Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)
Chương 39: Lời Hứa Từ Một Kẻ Lạnh Lùng
T Miu's K
20/05/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
- T-Tiêu Nhiên, là anh sao?
Vừa vặn nhìn nam tử trước mặt kéo theo đống hành lý, liền kinh hô một tiếng.
Trước đó Tiêu Nhiên gửi gắm Khiết Như cho Korean chắc chắn cũng là bất đắc dĩ, bây giờ anh đến đây, có lẽ đã hối hận rất nhiều, Phong Vũ An càng không có tiến triển, nhất định Khiết Như sẽ bị những tên còn lại cướp đi mất.
Tiêu Nhiên đứng đối diện Phong Vũ Di, khuyến mãi cho cô một nụ cười tươi rói.
- Em gái, đã lâu không gặp, không ngờ cả em cũng có mặt ở đây a.
Phong Vũ Di phục hồi lại tinh thần, lại nhìn Tiêu Nhiên, xấu hổ gãi gãi đầu.
- Còn phải nói sao, nếu như không phải vì bảo vệ Khiết Như, em cũng đâu đến đây chứ!
Nhắc đến liền nhớ Khiết Như hôm qua không về nhà, phỏng đoán bên cạnh Vũ Thiên Minh, không biết có nguy hiểm gì không, không khéo Tiêu Nhiên biết được lại nổi giận.
Nam nhân rũ mày một cái.
- Đúng rồi, Khiết Như của anh đâu?
Phong Vũ Di trầm mặc, vươn tay cầm lấy hành lý từ Tiêu Nhiên.
- Anh họ đừng khẩn trương, mau vào trong, sau đó hẵng nói chuyện, hành lý của anh để em phụ trách là được rồi.
Tiêu Nhiên nghe vậy, cũng an tâm, gật đầu, bước vào trong dinh thự.
Phong Vũ Di thở phào một lượt, nhủ:
- Cũng may mình phản ứng nhanh nhẹn, Tiêu Nhiên nhất định sẽ không nghi ngờ gì, còn tiếp tục mình sẽ sợ chết được.
***
Khiết Như theo Thy Nhật trở về dinh thự, dọc đường đi không nói một lời nào, Hạo Thy Nhật cũng không hề đá động gì đến tiểu bảo bối.
Anh thừa biết lúc ở Vũ gia đã xảy ra chuyện gì, hiểu rõ không nên làm khó Tiêu Khiết Như, dù sao Vũ Thiên Minh cũng là đàn ông, có chút kích động cũng không thể tránh được. Hơn nữa Vũ Thiên Minh từ bé đã đem lòng yêu Khiết Như như vậy, có được một chút lợi ích anh cũng không so bì, dù sao thời gian Khiết Như bên anh còn rất dài, trước hết phải khiến nha đầu này không thể rời xa anh điều đó mới quan trọng.
Nhan Thiên Hạo phía trên lái xe, ngửi được mùi không khí căng thẳng, liền thở dài một lượt.
Rõ ràng tổng tài anh yêu Khiết Như như vậy lại liên tục coi bảo bối như trò đùa, anh khó lòng hiểu được.
Lát sau xe dừng lại tại dinh thự, Khiết Như đẩy cửa, chạy vào nhà.
Hạo Thy Nhật cũng nhanh rời khỏi xe, theo sau Tiêu Khiết Như.
Tiêu Nhiên trong đại sảnh chờ em gái, nhìn thấy Khiết Như, lập tức liền đứng lên.
Khiết Như vừa vặn bắt gặp Tiêu Nhiên đang nhìn mình, cười một cái, chạy đến ôm lấy anh, dụi đầu vào ngực anh liên tục.
- Anh hai, Khiết Như rất nhớ anh.
- T-Tiêu Nhiên, là anh sao?
Vừa vặn nhìn nam tử trước mặt kéo theo đống hành lý, liền kinh hô một tiếng.
Trước đó Tiêu Nhiên gửi gắm Khiết Như cho Korean chắc chắn cũng là bất đắc dĩ, bây giờ anh đến đây, có lẽ đã hối hận rất nhiều, Phong Vũ An càng không có tiến triển, nhất định Khiết Như sẽ bị những tên còn lại cướp đi mất.
Tiêu Nhiên đứng đối diện Phong Vũ Di, khuyến mãi cho cô một nụ cười tươi rói.
- Em gái, đã lâu không gặp, không ngờ cả em cũng có mặt ở đây a.
Phong Vũ Di phục hồi lại tinh thần, lại nhìn Tiêu Nhiên, xấu hổ gãi gãi đầu.
- Còn phải nói sao, nếu như không phải vì bảo vệ Khiết Như, em cũng đâu đến đây chứ!
Nhắc đến liền nhớ Khiết Như hôm qua không về nhà, phỏng đoán bên cạnh Vũ Thiên Minh, không biết có nguy hiểm gì không, không khéo Tiêu Nhiên biết được lại nổi giận.
Nam nhân rũ mày một cái.
- Đúng rồi, Khiết Như của anh đâu?
Phong Vũ Di trầm mặc, vươn tay cầm lấy hành lý từ Tiêu Nhiên.
- Anh họ đừng khẩn trương, mau vào trong, sau đó hẵng nói chuyện, hành lý của anh để em phụ trách là được rồi.
Tiêu Nhiên nghe vậy, cũng an tâm, gật đầu, bước vào trong dinh thự.
Phong Vũ Di thở phào một lượt, nhủ:
- Cũng may mình phản ứng nhanh nhẹn, Tiêu Nhiên nhất định sẽ không nghi ngờ gì, còn tiếp tục mình sẽ sợ chết được.
***
Khiết Như theo Thy Nhật trở về dinh thự, dọc đường đi không nói một lời nào, Hạo Thy Nhật cũng không hề đá động gì đến tiểu bảo bối.
Anh thừa biết lúc ở Vũ gia đã xảy ra chuyện gì, hiểu rõ không nên làm khó Tiêu Khiết Như, dù sao Vũ Thiên Minh cũng là đàn ông, có chút kích động cũng không thể tránh được. Hơn nữa Vũ Thiên Minh từ bé đã đem lòng yêu Khiết Như như vậy, có được một chút lợi ích anh cũng không so bì, dù sao thời gian Khiết Như bên anh còn rất dài, trước hết phải khiến nha đầu này không thể rời xa anh điều đó mới quan trọng.
Nhan Thiên Hạo phía trên lái xe, ngửi được mùi không khí căng thẳng, liền thở dài một lượt.
Rõ ràng tổng tài anh yêu Khiết Như như vậy lại liên tục coi bảo bối như trò đùa, anh khó lòng hiểu được.
Lát sau xe dừng lại tại dinh thự, Khiết Như đẩy cửa, chạy vào nhà.
Hạo Thy Nhật cũng nhanh rời khỏi xe, theo sau Tiêu Khiết Như.
Tiêu Nhiên trong đại sảnh chờ em gái, nhìn thấy Khiết Như, lập tức liền đứng lên.
Khiết Như vừa vặn bắt gặp Tiêu Nhiên đang nhìn mình, cười một cái, chạy đến ôm lấy anh, dụi đầu vào ngực anh liên tục.
- Anh hai, Khiết Như rất nhớ anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.