Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)
Chương 102: Vật Cản Trở?
T Miu's K
10/06/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
- Bây giờ em cảm thấy sao rồi? Trong người có còn khó chịu không?
Đồng Khiết Như ngồi trên giường nhìn Thúc Triệt lắc đầu, mặt mũi u ám trước đó đã giãn ra hoàn toàn, Diên Thúc Triệt cũng không muốn làm Khiết Như kích động, trực tiếp lờ đi vấn đề tối hôm qua, vươn tay xoa đầu nó một cái.
Xong, Diên Thúc Triệt thu tay về, anh cười hiền:
- Không có thì tốt rồi, bây giờ Khiết Như có muốn cùng anh đi dạo một chút không? Biết đâu tâm trạng của em sẽ ổn hơn!
Diên Dục Luân qua khe cửa nhìn vào trong phòng bắt gặp ánh mắt Thúc Triệt dành cho Đồng Khiết Như, đột nhiên cơ mặt anh đông cứng.
Diên Thúc Triệt căn bản quá tốt bụng, với Đồng Khiết Như tình cảm càng nảy nở quá nhanh, còn tiếp tục e là em trai anh vĩnh viễn cũng không thoát ra được.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nhỡ một ngày nào đó Diên Thúc Triệt thật sự vì Đồng Khiết Như mà làm đến bản thân bị tổn thương, lúc đó chắc chắn tình hình sẽ không thể cứu vãn.
Trước khi cục diện đi quá xa, anh nhất định phải chừa lại đường lui cho Thúc Triệt.
Nghĩ đến bây giờ bên phía Hạo Thy Nhật chắc chắn rất đang sốt ruột tìm kiếm Đồng Khiết Như, Diên Dục Luân liền biết bước tiếp theo anh cần phải làm gì, khép cửa lại, trực tiếp quay về phòng.
***
Nhan Thiên Hạo đẩy cửa đi vào phòng tổng tài, thời điểm đó Hạo Thy Nhật vừa mới kết thúc cuộc gọi với Diên Dục Luân xong.
Quan sát thấy nét sắc mặt của tổng tài không mấy vui, Nhan Thiên Hạo liền biết trong lòng Hạo Thy Nhật đang lo lắng điều gì, tiếng thở dài phát ra cũng không quá rõ ràng.
Cuối cùng, nhanh chóng khép cửa lại.
Anh đi đến bàn làm việc, bối rối đối mặt Hạo Thy Nhật.
- Tổng tài, có phải người nhà họ Diên gọi điện nói anh đến đón Khiết Như về hay không? Anh có định làm theo lời bọn họ, mang con bé về hay không?
Trước đó anh đã sớm biết Khiết Như hiện tại vẫn an toàn, cho nên mới an tâm trở mặt với Thiên Minh, mục đích chính cũng là muốn tách bảo bối nhỏ ra khỏi nhà họ Vũ.
Về phía Hạo Duy Thần, chỉ cần khiến chú ấy rời khỏi Bắc Kinh quay trở về Việt Nam gặp mặt Hạo Triệt Thăng, lúc đó anh mới có thể toàn tâm toàn ý bên cạnh Đồng Khiết Như, cùng nó bồi đắp thêm tình cảm.
Nhưng mà Diên gia không phải không nguy hiểm, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, điều này làm anh thật sự rất đau đầu.
Tuy bề ngoài Diên Dục Luân không có vụng ý với Khiết Như, cá nhân anh ta nhất định sẽ tìm mọi cách bảo vệ em trai mình, không để Diên Thúc Triệt bị tổn thương, chỉ là về phía Đồng Khiết Như, anh e rằng con bé không đơn thuần theo anh quay trở về!
Hạo Thy Nhật theo quán tính lắc đầu, đứng dậy rời khỏi bàn làm việc, xoay lưng lại Thiên Hạo, hai tay di chuyển vào túi quần.
Dõng dạc, đáp:
- Tạm thời không phải lúc thích hợp, Diên Thúc Triệt dù sao cũng là người đơn thuần, anh ta chắc chắn sẽ không ngốc nghếch làm tổn thương người mà anh ta thích, chắc chắn sẽ bảo vệ tốt Khiết Như. Hơn nữa ở Diên gia còn có thêm Diên Bảo, EB tuyệt đối đáng tin cậy.
Đến đây, Nhan Thiên Hạo trầm mặc.
Hạo Thy Nhật căn bản mà nói làm việc đều nắm chắc phần thắng, chỉ là cách làm của anh ấy quá bảo thủ, hơn nữa trong tình cảm, đặc biệt là Khiết Như, anh ấy kỳ thật là ngoài cứng trong mềm, chỉ tiếc Đồng Khiết Như vĩnh viễn không nhận ra điểm này, luôn dày vò chính tổng tài của anh.
Dù sao tình cảm của bọn họ vốn dĩ đã phức tạp từ sớm, anh không tiện xen vào!
Từ phía sau, Nhan Thiên Hạo mỉm cười:
- Hạo tổng, anh với Khiết Như thật sự rất chu đáo, tôi kỳ thật rất muốn con bé sớm ngày nhận ra chân tình này của anh, hồi đáp cho anh câu trả lời xứng đáng. Bởi vì với anh mà nói, Đồng Khiết Như vô cùng quan trọng, tôi nhìn ra được, tất thảy những việc anh làm, đa phần đều vì Đồng Khiết Như.
Năm đó vì sự hiếu thắng của anh khiến cho bảo bối nhỏ trở thành một đứa trẻ thiếu thốn đi tình thân, khiến nó trở thành người ngang qua trong lời hứa hẹn không có hồi đáp của Duy Thần, đồng thời không biết từ khi nào lại dày vò chính anh, có lẽ với anh đây là báo ứng đau khổ nhất mà kiếp này anh phải nhận.
Đồng Khiết Như xuất hiện lần nữa chính là muốn anh bù đắp thiếu sót này cho nó!
Bây giờ Nhan Thiên Hạo nói như vậy, khác nào là trêu chọc anh rồi!
Hạo Thy Nhật bất ngờ cười khẩy một tiếng, âm thanh chua chát lan tỏa khắp căn phòng tổng tài.
- Nhan Thiên Hạo, đừng tâng bốc tôi nữa, tôi sẽ cảm động đấy!
- Bây giờ em cảm thấy sao rồi? Trong người có còn khó chịu không?
Đồng Khiết Như ngồi trên giường nhìn Thúc Triệt lắc đầu, mặt mũi u ám trước đó đã giãn ra hoàn toàn, Diên Thúc Triệt cũng không muốn làm Khiết Như kích động, trực tiếp lờ đi vấn đề tối hôm qua, vươn tay xoa đầu nó một cái.
Xong, Diên Thúc Triệt thu tay về, anh cười hiền:
- Không có thì tốt rồi, bây giờ Khiết Như có muốn cùng anh đi dạo một chút không? Biết đâu tâm trạng của em sẽ ổn hơn!
Diên Dục Luân qua khe cửa nhìn vào trong phòng bắt gặp ánh mắt Thúc Triệt dành cho Đồng Khiết Như, đột nhiên cơ mặt anh đông cứng.
Diên Thúc Triệt căn bản quá tốt bụng, với Đồng Khiết Như tình cảm càng nảy nở quá nhanh, còn tiếp tục e là em trai anh vĩnh viễn cũng không thoát ra được.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nhỡ một ngày nào đó Diên Thúc Triệt thật sự vì Đồng Khiết Như mà làm đến bản thân bị tổn thương, lúc đó chắc chắn tình hình sẽ không thể cứu vãn.
Trước khi cục diện đi quá xa, anh nhất định phải chừa lại đường lui cho Thúc Triệt.
Nghĩ đến bây giờ bên phía Hạo Thy Nhật chắc chắn rất đang sốt ruột tìm kiếm Đồng Khiết Như, Diên Dục Luân liền biết bước tiếp theo anh cần phải làm gì, khép cửa lại, trực tiếp quay về phòng.
***
Nhan Thiên Hạo đẩy cửa đi vào phòng tổng tài, thời điểm đó Hạo Thy Nhật vừa mới kết thúc cuộc gọi với Diên Dục Luân xong.
Quan sát thấy nét sắc mặt của tổng tài không mấy vui, Nhan Thiên Hạo liền biết trong lòng Hạo Thy Nhật đang lo lắng điều gì, tiếng thở dài phát ra cũng không quá rõ ràng.
Cuối cùng, nhanh chóng khép cửa lại.
Anh đi đến bàn làm việc, bối rối đối mặt Hạo Thy Nhật.
- Tổng tài, có phải người nhà họ Diên gọi điện nói anh đến đón Khiết Như về hay không? Anh có định làm theo lời bọn họ, mang con bé về hay không?
Trước đó anh đã sớm biết Khiết Như hiện tại vẫn an toàn, cho nên mới an tâm trở mặt với Thiên Minh, mục đích chính cũng là muốn tách bảo bối nhỏ ra khỏi nhà họ Vũ.
Về phía Hạo Duy Thần, chỉ cần khiến chú ấy rời khỏi Bắc Kinh quay trở về Việt Nam gặp mặt Hạo Triệt Thăng, lúc đó anh mới có thể toàn tâm toàn ý bên cạnh Đồng Khiết Như, cùng nó bồi đắp thêm tình cảm.
Nhưng mà Diên gia không phải không nguy hiểm, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, điều này làm anh thật sự rất đau đầu.
Tuy bề ngoài Diên Dục Luân không có vụng ý với Khiết Như, cá nhân anh ta nhất định sẽ tìm mọi cách bảo vệ em trai mình, không để Diên Thúc Triệt bị tổn thương, chỉ là về phía Đồng Khiết Như, anh e rằng con bé không đơn thuần theo anh quay trở về!
Hạo Thy Nhật theo quán tính lắc đầu, đứng dậy rời khỏi bàn làm việc, xoay lưng lại Thiên Hạo, hai tay di chuyển vào túi quần.
Dõng dạc, đáp:
- Tạm thời không phải lúc thích hợp, Diên Thúc Triệt dù sao cũng là người đơn thuần, anh ta chắc chắn sẽ không ngốc nghếch làm tổn thương người mà anh ta thích, chắc chắn sẽ bảo vệ tốt Khiết Như. Hơn nữa ở Diên gia còn có thêm Diên Bảo, EB tuyệt đối đáng tin cậy.
Đến đây, Nhan Thiên Hạo trầm mặc.
Hạo Thy Nhật căn bản mà nói làm việc đều nắm chắc phần thắng, chỉ là cách làm của anh ấy quá bảo thủ, hơn nữa trong tình cảm, đặc biệt là Khiết Như, anh ấy kỳ thật là ngoài cứng trong mềm, chỉ tiếc Đồng Khiết Như vĩnh viễn không nhận ra điểm này, luôn dày vò chính tổng tài của anh.
Dù sao tình cảm của bọn họ vốn dĩ đã phức tạp từ sớm, anh không tiện xen vào!
Từ phía sau, Nhan Thiên Hạo mỉm cười:
- Hạo tổng, anh với Khiết Như thật sự rất chu đáo, tôi kỳ thật rất muốn con bé sớm ngày nhận ra chân tình này của anh, hồi đáp cho anh câu trả lời xứng đáng. Bởi vì với anh mà nói, Đồng Khiết Như vô cùng quan trọng, tôi nhìn ra được, tất thảy những việc anh làm, đa phần đều vì Đồng Khiết Như.
Năm đó vì sự hiếu thắng của anh khiến cho bảo bối nhỏ trở thành một đứa trẻ thiếu thốn đi tình thân, khiến nó trở thành người ngang qua trong lời hứa hẹn không có hồi đáp của Duy Thần, đồng thời không biết từ khi nào lại dày vò chính anh, có lẽ với anh đây là báo ứng đau khổ nhất mà kiếp này anh phải nhận.
Đồng Khiết Như xuất hiện lần nữa chính là muốn anh bù đắp thiếu sót này cho nó!
Bây giờ Nhan Thiên Hạo nói như vậy, khác nào là trêu chọc anh rồi!
Hạo Thy Nhật bất ngờ cười khẩy một tiếng, âm thanh chua chát lan tỏa khắp căn phòng tổng tài.
- Nhan Thiên Hạo, đừng tâng bốc tôi nữa, tôi sẽ cảm động đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.