Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)
Chương 123: Thuận tôi thì sống, nghịch tôi thì chết
T Miu's K
20/06/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
Diên Bảo bước ra khỏi phòng Diên Thúc Triệt, lúc này Đằng Diệp cũng đang chờ sẵn ở bên ngoài, nhìn thấy anh, cô đi đến, sốt ruột hỏi một câu.
- Anh họ, nhị ca anh ấy chắc là đau lòng lắm phải không?
Diên Bảo theo quán tính gật đầu, âm thanh nặng nề bật ra từ cổ họng.
- Anh thật sự rất khó xử khi kẹt giữa anh hai và nhị ca, thậm chí ngay cả bản thân anh cũng đã đấu tranh rất nhiều lần, anh không muốn nhị ca đau lòng, càng không muốn anh hai tức giận. Đằng Diệp, em nói anh biết đi, rốt cuộc bây giờ anh phải làm sao đây?
Bị Diên Bảo hỏi bất ngờ, Đằng Diệp nhất thời không biết phải trả lời thế nào, gương mặt xinh đẹp đã phủ đầy rạng mây đen, chính cô cũng cảm thấy mâu thuẫn.
Đằng Diệp hơi cúi đầu.
- Có thể nói Đồng Khiết Như giống như nam châm vậy, lực hút lại quá lớn, bất kỳ nam nhân nào cũng bị nó thu hút, dứt ra với họ càng không phải dễ dàng, em kỳ thật rất không nỡ nhìn nhị ca đau khổ.
Đừng nói đến nhị ca, chỉ nói đến Vũ gia và Hạo gia đã vô cùng náo loạn, nếu như Diên Thúc Triệt còn tiếp tục dành tình cảm cho Khiết Như, cô e là anh ấy sau này nhất định sẽ không thể sống được!
Chỉ là bản thân Diên Thúc Triệt quá cố chấp, đột ngột bắt anh ấy phải chịu đựng đả kích hiện tại như vậy, so với không được Khiết Như hồi đáp, đều không hề khác biệt.
Diên Bảo trầm ngâm:
- Nhị ca nói với anh, bản thân anh ấy không hối hận khi đem lòng yêu Khiết Như, anh nghĩ anh ấy thật sự nghiêm túc với con bé. Chỉ là mối quan hệ xoay quanh Khiết Như quá phức tạp, anh thật sự rất lo lắng, một ngày Khiết Như vẫn còn chưa có câu trả lời cho mình, tất cả bọn họ đều sẽ rất đau khổ.
Đằng Diệp nghe thấy liền ngẩng đầu, hơi thở từ sớm đã lạnh giá.
Cô chua xót, bày tỏ:
- Anh họ, thật ra Khiết Như không hề muốn tất cả bọn họ phải đau lòng, bản thân nó cũng không muốn lựa chọn, là bọn họ quá cố chấp, làm xáo trộn cuộc sống yên bình của Khiết Như. Lẽ ra nó có một cuộc sống rất tốt, Tiêu Nhiên là lựa chọn duy nhất của Khiết Như trong lúc này, bởi vì chỉ có anh ấy mới hiểu được trong những năm qua Khiết Như đã chịu đựng những gì. Ngay cả người cha hiện tại cũng là một phần trong kế hoạch của bọn họ, chính vì lý do này khiến cho Khiết Như phải ở lại Bắc Kinh, anh nói chúng ta có thể trách nó sao?
Đến đây, Diên Bảo ừ một tiếng, anh xoay người, nhấc chân đi về trước, giương mắt đượm buồn nhìn xuống dưới đại sảnh.
Đằng Diệp lúc này cũng đi đến, đứng bên cạnh Diên Bảo, lặng lẽ quan sát anh.
Chốc, lộ ra một nụ cười ấm áp.
Cô vươn tay nắm lấy cánh tay anh, nhỏ giọng, hỏi:
- Anh họ, có phải anh muốn Khiết Như đến gặp nhị ca không?
...
- Em nói sao chứ? Khiết Như bị Vũ Thiên Minh mang đi rồi? Người nhà họ Hạo đang tích cực tìm kiếm Khiết Như sao?
Diên Dục Luân bước vào phòng Diên Bảo, trùng hợp nghe thấy mấy lời này, theo quán tính dừng lại, gương mặt anh đăm chiêu.
“Nha đầu đó mất tích sao? Chuyện này là thế nào? Nó thật sự liên quan đến Vũ Thiên Minh sao? Quả nhiên là một cô gái phức tạp mà.”
Diên Dục Luân cũng không vội lên tiếng, anh kiên nhẫn đứng chờ ở phía sau, hai tay di chuyển vào túi quần.
Bởi vì Diên Bảo bật loa ngoài cho nên tất thảy Diên Dục Luân đều nghe không hề sót một chữ, cuộc gọi mà Diên Bảo đang tiếp chính là Phong Vũ Di.
Trong điện thoại, Phong Vũ Di thở dài.
- Em cũng hi vọng Khiết Như sẽ an toàn, nếu không bọn họ nhất định sẽ xâu xé lẫn nhau mất, em thật sự không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó. Vũ Thiên Minh mà em biết trước giờ rất yêu thương Khiết Như, em nghĩ anh ấy chắc sẽ không mất hết lý trí làm hại Khiết Như giống lần trước nữa đâu. Mà nè Diên Bảo, anh tìm Khiết Như có gì sao?
Vũ Di nhớ đến liền hỏi anh, Diên Dục Luân từ phía sau nghe thấy không khỏi hạ lông mày.
“Diên Bảo muốn tìm Đồng Khiết Như, lẽ nào vì chuyện của Thúc Triệt? EB, em vẫn muốn làm trái lời anh sao? Em làm anh hai thật sự rất thất vọng.”
Diên Bảo bước ra khỏi phòng Diên Thúc Triệt, lúc này Đằng Diệp cũng đang chờ sẵn ở bên ngoài, nhìn thấy anh, cô đi đến, sốt ruột hỏi một câu.
- Anh họ, nhị ca anh ấy chắc là đau lòng lắm phải không?
Diên Bảo theo quán tính gật đầu, âm thanh nặng nề bật ra từ cổ họng.
- Anh thật sự rất khó xử khi kẹt giữa anh hai và nhị ca, thậm chí ngay cả bản thân anh cũng đã đấu tranh rất nhiều lần, anh không muốn nhị ca đau lòng, càng không muốn anh hai tức giận. Đằng Diệp, em nói anh biết đi, rốt cuộc bây giờ anh phải làm sao đây?
Bị Diên Bảo hỏi bất ngờ, Đằng Diệp nhất thời không biết phải trả lời thế nào, gương mặt xinh đẹp đã phủ đầy rạng mây đen, chính cô cũng cảm thấy mâu thuẫn.
Đằng Diệp hơi cúi đầu.
- Có thể nói Đồng Khiết Như giống như nam châm vậy, lực hút lại quá lớn, bất kỳ nam nhân nào cũng bị nó thu hút, dứt ra với họ càng không phải dễ dàng, em kỳ thật rất không nỡ nhìn nhị ca đau khổ.
Đừng nói đến nhị ca, chỉ nói đến Vũ gia và Hạo gia đã vô cùng náo loạn, nếu như Diên Thúc Triệt còn tiếp tục dành tình cảm cho Khiết Như, cô e là anh ấy sau này nhất định sẽ không thể sống được!
Chỉ là bản thân Diên Thúc Triệt quá cố chấp, đột ngột bắt anh ấy phải chịu đựng đả kích hiện tại như vậy, so với không được Khiết Như hồi đáp, đều không hề khác biệt.
Diên Bảo trầm ngâm:
- Nhị ca nói với anh, bản thân anh ấy không hối hận khi đem lòng yêu Khiết Như, anh nghĩ anh ấy thật sự nghiêm túc với con bé. Chỉ là mối quan hệ xoay quanh Khiết Như quá phức tạp, anh thật sự rất lo lắng, một ngày Khiết Như vẫn còn chưa có câu trả lời cho mình, tất cả bọn họ đều sẽ rất đau khổ.
Đằng Diệp nghe thấy liền ngẩng đầu, hơi thở từ sớm đã lạnh giá.
Cô chua xót, bày tỏ:
- Anh họ, thật ra Khiết Như không hề muốn tất cả bọn họ phải đau lòng, bản thân nó cũng không muốn lựa chọn, là bọn họ quá cố chấp, làm xáo trộn cuộc sống yên bình của Khiết Như. Lẽ ra nó có một cuộc sống rất tốt, Tiêu Nhiên là lựa chọn duy nhất của Khiết Như trong lúc này, bởi vì chỉ có anh ấy mới hiểu được trong những năm qua Khiết Như đã chịu đựng những gì. Ngay cả người cha hiện tại cũng là một phần trong kế hoạch của bọn họ, chính vì lý do này khiến cho Khiết Như phải ở lại Bắc Kinh, anh nói chúng ta có thể trách nó sao?
Đến đây, Diên Bảo ừ một tiếng, anh xoay người, nhấc chân đi về trước, giương mắt đượm buồn nhìn xuống dưới đại sảnh.
Đằng Diệp lúc này cũng đi đến, đứng bên cạnh Diên Bảo, lặng lẽ quan sát anh.
Chốc, lộ ra một nụ cười ấm áp.
Cô vươn tay nắm lấy cánh tay anh, nhỏ giọng, hỏi:
- Anh họ, có phải anh muốn Khiết Như đến gặp nhị ca không?
...
- Em nói sao chứ? Khiết Như bị Vũ Thiên Minh mang đi rồi? Người nhà họ Hạo đang tích cực tìm kiếm Khiết Như sao?
Diên Dục Luân bước vào phòng Diên Bảo, trùng hợp nghe thấy mấy lời này, theo quán tính dừng lại, gương mặt anh đăm chiêu.
“Nha đầu đó mất tích sao? Chuyện này là thế nào? Nó thật sự liên quan đến Vũ Thiên Minh sao? Quả nhiên là một cô gái phức tạp mà.”
Diên Dục Luân cũng không vội lên tiếng, anh kiên nhẫn đứng chờ ở phía sau, hai tay di chuyển vào túi quần.
Bởi vì Diên Bảo bật loa ngoài cho nên tất thảy Diên Dục Luân đều nghe không hề sót một chữ, cuộc gọi mà Diên Bảo đang tiếp chính là Phong Vũ Di.
Trong điện thoại, Phong Vũ Di thở dài.
- Em cũng hi vọng Khiết Như sẽ an toàn, nếu không bọn họ nhất định sẽ xâu xé lẫn nhau mất, em thật sự không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó. Vũ Thiên Minh mà em biết trước giờ rất yêu thương Khiết Như, em nghĩ anh ấy chắc sẽ không mất hết lý trí làm hại Khiết Như giống lần trước nữa đâu. Mà nè Diên Bảo, anh tìm Khiết Như có gì sao?
Vũ Di nhớ đến liền hỏi anh, Diên Dục Luân từ phía sau nghe thấy không khỏi hạ lông mày.
“Diên Bảo muốn tìm Đồng Khiết Như, lẽ nào vì chuyện của Thúc Triệt? EB, em vẫn muốn làm trái lời anh sao? Em làm anh hai thật sự rất thất vọng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.