Chương 10: Chương 10
thanhtamwookienguyen
28/10/2016
Anh ngồi xuống sau đó lạnh lung lên tiếng
-tôi muốn ông giúp cô ấy vào lớp mà không đi trễ còn lý do gì thì toi không quan tâm
-dạ được thưa ngài tôi sẽ làm ngay
Ông ta quay lưng đi ra ngoài sau đó không bao lâu thì quay lại nói với mình
- được rồi em mau vào lớp đi ai hỏi thì cứ nói tôi nhờ em làm ít việc nên mới vào trễ có gì cứu đến tìm tôi
- dạ em đi đây. Chào thầy
Mình cuối chào ông ta đang định đi về lớp thì anh ta lại nói
- khoang đã sẵn đây tôi nói luôn . Đây là hôn thê của tôi tôi muốn ông lưu ý nhưng bây h tôi chưa muốn mọi người biết nên ông liệu cái miệng của mình.
-dạ tôi biết rồi tôi không dám tiết lộ đâu ak
-được .Quan tâm cô ấy giùm tôi có gì phải báo cáo liền
-dạ
-được rồi em vào lớp đi lúc về tôi sẽ đến đón em
-Uhm biết rồi tôi đi đây
Mình nhanh chóng chạy về lớp mà qua của mấy người giám thị và giáo viên đứng lớp một cách dễ dàng. Vừa ngồi xuống nhỏ Vy bên cạnh đã nhiều chuyện quay sang hỏi
- ê Nhi sao hôm nay mình đi trễ vậy
-từ từ tao kể mày nghe chuyện dài lắm
-thôi mày kể luôn đi tao ngứa ngày lắm rồi
-tao biết mày quá mà thế nào cũng không chịu nỗi quá 5'. Được rồi giờ tao kể cho mày nghe
Mình bắt đầu kể lại chuyện trưa hôm qua đến sáng nay cho nó nghe nó thì trong miệng lúc nào cũng xuyết xoa
-wow sao mày sướng quá vậy..... Đã nhak....
Đến lúc kể xong thì đã đến giờ nghỉ trưa nói chung là nguyên bữa sáng nay mình với nhỏ Vy chả có chữ nào trong đầu cả( ngoài tiết kiểm tra nha) mà toàn là câu chuyện ngày hôm qua của mình
Lúc 2 đứa xuống đến nhà ăn thì mình chợt nhớ ra là sáng nay đi vội quá không mang theo ví tiền vậy là hôm nay phải ăn ké nhỏ Vy rồi. Lúc đang định mở miệng xin ăn ké thì điện thoại reo lên . Người gọi lại là anh ta không biết có chuyện gì nữa
-Alo
-Tôi đây. Đang giờ ăn trưa phải không?
-Uhm sao anh biết?
-có phải em không mang ví theo không?
-sao anh biết hay vậy?
-nghe đây lấy cặp trong ngăn nhỏ phía sau tôi có để tiền lấy cái đó mua thức ăn. Nhớ ăn no đừng để bụng đói chiều tôi sẽ đến đón em
-Uhm biết rồi
Sau đó anh ta cúp máy vừa lúc đó nhỏ Vy quay lại sau khi đã mua thức ăn xong
-mày làm giờ mà không vô mua đồ ăn bộ không đói ak?
-tao quên lấy tiền mày ăn trước đi tao lên lấy tiền rồi xuống mua sau
-Uhm
Nó nói rồi bươc đi về phía sân sau trường nơi mình và nó luôn ăn uống nghĩ ngơi mà chỉ mình với nó biết
Mình nhanh chóng chạy lên lớp lấy tiền theo chỉ dẫn của anh ta và.... Trời ơi anh ra có nhầm không để quá chừng tiền sơ sơ cũng khoảng 2,3 triệu chứ chả ít. Mà thôi kệ lấy 100k xuống mua thức ăn cái đã mình đói lắm rồi .
Xuống nhà ăn mình mua một suất cơm với mấy gói snack và bình nước lạnh đang tung tăng đi lại chỗ nhỏ Vy ngồi thì chợt có 3 đứa con gái nhìn cũng biết là dân chơi của khối 12 đi không biết làm sao mà và phải mình thức ăn đỗ hết gây ra âm thanh thu hút sự chú ý của tất cả mọi người và thức ăn thì đỗ trúng chân một đứa trong đám đó nhỏ liền la làng lên
-con nhỏ kia mày không thấy hay sao mà đụng phải tụi tao còn làm đỗ thức ăn lên chân tao nữa. Mày không biết tụi tao là ai hả? Bộ chán sống rồi sao.....bla..bla......
Mình đâu thể để yên như vậy được, mình đâu có lỗi gì đâu, lỗi là của mấy người kia mà
- Tôi không có lỗi, lỗi là của mấy người đi không nhìn đường va phải tôi chứ bộ
- con nhỏ này còn nhỏ mà láo có cần tụi này dạy cho mày một bài học không hả?
Đứa khác lại lên tiếng nói
-tôi không sợ đâu mấy người làm gì được tôi mà lớn tiếng
-mày dám !! Coi đây!!
Nhỏ bị dính thức ăn giơ tay lên cao tát vào mặt mình mà nhanh qua mình không kịp né hay làm gì cả chỉ biết đứng đó chịu trận . Cái tát hình như quá mạnh làm đầu óc mình cứ ong ong cả lên. Nước mắt đã lưng tròng do đau quá và nhục nhã nữa vì trước giờ cha mẹ còn chưa đánh mình vậy mà con nhỏ này dám tát mình, .tức qua mà không thể để như vậy được minhg liền giơ tay tát lại một cái lên mặt con nhỏ đó
Có vẻ nó không ngờ minhg dám làm vậy mà đứng chết trưng sau đó cả ba đứa không hẹn mà thét lên sau đó định nhào vào hội đồng mình , mình thì đã chuẩn bị tinh thần để chạy trốn rồi thì tiếng la của giám thị làm tất cả đều dừng lại
-các em đang làm gì vậy? Tất cả lên phòng hiệu trưởng cho tôi rồi tôi sẽ gọi phụ huynh của từng em lên giải quyết
Thế là mình và ba con yêu nhền nhện chuyên dẹo trai bị giải lên phòng hiệu trưởng
Lên đến nơi thì bị hết từng người đến bt khác la mắng đủ điều làm mình mệt hết sức . Phụ huynh của mấy người kia lần lượt lên hết mà mặt ai cũng bình tĩnh như chuyện thường ngày
Còn mình đi sợ muốn chết đây vừa qua trường mới đã bị gọi phụ huynh ba mình sẽ xử mình chết huhu....
Vừa nghĩ đến đó thì tiếng cửa phòng bị mở ra không thương tiếc đã đưa mình về thực tại,đưa mắt về hướng đó thì thấy hình dáng anh ta gấp rút chạy đến.
-tôi muốn ông giúp cô ấy vào lớp mà không đi trễ còn lý do gì thì toi không quan tâm
-dạ được thưa ngài tôi sẽ làm ngay
Ông ta quay lưng đi ra ngoài sau đó không bao lâu thì quay lại nói với mình
- được rồi em mau vào lớp đi ai hỏi thì cứ nói tôi nhờ em làm ít việc nên mới vào trễ có gì cứu đến tìm tôi
- dạ em đi đây. Chào thầy
Mình cuối chào ông ta đang định đi về lớp thì anh ta lại nói
- khoang đã sẵn đây tôi nói luôn . Đây là hôn thê của tôi tôi muốn ông lưu ý nhưng bây h tôi chưa muốn mọi người biết nên ông liệu cái miệng của mình.
-dạ tôi biết rồi tôi không dám tiết lộ đâu ak
-được .Quan tâm cô ấy giùm tôi có gì phải báo cáo liền
-dạ
-được rồi em vào lớp đi lúc về tôi sẽ đến đón em
-Uhm biết rồi tôi đi đây
Mình nhanh chóng chạy về lớp mà qua của mấy người giám thị và giáo viên đứng lớp một cách dễ dàng. Vừa ngồi xuống nhỏ Vy bên cạnh đã nhiều chuyện quay sang hỏi
- ê Nhi sao hôm nay mình đi trễ vậy
-từ từ tao kể mày nghe chuyện dài lắm
-thôi mày kể luôn đi tao ngứa ngày lắm rồi
-tao biết mày quá mà thế nào cũng không chịu nỗi quá 5'. Được rồi giờ tao kể cho mày nghe
Mình bắt đầu kể lại chuyện trưa hôm qua đến sáng nay cho nó nghe nó thì trong miệng lúc nào cũng xuyết xoa
-wow sao mày sướng quá vậy..... Đã nhak....
Đến lúc kể xong thì đã đến giờ nghỉ trưa nói chung là nguyên bữa sáng nay mình với nhỏ Vy chả có chữ nào trong đầu cả( ngoài tiết kiểm tra nha) mà toàn là câu chuyện ngày hôm qua của mình
Lúc 2 đứa xuống đến nhà ăn thì mình chợt nhớ ra là sáng nay đi vội quá không mang theo ví tiền vậy là hôm nay phải ăn ké nhỏ Vy rồi. Lúc đang định mở miệng xin ăn ké thì điện thoại reo lên . Người gọi lại là anh ta không biết có chuyện gì nữa
-Alo
-Tôi đây. Đang giờ ăn trưa phải không?
-Uhm sao anh biết?
-có phải em không mang ví theo không?
-sao anh biết hay vậy?
-nghe đây lấy cặp trong ngăn nhỏ phía sau tôi có để tiền lấy cái đó mua thức ăn. Nhớ ăn no đừng để bụng đói chiều tôi sẽ đến đón em
-Uhm biết rồi
Sau đó anh ta cúp máy vừa lúc đó nhỏ Vy quay lại sau khi đã mua thức ăn xong
-mày làm giờ mà không vô mua đồ ăn bộ không đói ak?
-tao quên lấy tiền mày ăn trước đi tao lên lấy tiền rồi xuống mua sau
-Uhm
Nó nói rồi bươc đi về phía sân sau trường nơi mình và nó luôn ăn uống nghĩ ngơi mà chỉ mình với nó biết
Mình nhanh chóng chạy lên lớp lấy tiền theo chỉ dẫn của anh ta và.... Trời ơi anh ra có nhầm không để quá chừng tiền sơ sơ cũng khoảng 2,3 triệu chứ chả ít. Mà thôi kệ lấy 100k xuống mua thức ăn cái đã mình đói lắm rồi .
Xuống nhà ăn mình mua một suất cơm với mấy gói snack và bình nước lạnh đang tung tăng đi lại chỗ nhỏ Vy ngồi thì chợt có 3 đứa con gái nhìn cũng biết là dân chơi của khối 12 đi không biết làm sao mà và phải mình thức ăn đỗ hết gây ra âm thanh thu hút sự chú ý của tất cả mọi người và thức ăn thì đỗ trúng chân một đứa trong đám đó nhỏ liền la làng lên
-con nhỏ kia mày không thấy hay sao mà đụng phải tụi tao còn làm đỗ thức ăn lên chân tao nữa. Mày không biết tụi tao là ai hả? Bộ chán sống rồi sao.....bla..bla......
Mình đâu thể để yên như vậy được, mình đâu có lỗi gì đâu, lỗi là của mấy người kia mà
- Tôi không có lỗi, lỗi là của mấy người đi không nhìn đường va phải tôi chứ bộ
- con nhỏ này còn nhỏ mà láo có cần tụi này dạy cho mày một bài học không hả?
Đứa khác lại lên tiếng nói
-tôi không sợ đâu mấy người làm gì được tôi mà lớn tiếng
-mày dám !! Coi đây!!
Nhỏ bị dính thức ăn giơ tay lên cao tát vào mặt mình mà nhanh qua mình không kịp né hay làm gì cả chỉ biết đứng đó chịu trận . Cái tát hình như quá mạnh làm đầu óc mình cứ ong ong cả lên. Nước mắt đã lưng tròng do đau quá và nhục nhã nữa vì trước giờ cha mẹ còn chưa đánh mình vậy mà con nhỏ này dám tát mình, .tức qua mà không thể để như vậy được minhg liền giơ tay tát lại một cái lên mặt con nhỏ đó
Có vẻ nó không ngờ minhg dám làm vậy mà đứng chết trưng sau đó cả ba đứa không hẹn mà thét lên sau đó định nhào vào hội đồng mình , mình thì đã chuẩn bị tinh thần để chạy trốn rồi thì tiếng la của giám thị làm tất cả đều dừng lại
-các em đang làm gì vậy? Tất cả lên phòng hiệu trưởng cho tôi rồi tôi sẽ gọi phụ huynh của từng em lên giải quyết
Thế là mình và ba con yêu nhền nhện chuyên dẹo trai bị giải lên phòng hiệu trưởng
Lên đến nơi thì bị hết từng người đến bt khác la mắng đủ điều làm mình mệt hết sức . Phụ huynh của mấy người kia lần lượt lên hết mà mặt ai cũng bình tĩnh như chuyện thường ngày
Còn mình đi sợ muốn chết đây vừa qua trường mới đã bị gọi phụ huynh ba mình sẽ xử mình chết huhu....
Vừa nghĩ đến đó thì tiếng cửa phòng bị mở ra không thương tiếc đã đưa mình về thực tại,đưa mắt về hướng đó thì thấy hình dáng anh ta gấp rút chạy đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.