Chương 16: Chương 17
thanhtamwookienguyen
28/10/2016
HKhi mình mo mắt ra nhìn thì phát không ai khác là anh- Triệu Gia Phong . Sau khi bảo vệ mình không bị cái tác ấy vào mặt thì anh thì anh dùng lực đẩy cô ả ra không thương tiếc làm cô ta mất thăng bằng tes xuống sàn với ánh mắt tò kì của mọi người xung quanh
Anh không thèm liếc mắt một giây buông co ta mà hướng đến mình bước khi vẫn đang bị giữ hai tay bởi bảo vệ. Anh lạnh giọng lên tiếng
- buông!!!
Người bảo vệ bất ngờ với lời nói của anh nên nhanh chóng buông mình ra lùi về phía sau. Lúc này một bàn tay của anh đặt lên bên má của mình xoa xoa hỏi
- em có bị thương không?
- không cô ta còn chưa kịp làm gì tôi mà
- vậy được- sau khi dứt tiếng nói anh lại lạnh lùng lên tiếng không còn giọng nói ấm áp khi nói chuyện với mình
- Tề Thịnh( tên thư kí đắc lực bên cạnh anh lần đầu mình gặp) tất cả những người liên quan đến sự việc hôm nay trừ 3 tháng lương, giảm 2 cấp chức vụ. Riêng cô gái này( người định đánh mình) và người bảo vệ kia thì đuổi , ban lệnh không công ty nào được nhận họ nếu không là đối đầu với Triệu thị
- tổng giám đốc sao anh lại đuổi tôi được chứ? Người giới thiệu tôi là tiểu thư Tâm Như mà vả lại tôi đâu làm gì sai
- không sai? Cô dám đụng vào phu nhân tương lai của Triệu gia điều đó đã là nhẹ cho cô. Chúng ta đi
Anh nắm lấy tay mình kéo hướng thang máy dành cho giám đốc mà đi.
Sau khi vào thang máy anh mới nhẹ giọng nói
- sao em lại ở đây một mình ? tài xế Nam đâu? Em đã giải quyết chuyện với Lưu Tuấn Kiệt chưa?
- anh làm gì mà hỏi tới tấp vậy? Làm sao tôi trả lời được
- được đợi vào phòng em phải trả lời tường tận mọi chuyện cho tôi
Một lát sau mình và anh ta vào đến phòng làm việc của anh. Anh ấy tiến thẳng đến chiếc bàn làm việc ngay giữa phòng của mình. Sau lưng là cái cửa sổ lớn chạm đất xung quanh nào là kệ sách văn kiện...
- em lại đây nào
Mình cứ chìm đắm trong suy nghĩ của mình cho đến khi anh lên tiếng
Mình bước lại đứng trước bàn làm việc của anh rồi anh ta lên tiếng
- được rồi. Em bắt đầu đi
- tôi sau khi toi giải quyết hết mọi chuyện với lưu Tuấn Kiệt thì tôi kêu tài xế chở đến công ty anh chơi sau đó anh ta xin phép nghỉ một buổi để đi đón con gái mình và sau đó mọi chuyện anh đã biết rồi
- vậy em đến dây làm gì về xong sớm sao không về nhà chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay?
- hjhj tôi muốn đến coi nơi làm việc của anh như thế nào thôi
- vậy đã ăn trưa chưa ?
- chưa nhưng lúc nãy mới ăn nên giờ không thấy đói
- không được ăn uống phải đúng giờ chứ. Em qua ghế ngồi đi tôi sẽ gọi người mang thức ăn đến
- Uhm cũng được
Mình biết sẽ cải không lại anh ta nên chỉ có thể ngấm ngầm chấp nhận mà quay ra ghế sofa đằng sau mà ngồi xuống. Sau khi mình chấp nhận thì anh ta nhấc điện thoại lên lạnh giọng nói
- đem thức ăn trưa lên phòng tôi trong 10' nữa
Sau khi gác máy anh nhìn mình nói
- 10' nữa sẽ có thức ăn trong khi đó em đi tham quan phòng làm việc của tôi đi
Nghe đến đó mình vui vẻ đứng lên tiếng đến trước kệ sách lớn. Trong đó toàn sách kinh trên chính trị xã hội tùm lum làm mắt mình hoa cả lên. Bỏ qua kệ sách mình đi xung quanh xem xét bên cạnh là phòng nghỉ đầy đủ tiện nghi cong có nhà vệ sinh. 1 cánh cửa khác hẳn các cánh cửa bằng kính trong phòng mà thay bằng cửa sắt được khoá lại bằng mật mã mà ở nhà mình cũng thấy một cái tương tự không tránh khỏi tò mò mình bèn quay sang hỏi anh ta
- sau cánh cửa này là gì vậy? Tại sao nó khác với nhưngx cánh cửa khác? Còn có mật mã nữa
- không cần tò mò đến lúc thích hợp em sẽ biết thôi
- o nhà có cái cửa giống vậy phải không?
- đúng vậy
Ngay lúc đó vốc tiếng góc cửa
- thưa giám đốc thức ăn đã đem tới
- mang vào
Sau sự cho phép của anh cánh cửa mở ra cùng một xe đẩy thức ăn lớn tiến vào
Anh chàng đó bày thức ăn lên bàn wow ăn trưa mà toàn mấy món hấp dẫn không đặc biệt là kem Mattcha mà mình yêu thích nhất nữa
Sau khi sắp xếp xong mọi thứ người phục vụ đi ra ngoài anh lúc đó mới lên tiếng
- sao không ngồi xuống ăn nhanh đi ? Đứng đó làm gì??
-không có gì . Anh cũng lại ăn đi
Mình mau chóng ngồi xuống mỉm cười và bắt đầu ăn. Nói ăn vậy thôi nhưng mình chỉ ăn cho có lệ chủ yếu là món tráng miệng kia... Hihi
Anh ta một lúc sau cũng bước lại ngồi đối diện mình và bắt đầu ăn trưa. Thấy anh ta đã ăn mình lại ăn thêm vài miếng sau đó lại nói
- tôi no rồi
Miệng thì nói tay thì đã nhanh chóng chộp lấy ly kem nhưng tay mình bị một bàn tay lớn nắm lại
- khoan đã em đã ăn được mấy miếng mà no?
- Uhm no rồi giờ để tôi ăn tráng miệng ak
- được tôi hiểu ta định của em rồi vậy nên không được ăn kem nữa cho đến khi nào em ăn hết bát cơm của mình
- nhưng toi no thiệt mà
Không để ta đến lời nói của mình anh ta cầm lấy ly kem để ra xa chỗ mình nhất có thể . Để ăn được món kem này mình phải giở trò thôi
- hizz hizz
Mình cúi mặt xuống giả giọng thút thít như khóc. Quả thật hiệu quả nha ay liền hỏi
- em làm sao vậy?
- hizz hizz anh ăn hiếp tui tui không ở với anh nữa tui về với bố mẹ đây
Nói là làm mình liền đứng lên hướng cửa mà đi. Nhưng khi đi được 5 bước thì quả nhiên anh ta nắm tay mình lại
- tại sao ? Nói rõ đã
- không cần anh lo
- có phải tại tôi không cho em ăn kem ? Vậy được giờ cho em ăn là được chứ gì?
- anh nghĩ tui ngu ah. Không thêm đau....
Anh không thèm liếc mắt một giây buông co ta mà hướng đến mình bước khi vẫn đang bị giữ hai tay bởi bảo vệ. Anh lạnh giọng lên tiếng
- buông!!!
Người bảo vệ bất ngờ với lời nói của anh nên nhanh chóng buông mình ra lùi về phía sau. Lúc này một bàn tay của anh đặt lên bên má của mình xoa xoa hỏi
- em có bị thương không?
- không cô ta còn chưa kịp làm gì tôi mà
- vậy được- sau khi dứt tiếng nói anh lại lạnh lùng lên tiếng không còn giọng nói ấm áp khi nói chuyện với mình
- Tề Thịnh( tên thư kí đắc lực bên cạnh anh lần đầu mình gặp) tất cả những người liên quan đến sự việc hôm nay trừ 3 tháng lương, giảm 2 cấp chức vụ. Riêng cô gái này( người định đánh mình) và người bảo vệ kia thì đuổi , ban lệnh không công ty nào được nhận họ nếu không là đối đầu với Triệu thị
- tổng giám đốc sao anh lại đuổi tôi được chứ? Người giới thiệu tôi là tiểu thư Tâm Như mà vả lại tôi đâu làm gì sai
- không sai? Cô dám đụng vào phu nhân tương lai của Triệu gia điều đó đã là nhẹ cho cô. Chúng ta đi
Anh nắm lấy tay mình kéo hướng thang máy dành cho giám đốc mà đi.
Sau khi vào thang máy anh mới nhẹ giọng nói
- sao em lại ở đây một mình ? tài xế Nam đâu? Em đã giải quyết chuyện với Lưu Tuấn Kiệt chưa?
- anh làm gì mà hỏi tới tấp vậy? Làm sao tôi trả lời được
- được đợi vào phòng em phải trả lời tường tận mọi chuyện cho tôi
Một lát sau mình và anh ta vào đến phòng làm việc của anh. Anh ấy tiến thẳng đến chiếc bàn làm việc ngay giữa phòng của mình. Sau lưng là cái cửa sổ lớn chạm đất xung quanh nào là kệ sách văn kiện...
- em lại đây nào
Mình cứ chìm đắm trong suy nghĩ của mình cho đến khi anh lên tiếng
Mình bước lại đứng trước bàn làm việc của anh rồi anh ta lên tiếng
- được rồi. Em bắt đầu đi
- tôi sau khi toi giải quyết hết mọi chuyện với lưu Tuấn Kiệt thì tôi kêu tài xế chở đến công ty anh chơi sau đó anh ta xin phép nghỉ một buổi để đi đón con gái mình và sau đó mọi chuyện anh đã biết rồi
- vậy em đến dây làm gì về xong sớm sao không về nhà chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay?
- hjhj tôi muốn đến coi nơi làm việc của anh như thế nào thôi
- vậy đã ăn trưa chưa ?
- chưa nhưng lúc nãy mới ăn nên giờ không thấy đói
- không được ăn uống phải đúng giờ chứ. Em qua ghế ngồi đi tôi sẽ gọi người mang thức ăn đến
- Uhm cũng được
Mình biết sẽ cải không lại anh ta nên chỉ có thể ngấm ngầm chấp nhận mà quay ra ghế sofa đằng sau mà ngồi xuống. Sau khi mình chấp nhận thì anh ta nhấc điện thoại lên lạnh giọng nói
- đem thức ăn trưa lên phòng tôi trong 10' nữa
Sau khi gác máy anh nhìn mình nói
- 10' nữa sẽ có thức ăn trong khi đó em đi tham quan phòng làm việc của tôi đi
Nghe đến đó mình vui vẻ đứng lên tiếng đến trước kệ sách lớn. Trong đó toàn sách kinh trên chính trị xã hội tùm lum làm mắt mình hoa cả lên. Bỏ qua kệ sách mình đi xung quanh xem xét bên cạnh là phòng nghỉ đầy đủ tiện nghi cong có nhà vệ sinh. 1 cánh cửa khác hẳn các cánh cửa bằng kính trong phòng mà thay bằng cửa sắt được khoá lại bằng mật mã mà ở nhà mình cũng thấy một cái tương tự không tránh khỏi tò mò mình bèn quay sang hỏi anh ta
- sau cánh cửa này là gì vậy? Tại sao nó khác với nhưngx cánh cửa khác? Còn có mật mã nữa
- không cần tò mò đến lúc thích hợp em sẽ biết thôi
- o nhà có cái cửa giống vậy phải không?
- đúng vậy
Ngay lúc đó vốc tiếng góc cửa
- thưa giám đốc thức ăn đã đem tới
- mang vào
Sau sự cho phép của anh cánh cửa mở ra cùng một xe đẩy thức ăn lớn tiến vào
Anh chàng đó bày thức ăn lên bàn wow ăn trưa mà toàn mấy món hấp dẫn không đặc biệt là kem Mattcha mà mình yêu thích nhất nữa
Sau khi sắp xếp xong mọi thứ người phục vụ đi ra ngoài anh lúc đó mới lên tiếng
- sao không ngồi xuống ăn nhanh đi ? Đứng đó làm gì??
-không có gì . Anh cũng lại ăn đi
Mình mau chóng ngồi xuống mỉm cười và bắt đầu ăn. Nói ăn vậy thôi nhưng mình chỉ ăn cho có lệ chủ yếu là món tráng miệng kia... Hihi
Anh ta một lúc sau cũng bước lại ngồi đối diện mình và bắt đầu ăn trưa. Thấy anh ta đã ăn mình lại ăn thêm vài miếng sau đó lại nói
- tôi no rồi
Miệng thì nói tay thì đã nhanh chóng chộp lấy ly kem nhưng tay mình bị một bàn tay lớn nắm lại
- khoan đã em đã ăn được mấy miếng mà no?
- Uhm no rồi giờ để tôi ăn tráng miệng ak
- được tôi hiểu ta định của em rồi vậy nên không được ăn kem nữa cho đến khi nào em ăn hết bát cơm của mình
- nhưng toi no thiệt mà
Không để ta đến lời nói của mình anh ta cầm lấy ly kem để ra xa chỗ mình nhất có thể . Để ăn được món kem này mình phải giở trò thôi
- hizz hizz
Mình cúi mặt xuống giả giọng thút thít như khóc. Quả thật hiệu quả nha ay liền hỏi
- em làm sao vậy?
- hizz hizz anh ăn hiếp tui tui không ở với anh nữa tui về với bố mẹ đây
Nói là làm mình liền đứng lên hướng cửa mà đi. Nhưng khi đi được 5 bước thì quả nhiên anh ta nắm tay mình lại
- tại sao ? Nói rõ đã
- không cần anh lo
- có phải tại tôi không cho em ăn kem ? Vậy được giờ cho em ăn là được chứ gì?
- anh nghĩ tui ngu ah. Không thêm đau....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.