Hôn Phu Của Tôi Nhận Định Sai Đối Tượng Rồi!
Chương 2: Đi chơi gặp em trai, thằng bé này thật đáng đánh đòn.
Học Tiếng Anh Mỗi Ngày
31/08/2021
Editor: Aubrey.
Sau khi mua quà xong, hai người dự định đi ăn cơm, rồi ai về nhà nấy.
Trùng hợp là, khi hai người vừa bước ra khỏi cửa hàng trang sức, đã gặp được chủ nhân tương lai của cặp nút buộc tay áo màu đỏ, Tần Niệm An.
Cậu đang đi chung với khoảng năm sáu người, có nam, có nữ, vừa đi vừa cười nói trông rất vui vẻ. Cái này thì không nói, mấu chốt là tay phải của Tần Niệm An đang ôm một cô gái.
Cô gái này có vóc người mảnh mai, mái tóc đen dài đến thắt lưng, nhìn từ xa cũng có thể nhìn thấy những đường nét tinh xảo trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, đặc biệt là khi cô đứng cạnh một người đẹp trai như Tần Niệm An, trông rất xứng đôi vừa lứa.
Nhưng đôi kim đồng ngọc nữ này lại khiến cho một người phải nghiến răng nghiến lợi.
Tai của Tần Tư Mộc hơi nhúc nhích, cậu nghe thấy tiếng keng két từ miệng Lý Sơ Hạ, giống như một con sói hung dữ đang cắn nát xương vậy. Cậu mím môi, trong lòng thầm nghĩ tại sao tên nhóc Tần Niệm An này lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt ngay lúc này? Cố tình còn để cho hôn phu của mình nhìn thấy mới chết.
Không đợi Tần Tư Mộc lầm bầm xong, Lý Sơ Hạ đã đi về phía Tần Niệm An. Tần Niệm An thì đang quay đầu nói nhỏ gì đó với cô gái bên cạnh, đến khi cậu cảm thấy ánh sáng xung quanh chợt tối đi, đang định hỏi xem có chuyện gì, cậu bất giác ngẩng đầu lên, lập tức kinh ngạc.
Trên thực tế, Tần Niệm An còn cao hơn anh trai sinh đôi của mình, nhưng không cao bằng Lý Sơ Hạ. Lúc này, Lý Sơ Hạ đứng trước mặt, cậu có cảm giác khí thế của anh ta còn mạnh hơn mình.
"He he... Trùng hợp quá vậy, anh Bình An." Bình An là nhũ danh của Lý Sơ Hạ. Hồi nhỏ, cứ mỗi khi Tần Niệm An làm gì sai thì chỉ cần kêu một tiếng anh Bình An là Lý Sơ Hạ sẽ vui vẻ, còn bây giờ thì cậu chỉ cảm thấy chột dạ.
Cô gái bên cạnh Tần Niệm An, Tiểu Miêu không rõ hỏi: "Anh trai của anh hả?"
Những người đi chung với Tần Niệm An cũng có câu hỏi này, Tần Niệm An chưa kịp mở miệng, Tần Tư Mộc đã tiến lên hai bước đáp: "Tôi mới là anh trai của cậu ấy, còn đây là..."
Tần Niệm An phát hiện Tần Tư Mộc đang liếc về phía tay mình đang nắm tay Tiểu Miêu, trong lòng cậu vang lên hồi chuông cảnh báo, cậu có dự cảm anh của mình sẽ nói chuyện đó ra.
Quả nhiên, Tần Tư Mộc chỉ Lý Sơ Hạ, nói: "Anh ấy là hôn phu của Tần..."
Không đợi anh trai mình nói xong, Tần Niệm An đã lớn tiếng cắt ngang: "Là anh rể tương lai!"
Tần Tư Mộc: "?"
Lý Sơ Hạ: "?"
Đứng trước hai cặp mắt nóng rực, Tần Niệm An kiên định nói: "Đúng! Đây là anh rể tương lai của tớ, anh ấy và anh trai của tớ đã có hôn ước với nhau từ nhỏ."
Đám bạn của Tần Niệm An hiểu ra, từng người bắt đầu khen Tần Tư Mộc và Lý Sơ Hạ quả là một cặp trời sinh, xứng đôi vô cùng, Tiểu Miêu nói: "Không ngờ anh lại có một anh trai song sinh đẹp trai như vậy, anh rể tương lai của anh cũng rất soái."
Tần Niệm An cảm nhận được hai cặp mắt ở sau lưng như muốn ăn tươi nuốt sống mình, cậu không dám nhìn biểu cảm của hai người kia, chỉ cười toe toét nói: "Ha ha ha... Phải, phải! Tớ chưa kịp nói cho các cậu, đúng rồi, chúng ta mau đi thôi, đừng làm phiền hai người họ nữa."
Tiểu Miêu vội nói: "Đúng, đúng, đúng! Chúng ta không thể ở lại đây làm bóng đèn."
Cô nói xong, còn nhìn Tần Tư Mộc bằng cặp mắt trêu ghẹo, Tần Tư Mộc hoàn hồn, định giải thích. Nhưng Tần Niệm An đời nào cho anh trai mình cơ hội giải thích, cậu nhanh chóng kéo Tiểu Miêu vừa đi vừa nói: "Anh à! Bọn em đi trước nha, anh ở lại hẹn hò với anh Bình An vui vẻ!"
Những người còn lại cũng dồn dập đuổi theo Tần Niệm An, rất nhanh đã khuất khỏi tầm mắt của hai người, điều này cho thấy Tần Niệm An đang chột dạ như thế này.
Chỉ còn lại hai người Tần Tư Mộc, bầu không khí trở nên có hơi lúng túng, Tần Tư Mộc suy nghĩ một hồi, giải thích với Lý Sơ Hạ: "Không hiểu sao Niệm An lại nói vậy, nhất thời em không kịp phản ứng, xin lỗi anh."
"Em xin lỗi làm gì? Không thấy anh cũng bị sốc đến mức đứng ngơ ra sao?"
Hai người không ngờ Tần Niệm An lại dám nói như vậy, không ngại gọi hôn phu của mình là anh rể tương lai. Nghĩ đến đây, Tần Tư Mộc cảm thấy thật có lỗi với Lý Sơ Hạ.
Cậu ngước mắt lên nhìn biểu cảm của Lý Sơ Hạ, quả nhiên đang không vui: "Lần này Niệm An không hiểu chuyện, lát nữa về em sẽ dạy dỗ lại nó."
Cậu rõ ràng cùng tuổi với Niệm An, nhưng mỗi lần giáo dục thằng bé kia là cậu rất mệt mỏi, giống như cha già đang răn dạy con thơ vậy.
Dáng vẻ nghiêm túc của Tần Tư Mộc làm cho Lý Sơ Hạ nhớ tới cảnh đám trẻ phá phách hay mặc trộm quần áo của người lớn, không khỏi bật cười.
Tần Tư Mộc khó hiểu híp mắt, Lý Sơ Hạ cười hỏi: "Em còn trẻ mà sao giống mấy ông cụ non thế này?"
Tần Tư Mộc rũ mắt, tính cách của cậu đúng là giống ông già, không có được hoạt bát như Niệm An, ai ở gần cũng vui vẻ cả.
Lý Sơ Hạ không nhận ra sự mất mát của Tần Tư Mộc, anh tiếp tục nói: "Em đừng trách em ấy, anh nghĩ em ấy sẽ sớm nhận sai thôi."
Anh vừa nói xong, tiếng điện thoại của cả hai đồng thời vang lên, hai người lấy ra xem, là tin nhắn trong một nhóm chat có tên là 'các thế hệ thứ hai tốt nhất thành phố C'.
Trong nhóm này có bốn người, bao gồm Tần Tư Mộc, Tần Niệm An, Lý Sơ Hạ và Trương Ngải Táp. Trương Ngải Táp là hôn phu từ nhỏ của Tần Tư Mộc, lớn hơn hai anh em nhà họ Tần vài tháng, cũng mới thi đậu đại học C.
Các thế hệ thứ hai tốt nhất thành phố C.
An An đẹp trai nhất: [Em sai rồi.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Ôm đầu khóc rống.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Anh cả! Anh Bình An! Các anh yêu dấu! Xin các anh hãy tha cho hành vi bốc đồng ngày hôm nay của em! @Khóc_lóc @Đáng_thương].
Anh Trương đẹp trai hơn: [@Ngoáy mũi. Cậu lại gây ra chuyện tày trời gì nữa vậy?].
An An đẹp trai nhất: [Nhảy lên đánh liên hoàng.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Cái gì mà tày trời? Chỉ là một lỗi nhỏ thôi, nhỏ như hạt đậu vậy, gió thổi mây bay là hết ngay ấy mà].
Anh Trương đẹp trai hơn: [Xì! Chỉ có anh Hạ mới bao che cho cậu, chứ chẳng ai bao che cho cậu đâu! Thấy là biết cậu lại gây ra chuyện lớn rồi, còn dám nói chỉ là chuyện nhỏ?].
Anh Trương đẹp trai hơn: [Có biết xấu hổ hay không.jpg].
Sơ Hạ khốc suất: [...].
An An đẹp trai nhất: [Ôm đùi lầu trên.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Anh Bình An! Cuối cùng anh cũng xuất hiện rồi, anh nghe em giải thích, để em giải thích nhé].
An An đẹp trai nhất: [Vẫn có thể cứu vãn được mà.jpg].
Mộc Mộc ngọt ngào nhất: [Hôm nay em thật hết nói nổi, Niệm An, em đâu còn là con nít nữa, sắp thành sinh viên rồi, phải học cách kiềm chế lại. Mặc kệ lý do của em là gì, những gì xảy ra ngày hôm nay là lỗi của em, anh muốn em phải xin lỗi anh Sơ Hạ].
Mộc Mộc ngọt ngào nhất: [Còn nữa, đổi biệt danh của anh đi].
An An đẹp trai nhất: [Run lẩy bẩy.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Thật ra là hôm nay em vừa quen được một người bạn trong game, trong game cô ấy là người yêu của em! Bọn em chưa có làm gì cả, chỉ mới nắm tay thôi...].
An An đẹp trai nhất: [Bọn em thật sự trong sạch! Trong sạch thật mà! Hu hu hu... Các anh yêu dấu, tha cho An An bé nhỏ một lần này đi].
Anh Trương đẹp trai hơn: [Ai thèm yêu cậu. Lăn qua chỗ khác.jpg].
Sau khi mua quà xong, hai người dự định đi ăn cơm, rồi ai về nhà nấy.
Trùng hợp là, khi hai người vừa bước ra khỏi cửa hàng trang sức, đã gặp được chủ nhân tương lai của cặp nút buộc tay áo màu đỏ, Tần Niệm An.
Cậu đang đi chung với khoảng năm sáu người, có nam, có nữ, vừa đi vừa cười nói trông rất vui vẻ. Cái này thì không nói, mấu chốt là tay phải của Tần Niệm An đang ôm một cô gái.
Cô gái này có vóc người mảnh mai, mái tóc đen dài đến thắt lưng, nhìn từ xa cũng có thể nhìn thấy những đường nét tinh xảo trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, đặc biệt là khi cô đứng cạnh một người đẹp trai như Tần Niệm An, trông rất xứng đôi vừa lứa.
Nhưng đôi kim đồng ngọc nữ này lại khiến cho một người phải nghiến răng nghiến lợi.
Tai của Tần Tư Mộc hơi nhúc nhích, cậu nghe thấy tiếng keng két từ miệng Lý Sơ Hạ, giống như một con sói hung dữ đang cắn nát xương vậy. Cậu mím môi, trong lòng thầm nghĩ tại sao tên nhóc Tần Niệm An này lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt ngay lúc này? Cố tình còn để cho hôn phu của mình nhìn thấy mới chết.
Không đợi Tần Tư Mộc lầm bầm xong, Lý Sơ Hạ đã đi về phía Tần Niệm An. Tần Niệm An thì đang quay đầu nói nhỏ gì đó với cô gái bên cạnh, đến khi cậu cảm thấy ánh sáng xung quanh chợt tối đi, đang định hỏi xem có chuyện gì, cậu bất giác ngẩng đầu lên, lập tức kinh ngạc.
Trên thực tế, Tần Niệm An còn cao hơn anh trai sinh đôi của mình, nhưng không cao bằng Lý Sơ Hạ. Lúc này, Lý Sơ Hạ đứng trước mặt, cậu có cảm giác khí thế của anh ta còn mạnh hơn mình.
"He he... Trùng hợp quá vậy, anh Bình An." Bình An là nhũ danh của Lý Sơ Hạ. Hồi nhỏ, cứ mỗi khi Tần Niệm An làm gì sai thì chỉ cần kêu một tiếng anh Bình An là Lý Sơ Hạ sẽ vui vẻ, còn bây giờ thì cậu chỉ cảm thấy chột dạ.
Cô gái bên cạnh Tần Niệm An, Tiểu Miêu không rõ hỏi: "Anh trai của anh hả?"
Những người đi chung với Tần Niệm An cũng có câu hỏi này, Tần Niệm An chưa kịp mở miệng, Tần Tư Mộc đã tiến lên hai bước đáp: "Tôi mới là anh trai của cậu ấy, còn đây là..."
Tần Niệm An phát hiện Tần Tư Mộc đang liếc về phía tay mình đang nắm tay Tiểu Miêu, trong lòng cậu vang lên hồi chuông cảnh báo, cậu có dự cảm anh của mình sẽ nói chuyện đó ra.
Quả nhiên, Tần Tư Mộc chỉ Lý Sơ Hạ, nói: "Anh ấy là hôn phu của Tần..."
Không đợi anh trai mình nói xong, Tần Niệm An đã lớn tiếng cắt ngang: "Là anh rể tương lai!"
Tần Tư Mộc: "?"
Lý Sơ Hạ: "?"
Đứng trước hai cặp mắt nóng rực, Tần Niệm An kiên định nói: "Đúng! Đây là anh rể tương lai của tớ, anh ấy và anh trai của tớ đã có hôn ước với nhau từ nhỏ."
Đám bạn của Tần Niệm An hiểu ra, từng người bắt đầu khen Tần Tư Mộc và Lý Sơ Hạ quả là một cặp trời sinh, xứng đôi vô cùng, Tiểu Miêu nói: "Không ngờ anh lại có một anh trai song sinh đẹp trai như vậy, anh rể tương lai của anh cũng rất soái."
Tần Niệm An cảm nhận được hai cặp mắt ở sau lưng như muốn ăn tươi nuốt sống mình, cậu không dám nhìn biểu cảm của hai người kia, chỉ cười toe toét nói: "Ha ha ha... Phải, phải! Tớ chưa kịp nói cho các cậu, đúng rồi, chúng ta mau đi thôi, đừng làm phiền hai người họ nữa."
Tiểu Miêu vội nói: "Đúng, đúng, đúng! Chúng ta không thể ở lại đây làm bóng đèn."
Cô nói xong, còn nhìn Tần Tư Mộc bằng cặp mắt trêu ghẹo, Tần Tư Mộc hoàn hồn, định giải thích. Nhưng Tần Niệm An đời nào cho anh trai mình cơ hội giải thích, cậu nhanh chóng kéo Tiểu Miêu vừa đi vừa nói: "Anh à! Bọn em đi trước nha, anh ở lại hẹn hò với anh Bình An vui vẻ!"
Những người còn lại cũng dồn dập đuổi theo Tần Niệm An, rất nhanh đã khuất khỏi tầm mắt của hai người, điều này cho thấy Tần Niệm An đang chột dạ như thế này.
Chỉ còn lại hai người Tần Tư Mộc, bầu không khí trở nên có hơi lúng túng, Tần Tư Mộc suy nghĩ một hồi, giải thích với Lý Sơ Hạ: "Không hiểu sao Niệm An lại nói vậy, nhất thời em không kịp phản ứng, xin lỗi anh."
"Em xin lỗi làm gì? Không thấy anh cũng bị sốc đến mức đứng ngơ ra sao?"
Hai người không ngờ Tần Niệm An lại dám nói như vậy, không ngại gọi hôn phu của mình là anh rể tương lai. Nghĩ đến đây, Tần Tư Mộc cảm thấy thật có lỗi với Lý Sơ Hạ.
Cậu ngước mắt lên nhìn biểu cảm của Lý Sơ Hạ, quả nhiên đang không vui: "Lần này Niệm An không hiểu chuyện, lát nữa về em sẽ dạy dỗ lại nó."
Cậu rõ ràng cùng tuổi với Niệm An, nhưng mỗi lần giáo dục thằng bé kia là cậu rất mệt mỏi, giống như cha già đang răn dạy con thơ vậy.
Dáng vẻ nghiêm túc của Tần Tư Mộc làm cho Lý Sơ Hạ nhớ tới cảnh đám trẻ phá phách hay mặc trộm quần áo của người lớn, không khỏi bật cười.
Tần Tư Mộc khó hiểu híp mắt, Lý Sơ Hạ cười hỏi: "Em còn trẻ mà sao giống mấy ông cụ non thế này?"
Tần Tư Mộc rũ mắt, tính cách của cậu đúng là giống ông già, không có được hoạt bát như Niệm An, ai ở gần cũng vui vẻ cả.
Lý Sơ Hạ không nhận ra sự mất mát của Tần Tư Mộc, anh tiếp tục nói: "Em đừng trách em ấy, anh nghĩ em ấy sẽ sớm nhận sai thôi."
Anh vừa nói xong, tiếng điện thoại của cả hai đồng thời vang lên, hai người lấy ra xem, là tin nhắn trong một nhóm chat có tên là 'các thế hệ thứ hai tốt nhất thành phố C'.
Trong nhóm này có bốn người, bao gồm Tần Tư Mộc, Tần Niệm An, Lý Sơ Hạ và Trương Ngải Táp. Trương Ngải Táp là hôn phu từ nhỏ của Tần Tư Mộc, lớn hơn hai anh em nhà họ Tần vài tháng, cũng mới thi đậu đại học C.
Các thế hệ thứ hai tốt nhất thành phố C.
An An đẹp trai nhất: [Em sai rồi.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Ôm đầu khóc rống.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Anh cả! Anh Bình An! Các anh yêu dấu! Xin các anh hãy tha cho hành vi bốc đồng ngày hôm nay của em! @Khóc_lóc @Đáng_thương].
Anh Trương đẹp trai hơn: [@Ngoáy mũi. Cậu lại gây ra chuyện tày trời gì nữa vậy?].
An An đẹp trai nhất: [Nhảy lên đánh liên hoàng.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Cái gì mà tày trời? Chỉ là một lỗi nhỏ thôi, nhỏ như hạt đậu vậy, gió thổi mây bay là hết ngay ấy mà].
Anh Trương đẹp trai hơn: [Xì! Chỉ có anh Hạ mới bao che cho cậu, chứ chẳng ai bao che cho cậu đâu! Thấy là biết cậu lại gây ra chuyện lớn rồi, còn dám nói chỉ là chuyện nhỏ?].
Anh Trương đẹp trai hơn: [Có biết xấu hổ hay không.jpg].
Sơ Hạ khốc suất: [...].
An An đẹp trai nhất: [Ôm đùi lầu trên.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Anh Bình An! Cuối cùng anh cũng xuất hiện rồi, anh nghe em giải thích, để em giải thích nhé].
An An đẹp trai nhất: [Vẫn có thể cứu vãn được mà.jpg].
Mộc Mộc ngọt ngào nhất: [Hôm nay em thật hết nói nổi, Niệm An, em đâu còn là con nít nữa, sắp thành sinh viên rồi, phải học cách kiềm chế lại. Mặc kệ lý do của em là gì, những gì xảy ra ngày hôm nay là lỗi của em, anh muốn em phải xin lỗi anh Sơ Hạ].
Mộc Mộc ngọt ngào nhất: [Còn nữa, đổi biệt danh của anh đi].
An An đẹp trai nhất: [Run lẩy bẩy.jpg].
An An đẹp trai nhất: [Thật ra là hôm nay em vừa quen được một người bạn trong game, trong game cô ấy là người yêu của em! Bọn em chưa có làm gì cả, chỉ mới nắm tay thôi...].
An An đẹp trai nhất: [Bọn em thật sự trong sạch! Trong sạch thật mà! Hu hu hu... Các anh yêu dấu, tha cho An An bé nhỏ một lần này đi].
Anh Trương đẹp trai hơn: [Ai thèm yêu cậu. Lăn qua chỗ khác.jpg].
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.