Chương 373: Anh cảm thấy em không tốt ở chỗ nào? (3)
Diệp Phi Dạ
31/05/2016
Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên không nói gì, Lục Cẩn Niên có chút bất đắc dĩ
nhẹ thở dài một hơi, không hề dấu hiệu vươn tay, đem Kiều An Hảo ôm vào
trong ngực mình, giam thân thể cô lại để cho cô không thể động, nói:
"Thời gian không còn sớm, ngủ đi."
Được Lục Cẩn Niên ôm ở trong ngực, làm cho Kiều An Hảo buồn bực, thật lâu mới bình tĩnh lại, mặc dù cách lớp quần áo của hai người, cô như cũ có thể cảm giác được nhiệt độ của anh, ánh sáng lay động, không khí nhu hòa, cô gối đầu trên cánh tay của anh, bên tai là tiếng tim đập của anh, nháy mắt cảm thấy vô cùng kiên định.
Trong đầu cô, không ngừng nhớ lại chuyện phát sinh gần đây, mặc dù anh giống như trước đây, người thoạt nhìn rất đạm mạc, nhưng cô có thể cảm giác được, anh rõ ràng rất quan tâm đến cô. Đêm nay ở Kim Bích Huy Hoàng, anh dắt tay cô. Còn cõng cô về nhà, cho cô sinh nhật... Trước kia anh chưa bao giờ làm việc này với cô.
Anh làm sao đột nhiên thay đổi lớn đối với cô như vậy?
Kiều An Hảo nghĩ đến cuối cùng, trong đầu cô hiện lên một giả thiết lớn mật, có thể anh với cô ở chung một thời gian dài như vậy, anh có tình cảm với cô hay không?
Một ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu cô, thần trí Kiều An Hảo càng trở nên hỗn loạn, tâm tình không hiểu càng khẩn trương lên, nhịn không được mở to mắt, nhìn về phía Lục Cẩn Niên.
Người đàn ông nhắm mắt lại, vẻ mặt thật bình tĩnh, như là chuẩn bị đi vào giấc ngủ.
Trên trán anh, còn lưu lại khí chất đạm mạc cùng thanh cao bẩm sinh này.
Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên, đáy lòng có một loại kích thích, hơn nữa cái kích thích này, càng ngày càng mãnh liệt, đến cuối cùng cùng, cô rốt cục có chút khống chế không nổi lên tiếng gọi tên của anh: "Lục Cẩn Niên?"
Lục Cẩn Niên đang nhắm mắt, nghe Kiều An Hảo gọi, phản ứng có điều kiện "Ừ" một tiếng, sau đó liền mở mắt.
Vừa tiếp xúc với tầm mắt của anh, thì đáy lòng Kiều An Hảo có chút hoảng, khóe miệng định câu nói "Có phải anh thích em không" kia thì bỗng nhiên ở dừng cổ họng, đầu óc của cô hơi thanh tỉnh lại, Lục Cẩn Niên đã từng nói qua, cả đời này mặc kệ người trong lòng anh là ai, đều không có khả năng là cô, cho nên có thể là cô suy nghĩ nhiều quá phải không?
Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo thật lâu cũng không phản ứng, mi tâm nhíu lại, lại mở miệng: "Làm sao vậy?"
Kiều An Hảo hoàn hồn, nhìn Lục Cẩn Niên, trong lòng xoắn xuýt, tìm một phương thứccó vẻ uyển chuyển, mở miệng nói: "Anh bây giờ có buồn ngủ không?"
Trong lòng ôm một người phụ nữ, hơn nữa là một người phụ nữa mình thích, chỉ cần là người đàn ông bình thường, đều khó có thể ngủ, Lục Cẩn Niên hắng giọng một cái: "Không buồn ngủ."
Sau đó lại hỏi một lần nữa: "Làm sao vậy?"
"Ừ." Trầm mặc một lát, Kiều An Hảo lại hỏi: "Em có thể hỏi anh một vấn đề được không?"
"Em nói." Lục Cẩn Niên đáp hết sức sảng khoái.
Kiều An Hảo có chút khẩn trương, tay lặng yên không một tiếng động nắm chặt chăn, sau đó mang theo vài phần giống như quyết đánh đến cùng, đem vấn đề mình muốn hỏi lên: "Anh cảm thấy em có chỗ nào không tốt sao?"
Vấn đề này của Kiều An Hảo, quả thực làm Lục Cẩn Niên bối rối, khiến anh trong chốc lát không biết trả lời như thế nào.
Ở trong lòng anh, cô là đẹp nhất trên thế giới này.
Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên trầm mặc, bản thân cũng trở nên càng khẩn trương hơn, vì thế lại mở miệng, như hòa hoãn không khí, giải thích vấn đề mình vừa mới hỏi có chút đột ngột: "Là như vậy, trước kia, anh Gia Mộc nói với em, anh đã có người trong lòng."
Được Lục Cẩn Niên ôm ở trong ngực, làm cho Kiều An Hảo buồn bực, thật lâu mới bình tĩnh lại, mặc dù cách lớp quần áo của hai người, cô như cũ có thể cảm giác được nhiệt độ của anh, ánh sáng lay động, không khí nhu hòa, cô gối đầu trên cánh tay của anh, bên tai là tiếng tim đập của anh, nháy mắt cảm thấy vô cùng kiên định.
Trong đầu cô, không ngừng nhớ lại chuyện phát sinh gần đây, mặc dù anh giống như trước đây, người thoạt nhìn rất đạm mạc, nhưng cô có thể cảm giác được, anh rõ ràng rất quan tâm đến cô. Đêm nay ở Kim Bích Huy Hoàng, anh dắt tay cô. Còn cõng cô về nhà, cho cô sinh nhật... Trước kia anh chưa bao giờ làm việc này với cô.
Anh làm sao đột nhiên thay đổi lớn đối với cô như vậy?
Kiều An Hảo nghĩ đến cuối cùng, trong đầu cô hiện lên một giả thiết lớn mật, có thể anh với cô ở chung một thời gian dài như vậy, anh có tình cảm với cô hay không?
Một ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu cô, thần trí Kiều An Hảo càng trở nên hỗn loạn, tâm tình không hiểu càng khẩn trương lên, nhịn không được mở to mắt, nhìn về phía Lục Cẩn Niên.
Người đàn ông nhắm mắt lại, vẻ mặt thật bình tĩnh, như là chuẩn bị đi vào giấc ngủ.
Trên trán anh, còn lưu lại khí chất đạm mạc cùng thanh cao bẩm sinh này.
Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên, đáy lòng có một loại kích thích, hơn nữa cái kích thích này, càng ngày càng mãnh liệt, đến cuối cùng cùng, cô rốt cục có chút khống chế không nổi lên tiếng gọi tên của anh: "Lục Cẩn Niên?"
Lục Cẩn Niên đang nhắm mắt, nghe Kiều An Hảo gọi, phản ứng có điều kiện "Ừ" một tiếng, sau đó liền mở mắt.
Vừa tiếp xúc với tầm mắt của anh, thì đáy lòng Kiều An Hảo có chút hoảng, khóe miệng định câu nói "Có phải anh thích em không" kia thì bỗng nhiên ở dừng cổ họng, đầu óc của cô hơi thanh tỉnh lại, Lục Cẩn Niên đã từng nói qua, cả đời này mặc kệ người trong lòng anh là ai, đều không có khả năng là cô, cho nên có thể là cô suy nghĩ nhiều quá phải không?
Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo thật lâu cũng không phản ứng, mi tâm nhíu lại, lại mở miệng: "Làm sao vậy?"
Kiều An Hảo hoàn hồn, nhìn Lục Cẩn Niên, trong lòng xoắn xuýt, tìm một phương thứccó vẻ uyển chuyển, mở miệng nói: "Anh bây giờ có buồn ngủ không?"
Trong lòng ôm một người phụ nữ, hơn nữa là một người phụ nữa mình thích, chỉ cần là người đàn ông bình thường, đều khó có thể ngủ, Lục Cẩn Niên hắng giọng một cái: "Không buồn ngủ."
Sau đó lại hỏi một lần nữa: "Làm sao vậy?"
"Ừ." Trầm mặc một lát, Kiều An Hảo lại hỏi: "Em có thể hỏi anh một vấn đề được không?"
"Em nói." Lục Cẩn Niên đáp hết sức sảng khoái.
Kiều An Hảo có chút khẩn trương, tay lặng yên không một tiếng động nắm chặt chăn, sau đó mang theo vài phần giống như quyết đánh đến cùng, đem vấn đề mình muốn hỏi lên: "Anh cảm thấy em có chỗ nào không tốt sao?"
Vấn đề này của Kiều An Hảo, quả thực làm Lục Cẩn Niên bối rối, khiến anh trong chốc lát không biết trả lời như thế nào.
Ở trong lòng anh, cô là đẹp nhất trên thế giới này.
Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên trầm mặc, bản thân cũng trở nên càng khẩn trương hơn, vì thế lại mở miệng, như hòa hoãn không khí, giải thích vấn đề mình vừa mới hỏi có chút đột ngột: "Là như vậy, trước kia, anh Gia Mộc nói với em, anh đã có người trong lòng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.