Hồn Thuật

Chương 312: Núi Cao Lại Có Núi Cao Hơn(3)

Vô Song Linh

10/03/2013

Bên phía bờ tây nhờ có sự “góp sức” của đệ tử hai thế lực Bà La Môn và Trùng Thuật mà trở nên “nhộn nhịp” vô cùng. Các loại pháp bảo bay tới bay lui cùng các công kích hoa lệ được thi triển khiến ngay cả đám linh thú ở bờ hồ đối diện thác nước cũng há hốc mồm quan sát. Bất quá đứng bên bờ đông này đều là những linh thú đã thành tinh, trí tuệ có thừa, cho nên thấy đám nhân loại nội đấu loạn xạ, bọn chúng cũng không hung hăng xông vào “góp vui” như tưởng tượng mà đứng ngoác miệng cười ngây ngô.

Đang trong lúc Đạo Bà La Môn và Trùng Thuật quần ẩu tới mức không phân biệt đông tay nam bắc thì chợt từ bên phía tay trái, nơi đệ tử Thánh Quang đứng bỗng chốc lén lút chui ra một con… trùng độc.

Con trùng độc có bộ dạng giống như một con sâu xanh có hai cánh trên lưng này mặc dù nhẹ nhàng bay tới phía Sinlu và gã đệ tử họ Trương đang giao đấu. Tuy nhiên làm mọi người bất ngờ là con trùng độc này vừa bén bảng tới gần lập tức cả hai tên đệ tử cầm đầu này bỗng nhiên gầm lên, đồng loạt quay sang công kích về phía đệ tử Thánh Quang. Sinlu vốn là người nóng tính, hắn vừa công kích vừa quát lớn:

- Khốn khiếp! Tưởng là ai, té ra là đám người luôn miệng đạo đức giả các ngươi. Lại dám “gài” lão tử. Xem chiêu…

Gã đệ tử họ Trương cũng lạnh lùng vung tay, hai con bạch xà nhỏ như ngón tay cái phóng vút ra. Một con trên đường bay về phía đám đệ tử Thánh Quang còn tiện mồm ngoạm luôn con trùng độc, một hơi nuốt trửng, cái lưỡi thụ thò liên tục, vẻ mặt thỏa mãn như ăn phải thiên hương mỹ vị.

Cùng với hành động đột ngột của hai tên thủ linh, đám đệ tử của hai thế lực cũng đồng loạt dừng trận đấu, quay về phía Thánh Quang mà công kích. Tới lúc này mọi người mới kinh dị phát hiện nãy giờ hai thế lực đánh nhau mù trời nhưng chẳng có tên nào bị công kích giết chết cả, hầu như đều chỉ bị thương nhẹ ngoài da, sức lực vẫn còn mười phần hùng mạnh như trước.

Đám đệ tử Thánh Quang đang vui mừng đứng xem “kịch” chợt tai bay vạ gió ập vào đầu thì đều choáng váng. Thánh nữ vốn lạnh lùng đứng phía trước cũng vội kinh hô:

- Khoan! Hai vị nên bình tĩnh…

Lời thánh nữ còn chưa dứt, công kích tứ phía đã ập tới. Nàng vội vã tế ra thánh kiếm trảm tới.

“Oanh…”

Một thanh kiếm khổng lồ tỏa ra quang mang chói lòa chặn đứng toàn bộ công kích từ phía hai thế lực. Uy áp thậm chí còn đẩy lùi hơi trăm người bật ngược trở lại khiến cả đám kinh dị không dám lỗ mãng như trước mà cẩn thận quan sát nhóm đệ tử Thánh Quang.

Đứng ở xa phía sau, mấy người trong Phật Giáo cười cười vui vẻ. Lúc trước Chấp Không cũng nếm đủ đau khổ từ thanh thánh kiếm này. Nó cũng giỗng như Bạch Liên Bảo, là bảo vật tích tụ nguyện lực. Tuy nhiên Bạch Liên Bảo là pháp bảo có nguyện lực chia đều cho các đệ tử còn đối với Thánh Quang thì tín ngưỡng lực được tích hợp toàn bộ lên thanh thánh kiếm này. Cũng chính vì hai dạng pháp bảo này mà dù hai thế lực Thánh Quang và Phật Giáo không có “lão tiền bối” nằm vùng như các thế lực khác nhưng cũng chẳng ai dám khinh thị bọn họ.

- Hừ…

Gã đệ tử họ Trương bị đánh bật ngược, ngực bị đè nén mạnh liền phun ra một ngụm máu. Bất quá hai tay hắn vẫn không ngừng vũ động, hai con bạch xà như hai làn khói không ngờ nhẹ nhàng lách qua luồng quang mang của thánh kiếm lọt về phía sau tập kích.

“Choang…”

Trong lúc thánh nữ còn đang vũ động thanh thánh kiếm, hai con bạch xà đã nhảy tới trước mặt nàng khiến nàng biến sắc vội vã lùi lại, quang mang thánh kiếm đang phun ra cũng vội thu vào, chắn trước mặt.

Làm mọi người kinh dị là hai con bạch xà va chạm với thánh kiếm lại như những thanh kim loại va chạm với nhau, đối với thánh kiếm mạnh mẽ, uy lực hai cú lao của hai con bạch xà cũng không thua kém chút nào, đẩy văng thánh nữ về phía sau.



Đám đệ tử Thánh Quang lúc mới vào Địa Cầu Đại Hội Giới bị Văn Lục dùng Thảo Thực Thú công kích khiến tổn thất quá nửa, hiện tại đứng ở đây còn được chưa đầy ba chục người, thấy thánh nữ gặp nguy hiểm, cả đám mặc áo giáp bạc chùm kín đầu đồng loạt hống lên một tiếng, lao tới. Kiếm quang sáng ngời, cùng lúc chém về phía hai con bạch xà.

Càng thần kỳ là hai con bạch xà vừa bị phản trấn bởi va chạm với thanh thánh kiếm chợt uốn lượn thân hình bay tới tập kích thánh nữ lần nữa. Những kiếm quang của đám đệ tử bay đến, hai chúng nó chẳng coi vào đầu, uốn thân hình một hồi… liền xen kẽ kiếm quang mà chui qua khiến cả đám đệ tử Thánh Quang biến sắc.

Tuy nhiên đám đệ tử Thánh Quang cũng đều là tinh anh, phản ứng không chút nào chậm, giơ tấm khiên… cũng màu bạc ở tay trái lên chắn phía trước.

Nhưng mà làm tất cả mọi người đang quan sát đều kinh ngạc, hai con bạch xà không hề trốn tránh mà lao vút tới:

- “Phụp”

Hai lỗ tròn nhỏ như ngón tay hiện lên trên hai tấm khiên, phía sau một gã đệ tử thánh quang sững sờ nhìn cái lỗ thủng ở giữa bụng, còn gã kia toát mồ hôi nhìn một bên hông bị gọt ra một đường thẳng tắp ra phía sau. Toàn bộ giáp bạc lẫn khiên chắn đều không có chút ngăn cản nào đối với hai con bạch xà, người xem đều lạnh người nhìn về phía gã đệ tử họ Trương.

Tuy nhiên thánh nữ bị đẩy ngược về phía sau cũng không đơn giản chút nào. Chỉ thấy toàn thân nàng bất ngờ sáng bừng lên, hai tay nâng cây thánh kiếm, khuôn mặt tràn ngập thành kính. Nhẹ nhàng bước ra, trên tay nàng, kiếm chiêu chỉ về phía trước tạo thành hai tàn ảnh:

“Đinh… đinh”

Hai bạch xà màu trắng bị mũi kiếm điểm lên đầu, sức mạnh kinh khủng đẩy bật cả hai con bạch xả ngược trở về, kèm theo hai dòng máu trắng lả tả rơi xuống đất. Gã đệ tử họ Trương vội vã vươn tay đón hai con bạch xà vào, đau lòng xoa xoa một phen. Nhìn hai vết xước trên đầu hai con bạch xà, mọi người xung quanh đều hít vào một hơi. Quá biến thái… hơn ai hết bọn họ đều biết chiêu thức kia của thánh nữ tập hợp sức mạnh lớn đến thế nào. Nhiều gã thủ lĩnh cầm đầu còn tin tưởng mình cũng khó lòng ngăn chặn được, không ngờ chỉ gây ra cho hai con bạch xà hai vết xước…

Sinlu đứng đầu nhóm đệ tử Bà La Môn bị đánh bật ngược, lại xem trận chiến giữa gã đệ tử họ Trương và thánh nữ, nộ khí trong bụng giảm tới tám chín phần, mặt lạnh lùng quan sát thanh thánh kiếm đang tỏa ra quang mang chói lòa trên tay thánh nữ:

- Trùng độc là do bọn ngươi thả ra. Ngươi nói bình tĩnh là bình tĩnh được sao.

Gã đệ tử họ Trương cũng “âm dương quái khí” nói:

- Trước giờ nghĩ Trùng Thuật chúng ta âm hiểm. Không nghĩ tới đám người luôn miệng nhân nghĩa, từ bi, bao dung lại tàn độc như vậy. Ta nhổ vào…

Nói đoạn lại xót xa xoa xoa hai vết thương trên đầu hai con rắn. Phía sau đám đệ tử hai thế lực cũng nhao nhao phụ họa khiến thánh nữ mặt lúc đen lúc xanh hận không thể lao lên chém toàn bộ một lượt mới hả dạ.

- Các vị! Chúng ta nếu là hạ độc thủ, chẳng lẽ lại ngu ngốc đường đường chính chính thả ra trùng độc vậy sao?

Vừa nói, tay trái thánh nữ vừa lật, một cây quyền trượng nhỏ nhắn hiện ra, trên đầu quyền trượng là một cây thánh giá. Nàng huy động quyền trượng, hai luồng quang mang thánh khiết bay ra xâm nhập vào hai vết thương của hai tên đệ tử. Vết thương nhanh chóng liền lại trước sự kinh dị của nhiều người. Sinlu trông thấy vậy vẫn không chút nào e ngại, tiến lên một bước như muốn ra tay.



- Hừ! Trùng là từ phía các ngươi bay ra. Các ngươi nói thế nào chẳng được. Hôm nay không giải thích rõ dàng, hai thế lực chúng ta đừng hòng để yên cho các ngươi…

Thánh nữ đang muốn mở miệng giải thích, bất chợt đột ngột quay ngoắt sang phía đám đệ tử ma môn đứng. Đồng thời với hành động của nàng, Sinlu và gã đệ tử họ Trương cũng giật mình nhìn sang.

Đứng ở giữa đội hình ma môn, Ma Lang hừ lạnh một tiếng đạp bay một tên đệ tử đứng bên cạnh khiến tên nọ bắn ra ngoài xa, tứ chi vỡ vụn, cả thân hình cũng đồng thời nổ tung tóe. Bên cạnh một đám đệ tử mặt lạnh lùng nhìn thấy cảnh này cũng không thèm ngăn cản lấy một câu. Vừa rồi tên ngu ngốc nọ không ngờ do muốn vỗ mông Ma Lang liền truyền âm:

- Chiêu này của thiếu chủ quả là cao tay, xỏ mũi mấy thế lực dắt di dắt lại. Thiếu chủ quả là uy vũ không ai sánh nổi…

Còn chưa đợi hắn thao thao vỗ mông hết câu đã lĩnh trọn một cước bay ra ngoài, tan xác mà chết. Tên đần độn này không biết được rằng, đứng ở đây đều là những anh tài tuấn kiệt. Lại không thiếu kỳ nhân dị sĩ. Đừng nói truyền âm bình thường, ngay cả có bình trướng ngăn cách có khi bọn họ vẫn có biện pháp nghe lỏm được cuộc nói truyện bên trong. Hiện tại một lời truyền âm liền phá vỡ kế hoạch hoàn hảo của Ma Lang, bảo sao hắn không “miễn phí” cho một cước.

Mặc kệ ba phương thế lực đang hùng hổ bước tới, Ma Lang khom người nói với một thiếu niên trẻ măng bên cạnh:

- Cốt tiền bối! Tế đàn đã chuẩn bị xong.

Kẻ có danh tự “Cốt tiền bối” kia khuôn mặt không nóng không lạnh như sự việc ở đây chẳng có chút gì liên quan tới hắn nghe vậy khẽ gật đầu.

Nhận được sự đồng ý của thiếu niên, Ma Lang lập tức đánh ra một thủ pháp kỳ dị. Cả nhóm đệ tử ma môn đang đứng thành một nhóm bỗng chốc chuyển thân đứng ra ngoài tạo thành một vòng tròn. Ở giữa nơi bọn họ đứng từ từ xuất hiện một trận pháp với những đường vân xám đen. Phạm vi của trận pháp dần dần lan rộng ra hơn ba trăm mét.

Còn chưa đợi các thế lực hiểu ra chuyện gì, từ trong không gian giới chỉ của Ma Lang đã ào ào tuôn ra một đống đồ vật…

Máu… khắp nơi là máu cùng xác chết được bảo trì tươi mới. Có lẫn lộn cả xác nhân loại lẫn xác linh thú. Thoáng chốc toàn bộ bề mặt trận pháp đã nhiễm đỏ máu tươi cùng vô số những cái xác chất thành một ngọn đồi.

“Ngao… Hống…”

Ở phía bở đông chân thác nước, đám linh thú vương giả đều đỏ bừng mắt, đồng loạt nổi giận gầm lên, lao qua hồ nước rộng lớn, phóng về phía bờ tây, nhằm thẳng hướng đệ tử ma môn đang đứng mà lao tới. Bọn chúng thấy xác của vô số linh thú thì không thể nào nhẫn nhịn được lao sang hòng báo thù cho đồng loại.

Ở phía bên này, đám người ma môn vẫn lạnh lùng mặc kệ các thế lực đang ùn ùn kéo tới, thậm chí còn có vài tên đệ tử còn cười cợt nhìn tứ phía, dường như không để các phương thế lực này vào mắt. Ma lang chăm chú thi triển trú ấn, từng đạo quang mang màu đen được đánh lên trận pháp. Trong chốc lát, toàn bộ những đường vân trận pháp này trở nên sáng ngời, nơi quang mang đi qua, máu huyết cùng xác tươi đều bị hòa tan.

Không đầy nửa phút, toàn bộ máu tươi cùng xác chết đồng loạt bị cắn nuốt không còn một mảnh. Từ trong trận pháp bắt đầu từ từ tuôn ra từng trận khói đen đậm đặc. Trông thấy cảnh này, Ma Lang thở hắt ra một hơi, thoải mái nói:

- Thành! Triệu Ma Đại Trận đã thành, ai dám tranh phong với ma môn ta…

PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53996

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hồn Thuật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook