Chương 741
Diệp Phi Dạ
24/07/2016
Sau đó anh liền tìm
chủ đề, hỏi cô, “Vĩnh hằng chi tâm” là một trong mười viên kim cương lớn của thế giới, không phải là tốt nhất, cũng không phải là cao quý nhất,
lúc ấy anh còn hỏi, tại sao không phải là “Hải Dương chi tâm”, “Phi châu phi tâm” những người này đều biết kim cương để làm kịch bản.
Cô nghe được giọng nói của anh, bộ dạng giống như rất hồi hộp, chần chờ nửa phút, mới xoay người, không mở miệng, trước lại cười với anh, nụ cười mềm mại mang theo vài phần đáng yêu, thấy thế anh nhất thời có chút đỏ mặt, sau đó anh liền quay người sang, để cô thấy một bên gò má, lúc sau, liền nghe cô nói: Cô thích “Vĩnh hằng chi tâm”.
Nhưng mà kế tiếp cô cũng nói, “Vĩnh hằng chi tâm” quá đắt, cứ thích thích mà thôi.
Khi đó anh nghèo rớt mùng tơi, nghe thấy cô nói thích, cũng chỉ là về sau khi đi internet, len lén lên mạng tra tài liệu về “Vĩnh hằng chi tâm”, sau đó thấy được đối với anh khi ấy, nghĩ cũng không dám nghĩ tới giá cả trên trời đó nữa.
Anh và cô kết hôn quá vội vàng, không có tỏ tình, không có hẹn hò, không có lời nói yêu thương, cũng không có cầu hôn, thậm chí nghi thức đính hôn và hôn lễ cũng không có.
Mặc dù cô chưa từng mở miệng đòi hỏi anh, nhưng người khác có, sao cô có thể không có?
Huống chi, sau khi anh liên hệ với Ngụy Tổng, có một lần buổi tối khi anh từ thư phòng trở về phòng ngủ, cô vẫn còn thức, đang xem ti vi, lúc ấy trên ti vi vừa vặn chiếu đến cảnh nam chính trao cho nữ chính chiếc nhẫn kim cương, anh tinh tường từ đáy mắt cô, thấy được một tia hâm mộ và buồn bã.
“Bởi vì vợ của tôi thích.”
Tổng giám đốc Ngụy bị Lục Cẩn Niên trực tiếp đưa ra một lý do đơn giản như vậy, có chút không phản bác được.
Chỉ vì vợ thích… Cho nên không tiếc tiền tiêu xài nhiều như vậy, để mua một viên kim cương?
Thế giới của người có tiền, thật là không thể hiểu được…
Ngụy Tổng lật qua lật lại tài liệu trống không trước mặt, sau đó đẩy tới trước mặt của Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên nhíu mày một cái: “Ông cảm thấy không hài lòng với điều kiện của tôi?”
“Không phải.” Tổng giám đốc Ngụy giơ lên tấm chi phiếu trên bàn: “Tôi cảm thấy anh là đủ rồi, về phần điều kiện kèm theo, tôi không cần.”
Lục Cẩn Niên trên thương trường là một thiên tài khó gặp, mặc dù gần đây anh vẫn rất bề bộn, nhưng mà theo gã biết, anh cùng một số người bên nước Mỹ Hollywood qua lại rất gần gũi.
Thay vì lần này mua bán tuyệt tình, không bằng để lại một chút tình cảm, làm bạn bè tốt, có lẽ tương lai có thể nhờ Lục Cẩn Niên trợ giúp, dẫn dắt công ty Ngụy thị tới quốc tế.
Thương nhân giỏi đều luôn muốn lợi ích dài lâu, cho nên Tổng giám đốc Ngụy nhìn Lục Cẩn Niên ngồi tao nhã phía đối diện, mở miệng nói: “Vĩnh hằng chi tâm, tôi bán cho Lục Cẩn Niên anh, nếu như bây giờ anh Lục có thời gian, có thể cùng tôi đi tới nhà họ Ngụy, tôi đưa cho anh ngay bây giờ.”
Tổng giám đốc Ngụy sảng khoái đồng ý như vậy, ngược lại khiến cho Lục Cẩn Niên âm thầm giật mình, nhưng mà rất nhanh anh đã hiểu được suy nghĩ đáy lòng của Tổng giám đốc Ngụy, đây rõ ràng là đang bán ân huệ cho anh, vì tương lai tốt đẹp hợp tác sâu hơn.
Cho tới bây giờ Lục Cẩn Niên đều không thích nhận ân huệ của người khác, lại nhận ân huệ của Tổng giám đốc Ngụy, anh đồng ý đề nghị của Tổng giám đốc Ngụy, kêu nhân viên phục vụ tính tiền.
Hai người đi ra sân đánh Golf, lúc đang chuẩn bị lên xe, đột nhiên điện thoại của Lục Cẩn Niên vang lên, là trợ lý gọi tới, Lục Cẩn Niên nói một câu xin lỗi với Tổng giám đốc Ngụy, nghe máy.
“Lục tiên sinh, có chuyện lớn rồi, chuyện kết hôn giữa cô Kiều và anh Hứa úc trước bị người ta đưa ra ánh sáng, trên cả trang web rối loạn lung tung, cũng không biết người nào tiết lộ chuyện anh và cô Kiều ở cùng một nhà, những ký giả kia cũng đã vây lại Cẩm Tú Viên rồi.”
Cô nghe được giọng nói của anh, bộ dạng giống như rất hồi hộp, chần chờ nửa phút, mới xoay người, không mở miệng, trước lại cười với anh, nụ cười mềm mại mang theo vài phần đáng yêu, thấy thế anh nhất thời có chút đỏ mặt, sau đó anh liền quay người sang, để cô thấy một bên gò má, lúc sau, liền nghe cô nói: Cô thích “Vĩnh hằng chi tâm”.
Nhưng mà kế tiếp cô cũng nói, “Vĩnh hằng chi tâm” quá đắt, cứ thích thích mà thôi.
Khi đó anh nghèo rớt mùng tơi, nghe thấy cô nói thích, cũng chỉ là về sau khi đi internet, len lén lên mạng tra tài liệu về “Vĩnh hằng chi tâm”, sau đó thấy được đối với anh khi ấy, nghĩ cũng không dám nghĩ tới giá cả trên trời đó nữa.
Anh và cô kết hôn quá vội vàng, không có tỏ tình, không có hẹn hò, không có lời nói yêu thương, cũng không có cầu hôn, thậm chí nghi thức đính hôn và hôn lễ cũng không có.
Mặc dù cô chưa từng mở miệng đòi hỏi anh, nhưng người khác có, sao cô có thể không có?
Huống chi, sau khi anh liên hệ với Ngụy Tổng, có một lần buổi tối khi anh từ thư phòng trở về phòng ngủ, cô vẫn còn thức, đang xem ti vi, lúc ấy trên ti vi vừa vặn chiếu đến cảnh nam chính trao cho nữ chính chiếc nhẫn kim cương, anh tinh tường từ đáy mắt cô, thấy được một tia hâm mộ và buồn bã.
“Bởi vì vợ của tôi thích.”
Tổng giám đốc Ngụy bị Lục Cẩn Niên trực tiếp đưa ra một lý do đơn giản như vậy, có chút không phản bác được.
Chỉ vì vợ thích… Cho nên không tiếc tiền tiêu xài nhiều như vậy, để mua một viên kim cương?
Thế giới của người có tiền, thật là không thể hiểu được…
Ngụy Tổng lật qua lật lại tài liệu trống không trước mặt, sau đó đẩy tới trước mặt của Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên nhíu mày một cái: “Ông cảm thấy không hài lòng với điều kiện của tôi?”
“Không phải.” Tổng giám đốc Ngụy giơ lên tấm chi phiếu trên bàn: “Tôi cảm thấy anh là đủ rồi, về phần điều kiện kèm theo, tôi không cần.”
Lục Cẩn Niên trên thương trường là một thiên tài khó gặp, mặc dù gần đây anh vẫn rất bề bộn, nhưng mà theo gã biết, anh cùng một số người bên nước Mỹ Hollywood qua lại rất gần gũi.
Thay vì lần này mua bán tuyệt tình, không bằng để lại một chút tình cảm, làm bạn bè tốt, có lẽ tương lai có thể nhờ Lục Cẩn Niên trợ giúp, dẫn dắt công ty Ngụy thị tới quốc tế.
Thương nhân giỏi đều luôn muốn lợi ích dài lâu, cho nên Tổng giám đốc Ngụy nhìn Lục Cẩn Niên ngồi tao nhã phía đối diện, mở miệng nói: “Vĩnh hằng chi tâm, tôi bán cho Lục Cẩn Niên anh, nếu như bây giờ anh Lục có thời gian, có thể cùng tôi đi tới nhà họ Ngụy, tôi đưa cho anh ngay bây giờ.”
Tổng giám đốc Ngụy sảng khoái đồng ý như vậy, ngược lại khiến cho Lục Cẩn Niên âm thầm giật mình, nhưng mà rất nhanh anh đã hiểu được suy nghĩ đáy lòng của Tổng giám đốc Ngụy, đây rõ ràng là đang bán ân huệ cho anh, vì tương lai tốt đẹp hợp tác sâu hơn.
Cho tới bây giờ Lục Cẩn Niên đều không thích nhận ân huệ của người khác, lại nhận ân huệ của Tổng giám đốc Ngụy, anh đồng ý đề nghị của Tổng giám đốc Ngụy, kêu nhân viên phục vụ tính tiền.
Hai người đi ra sân đánh Golf, lúc đang chuẩn bị lên xe, đột nhiên điện thoại của Lục Cẩn Niên vang lên, là trợ lý gọi tới, Lục Cẩn Niên nói một câu xin lỗi với Tổng giám đốc Ngụy, nghe máy.
“Lục tiên sinh, có chuyện lớn rồi, chuyện kết hôn giữa cô Kiều và anh Hứa úc trước bị người ta đưa ra ánh sáng, trên cả trang web rối loạn lung tung, cũng không biết người nào tiết lộ chuyện anh và cô Kiều ở cùng một nhà, những ký giả kia cũng đã vây lại Cẩm Tú Viên rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.