Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)
Chương 121: Đi xa giới hạn
T Miu's K
20/06/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
- Hạo tổng, chủ tịch, cà phê của hai người.
- Được rồi, cậu có thể đi.
Hạo Duy Thần cho phép, Đông Duẫn Nam hiểu ý liền gật đầu, nhanh chóng rời khỏi phòng chủ tịch.
Hạo Thy Nhật vươn tay cầm lấy tách cà phê trên bàn, ngửi qua hương cà phê, sau đó thong thả uống một ngụm.
Mùi vị ngọt ngào xen lẫn vị đắng len lỏi khắp khoang miệng nam tử.
Uống xong, vô ý cười một cái.
Hạo Duy Thần bắt gặp nụ cười nham hiểm này, không khỏi hạ lông mày:
- Chú không tin cháu đơn thuần chỉ là có lòng tốt muốn giúp chú thuyết phục con bé quay trở về Việt Nam, phải chăng cháu có dự định khác?
Hạo Duy Thần dù sao cũng là người thông minh, lại là trưởng bối, nhìn ra anh có vụng ý khác anh cũng không bất ngờ. Chỉ là không nghĩ Hạo Duy Thần từ đầu đến cuối đều phòng vệ anh như vậy, cho dù đó là lúc anh thành thật chú ấy cũng có thể suy nghĩ rằng anh có vụng tâm.
Không sao, kỳ thật anh cũng không phải đơn thuần muốn Khiết Như quay về!
Tuy nhiên, trước mặt Hạo Duy Thần, anh không nên sớm như vậy bại lộ!
Hạo Thy Nhật đặt lại tách cà phê lên bàn, chính anh vô tội, đáp:
- Chú có phải quá đa nghi rồi không? Cháu chỉ là suy nghĩ cho đại cuộc, suy nghĩ cho ông vì hối hận muốn xin lỗi Khiết Như, cho nên mới quyết định giúp chú, chú còn có gì không hài lòng?
Hạo Thy Nhật trước giờ luôn không muốn anh mang Khiết Như đi, chỉ vừa chớp mắt đã thay đổi ý định, thật sự làm cho Hạo Duy Thần nghi ngờ bản thân Hạo Thy Nhật vốn dĩ có một vụng tâm khác.
Chỉ là trước mắt phải dùng đến cách này, cho dù Hạo Thy Nhật có ý đồ, anh cũng không thể từ chối hợp tác với thằng bé.
Tóm lại bây giờ ba anh muốn gặp mặt Khiết Như, anh không thể chần chừ, không khéo lại lỡ mất cơ hội.
Hạo Duy Thần trầm ngâm suy nghĩ một lúc, đến khi đã chắc chắn không có vấn đề, anh mới an tâm xác nhận với Thy Nhật.
Hạo Duy Thần gật đầu:
- Được, chú có thể tin cháu, hi vọng cháu nói được làm được, giữ đúng lời hứa của mình thuyết phục Khiết Như quay trở về Việt Nam cùng chú. Khiết Như đối với chú rất quan trọng, chú mong cháu sẽ hiểu điều này.
Ý nói Đồng Khiết Như là tâm can bảo bối của chú ấy, là hôn thê cả đời Hạo Duy Thần thừa nhận, chú ấy muốn anh nhân lúc này thức tỉnh, không nên tiếp tục tranh giành Đồng Khiết Như!
Trước đó anh còn cho rằng Hạo Duy Thần đơn thuần, về sau không phải vật ngáng chân của anh, xem ra điều này không đơn giản như vậy, Hạo Duy Thần rất có khả năng là nguyên nhân chính khiến Khiết Như không thể tiếp nhận anh.
Một ngày Khiết Như vẫn còn để hình bóng Hạo Duy Thần trong lòng, anh chắc chắn sẽ không có được nó!
Bây giờ Hạo Duy Thần ngầm ra tối hậu thư với anh, chứng tỏ chú ấy không đơn thuần giống như vẻ bề ngoài của mình, anh suýt nữa thì đã không đề phòng lão hồ ly này rồi!
Hạo Thy Nhật tuy không mấy thoải mái trong lòng, nhưng lại không vội để lộ ra bên ngoài, sắc mặt khó ở của anh đều lần lượt nén lại.
Chốc, khóe môi tạo thành một đường cong hoàn hảo.
- Chắc chắn rồi!
Lời Hạo Thy Nhật vừa dứt, lúc này từ bên ngoài, Nhan Thiên Hạo khẩn trương đẩy cửa vào, hơi thở anh dồn dập.
- Hạo tổng, không hay rồi, Đồng tiểu thư đã mất tích!
- Hạo tổng, chủ tịch, cà phê của hai người.
- Được rồi, cậu có thể đi.
Hạo Duy Thần cho phép, Đông Duẫn Nam hiểu ý liền gật đầu, nhanh chóng rời khỏi phòng chủ tịch.
Hạo Thy Nhật vươn tay cầm lấy tách cà phê trên bàn, ngửi qua hương cà phê, sau đó thong thả uống một ngụm.
Mùi vị ngọt ngào xen lẫn vị đắng len lỏi khắp khoang miệng nam tử.
Uống xong, vô ý cười một cái.
Hạo Duy Thần bắt gặp nụ cười nham hiểm này, không khỏi hạ lông mày:
- Chú không tin cháu đơn thuần chỉ là có lòng tốt muốn giúp chú thuyết phục con bé quay trở về Việt Nam, phải chăng cháu có dự định khác?
Hạo Duy Thần dù sao cũng là người thông minh, lại là trưởng bối, nhìn ra anh có vụng ý khác anh cũng không bất ngờ. Chỉ là không nghĩ Hạo Duy Thần từ đầu đến cuối đều phòng vệ anh như vậy, cho dù đó là lúc anh thành thật chú ấy cũng có thể suy nghĩ rằng anh có vụng tâm.
Không sao, kỳ thật anh cũng không phải đơn thuần muốn Khiết Như quay về!
Tuy nhiên, trước mặt Hạo Duy Thần, anh không nên sớm như vậy bại lộ!
Hạo Thy Nhật đặt lại tách cà phê lên bàn, chính anh vô tội, đáp:
- Chú có phải quá đa nghi rồi không? Cháu chỉ là suy nghĩ cho đại cuộc, suy nghĩ cho ông vì hối hận muốn xin lỗi Khiết Như, cho nên mới quyết định giúp chú, chú còn có gì không hài lòng?
Hạo Thy Nhật trước giờ luôn không muốn anh mang Khiết Như đi, chỉ vừa chớp mắt đã thay đổi ý định, thật sự làm cho Hạo Duy Thần nghi ngờ bản thân Hạo Thy Nhật vốn dĩ có một vụng tâm khác.
Chỉ là trước mắt phải dùng đến cách này, cho dù Hạo Thy Nhật có ý đồ, anh cũng không thể từ chối hợp tác với thằng bé.
Tóm lại bây giờ ba anh muốn gặp mặt Khiết Như, anh không thể chần chừ, không khéo lại lỡ mất cơ hội.
Hạo Duy Thần trầm ngâm suy nghĩ một lúc, đến khi đã chắc chắn không có vấn đề, anh mới an tâm xác nhận với Thy Nhật.
Hạo Duy Thần gật đầu:
- Được, chú có thể tin cháu, hi vọng cháu nói được làm được, giữ đúng lời hứa của mình thuyết phục Khiết Như quay trở về Việt Nam cùng chú. Khiết Như đối với chú rất quan trọng, chú mong cháu sẽ hiểu điều này.
Ý nói Đồng Khiết Như là tâm can bảo bối của chú ấy, là hôn thê cả đời Hạo Duy Thần thừa nhận, chú ấy muốn anh nhân lúc này thức tỉnh, không nên tiếp tục tranh giành Đồng Khiết Như!
Trước đó anh còn cho rằng Hạo Duy Thần đơn thuần, về sau không phải vật ngáng chân của anh, xem ra điều này không đơn giản như vậy, Hạo Duy Thần rất có khả năng là nguyên nhân chính khiến Khiết Như không thể tiếp nhận anh.
Một ngày Khiết Như vẫn còn để hình bóng Hạo Duy Thần trong lòng, anh chắc chắn sẽ không có được nó!
Bây giờ Hạo Duy Thần ngầm ra tối hậu thư với anh, chứng tỏ chú ấy không đơn thuần giống như vẻ bề ngoài của mình, anh suýt nữa thì đã không đề phòng lão hồ ly này rồi!
Hạo Thy Nhật tuy không mấy thoải mái trong lòng, nhưng lại không vội để lộ ra bên ngoài, sắc mặt khó ở của anh đều lần lượt nén lại.
Chốc, khóe môi tạo thành một đường cong hoàn hảo.
- Chắc chắn rồi!
Lời Hạo Thy Nhật vừa dứt, lúc này từ bên ngoài, Nhan Thiên Hạo khẩn trương đẩy cửa vào, hơi thở anh dồn dập.
- Hạo tổng, không hay rồi, Đồng tiểu thư đã mất tích!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.