Hôn Quân Ta Tiểu Ngạo Thiên Cổ
Chương 101: Thu thập rượu ngon món ngon thiên hạ
Khuynh Tâm Nhĩ Nha
19/01/2024
"Ai có thể nghĩ đến Hạ quốc vô thanh vô tức có thêm hai vị Tiên Thiên, trong đó có một vị là Tửu Kiếm Tiên giết người như ngóe, một vị khác lại là sát thủ Tiên Thiên, đều là cường giả Tiên Thiên!"
"Khá lắm! Hạ quốc có năm vị Tiên Thiên, về sau thật sự không thể đắc tội nữa rồi!"
"Quốc gia Đại Hạ thật sự muốn quật khởi rồi!" Mọi người thổn thức không thôi.
Ban đầu điểm yếu lớn nhất của Hạ Quốc vốn là khuyết thiếu cao thủ hàng đầu.
Hiện tại đã hoàn toàn bổ sung, có đủ tư cách đứng sừng sững ở nhóm đại quốc, ba đại thế gia cũng nhận được tin tức, hoàn toàn lác mắt.
Không ngờ bố cục không chút sơ hở lại thất bại.
Theo lý mà nói thì bố cục này hẳn là thành công, bởi Hạ quốc chỉ có ba vị Tiên Thiên, bọn họ có ba người, ba đánh ba hoàn toàn có thể ngăn chặn bọn họ, những người còn lại đi phá hoại, cam đoan sẽ náo đến long trời lở đất.
Chỉ cần đại điển này không thể tiếp tục, bọn họ coi như thành công.
Nhưng ai ngờ, Hạ quốc lại có thêm hai vị Tiên Thiên, một vị trong đó vẫn khiến bọn họ hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Vì vậy, kế hoạch thất bại. Tổn thất mấy chục cao thủ nhất lưu mặc dù khiến bọn họ có chút đau lòng, nhưng còn không phải là không. thể tiếp nhận.
Điều khiến bọn họ lo lắng nhất vẫn là ba vị Tiên Thiên kia.
"Không có tin tức của bọn họ sao?” "Khởi bẩm đại nhân, trước mắt không có!”
"Không phải đã nói bọn họ trốn rồi sao, sao còn chưa có tin tức gì?"
"Bọn chúng quả thật đã chạy thoát, nhưng..."
"Ta mặc kệ, lập tức đi tìm! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!"
Ba ngày sau, ba vị Tiên Thiên chạy trốn kia rốt cuộc đã tìm được, tìm thấy ở một nơi hoang dã.
Đã chết rồi, ngoại trừ đầu lâu còn nguyên vẹn ra thì những bộ phận khác đều bị dã thú ăn sạch, hài cốt không còn, tử trạng vô cùng thê thảm.
Ba đại thế gia sau khi biết tin tức này lập tức nổi giận.
Lúc này, đại điển đã kết thúc, mọi người đều có trách nhiệm riêng.
Bởi vì kênh đào đã thông, không cần lao lực nữa, cho nên một phần công nhân đào sông đi khai hoang làm ruộng, một bộ phận khác trở về xây dựng hoàng cung mới cho Lâm Bắc Phàm, dựng hoàng cung hoàn toàn dựa theo quy mô Hoàng triều xây dựng, vô cùng to lớn.
Cho dù có mấy chục vạn công nhân, lại thêm thần khí xi măng xây nhà, chỉ sợ cũng cần hai ba năm mới có thể hoàn thành.
Trong đó vận dụng vật lực, chỉ sợ phải vượt qua ngàn vạn lượng, quốc khố vương triều cũng không chống đỡ nổi.
Khổ dân tổn tài nha, nhưng Lâm Bắc Phàm vẫn khư khư cố chấp như cũ.
Mặc kệ có bao nhiêu thanh âm phản đối, toàn bộ trấn áp xuống.
Tiếng xấu Hôn quân, bên tai không dứt.
Người khác mắng càng dữ, Lâm Bắc Phàm càng hăng hái.
"Truyền lệnh của trãm, thu thập rượu ngon món ngon thiên hạ"
"Chỉ cần là rượu ngon mà trãm chưa từng uống qua, thưởng một trăm lượng bạc! Nếu đưa lên phương pháp. chưng cất rượu, thưởng ngàn lượng bạc! Nếu như nguyện ý ủ rượu cho trâm, quan to lộc hậu sẽ được ban! Mỹ vị, cũng tương tự như thế!"
"Vâng, bệ hạ"
Có người lĩnh chỉ.
"Khá lắm! Hạ quốc có năm vị Tiên Thiên, về sau thật sự không thể đắc tội nữa rồi!"
"Quốc gia Đại Hạ thật sự muốn quật khởi rồi!" Mọi người thổn thức không thôi.
Ban đầu điểm yếu lớn nhất của Hạ Quốc vốn là khuyết thiếu cao thủ hàng đầu.
Hiện tại đã hoàn toàn bổ sung, có đủ tư cách đứng sừng sững ở nhóm đại quốc, ba đại thế gia cũng nhận được tin tức, hoàn toàn lác mắt.
Không ngờ bố cục không chút sơ hở lại thất bại.
Theo lý mà nói thì bố cục này hẳn là thành công, bởi Hạ quốc chỉ có ba vị Tiên Thiên, bọn họ có ba người, ba đánh ba hoàn toàn có thể ngăn chặn bọn họ, những người còn lại đi phá hoại, cam đoan sẽ náo đến long trời lở đất.
Chỉ cần đại điển này không thể tiếp tục, bọn họ coi như thành công.
Nhưng ai ngờ, Hạ quốc lại có thêm hai vị Tiên Thiên, một vị trong đó vẫn khiến bọn họ hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Vì vậy, kế hoạch thất bại. Tổn thất mấy chục cao thủ nhất lưu mặc dù khiến bọn họ có chút đau lòng, nhưng còn không phải là không. thể tiếp nhận.
Điều khiến bọn họ lo lắng nhất vẫn là ba vị Tiên Thiên kia.
"Không có tin tức của bọn họ sao?” "Khởi bẩm đại nhân, trước mắt không có!”
"Không phải đã nói bọn họ trốn rồi sao, sao còn chưa có tin tức gì?"
"Bọn chúng quả thật đã chạy thoát, nhưng..."
"Ta mặc kệ, lập tức đi tìm! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!"
Ba ngày sau, ba vị Tiên Thiên chạy trốn kia rốt cuộc đã tìm được, tìm thấy ở một nơi hoang dã.
Đã chết rồi, ngoại trừ đầu lâu còn nguyên vẹn ra thì những bộ phận khác đều bị dã thú ăn sạch, hài cốt không còn, tử trạng vô cùng thê thảm.
Ba đại thế gia sau khi biết tin tức này lập tức nổi giận.
Lúc này, đại điển đã kết thúc, mọi người đều có trách nhiệm riêng.
Bởi vì kênh đào đã thông, không cần lao lực nữa, cho nên một phần công nhân đào sông đi khai hoang làm ruộng, một bộ phận khác trở về xây dựng hoàng cung mới cho Lâm Bắc Phàm, dựng hoàng cung hoàn toàn dựa theo quy mô Hoàng triều xây dựng, vô cùng to lớn.
Cho dù có mấy chục vạn công nhân, lại thêm thần khí xi măng xây nhà, chỉ sợ cũng cần hai ba năm mới có thể hoàn thành.
Trong đó vận dụng vật lực, chỉ sợ phải vượt qua ngàn vạn lượng, quốc khố vương triều cũng không chống đỡ nổi.
Khổ dân tổn tài nha, nhưng Lâm Bắc Phàm vẫn khư khư cố chấp như cũ.
Mặc kệ có bao nhiêu thanh âm phản đối, toàn bộ trấn áp xuống.
Tiếng xấu Hôn quân, bên tai không dứt.
Người khác mắng càng dữ, Lâm Bắc Phàm càng hăng hái.
"Truyền lệnh của trãm, thu thập rượu ngon món ngon thiên hạ"
"Chỉ cần là rượu ngon mà trãm chưa từng uống qua, thưởng một trăm lượng bạc! Nếu đưa lên phương pháp. chưng cất rượu, thưởng ngàn lượng bạc! Nếu như nguyện ý ủ rượu cho trâm, quan to lộc hậu sẽ được ban! Mỹ vị, cũng tương tự như thế!"
"Vâng, bệ hạ"
Có người lĩnh chỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.