dò gì đó.
Có vẻ như là anh hỏi sáng muốn ăn gì, cô đang ngái ngủ cũng không nghe rõ, chỉ thấy anh nói nhiều quá khiến cô khó chịu nên mới nghe tai này lọt tai kia, đáp lại một tiếng "Biết" qua loa cho có.
Cảnh tượng như vậy giống như khi cô bị giáo viên gọi vào văn phòng nói chuyện hồi cấp ba.
Bắt buộc phải nghe, bắt buộc phải đáp.
Thực ra tâm trạng mệt mỏi như vậy, nguyên nhân là do đêm qua cô ngủ không ngon giấc.
Đầu tiên là không hiểu tại sao, mặc dù cô rất buồn ngủ nhưng không thể ngủ nổi, xong rồi cứ nửa mê nửa tỉnh, những giấc mơ đứt quãng không ngừng.
Mà những giấc mơ đó không cùng một nội dung, chỉ là nhân vật chính thì vẫn vậy.
Quý Minh Châu lắc đầu, bảo đảm chắc chắn rằng đã dẹp những giấc mơ này sang một bên. Sau khi đứng dậy, cô đi rửa mặt rồi chậm rãi bước vào phòng bếp.
Vừa đi ngang qua bàn nấu ăn, cô chăm chú nhìn, trên đó để lại một tờ giấy.
Nhìn kỹ hơn thì thấy một dòng chữ.
Nét chữ thanh thoát, đầu bút sắc bén.
Hẳn là chữ viết tay của Giang Tịch ——
【Chưa kịp làm bữa sáng, bánh mì nướng với sữa ở bên trái tủ lạnh, bơ ở bên phải, nước trái cây ở ngăn giữa phía trên gần tủ đá. 】
Mặc dù ngay cả tên cũng không viết lại, nhưng ở Bách Duyệt này ngoài anh thì còn ai.
Quý Minh Châu mở chiếc tủ lạnh hai cánh ra, bên trong đầy ắp đồ ăn.
Cũng đúng, nếu cô tìm trong cái tủ lạnh này, quả thực sẽ bị hoa mắt, rồi bắt đầu cảm thấy phiền phức, dứt khoát không ăn nữa.
Giang Tịch vẫn rất hiểu những suy nghĩ nhỏ này của cô.
Quý Minh Châu không có khẩu vị, liền cầm luôn bánh mì và sữa rồi ngồi xuống bàn ăn.
Hôm qua nói chuyện với Liên Đường đến khuya nên không để ý, sáng nay dậy phát hiện thông báo Wechat của cô như muốn nổ tung.
Không có lý do gì ngoài những bức ảnh cô đăng hôm qua.
Phản hồi rất tốt, trả lời bình luận xếp thành hàng dài, có thể so sánh với fan hâm mộ của cô trên Weibo.
Liên Đường: Thiết kế bìa thiết kế bìa thiết kế bìa!
Tiêu Dịch: Em đi đâu vậy?
Trình Chí: Hình như anh quay phim ở đây rồi, suối nước nóng gần Thân Thành đúng không, còn có cả nhà máy rượu nữa?
Quý Thiếu Ngôn trả lời Tiêu Dịch: Trình Chí nói đúng rồi, công chúa nhỏ nhà chú đi thư giãn với Giang Tịch, là chú sắp xếp đó.
Tiêu Dịch trả lời Quý Thiếu Ngôn: Chú ơi, cháu không hỏi đi cùng ai mà... Bây giờ ổn rồi, một chưởng chí mạng.
Tiêu Dịch: Dạ, biết là công chúa nhỏ, Tiểu Tiêu tử xin cáo lui.
Quý Minh Châu trả lời Tiêu Dịch: Âm dương quái khí*, đệ đệ thối.
*Âm dương quái khí: chỉ tính cách, hành động quái gở, không giống bình thường.
Lượt like ảnh cũng là 99+, chưa kể những người quen khác, Quý Minh Châu ngẫu nhiên mở ra, chuẩn bị xóa bớt thông báo, thì có một ảnh đại diện đặc biệt dễ thấy.
Cũng không nói là dễ thấy, có thể duy trì mối quan hệ và nhắn tin nhiều cho Quý Minh Châu, đã thế còn nhìn quen mắt nữa thì hẳn là không có mấy người.
Mà sau khi trải qua rồi, Quý Minh Châu đã nhận ra rất rõ ràng ảnh đại diện của Giang Tịch.
Và thông báo là ——
【"Giang thích ăn đấm" đã like ảnh của bạn lúc 2:58 AM 】
Kỳ lạ ghê.
Chẳng lẽ Giang Tịch cũng giống cô, đêm qua trằn trọc mất ngủ sao?
Vậy mà muộn như vậy mới ngủ.
...
Vội vàng ăn sáng xong, Quý Minh Châu di chuyển từ bàn ăn ra phòng khách, chiếc ghế sofa ở đằng kia rộng và mềm, rất thích hợp để cô trở về với trạng thái làm ổ như một con mèo.
Quý Minh Châu mở Weibo ra, chuẩn bị đăng một số ảnh lên đây.
Sau đó, cô chợt nhớ ra điều gì đó.
Hình như hôm qua cô bỏ lỡ buổi phát sóng trực tiếp của Triệu Lan.
Trong lòng dấy lên một số cảm xúc, Quý Minh Châu đấu tranh nửa ngày, cuối cùng vẫn mở video trực tiếp ở Weibo.
Lọt vào tầm mắt, liền nhìn thấy lượt share và bình luận nhiều đến mức kinh ngạc.
Hẳn là...?
Giang Tịch thực sự... đã nhận lời phỏng vấn của cô ấy?
Trước đó cô hỏi Giang Tịch về mối quan hệ giữa anh và Triệu Lan.
Câu trả lời mà anh đưa ra là —— "Không có quan hệ gì"
Nhưng đôi khi, đáp án là "Không có quan hệ gì", cuối cùng vẫn không biết được anh có nhận lời phỏng vấn hay không.
Bởi vì rất có thể, anh cảm thấy nhận lời phỏng vấn không phải là có quan hệ.
Đây là một vấn đề nhỏ mà chỉ có phụ nữ với nhau mới nhận ra.
Giống như Quý Minh Châu, từ nhỏ đến lớn, những gì cô ấy có được thì phải là độc nhất vô nhị.
Trong chuyện này, cô đặc biệt cố chấp.
Kết quả đến lần này, cô dường như có vẻ nghi ngờ không dứt, vướng mắc mãi không giải quyết được.
Bất ngờ không kịp chuẩn bị, nhưng nó thực sự tồn tại.
Nhưng mà có gì ghê gớm đâu.
Cô thờ ơ kéo xuống đọc bình luận, không nhịn được nhìn một chút.
Khác với mong đợi, phía dưới đều là bình luận chỉ trích.
—— Làm tốt công việc của một cái bình hoa đi, trình độ này mà cũng đi phỏng vấn... Cô có thể hỏi câu nào có ý nghĩa hơn được không?
—— Ban đầu tôi cũng rất mong đợi, kết quả là phát hiện đầu voi đuôi chuột, chắc phải xem xét xem có nên xem tiếp mấy tập sau không.
—— Triệu tiểu thư, scam có vui không? Trước đó ám chỉ Giang thị rõ ràng như vậy, cuối cùng đến cái rắm cũng không có, chơi vui lắm à?
—— Đã sớm khuyên cô không nên úp mở như vậy, cô có biết bao nhiêu người bị lừa, họ đều muốn đến xem Giang Tịch, chứ cô nghĩ là tới xem cô ư?
—— Đồng ý với lầu trên, trình độ lật mặt này có thể sánh ngang với nữ minh tinh nào đó đi phẫu thuật mà có chết cũng không chịu nhận.
—— Triệu tiểu thư không phải giỏi nhất là chuyện mua thông báo ư, sao lần này không mua bình luận để dẹp chỗ bình luận này đi, toàn là đang chửi cô á. [doge.jpg]
—— Tức muốn chết, hôm qua tui còn bình luận chuyện Giang Tịch người ta có vị hôn thê, liền bị Triệu Lan chặn, đây không phải là chột dạ thì là cái gì, cảm giác cô ta rất kỳ lạ, giống như là không lấy được cuộc phỏng vấn này thì sẽ không bỏ qua.
—— Nói vậy.... thì hình như có mùi trà xanh và bạch liên hoa nha.... Triệu Lan thực sự rất cố chấp với cuộc phỏng vấn của Giang Tịch, bình luận mắng chửi nhiều như vậy mà cô ta cũng không giải thích.
Các bình luận trả lời cũng không ngoại lệ, đều có nội dung giống nhau. Đại khái là mắng chửi cô gạt người, mua thông báo lừa cộng đồng mạng, không mời nổi Giang thị còn không thừa nhận.
Quý Minh Châu không ngờ rằng hướng đi lại thành ra thế này.
Sau đó, cô nhanh chóng mở video phỏng vấn của Triệu Lan ra, bấm nút tua nhanh qua, kéo thanh tiến độ để xem một lượt.
—— Quả thực không có Giang Tịch.
Quý Minh Châu lại nhìn mấy cái bình luận, cũng không muốn biết quá nhiều, chỉ cảm thấy, mọi thứ kết thúc rồi.
Mà một số câu hỏi trong lòng, giờ đã có đáp án.
Cô cảm thấy từng mạch đập trong người đang dần dần giãn ra, tiếp thêm dưỡng khí.
Từng tế bào trên cơ thể đều thả lỏng.
Quý Minh Châu xỏ vào đôi dép lê, hai ba bước đi từ phòng khách về phòng ngủ, trực tiếp nhào xuống giường.
Cô chống cằm nhìn con gà nhỏ màu vàng trước mặt.
"Không ngờ mày cũng biết đều như vậy nha."
Sau đó, Quý Minh Châu dứt khoát nằm xuống ngủ thêm một lúc.
Để bù lại mệt mỏi do đêm qua thức khuya.
Chỉ là chưa ngủ được bao lâu, tiếng chuông bên cạnh bắt đầu hỗn loạn, không ừng kêu tiếng "Ring ring" bên tai.
Quý Minh Châu nheo mắt lại nghe máy, "Sao vậy, tối hôm qua nói chuyện chưa đủ à, mày lại muốn nói tiếp?"
Liên Đường nghe thấy giọng nói mơ hồ của Quý Minh Châu, những lời vừa muốn nói ra liền mắc kẹt trong cổ họng, ngược lại trả lời, "Mày giờ này vẫn ngủ à, vừa tỉnh?"
"Ừ hứ." Quý Minh Châu miễn cưỡng đáp.
"Mày không sao chứ? Không bị ảnh hưởng gì đúng không?"
"Tao có thể bị ảnh hưởng gì?" Quý Minh Châu nhắm mắt lại trả lời cô, "Tao đang ngủ bù mà bị mày phá mất rồi."
"Ngủ cái gì mà ngủ, mày đang nằm trên đống lửa kìa!" Giọng nói Liên Đường bắt đầu ngắt quãng, "Tao đang dùng nick ảo để đi chửi nhau, thế mà còn mua hotsearch!"
"Liên Đường, có chuyện gì vậy? Mày bình tĩnh đã, tao chưa tỉnh ngủ." Giờ khắc này, Quý Minh Châu cũng không có ý định đi ngủ tiếp.
"Mày vào Weibo đi, Triệu Lan với Giang Tịch lên hotsearch!" Liên Đường gào lên ở đầu dây bên kia, giọng điệu khinh thường, "Con nhỏ đó chắc chắn là tặc tâm bất tử* với Giang Tịch, mày vào xem đi, cô ta quyết tâm muốn chết chùm!"
*Tặc tâm bất tử: có nghĩa là không từ bỏ ý định xấu, vẫn tiếp tục muốn thực hiện nó.
Quý Minh Châu nghe, còn chưa tắt giao diện cuộc gọi đi đã mở Weibo ra, chỉ nghe thấy Liên Đường tiếp tục hét lên hai tiếng.
"... Tao sắp bị mày hù chết rồi." Ở cùng Liên Đường lâu, Quý Minh Châu nghĩ sau này có thể cô sẽ bị điếc khi về già.
"Má ơi! Tiểu Bát mày xem mau ——" Giọng điệu Liên Đường trở nên vừa kích động vừa đắc ý, "Giang thị đăng Weibo phản hồi!"
Hết chương 28.
- ----------------------------------
【Tiểu kịch trường 】
Kê Kê: Em cũng biết mà.
Heo Heo:?
Kê Kê: Loại chuyện anh, anh chỉ muốn cùng em ở trên.
Heo Heo:...
*Ý anh là chuyện hotsearch á.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.