Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt
Quyển 2 - Chương 340: Hôm nay phá quan ải
Tịch Mịch Kiếm Khách
16/03/2013
Leng keng leng keng leng keng!
Âm thanh lanh lảnh vang lên, từng cái thang mây một dựng vào đầu tường quan ải.
Tướng sĩ Hãm Trận doanh miệng ngậm cương đao, một tay nâng lá chắn, một tay vị thang mây trèo lên tường quan ải. Quân thủ quan Đông Ngô trên quan ải lăn cây gỗ, ném đá rơi xuống như mưa. Tướng sĩ Hãm Trận doanh trèo trên thang mây dán sát người vào thang mây sau đó nâng lá chắn làm thành một góc nghiêng, tận lực làm tản mát sức nện của gỗ, đá từ trên ném xuống nhưng vẫn có rất nhiều tướng sĩ bị nện rơi xuống chân tường, chết ngay tại chỗ.
Nhưng nhanh chóng quân Đông Ngô thủ quan phát hiện ra tướng sĩ Hãm Trận doanh không giống với quân Lương bình thường.
So với quân bộ binh bình thường của quân Lương, thể lực và khả năng chịu đựng tấn công của tướng sĩ Hãm Trận doanh là không gì sánh nổi. Nếu là quân bộ binh bình thường của quân Lương. Dưới cơn mưa gỗ, đá tên dày đặc như này thì chỉ e chúng đã sớm cởi giáp, quẳn mũ tháo lui một cách chật vật nhưng tướng sĩ Hãm Trận doanh vẫn như dính trên thang mây, coi như không có gỗ, đá, tên điên cuồng bắn xuống.
Hơn nữa thang mây của tướng sĩ Hãm Trận doanh cũng khác với thang mây của quân Lương bình thường.
Thang mây của quân Lương bình thường được dựa vào tường thành. Quân thủ quan chỉ việc dùng trường thương là có thể đẩy đổ thang mây. Thamg mây của tướng sĩ Hãm Trận
doanh lại móc vào tường thành. Trên đầu thang mây có thiết kế những móc sắt, móc chặt vào lỗ châu mai trên tường thành. Hơn mười tướng sĩ Hãm Trận Doanh bò trên một thang mây, tổng trọng lượng hơn ngàn cân, quân thủ quan rất khó có thể di rời đầu thang mây ra khỏi lỗ châu mai.
"Ngưng bắn tên" Trên tường quan ải, Lăng Thống giơ cao trường đao, hắn trầm giọng quát: "Quân cung thủ lui lại phía sau".
Năm trăm quân cung thủ Đông Ngô trấn thủ quan ải lập tức lui lại phía sau.
"Ngưng ném gỗ, đá. Tát cả chuyển sang dùng lao" Sắc mặt Lăng Thống trở nên vô cùng đanh ác. Hắn quát to: "Bây giờ tới lượt quân Lương nếm thử mùi vị lao xuyên qua thân thể".
Dưới chân tường quan ải.
Thừa dịp gỗ, đá từ trên tường quan ải ngừng ném xuống, tướng sĩ Hãm Trận doanh lập tức như gấu chó tỉnh lại sau giấc ngủ đông từ từ trèo lên thanh mây. nhưng vào ngay lúc đó trên tường quan ải đột nhiên xuất hiện một toán quân khinh binh Đông Ngô. Trên tay những tên khinh binh Đông Ngô này có cầm một cây lao dài, giơ lên cao.
Xích Ngục đang bò trước nhất trên thang mây thoáng rùng mình một cái, hắn lồng lộn gào lên: "Ném thuẫn đồng xuống. Bò lên trên với tốc độ nhanh nhất. Mau".
Lũ thổ cẩu Đông Ngô đáng chết. Chúng lại học được cách xử dụng lao.
Dưới đòn đâm của mũi lao sắc bén, chắc chắn những chiếc thuẫn đồng không chịu nổi một đòn, áo giáp dầy cộm cũng sẽ bị xé toạc. Hiện tại tướng sĩ Hãm Trận doanh chỉ có thể thi với thời gian. Xông lên đi. Nhất định phải xông lên với tốc độ nhanh nhất. Năm trăm tướng sĩ Hãm Trận doanh đầu tiên hy sinh thân mình vọt lên trên tường thành sau đó bảo vệ một đoạn tường thành để đội thứ hai của tướng sĩ Hãm Trận doanh xông lên giải quyết chướng ngại vật.
"Ngao a..."
Xích Ngục vừa ra lệnh một tiếng. Năm trăm tướng sĩ Hãm Trận doanh đồng loạt ném thuẫn đồng trong tay xuống rồi dùng cả chân, tay trèo lên thang mây.
Nhưng vào lúc này Lăng Thống vừa mới ra lệnh một tiếng. Hàng loạt lao từ trên tường quan ải gào theo lao xuống dưới. Mười mấy tên lính Hãm Trận doanh sông lên trước nhất trong khoảnh khắc đã bị những ngọn lao xe rách áo giáp, xuyên qua lồng ngực. Cũng có những tên lính không may bị lao xuyên qua đầu, rú lên thảm thiết rơi xuống chết ngay lập tức.
Các tướng sĩ Hãm Trận doanh thân kinh bách chiến đương nhiên sẽ không bị cái chết hù dọa. Thừa dịp khoảng trống ccủa đợt công kích thứ hai ngắn ngủi, càng gia tăng tốc độ trèo lên. Rồi bỗng nhiên đã chạm tới đầu tường quan ải. Xích Ngục bò trước tiên là người nhảy lên trên tường quan ải. Trảm mã đao trong tay hắn thuận thế phạt ngang một đường. Ba tên lính Đông Ngô lập tức đã bị chém thành sau mảnh.
Theo sát Xích Ngục là hai tên thân binh cũng nhân tình thế trèo lên tường quan ải. Cây đại kỳ được cuốn lại trong tay chúng được cắm xuống mặt tường thành quan ải. Cây huyết sắc đại kỳ lập tức no gió tung bay. Trên mặt cờ có một chữ "Lương".
Hậu trận quân lương.
Một tên Thiên tướng hưng phấn nhìn Cao Thuận nói: "Tướng quân mau nhìn, đại kỳ, đại kỳ của quân ta đã bay trước mặt".
"Ha ha ha…" một tên Thiên tướng khác cũng cười to nói: "Ải Thanh Ngưu đã bị Hãm Trận doanh đánh chiếm".
Chỉ có sắc mặt Cao Thuận vẫn bình thản, không buồn, không vui.
Lúc này cuộc huyết chiến mới thực sự bắt đầu. Đương nhiên cuối cùng Hãm Trận doanh vẫn có thể công chiếm ải Thanh Ngưu. Nhưng hiện tại nói đã công chiếm được ải Thanh Ngưu thì e vẫn còn quá sớm. Cuộc phản công của Lăng Thống vẫn chưa bắt đầu.
"Hống hống hống..."
Nhìn thấy cây đại kỳ của quân mình đang tung bay trước mặt, sĩ khí của các thê đội phía sau quân Hãm Trận doanh lên cao, tất cả đều gia tăng bước chạy. Trái lại sĩ khí của quân Ngô trên quan ải bị giảm sút nghiêm trọng, tất cả vô cùng hoảng sợ nhìn chung quanh, tốc độ ném lao xuống dưới chậm hơn rất nhiều. Lăng Thống nhìn thấy quân Ngô sắp sụp đổ, hắn quơ lấy cây trường đao đánh tới cây đại kỳ đang tung bay trước mặt.
"Giết!"
Xích Ngục hét to một tiếng. Hắn vung cao Trảm mã đao đánh xuống đầu Lăng Thống.
Lăng Thống gào lên một tiếng, cây trường đao trong tay hắn chém ngang, nặng nề đạp vào Trảm mã đao của Xích Ngục. Chỉ nghe 'cạch" một tiếng, Trảm mã đao của Xích Ngục đã bị đẩy bắn ra, thân hình khổng lồ của Xích Ngục cũng bị đẩy lùi lại sau mấy bước, suýt nữa hắn ngã lộn cổ xuống từ trên tường quan ải. Lăng Thống ra tay không chút lưu tình. Cây trường đao trong tay hắn lăng không quay ngược trở lại chém vào cây huyết sắc đại kỳ đang tung bay trước gió.
"Ngăn cản hắn" Xích Ngục gào lên một tiếng thê lương. "Tuyệt đối không để cho hắn chặt đứt cây đại kỳ".
Hai tên tử sĩ Hãm Trận doanh gào lên một tiếng vọt tới chỗ Lăng Thống. Hai thanh Trảm mã đao sắc bén chém lên trong không trung, mang theo tiếng rít vèo vèo. Lăng Thống không khỏi rùng mình, chỉ là hai tên lính bình thường mà đã có sát khí như vậy. Hãm Trận doanh quả thực danh bất hư truyền.
Thế nhưng chỉ dựa vào điểm này mà muốn ngăn cản mình thì quả thực quá sai lầm rồi.
"Muốn chết!"
Lăng Thống hét to một tiếng. Cây trường đao trong tay hắn chuyển ngược lại. Hai tên tử sĩ Hãm Trận doanh bị chém chết ngay tại chỗ. Xích Ngục lúc trước mới bị đánh lui lại lập tức quơ Trảm mã đao, hung hãn không sợ chết vọt tới, hắn lại bị Lăng Thống tung chân đá bay, ngay khi người ở trên không trung chưa kịp rơi xuống đất, Lăng Thống đã dậm chân xông tới, một đao chém Xích Ngục thành hai mảnh. Hai tên tử sĩ Hãm Trận doanh bảo vệ cây đại kỳ biết chắc mình sẽ phải chết nhưng vẫn dũng cảm đón nhận, tiến lên nghênh đón Lăng Thống.
Nhưng cuối cùng hai tên tử sĩ Hãm Trận doanh vẫn không thể nào cứu được vận mệnh của cây đại kỳ.
Lăng Thống tung chân đá bay hai tên lính, cây trường đao vung lên, cây huyết sắc đại kỳ đã bị chém thành hai mảnh. Lá cờ dừng lại trên không trung rồi sau đó từ từ rơi xuống đất.
Cây đại kỳ bị chém đỏ, tinh thần của tướng sĩ Đông Ngô trên quan ải lên cao. Thế công của tướng sĩ Hãm Trận doanh lập tức bị đẩy lùi.
Long Trung, bắc thành Tương Dương.
Tào Tháo dẫn theo Tàng Phách, Trương Liêu xuất hiện ở một khu rừng trúc. Tàng Phách vừa đi vừa bất mãn nói với Tào Tháo: "Gia Cát Lượng này chỉ là một sĩ tử không có danh tiếng. Chúa công có cần thiết phải ba lần tự mình tới thỉnh mời không? Nghe nói Sái Mạo tướng quân là tỷ phu của Gia Cát Lượng. Sao chúa công không để Sái Mạo tướng quân ra mặt mời, như vậy không phải bớt phiền phức sao?"
"Tuyên Cao có điều không biết" Tào Tháo lắc đầu nói: "Phàm là kỳ nhân dị sĩ đều có tính cách cổ quái. Sĩ Nguyên có nói tính cổ quái của Gia Cát Lượng này là chỉ thích hư danh. Nếu như Cô không ba lần tới tận đây mời, vô luận là gì hắn cũng sẽ không rời núi. Cho dù Sái Mạo tướng quân ra mặt mời thì chỉ e cũng hắn đồng ý ra sức giúp Cô".
Trương Liêu nói: "Chỉ e là Gia Cát Lượng này không có chân tài thực học".
Tào Tháo nói: "Cô tin tưởng con mắt nhìn người của Sĩ Nguyên".
Tàng Phách nói: "Chúa công, phía trước là nhà tranh của Gia Cát Lượng, để mạt tướng lên trước gõ cửa".
"Tuyên Cao không thể lỗ mãng" Tào Tháo vội la lên: "Để Cô tự mình tới gõ cửa".
Ngư Phúc Phổ, quân trướng của Trương Nhiệm.
Ngô Lan bước nhanh vào trướng, nhìn Trương Nhiệm nói: "Tướng quân, đã thăm dò rõ ràng".
"Hả?" Trương Nhiệm vội la lên: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Ngô Lan nói: "Tiểu tử Trương Dực này khi dò la tin tức phục kích một đội quân Tào, không ngờ đó là đội thân binh của Tào Tháo. Kết quả mưu sĩ thân tín dưới trướng Tào Tháo là Bàng Thống, Đại tướng cùng họ là Tào Hồng, Tào Hưu cũng chết dưới loạn đá, suýt chút nữa còn giết chết Tào Tháo".
Trương Nhiệm hỏi: "Vậy còn Trương Dực? Có biết tung tích của Trương Dực và ba mươi tướng sĩ ở đâu không?"
Ngô Lan buồn rầu nói: "Toàn bộ đã chết trận".
"Ai".
Trương Nhiệm thở dài im lặng.
Long Trung, nhà tranh.
Gia Cát Lượng chắp tay thi lễ thật sâu với Tào Tháo, hắn cao giọng nói: "Được Tào công yêu mến không chê, Lượng xin ra sức khuyển mã".
"Cô được Khổng Minh trợ giúp, đại sự tất thành" Tào Tháo vỗ tay cười to rồi hỏi: "Chẳng hay Khổng Minh có thượng sách nào giúp Cô lấy được Vĩnh An không?"
Gia Cát Lượng lắc đầu nói: "Vĩnh An dễ lấy, Tây Xuyên khó hạ".
Tào Tháo nói: "Lời ấy có ý gì?"
Gia Cát lượng nói: "Lượng có một kế có thể giúp chúa công lấy Vĩnh An nhưng muốn lấy Tây Xuyên thì vô cùng khó khăn".
Tào Tháo nói: "Tại sao lại như vậy?"
"Đường Thục hiểm trở khó đi, dễ thủ khó công. Theo như Lượng thấy không giống như vùng đồng bằng. Tuy có thể phá như lật bàn tay, nhưng…" Gia Cát Lượng chuyển giọng nói tiếp: "Sau khi Mã đồ phu bình định Tây Xuyên, hắn thực hiện sách lược người Xuyên trị người Xuyên, rất được sĩ tộc Tây Xuyên bản địa ủng hộ. Trong khi đó thế lực sĩ tộc Đông Châu sĩ đã bị nhổ tận gốc. Lúc này có thể nói sĩ tộc Tây Xuyên đồng lòng quy thuận, trăm họ vui mừng, ba quân tướng sĩ hàng phục. Nếu như bây giờ chúa công dẫn quân phạt Xuyên, sĩ tộc Xuyên Trung, dân chúng, binh lính nhất định sẽ phản kháng tới cùng. Hơn nữa Trương Tùng, Phí Thi, Vương Luỹ đều là những người có trí mưu. Trương Tú, Trương Nhiệm đều là mãnh tướng bách chiến, lại còn mười vạn quân của Từ Hoảng ở Nam Dương, thèm thuồng nhòm ngó Kinh Châu. Quân ta đầu đuôi đều khó khăn, sao có thể thắng được?'
Tào Tháo cau mày nói: "Lúc này nếu không lấy Tây Xuyên, đợi khi cuộc chiến Hoài Nam kết thúc, khi đó vô luận là Mã đồ phu thắng hau thua. Cô sẽ không còn cơ hội dẫn quân vào Xuyên nữa. Nếu Cô không lấy được Tây Xuyê, Kinh Châu bốn bề thọ địch thì sao có thể chống lại đại quân Tây Lương của Mã đồ phu".
Gia Cát Lượng nói: "Bây giờ không phải là lúc phạt Xuyên".
Tào Tháo nói: "Vậy phải đợi tới khi nào?"
Gia Cát Lượng nói: "Nếu như Lượng đoán không lầm thì cuộc chiến Hoài Nam này quân Ngô tất bại. Tuy Chu Du dụng binh lợi hại, thậm chí có thể được xưng tụng thiên hạ vô địch hiện nay, thực lực quân Ngô và quân Lương thua sút nhau quá xa. Hơn nữa Mã đồ phu thân kinh bách chiến, lại có Giả Hủ, Khoái Việt, Lỗ Túc là những người mưu trí trợ giúp. Chu Du rất khó có thể tìm được cơ hội dùng kỳ kế. Quân Ngô tuyệt đối sẽ không thể thay đổi được cán cân lực lượng như hiện nay vì vậy quân Ngô sẽ bại".
Tào Tháo cau mày nói: "Nếu quân Ngô bại, không phải tất cả Giang Đông sẽ thuộc về Mã đồ phu sao?"
"Cũng không phải vậy" Gia Cát Lượng lắc đầu nói: "Quân Đông Ngô có ưu thể tuyệt đối về thuỷ quân, Thọ Xuân lại nối liền với sông Hoài vì vậy quân Đông Ngô tuy thất bại nhưng vẫn có thể ung dung rút về Giang Đông. Tuy Mã đồ phu có được vùng Hoài Nam nhưng vì sông Trường Giang hiểm trở ngăn cản nên hắn muốn tập kích bất ngờ đánh chiếm bốn quận Giang Đông cũng vô cùng khó khăn. Ít nhất cũng phải mất mười năm nữa thì mới có thể".
Tào Tháo nói: "Nói tiếp đi".
Gia Cát Lượng nói tiếp: "Mã đồ phu mới được Hoài Nam, tất cần hai năm để nghỉ ngơi và hồi phục. Đương nhiên hắn sẽ xuôi nam với quy mô lớn thảo phạt Kinh Tương, hắn muốn trước tiên tiêu diệt chúa công sau đó mới diệt Tôn Quyền. Lúc này chúa công hãy liên kết với Tôn Quyền, lợi dụng thuỷ quân và sông Trường Giang hiểm trở ngăn cách giằng co cùng với quân Lương. Chờ khi tiết trời chuyển sang nóng bức, Lượng sẽ có một kế làm quân Lương đại bại. Khi đó liên quân thừa dịp truy kích, tất thu được toàn thắng".
Tào Tháo nghiêm nghị hỏi: "Vậy sao?'
Gia Cát Lượng nói: "Một khi thất bại, quân Lương tất tổn thương nguyên khí nặng nề. Các châu dưới trướng trị vì của Mã đồ phu như: Ích, Từ, Duyện, Dự, Ký, Thanh, U cùng các châu mới quy hàng tất sinh lòng khác. Lúc này chúa công sẽ dẫn quân phạt Xuyên. Cho tới hiện tại chúa công nhất quyết không thể phạt Xuyên để tránh hao tổn binh lực. Lúc này cần chế tạo chiến thuyền, tinh luyện thuỷ quân đợi hai năm nữa sẽ quyết chiến một trận".
Âm thanh lanh lảnh vang lên, từng cái thang mây một dựng vào đầu tường quan ải.
Tướng sĩ Hãm Trận doanh miệng ngậm cương đao, một tay nâng lá chắn, một tay vị thang mây trèo lên tường quan ải. Quân thủ quan Đông Ngô trên quan ải lăn cây gỗ, ném đá rơi xuống như mưa. Tướng sĩ Hãm Trận doanh trèo trên thang mây dán sát người vào thang mây sau đó nâng lá chắn làm thành một góc nghiêng, tận lực làm tản mát sức nện của gỗ, đá từ trên ném xuống nhưng vẫn có rất nhiều tướng sĩ bị nện rơi xuống chân tường, chết ngay tại chỗ.
Nhưng nhanh chóng quân Đông Ngô thủ quan phát hiện ra tướng sĩ Hãm Trận doanh không giống với quân Lương bình thường.
So với quân bộ binh bình thường của quân Lương, thể lực và khả năng chịu đựng tấn công của tướng sĩ Hãm Trận doanh là không gì sánh nổi. Nếu là quân bộ binh bình thường của quân Lương. Dưới cơn mưa gỗ, đá tên dày đặc như này thì chỉ e chúng đã sớm cởi giáp, quẳn mũ tháo lui một cách chật vật nhưng tướng sĩ Hãm Trận doanh vẫn như dính trên thang mây, coi như không có gỗ, đá, tên điên cuồng bắn xuống.
Hơn nữa thang mây của tướng sĩ Hãm Trận doanh cũng khác với thang mây của quân Lương bình thường.
Thang mây của quân Lương bình thường được dựa vào tường thành. Quân thủ quan chỉ việc dùng trường thương là có thể đẩy đổ thang mây. Thamg mây của tướng sĩ Hãm Trận
doanh lại móc vào tường thành. Trên đầu thang mây có thiết kế những móc sắt, móc chặt vào lỗ châu mai trên tường thành. Hơn mười tướng sĩ Hãm Trận Doanh bò trên một thang mây, tổng trọng lượng hơn ngàn cân, quân thủ quan rất khó có thể di rời đầu thang mây ra khỏi lỗ châu mai.
"Ngưng bắn tên" Trên tường quan ải, Lăng Thống giơ cao trường đao, hắn trầm giọng quát: "Quân cung thủ lui lại phía sau".
Năm trăm quân cung thủ Đông Ngô trấn thủ quan ải lập tức lui lại phía sau.
"Ngưng ném gỗ, đá. Tát cả chuyển sang dùng lao" Sắc mặt Lăng Thống trở nên vô cùng đanh ác. Hắn quát to: "Bây giờ tới lượt quân Lương nếm thử mùi vị lao xuyên qua thân thể".
Dưới chân tường quan ải.
Thừa dịp gỗ, đá từ trên tường quan ải ngừng ném xuống, tướng sĩ Hãm Trận doanh lập tức như gấu chó tỉnh lại sau giấc ngủ đông từ từ trèo lên thanh mây. nhưng vào ngay lúc đó trên tường quan ải đột nhiên xuất hiện một toán quân khinh binh Đông Ngô. Trên tay những tên khinh binh Đông Ngô này có cầm một cây lao dài, giơ lên cao.
Xích Ngục đang bò trước nhất trên thang mây thoáng rùng mình một cái, hắn lồng lộn gào lên: "Ném thuẫn đồng xuống. Bò lên trên với tốc độ nhanh nhất. Mau".
Lũ thổ cẩu Đông Ngô đáng chết. Chúng lại học được cách xử dụng lao.
Dưới đòn đâm của mũi lao sắc bén, chắc chắn những chiếc thuẫn đồng không chịu nổi một đòn, áo giáp dầy cộm cũng sẽ bị xé toạc. Hiện tại tướng sĩ Hãm Trận doanh chỉ có thể thi với thời gian. Xông lên đi. Nhất định phải xông lên với tốc độ nhanh nhất. Năm trăm tướng sĩ Hãm Trận doanh đầu tiên hy sinh thân mình vọt lên trên tường thành sau đó bảo vệ một đoạn tường thành để đội thứ hai của tướng sĩ Hãm Trận doanh xông lên giải quyết chướng ngại vật.
"Ngao a..."
Xích Ngục vừa ra lệnh một tiếng. Năm trăm tướng sĩ Hãm Trận doanh đồng loạt ném thuẫn đồng trong tay xuống rồi dùng cả chân, tay trèo lên thang mây.
Nhưng vào lúc này Lăng Thống vừa mới ra lệnh một tiếng. Hàng loạt lao từ trên tường quan ải gào theo lao xuống dưới. Mười mấy tên lính Hãm Trận doanh sông lên trước nhất trong khoảnh khắc đã bị những ngọn lao xe rách áo giáp, xuyên qua lồng ngực. Cũng có những tên lính không may bị lao xuyên qua đầu, rú lên thảm thiết rơi xuống chết ngay lập tức.
Các tướng sĩ Hãm Trận doanh thân kinh bách chiến đương nhiên sẽ không bị cái chết hù dọa. Thừa dịp khoảng trống ccủa đợt công kích thứ hai ngắn ngủi, càng gia tăng tốc độ trèo lên. Rồi bỗng nhiên đã chạm tới đầu tường quan ải. Xích Ngục bò trước tiên là người nhảy lên trên tường quan ải. Trảm mã đao trong tay hắn thuận thế phạt ngang một đường. Ba tên lính Đông Ngô lập tức đã bị chém thành sau mảnh.
Theo sát Xích Ngục là hai tên thân binh cũng nhân tình thế trèo lên tường quan ải. Cây đại kỳ được cuốn lại trong tay chúng được cắm xuống mặt tường thành quan ải. Cây huyết sắc đại kỳ lập tức no gió tung bay. Trên mặt cờ có một chữ "Lương".
Hậu trận quân lương.
Một tên Thiên tướng hưng phấn nhìn Cao Thuận nói: "Tướng quân mau nhìn, đại kỳ, đại kỳ của quân ta đã bay trước mặt".
"Ha ha ha…" một tên Thiên tướng khác cũng cười to nói: "Ải Thanh Ngưu đã bị Hãm Trận doanh đánh chiếm".
Chỉ có sắc mặt Cao Thuận vẫn bình thản, không buồn, không vui.
Lúc này cuộc huyết chiến mới thực sự bắt đầu. Đương nhiên cuối cùng Hãm Trận doanh vẫn có thể công chiếm ải Thanh Ngưu. Nhưng hiện tại nói đã công chiếm được ải Thanh Ngưu thì e vẫn còn quá sớm. Cuộc phản công của Lăng Thống vẫn chưa bắt đầu.
"Hống hống hống..."
Nhìn thấy cây đại kỳ của quân mình đang tung bay trước mặt, sĩ khí của các thê đội phía sau quân Hãm Trận doanh lên cao, tất cả đều gia tăng bước chạy. Trái lại sĩ khí của quân Ngô trên quan ải bị giảm sút nghiêm trọng, tất cả vô cùng hoảng sợ nhìn chung quanh, tốc độ ném lao xuống dưới chậm hơn rất nhiều. Lăng Thống nhìn thấy quân Ngô sắp sụp đổ, hắn quơ lấy cây trường đao đánh tới cây đại kỳ đang tung bay trước mặt.
"Giết!"
Xích Ngục hét to một tiếng. Hắn vung cao Trảm mã đao đánh xuống đầu Lăng Thống.
Lăng Thống gào lên một tiếng, cây trường đao trong tay hắn chém ngang, nặng nề đạp vào Trảm mã đao của Xích Ngục. Chỉ nghe 'cạch" một tiếng, Trảm mã đao của Xích Ngục đã bị đẩy bắn ra, thân hình khổng lồ của Xích Ngục cũng bị đẩy lùi lại sau mấy bước, suýt nữa hắn ngã lộn cổ xuống từ trên tường quan ải. Lăng Thống ra tay không chút lưu tình. Cây trường đao trong tay hắn lăng không quay ngược trở lại chém vào cây huyết sắc đại kỳ đang tung bay trước gió.
"Ngăn cản hắn" Xích Ngục gào lên một tiếng thê lương. "Tuyệt đối không để cho hắn chặt đứt cây đại kỳ".
Hai tên tử sĩ Hãm Trận doanh gào lên một tiếng vọt tới chỗ Lăng Thống. Hai thanh Trảm mã đao sắc bén chém lên trong không trung, mang theo tiếng rít vèo vèo. Lăng Thống không khỏi rùng mình, chỉ là hai tên lính bình thường mà đã có sát khí như vậy. Hãm Trận doanh quả thực danh bất hư truyền.
Thế nhưng chỉ dựa vào điểm này mà muốn ngăn cản mình thì quả thực quá sai lầm rồi.
"Muốn chết!"
Lăng Thống hét to một tiếng. Cây trường đao trong tay hắn chuyển ngược lại. Hai tên tử sĩ Hãm Trận doanh bị chém chết ngay tại chỗ. Xích Ngục lúc trước mới bị đánh lui lại lập tức quơ Trảm mã đao, hung hãn không sợ chết vọt tới, hắn lại bị Lăng Thống tung chân đá bay, ngay khi người ở trên không trung chưa kịp rơi xuống đất, Lăng Thống đã dậm chân xông tới, một đao chém Xích Ngục thành hai mảnh. Hai tên tử sĩ Hãm Trận doanh bảo vệ cây đại kỳ biết chắc mình sẽ phải chết nhưng vẫn dũng cảm đón nhận, tiến lên nghênh đón Lăng Thống.
Nhưng cuối cùng hai tên tử sĩ Hãm Trận doanh vẫn không thể nào cứu được vận mệnh của cây đại kỳ.
Lăng Thống tung chân đá bay hai tên lính, cây trường đao vung lên, cây huyết sắc đại kỳ đã bị chém thành hai mảnh. Lá cờ dừng lại trên không trung rồi sau đó từ từ rơi xuống đất.
Cây đại kỳ bị chém đỏ, tinh thần của tướng sĩ Đông Ngô trên quan ải lên cao. Thế công của tướng sĩ Hãm Trận doanh lập tức bị đẩy lùi.
Long Trung, bắc thành Tương Dương.
Tào Tháo dẫn theo Tàng Phách, Trương Liêu xuất hiện ở một khu rừng trúc. Tàng Phách vừa đi vừa bất mãn nói với Tào Tháo: "Gia Cát Lượng này chỉ là một sĩ tử không có danh tiếng. Chúa công có cần thiết phải ba lần tự mình tới thỉnh mời không? Nghe nói Sái Mạo tướng quân là tỷ phu của Gia Cát Lượng. Sao chúa công không để Sái Mạo tướng quân ra mặt mời, như vậy không phải bớt phiền phức sao?"
"Tuyên Cao có điều không biết" Tào Tháo lắc đầu nói: "Phàm là kỳ nhân dị sĩ đều có tính cách cổ quái. Sĩ Nguyên có nói tính cổ quái của Gia Cát Lượng này là chỉ thích hư danh. Nếu như Cô không ba lần tới tận đây mời, vô luận là gì hắn cũng sẽ không rời núi. Cho dù Sái Mạo tướng quân ra mặt mời thì chỉ e cũng hắn đồng ý ra sức giúp Cô".
Trương Liêu nói: "Chỉ e là Gia Cát Lượng này không có chân tài thực học".
Tào Tháo nói: "Cô tin tưởng con mắt nhìn người của Sĩ Nguyên".
Tàng Phách nói: "Chúa công, phía trước là nhà tranh của Gia Cát Lượng, để mạt tướng lên trước gõ cửa".
"Tuyên Cao không thể lỗ mãng" Tào Tháo vội la lên: "Để Cô tự mình tới gõ cửa".
Ngư Phúc Phổ, quân trướng của Trương Nhiệm.
Ngô Lan bước nhanh vào trướng, nhìn Trương Nhiệm nói: "Tướng quân, đã thăm dò rõ ràng".
"Hả?" Trương Nhiệm vội la lên: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Ngô Lan nói: "Tiểu tử Trương Dực này khi dò la tin tức phục kích một đội quân Tào, không ngờ đó là đội thân binh của Tào Tháo. Kết quả mưu sĩ thân tín dưới trướng Tào Tháo là Bàng Thống, Đại tướng cùng họ là Tào Hồng, Tào Hưu cũng chết dưới loạn đá, suýt chút nữa còn giết chết Tào Tháo".
Trương Nhiệm hỏi: "Vậy còn Trương Dực? Có biết tung tích của Trương Dực và ba mươi tướng sĩ ở đâu không?"
Ngô Lan buồn rầu nói: "Toàn bộ đã chết trận".
"Ai".
Trương Nhiệm thở dài im lặng.
Long Trung, nhà tranh.
Gia Cát Lượng chắp tay thi lễ thật sâu với Tào Tháo, hắn cao giọng nói: "Được Tào công yêu mến không chê, Lượng xin ra sức khuyển mã".
"Cô được Khổng Minh trợ giúp, đại sự tất thành" Tào Tháo vỗ tay cười to rồi hỏi: "Chẳng hay Khổng Minh có thượng sách nào giúp Cô lấy được Vĩnh An không?"
Gia Cát Lượng lắc đầu nói: "Vĩnh An dễ lấy, Tây Xuyên khó hạ".
Tào Tháo nói: "Lời ấy có ý gì?"
Gia Cát lượng nói: "Lượng có một kế có thể giúp chúa công lấy Vĩnh An nhưng muốn lấy Tây Xuyên thì vô cùng khó khăn".
Tào Tháo nói: "Tại sao lại như vậy?"
"Đường Thục hiểm trở khó đi, dễ thủ khó công. Theo như Lượng thấy không giống như vùng đồng bằng. Tuy có thể phá như lật bàn tay, nhưng…" Gia Cát Lượng chuyển giọng nói tiếp: "Sau khi Mã đồ phu bình định Tây Xuyên, hắn thực hiện sách lược người Xuyên trị người Xuyên, rất được sĩ tộc Tây Xuyên bản địa ủng hộ. Trong khi đó thế lực sĩ tộc Đông Châu sĩ đã bị nhổ tận gốc. Lúc này có thể nói sĩ tộc Tây Xuyên đồng lòng quy thuận, trăm họ vui mừng, ba quân tướng sĩ hàng phục. Nếu như bây giờ chúa công dẫn quân phạt Xuyên, sĩ tộc Xuyên Trung, dân chúng, binh lính nhất định sẽ phản kháng tới cùng. Hơn nữa Trương Tùng, Phí Thi, Vương Luỹ đều là những người có trí mưu. Trương Tú, Trương Nhiệm đều là mãnh tướng bách chiến, lại còn mười vạn quân của Từ Hoảng ở Nam Dương, thèm thuồng nhòm ngó Kinh Châu. Quân ta đầu đuôi đều khó khăn, sao có thể thắng được?'
Tào Tháo cau mày nói: "Lúc này nếu không lấy Tây Xuyên, đợi khi cuộc chiến Hoài Nam kết thúc, khi đó vô luận là Mã đồ phu thắng hau thua. Cô sẽ không còn cơ hội dẫn quân vào Xuyên nữa. Nếu Cô không lấy được Tây Xuyê, Kinh Châu bốn bề thọ địch thì sao có thể chống lại đại quân Tây Lương của Mã đồ phu".
Gia Cát Lượng nói: "Bây giờ không phải là lúc phạt Xuyên".
Tào Tháo nói: "Vậy phải đợi tới khi nào?"
Gia Cát Lượng nói: "Nếu như Lượng đoán không lầm thì cuộc chiến Hoài Nam này quân Ngô tất bại. Tuy Chu Du dụng binh lợi hại, thậm chí có thể được xưng tụng thiên hạ vô địch hiện nay, thực lực quân Ngô và quân Lương thua sút nhau quá xa. Hơn nữa Mã đồ phu thân kinh bách chiến, lại có Giả Hủ, Khoái Việt, Lỗ Túc là những người mưu trí trợ giúp. Chu Du rất khó có thể tìm được cơ hội dùng kỳ kế. Quân Ngô tuyệt đối sẽ không thể thay đổi được cán cân lực lượng như hiện nay vì vậy quân Ngô sẽ bại".
Tào Tháo cau mày nói: "Nếu quân Ngô bại, không phải tất cả Giang Đông sẽ thuộc về Mã đồ phu sao?"
"Cũng không phải vậy" Gia Cát Lượng lắc đầu nói: "Quân Đông Ngô có ưu thể tuyệt đối về thuỷ quân, Thọ Xuân lại nối liền với sông Hoài vì vậy quân Đông Ngô tuy thất bại nhưng vẫn có thể ung dung rút về Giang Đông. Tuy Mã đồ phu có được vùng Hoài Nam nhưng vì sông Trường Giang hiểm trở ngăn cản nên hắn muốn tập kích bất ngờ đánh chiếm bốn quận Giang Đông cũng vô cùng khó khăn. Ít nhất cũng phải mất mười năm nữa thì mới có thể".
Tào Tháo nói: "Nói tiếp đi".
Gia Cát Lượng nói tiếp: "Mã đồ phu mới được Hoài Nam, tất cần hai năm để nghỉ ngơi và hồi phục. Đương nhiên hắn sẽ xuôi nam với quy mô lớn thảo phạt Kinh Tương, hắn muốn trước tiên tiêu diệt chúa công sau đó mới diệt Tôn Quyền. Lúc này chúa công hãy liên kết với Tôn Quyền, lợi dụng thuỷ quân và sông Trường Giang hiểm trở ngăn cách giằng co cùng với quân Lương. Chờ khi tiết trời chuyển sang nóng bức, Lượng sẽ có một kế làm quân Lương đại bại. Khi đó liên quân thừa dịp truy kích, tất thu được toàn thắng".
Tào Tháo nghiêm nghị hỏi: "Vậy sao?'
Gia Cát Lượng nói: "Một khi thất bại, quân Lương tất tổn thương nguyên khí nặng nề. Các châu dưới trướng trị vì của Mã đồ phu như: Ích, Từ, Duyện, Dự, Ký, Thanh, U cùng các châu mới quy hàng tất sinh lòng khác. Lúc này chúa công sẽ dẫn quân phạt Xuyên. Cho tới hiện tại chúa công nhất quyết không thể phạt Xuyên để tránh hao tổn binh lực. Lúc này cần chế tạo chiến thuyền, tinh luyện thuỷ quân đợi hai năm nữa sẽ quyết chiến một trận".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.