Chương 382: Anh cảm thấy tôi có chỗ nào không tốt? (12)
Diệp Phi Dạ
02/06/2016
Sắc mặt Kiều An Hảo trở nên có chút khó coi, nhìn y tá không lên tiếng.
Y tá hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Là anh Lục ôm cô tới bệnh viện, bác sĩ đã kiểm tra cho cô, cô đã có thai hai tháng, nhưng mà anh Lục ký tên, để bác sĩ phẫu thuật phá thai cho cô.”
Đáy mắt Kiều An Hảo nhiễm tia phẫn nộ: “Rốt cuộc là cô có mục đích gì? Tôi vừa tới bệnh viện hỏi rồi, rõ ràng là tôi chưa từng phá thai trong bệnh viện cô!”
“Tôi không nhằm mục đích gì cả, tôi cũng không lừa cô, chỉ là lương tâm tôi không thanh thản, sở dĩ cô không điều tra được chứng cứ trong bệnh viện tôi, là vì anh Lục đã liên hệ với lãnh đạo bệnh viện, xóa bỏ hồ sơ, hơn nữa anh ta còn đưa phí ngậm miệng cho bác sĩ và y tá làm phẫu thuật cho cô, bác sĩ là 20 vạn, y tá là 10 vạn.” Nữ y tá nói xong, rồi lục tìm di động của mình lôi ra, sau đó nhập tài khoản ngân hàng trên mạng, tìm mục ghi chép chuyển khoản đưa cho Kiều An Hảo: “Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi làm chuyện như vậy, tôi vốn cũng muốn cầm lấy tiền, rồi ngâm chuyện này tới khi mục nát trong bụng, nhưng thời gian gần đây tôi thường mơ thấy ác mộng, tôi thật sự rất áy náy, đêm đó tôi tiếp tay làm bậy, dưới tình huống thần không biết quỷ không hay của cô, lấy đứa bé của cô ra.”
Kiều An Hảo nhìn chằm chằm tên trợ lý của Lục Cẩn Niên trên màn hình điện thoại di động của y tá, đáy mắt từ phẫn nộ biến thành kinh ngạc.
“Sở dĩ tôi không dám để lại bất cứ tin tức gì trên chuyển phát nhanh đưa cho cô, là vì tôi không dám, tôi biết cô nhận được chuyển phát nhanh đó chắc chắn sẽ tới bệnh viện, cho nên tôi đã sớm canh trước cổng bệnh viện.”
“Nếu cô không tin lời tôi nói, cô có thể đổi một bệnh viện khác để kiểm tra, bây giờ cô phẫu thuật còn chưa tới một tháng, tử cung cũng chưa khôi phục tốt được, chỉ cần siêu âm là có thể biết hết chân tướng.”
“Còn nữa, hôm nay cô tới bệnh viện chúng tôi kiểm tra lại, nhưng có thể anh Lục sợ cô nhận ra gì đó, chưa chắc sẽ mang cô tới kiểm tra, cho nên vừa may cô có thể đổi bệnh viện khác kiểm tra cơ thể mình một chút, dù sao cơ thể cũng là của cô, vừa vặn có thể nghiệm chứng lại, có phải thật đúng như theo lời tôi nói hay không.”
“Tôi nói hết tất cả với cô, xem như bản thân mình cũng an lòng, cuối cùng lại nói với cô một lần nữa, tôi thật sự xin lỗi.”
Y tá trông thấy Kiều An Hảo nhìn chằm chằm cửa sổ xe trước mặt, vốn không có phản ứng gì, khẽ thở dài một hơi, rồi đẩy mở cửa xe, xuống xe rời đi.
Y tá vượt qua đường giao lộ phía trước, sau khi đi rất xa, mới lấy điện thoại từ trong túi ra, điện thoại này dĩ nhiên đang ở trong tình trạng kết nối trò chuyện, y tá giơ lên, đặt bên tai mình, mở miệng nói: “Hứa phu nhân, ngài kêu tôi làm tôi cũng đã làm theo lời ngài nói, những lời tôi nói lúc nãy ngài cũng đã nghe rõ ràng, bây giờ có phải ngài cũng nên thực hiện lời hứa của ngài rồi không?”
Qua chừng nửa phút, trong điện thoại truyền tới giọng điệu của Hàn Như Sơ bình tĩnh đoan trang trước sau như một: “Gửi số tài khoản cho tôi, 100 vạn, tôi sẽ gửi vào cho cô không thiếu một xu, nhưng cô cũng cần phải nhớ chuyện cô đã đồng ý với tôi, lập tức từ chức cương vị công tác trong bệnh viện, rời khỏi Bắc Kinh.”
Cúp điện thoại, khóe môi Hàn Như Sơ gợi lên nụ cười lạnh lùng chế giễu.
Bây giờ con trai bà ta đã tỉnh, tháng ngày mộng đẹp của Lục Cẩn Niên cũng phải kết thúc, trừ khi con trai bà ta không cần Kiều An Hảo, nếu không Lục Cẩn Niên đừng hòng mơ tưởng có thể cướp đoạt Kiều An Hảo từ trong tay con trai bà ta!
Y tá hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Là anh Lục ôm cô tới bệnh viện, bác sĩ đã kiểm tra cho cô, cô đã có thai hai tháng, nhưng mà anh Lục ký tên, để bác sĩ phẫu thuật phá thai cho cô.”
Đáy mắt Kiều An Hảo nhiễm tia phẫn nộ: “Rốt cuộc là cô có mục đích gì? Tôi vừa tới bệnh viện hỏi rồi, rõ ràng là tôi chưa từng phá thai trong bệnh viện cô!”
“Tôi không nhằm mục đích gì cả, tôi cũng không lừa cô, chỉ là lương tâm tôi không thanh thản, sở dĩ cô không điều tra được chứng cứ trong bệnh viện tôi, là vì anh Lục đã liên hệ với lãnh đạo bệnh viện, xóa bỏ hồ sơ, hơn nữa anh ta còn đưa phí ngậm miệng cho bác sĩ và y tá làm phẫu thuật cho cô, bác sĩ là 20 vạn, y tá là 10 vạn.” Nữ y tá nói xong, rồi lục tìm di động của mình lôi ra, sau đó nhập tài khoản ngân hàng trên mạng, tìm mục ghi chép chuyển khoản đưa cho Kiều An Hảo: “Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi làm chuyện như vậy, tôi vốn cũng muốn cầm lấy tiền, rồi ngâm chuyện này tới khi mục nát trong bụng, nhưng thời gian gần đây tôi thường mơ thấy ác mộng, tôi thật sự rất áy náy, đêm đó tôi tiếp tay làm bậy, dưới tình huống thần không biết quỷ không hay của cô, lấy đứa bé của cô ra.”
Kiều An Hảo nhìn chằm chằm tên trợ lý của Lục Cẩn Niên trên màn hình điện thoại di động của y tá, đáy mắt từ phẫn nộ biến thành kinh ngạc.
“Sở dĩ tôi không dám để lại bất cứ tin tức gì trên chuyển phát nhanh đưa cho cô, là vì tôi không dám, tôi biết cô nhận được chuyển phát nhanh đó chắc chắn sẽ tới bệnh viện, cho nên tôi đã sớm canh trước cổng bệnh viện.”
“Nếu cô không tin lời tôi nói, cô có thể đổi một bệnh viện khác để kiểm tra, bây giờ cô phẫu thuật còn chưa tới một tháng, tử cung cũng chưa khôi phục tốt được, chỉ cần siêu âm là có thể biết hết chân tướng.”
“Còn nữa, hôm nay cô tới bệnh viện chúng tôi kiểm tra lại, nhưng có thể anh Lục sợ cô nhận ra gì đó, chưa chắc sẽ mang cô tới kiểm tra, cho nên vừa may cô có thể đổi bệnh viện khác kiểm tra cơ thể mình một chút, dù sao cơ thể cũng là của cô, vừa vặn có thể nghiệm chứng lại, có phải thật đúng như theo lời tôi nói hay không.”
“Tôi nói hết tất cả với cô, xem như bản thân mình cũng an lòng, cuối cùng lại nói với cô một lần nữa, tôi thật sự xin lỗi.”
Y tá trông thấy Kiều An Hảo nhìn chằm chằm cửa sổ xe trước mặt, vốn không có phản ứng gì, khẽ thở dài một hơi, rồi đẩy mở cửa xe, xuống xe rời đi.
Y tá vượt qua đường giao lộ phía trước, sau khi đi rất xa, mới lấy điện thoại từ trong túi ra, điện thoại này dĩ nhiên đang ở trong tình trạng kết nối trò chuyện, y tá giơ lên, đặt bên tai mình, mở miệng nói: “Hứa phu nhân, ngài kêu tôi làm tôi cũng đã làm theo lời ngài nói, những lời tôi nói lúc nãy ngài cũng đã nghe rõ ràng, bây giờ có phải ngài cũng nên thực hiện lời hứa của ngài rồi không?”
Qua chừng nửa phút, trong điện thoại truyền tới giọng điệu của Hàn Như Sơ bình tĩnh đoan trang trước sau như một: “Gửi số tài khoản cho tôi, 100 vạn, tôi sẽ gửi vào cho cô không thiếu một xu, nhưng cô cũng cần phải nhớ chuyện cô đã đồng ý với tôi, lập tức từ chức cương vị công tác trong bệnh viện, rời khỏi Bắc Kinh.”
Cúp điện thoại, khóe môi Hàn Như Sơ gợi lên nụ cười lạnh lùng chế giễu.
Bây giờ con trai bà ta đã tỉnh, tháng ngày mộng đẹp của Lục Cẩn Niên cũng phải kết thúc, trừ khi con trai bà ta không cần Kiều An Hảo, nếu không Lục Cẩn Niên đừng hòng mơ tưởng có thể cướp đoạt Kiều An Hảo từ trong tay con trai bà ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.