Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)
Chương 95: Nói Đi, Là Em Đang Đau Lòng? ( 2 )
T Miu's K
10/06/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
Hơn 9 năm không gặp Hạ Thiên Hàn, gặp lại liền giống như vừa tìm được người thân, Khiết Như vốn dĩ với Hạ Thiên Hàn từ sớm đã xem là mẹ ruột, suốt cả buổi chiều đều quấn quýt không rời.
Hạ Thiên Hàn dạy Khiết Như cắm hoa, bên cạnh đó còn dạy nó nấu ăn, tất thảy những gì bà biết đều mang truyền lại cho bảo bối.
Trong khi cả hai loay hoay ở trong bếp, bên ngoài, Vũ Thiên Minh, Vũ Khải Nguyên cùng với Vũ Hàng Thanh bàn luận một số công việc ở tập đoàn, dự kiến nếu như thích hợp ông và bà sắp tới sẽ đến Bắc Kinh để định cư, nhằm mục đích ở gần hai hiếu tử.
Được một lúc, nhìn thấy Vũ Khải Nguyên không mấy tập trung vào bàn luận, Vũ Hàng Thanh liền co mày, nghi hoặc, hỏi:
- Khải Nguyên, có chuyện gì khiến con lo lắng sao?
Từ khi Khiết Như rời khỏi, Vũ Khải Nguyên liền thay đổi hoàn toàn, lúc nhỏ đến lớn đã vô cùng hiểu chuyện, lần này thành công, ông đều nhìn ra được con trai đã nổ lực rất nhiều.
Chỉ là tình cảm bọn trẻ quá phức tạp, hai cậu con trai của ông đều phải lòng một người, ông liền thấy đau đầu.
Đối diện, Vũ Khải Nguyên cười nhạt.
- Ba, con ổn mà, ba đừng quá lo lắng, thật sự con rất ổn!
Vũ Thiên Minh cũng nhìn ra được Vũ Khải Nguyên từ lúc đến đây đã có nhiều vấn đề, chỉ là anh cũng không muốn làm khó Vũ Khải Nguyên, không trực tiếp mở miệng.
Kỳ thật nếu như không phải vì Khiết Như, anh cũng không đoán được có chuyện khiến Vũ Khải Nguyên buồn lòng.
Lại nghĩ đến con trai không muốn bày tỏ, chính Vũ Hàng Thanh cũng không muốn xen vào, tạm thời chưa phải lúc thích hợp nói ra, theo quán tính gật đầu:
- Được rồi, không có là tốt, hai đứa chắc cũng đã đói, mau vào xem mẹ con và Khiết Như có cần phụ giúp gì hay không?
Lập tức, Vũ Khải Nguyên, Vũ Thiên Minh đứng lên, đồng loạt hô một tiếng:
- Không thành vấn đề!
Dứt lời, liền cùng nhau bỏ đi.
Tức khắc Vũ Hàng Thanh đanh mặt, âm thanh bật ra từ cổ họng chua tựa giấm.
- Bàn luận công việc mặt mũi cũng không vui như vậy, xem ra hai đứa trẻ này tâm tư từ sớm đã không đặt ở tập đoàn nữa rồi. Biết sao được, con trai lớn liền đặt nặng tình cảm, ông già như mình đúng là quá đau lòng rồi!
Hạ Thiên Hàn từ trong bếp đi ra ngoài đại sảnh, vô tình nghe được mấy lời này từ chồng, sảng khoái cười một tiếng.
Bà hài hước châm chọc:
- Ông xã, con trai có tình yêu rất tốt, anh là đang ganh tỵ em chưa đủ tốt với anh sao?
Vũ Hàng Thanh “...”
Hơn 9 năm không gặp Hạ Thiên Hàn, gặp lại liền giống như vừa tìm được người thân, Khiết Như vốn dĩ với Hạ Thiên Hàn từ sớm đã xem là mẹ ruột, suốt cả buổi chiều đều quấn quýt không rời.
Hạ Thiên Hàn dạy Khiết Như cắm hoa, bên cạnh đó còn dạy nó nấu ăn, tất thảy những gì bà biết đều mang truyền lại cho bảo bối.
Trong khi cả hai loay hoay ở trong bếp, bên ngoài, Vũ Thiên Minh, Vũ Khải Nguyên cùng với Vũ Hàng Thanh bàn luận một số công việc ở tập đoàn, dự kiến nếu như thích hợp ông và bà sắp tới sẽ đến Bắc Kinh để định cư, nhằm mục đích ở gần hai hiếu tử.
Được một lúc, nhìn thấy Vũ Khải Nguyên không mấy tập trung vào bàn luận, Vũ Hàng Thanh liền co mày, nghi hoặc, hỏi:
- Khải Nguyên, có chuyện gì khiến con lo lắng sao?
Từ khi Khiết Như rời khỏi, Vũ Khải Nguyên liền thay đổi hoàn toàn, lúc nhỏ đến lớn đã vô cùng hiểu chuyện, lần này thành công, ông đều nhìn ra được con trai đã nổ lực rất nhiều.
Chỉ là tình cảm bọn trẻ quá phức tạp, hai cậu con trai của ông đều phải lòng một người, ông liền thấy đau đầu.
Đối diện, Vũ Khải Nguyên cười nhạt.
- Ba, con ổn mà, ba đừng quá lo lắng, thật sự con rất ổn!
Vũ Thiên Minh cũng nhìn ra được Vũ Khải Nguyên từ lúc đến đây đã có nhiều vấn đề, chỉ là anh cũng không muốn làm khó Vũ Khải Nguyên, không trực tiếp mở miệng.
Kỳ thật nếu như không phải vì Khiết Như, anh cũng không đoán được có chuyện khiến Vũ Khải Nguyên buồn lòng.
Lại nghĩ đến con trai không muốn bày tỏ, chính Vũ Hàng Thanh cũng không muốn xen vào, tạm thời chưa phải lúc thích hợp nói ra, theo quán tính gật đầu:
- Được rồi, không có là tốt, hai đứa chắc cũng đã đói, mau vào xem mẹ con và Khiết Như có cần phụ giúp gì hay không?
Lập tức, Vũ Khải Nguyên, Vũ Thiên Minh đứng lên, đồng loạt hô một tiếng:
- Không thành vấn đề!
Dứt lời, liền cùng nhau bỏ đi.
Tức khắc Vũ Hàng Thanh đanh mặt, âm thanh bật ra từ cổ họng chua tựa giấm.
- Bàn luận công việc mặt mũi cũng không vui như vậy, xem ra hai đứa trẻ này tâm tư từ sớm đã không đặt ở tập đoàn nữa rồi. Biết sao được, con trai lớn liền đặt nặng tình cảm, ông già như mình đúng là quá đau lòng rồi!
Hạ Thiên Hàn từ trong bếp đi ra ngoài đại sảnh, vô tình nghe được mấy lời này từ chồng, sảng khoái cười một tiếng.
Bà hài hước châm chọc:
- Ông xã, con trai có tình yêu rất tốt, anh là đang ganh tỵ em chưa đủ tốt với anh sao?
Vũ Hàng Thanh “...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.