Hôn Trái

Quyển 2 - Chương 18

Chu Khinh

06/08/2013

Chỉ trong hai ngày ngắn ngủn, bốn mươi tám tiếng đồng hồ, thế giới đã hoàn toàn thay đổi.

Tin tức nóng hổi đầu tiên là chủ tịch Thế Thành Phương Gia Minh hai ngày trước, đúng chín giờ sáng, đã đem mười hai ngôi khách sạn của Phương gia đi cầm cố cho ngân hàng Thôi gia để vay tận mười triệu. Mà cũng vào ngày đó lúc chín giờ , tổng giám đốc tập đoàn Diêu thị ở chi nhánh châu Á – Diêu Thủy Tinh, ký tên mua 51% cổ phần Thế Thành , khi đó Thế Thành đã là một cái xác rỗng tuếch, còn về phần nợ nần vừa mới vay đương nhiên tất cả mọi người đều chưa biết biết mà thôi, bao gồm cả cô. Hiện tại, nếu Diêu thị muốn cầm lại mười hai ngôi khách sạn kia, nhất định phải trả cho ngân hàng mười triệu.

Ngay cả đứa ngốc cũng sẽ không làm như vậy!

Là một người thông minh, xinh đẹp như tiểu thư Diêu Thủy Tinh, từ khi vào Diêu thị , luôn luôn dùng sự bình tĩnh cùng phán đoán hoàn mỹ của bản thân để có được danh tiếng trong giới. Nhưng là, lần này mọi thứ tiếng tăm gì đó đều bị hủy hoại, không có ai là không biết.

Truyền thông thì giống như cá mập đang trong cơn đói ngửi được mùi máu tanh , sau khi thu được tin tức , chỉ vỏn vẹn trong vòng 20 phút đã vây quanh Diêu thị chật như nêm cối. Rõ ràng không thể phủ nhận, phóng viên ngày nay thật sự là cao tay, chỉ trong vòng một ngày, báo chí và tạp chí không ngừng mà đăng lên tin tức, thì ra lần này Diêu Thủy Tinh có hành vi đầu tư sai lầm , hoàn toàn là vì tình nhân!

Lúc trước có người rêu rao đại tiểu thư có một anh người yêu bí mật, thì ra lại chính là người sáng lập ra “Viễn” cũng là người được Thế Thành mời đến giải quyết nguy cơ, Hạ Viễn Hàng! Mà Diêu Thủy Tinh vì trợ giúp tình nhân, đã lấy ra một số tiền lớn để trợ giúp Phương Gia Minh vượt qua nguy hiểm. Theo tin tức đáng tin cậy đã bị lộ ra, kỳ thực Diêu Thủy Tinh đã sớm biết Phương Gia Minh dự tính lấy khách sạn hướng ngân hàng cầm cố, mà vẫn cố ý lấy tiền đi mua cổ phần của Phương Gia Minh, thực rõ ràng là lấy tiền của Diêu thị làm chuyện cá nhân, tư lợi cho bản thân.

Còn theo một số người chứng kiến sự việc nói rằng, thật ra Diêu Thủy Tinh yêu Hạ Viễn Hàng sống dở chết dở, vì anh ta, cái gì cũng đều nguyện ý làm. Bọn họ thường xuyên ở trên đường lúc đêm khuya mà ôm ấp, hôn nhau, đi khách sạn Thủy Tinh để hẹn hò, Diêu Thủy Tinh còn vì anh ta mà giận dữ, đã đuổi việc người nhân viên bảo an vô tội phát hiện được bọn họ có tư tình. Cho nên, lần này cô mới lấy tiền của Diêu thị đi giúp tình nhân, căn bản là để thể hiện tình yêu, chẳng có gì lạ.

Lập tức lại có người nhảy ra phản bác, Diêu Dật Châu có khả năng đã đem toàn bộ tài sản để lại cho con trai, mà Diêu Thủy Tinh ở Diêu thị nhiều năm như vậy , hoàn toàn là làm công cho người khác, luôn luôn không coi ai ra gì, Diêu Thủy Tinh đương nhiên nổi giận, vì thế thật rõ ràng một là không làm, không thì phải làm cho dứt khoát, cho nên cô âm thầm dùng cửa sau, lấy tiền của Diêu thị đưa cho phương Gia Minh, rồi lại từ nơi anh ta lấy trở về.

Tóm lại là nhiều vô số, đủ loại tin tức đã được nêu ra, mọi giả thuyết và suy luận đều được viết y như thật. Dù sao diễn biến bên trong viết như thế nào có ai chắc là không thể là xảy ra đâu ? Nhất là, phòng PR của Diêu vào lúc này lại im lặng thần kỳ , không hề có một lời giải thích để dập tắt dư luận, thật vất vả Diêu thị mới có một lần có tin đồn xấu như thế, còn lại là về đại tiểu thư của Diêu thị – một người khó trị, cực kiêu ngạo, thử hỏi toàn bộ tin tức đều không sôi trào mới lạ!

Mà vào ngày thứ hai, Diêu Dật Châu trực tiếp ký tên vào thư giải thích, lập tức chỉ trong hai giờ đã thông báo cho toàn bộ tập đoàn Diêu thị , nói rõ ràng sự kiện lần này chỉ là hành vi đầu tư cá nhân của Diêu Thủy Tinh , cùng Diêu thị không hề có quan hệ. Hôm đó hội đồng quản trị khẩn cấp mời mọi người dự họp hội nghị, Diêu Thủy Tinh tự nhận lỗi từ chức, đã làm chấn động giới doanh nghiệp.

Nhưng là, ở vào thời điểm mọi chuyện lên cao trào nhất, mọi người lại phát hiện Diêu Thủy Tinh mất tích. Phóng viên ở biệt thự Diêu gia chờ đợi đúng năm ngày, đều không nhìn thấy được bóng dáng Diêu Thủy Tinh , rốt cục họ mới hiểu được, có thể Diêu Thủy Tinh đã rời khỏi Đài Loan, lẩn tránh đầu sóng ngọn gió rồi!

Diêu đại tiểu thư mà lại nhận thua như vậy, yếu đuối rời bỏ chiến trường, một mình liếm miệng vết thương sao ?

Mới là lạ!



Hạ Viễn Hàng xem tài khoản ngân hàng, trong đầu liền hiểu ra, khẽ nhếch môi cười, có vài phần bất đắc dĩ cùng dung túng.

“Làm ơn anh bạn à, cậu ngàn lần, vạn lần không cần cười như vậy , trong lòng mình đang run lập cập đây!” Thôi Tư Triết thấy nụ cười xa lạ trên gương mặt Hạ Viễn Hàng , liền cảm thấy toàn thân đều nổi da gà, vội vàng rót cho chính mình một ly rượu, uống sạch chỉ trong một hơi để tiếp thêm dũng khí. Một người từ trước tới giờ vốn lãnh đạm, lại đột nhiên lộ ra một nụ cười có “độ ấm” như thế , nói không dọa người ai sẽ tin đây ?

Dạo này luôn luôn gặp không ít sự bất ngờ quá mức như thế, thật đúng là đáng sợ! Cho nên dù uống hết cả bình rượu này, cũng không đủ để tỉnh táo nữa rồi.

“Cậu còn ở đây sao?” Hạ Viễn Hàng đóng lại laptop, nhìn sang cái người nam nhân đột nhiên chạy tới thăm anh cũng chính là người luôn luôn tự xưng là bạn bè tốt nhất của anh.

Không biết có tính là nghiệt duyên không, từ sau khi hai người gặp nhau rồi quen biết ở Havard, Thôi Tư Triết đã dần trở thành một phần trong cuộc sống của anh, là người luôn luôn xuất hiện trước mặt anh một cách thường xuyên nhất. Cậu ấy thường bảo, tính tình của bản thân mình khẳng định là người tốt nhất trên đời này, chính là bởi vì có thể cùng làm bạn được với cái tên Hạ Viễn Hàng – con người lạnh lùng quái dị này.

“Cậu còn chưa nói cho mình biết, rốt cuộc cậu dự tính thế nào, nếu không tuyệt đối mình sẽ không đi!” Thôi Tư Triết nói hết, còn dùng sức gật gật đầu, tỏ vẻ kiên định.

“Dự tính cho việc gì chứ?”

“Mình hỏi cậu, làm sao mà cậu còn hỏi lại mình như thế?” Thật là dễ dàng khiến cho người ta nổi giận mà, “Lần này cậu đến Đài Loan, sau đó liền rất là kỳ lạ, về nước cũng không nói cho mình một tiếng, làm hại mình tốn công hỏi Peter rất nhiều lần hắn mới chịu nói. Rồi sau đó, cậu biết rõ mình cũng về Đài Loan, vậy mà cậu cũng không tìm mình!”

“Tìm cậu làm cái gì?” Bọn họ cũng không phải đã có một thời gian dài không có gặp mặt, lúc còn ở Newyork , hầu như ngày nào Thôi Tư Triết cũng đều sẽ xuất hiện ở trước mặt của anh, hiện tại anh cực kỳ quý trọng những ngày tháng bình yên này.

Thôi Tư Triết thiếu chút nữa bị một câu nói của anh làm cho tức giận đến nghẹn ở trong cổ họng, tốt, tốt lắm, không thèm cùng tên vô lương tâm này so đo làm gì! “Ngày đó cậu rõ ràng đã thay đổi ý định, nói muốn đến tham gia tiệc mừng thọ của ông nội mình, nhưng rốt cuộc vì sao từ đầu tới cuối, ngay cả bóng dáng cũng đều không có xuất hiện?”

Anh đã lựa thời điểm báo cho Hạ Viễn Hàng biết từ lúc còn rất sớm, hơn nữa anh rất muốn cậu ấy đi dự tiệc mừng của ông nội mình, dù sao ông ấy cũng vô cùng khen ngợi năng lực của Hạ Viễn Hàng, luôn nói nếu con cháu của Thôi gia , có thể có một nửa năng lực như Hạ Viễn Hàng , thì cũng đủ để làm ông có thể yên tâm. Nhưng cái người tên Hạ Viễn Hàng lại lạnh lùng, trực tiếp dùng hai chữ liền cự tuyệt lời mời của anh, “Không rảnh!”

Lập tức anh tức muốn chết, nhưng cũng không có cách nào để ép buộc Hạ Viễn Hàng .

Ai mà biết, ngay buổi tối hôm đó Hạ Viễn Hàng lại gọi điện thoại nói muốn tham gia bữa tiệc. Thật là giỏi mà, cậu ấy thật giống con gái nắng mưa thất mưa thất thường, anh đành nhịn vậy! Kết quả cái người nói muốn đến kia, làm hại anh đợi mỏi mòn, cũng không đợi được một bóng người! Cuối cùng, anh tức giận phải gọi điện thoại cho cậu ấy, anh – Thôi Tư Triết có thể nói là người có tối kiên nhẫn nhất, khi gọi điện thoại nhất định sẽ đợi tới khi đối phương tiếp mới thôi. Anh thực hiểu biết tính cách của Hạ Viễn Hàng, nếu không cùng so kiên nhẫn với cậu ta, khả năng cho dù điện thoại của cậu ấy có nhận bao nhiêu cuộc đi nữa, Hạ Viễn Hàng đều sẽ không tiếp! Bởi vì theo như lời của người nào đó nói, điện thoại của hắn vĩnh viễn đều là thứ vô nghĩa, sắt vụn, đúng là tên máu lạnh mà!

Nhưng mà, tối hôm đó, Thôi Tư Triết vẫn là thua trận! Bởi vì Hạ Viễn Hàng thủy chung vẫn không có tiếp điện thoại của anh, sau khi gọi mãi không ai nhấc máy, anh vẫn kiên trì gọi lại nhiều lần, liền chuyển thành giọng nói “Không thể liên lạc được”.



Thật đúng là!!!!! Nhưng mà dù sao với cái loại tính tình này của Hạ Viễn Hàng , anh cũng không còn lạ gì, Thôi Tư Triết anh đây tâm tính được tu dưỡng rất tốt, không thèm so đo với cậu ấy!

Nhưng là…… Anh cũng không thể hãm hại người bạn tốt duy nhất của mình như vậy a!

Ban đầu, cậu ta muốn anh hỗ trợ cho Thế Thành vay vốn, không có vấn đề gì, dù sao có khách sạn để làm vật cầm cố, tất cả đều hợp với quy tắc, anh cũng chỉ là làm một vài động tác nhỏ, đơn giản hoá thủ tục, cấp tốc cho vay, rất dễ dàng! Nhưng là, dù thế nào anh cũng đều không có nghĩ đến, Hạ Viễn Hàng thế nhưng làm mọi việc để gài bẫy Diêu Thủy Tinh.

Nghĩ đến cặp mắt lạnh như băng của người con gái kia, còn có cái tính tình ngoan độc có thù tất báo của cô trong giới thương nhân, Thôi Tư Triết chỉ thôi mà đã thấy rùng mình. Từ trước cho tới bây giờ anh đều không có nghĩ tới, phải đi quấy rối làm đắc tội đại tiểu thư khó trị của nhà họ Diêu nha!

Ô ô ô, Hạ Viễn Hàng người này rất không phúc hậu, cư nhiên lại đối với người bạn tốt của cậu ấy, à, nhất định phải cường điệu lên một chút, phải là người bạn thân thiết “Duy nhất” . Mà anh cũng không hề khoa trương khi dùng từ “Duy nhất”, bởi vì với cá tính như vậy của cậu ta, làm sao mà quen biết và kết giao với ai được chứ!

“Không nghĩ đi thì không đi.” Nghĩ đến cậu ta thường dùng lời ngon ngọt, đôi mắt Hạ Viễn Hàng trở nên càng thêm thâm thúy.

“Biểu cảm của cậu thực đáng giá nghiền ngẫm.” Thôi Tư Triết vuốt cằm dùng cặp mắt quan sát tìm hiểu Hạ Viễn Hàng, “Chẳng lẽ tin đồn cậu cùng Diêu đại tiểu thư lén lút yêu đương là sự thật ?” Cậu ấy thật là tình nhân bí mật của Diêu Thủy Tinh ? Không…… không phải là thật đi? Chuyện này thật là kinh người a! Hạ Viễn Hàng là người lạnh lùng, cô độc, tính tình quái gỡ cũng sẽ…… yêu đương? Chẳng lẽ sắp đến ngày tận thế 24/12/2012 rồi?

“Cậu lo lắng cái gì?” Hạ Viễn Hàng lấy ra di động, từ từ bấm nút, “Ân oán gì đó thì chỉ có mình và cô ấy biết, cùng cậu không quan hệ.”

Ừm, có lý lắm, thật sự cái gì anh cũng đều không biết, anh là vô tội.

“Mình hỏi cậu cái này.” Thôi Tư Triết ghé sát lại gần anh, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh giá kia đành cười gượng di chuyển thân mình ra xa, “Diêu Thủy Tinh đại tiểu thư rốt cuộc là giết cả nhà cậu, hay là vì ăn trộm mấy trăm triệu của cậu, mà cậu lại hãm hại cô ấy như vậy?”

Rõ ràng là một thiên kim đại tiểu thư sống trong hào môn danh giá, tay cầm quyền to, lại bị cậu ấy biến thành một người phải chật vật vội vã từ chức, ngay cả nhà cũng không thể ở. Thật sự là, vô cùng thê thảm rồi?

Diêu Thủy Tinh sẽ “thảm” sao? Nghĩ đến số tiền do bản thân chơi cổ phiếu kiếm được, Hạ Viễn Hàng kỳ thật rất muốn lắc đầu thở dài. Diêu Thủy Tinh là một người con gái như vậy, vĩnh viễn cũng sẽ không nhận thua, sẽ không cúi đầu, cô lại càng vĩnh viễn sẽ không cùng chữ “Thảm” này có dính một chút quan hệ. Anh hung hăng làm cho cô té ngã một lần, lập tức cô liền phản kích, làm cho anh té ngã một cú còn lớn hơn nữa!

Anh chỉ làm cho cô tổn thất một triệu hai trăm ngàn nhân dân tệ. Còn cô lại hung hăng lấy đi của anh mười triệu đô la Mỹ! Đó là cố gắng mười năm của anh, vậy mà chỉ trong một khắc toàn bộ chuyển thành của người khác! Món nợ này, rốt cuộc là ai thua thiệt hơn ai đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Trái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook