Chương 879: Kết thúc (39)
Diệp Phi Dạ
06/07/2016
Editor: Cà Rốt Hồng
Giống như là trở lại lúc cô đang quay bộ phim《 Khuynh Thành Thời Gian 》, có một lần Trình Dạng cũng mời khách ở "Kim Bích Huy Hoàng ", khi đó Kiều An Hạ mới vừa làm bạn gái của Trình Dạng, mặc dù chị ấy không quen với người cả phòng, nhưng lại làm quen rất nhanh, cuối cùng cũng giống như ngày hôm nay, bày ra trò chơi nói lời thật lòng và mạo hiểm để mọi người cùng chơi.
Đêm đó, Lục Cẩn Niên giúp cô cản rất nhiều rượu, bởi vì cô thua trò chơi oảnh tù tì nhiều lần, còn hát một bài 《 Thật Đáng Tiếc 》.
Đêm đó, anh còn dạy ngôn ngữ tay của người khuyết tật cho cô rất nhiều lần, ngón tay, cây kéo, tảng đá, chỉ là cô không biết.
Lần này, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên ngồi ở chính giữa, Lục Cẩn Niên vẫn phối hợp ăn ý với Kiều An Hảo giơ tay ra theo trình tự “Bao, kéo, đá”, Lục Cẩn Niên chơi oảnh tù tì với người khác luôn thắng, hai vợ chồng Lục Kiều vẫn chưa bị phạt.
Thật ra Hứa Gia Mộc chơi oảnh tù tì cũng rất lợi hại, nhưng không biết là vận may không đến, hay là có chuyện gì xảy ra, lại thua liên tục vài ván.
Vẫn theo quy tắc cũ, chọn một trong hai nói lời thật lòng hay là mạo hiểm, sau đó phạt ba ly rượu.
Hứa Gia Mộc cũng không ăn vạ, thua liền thành thật nhận thua, uống từng ly từng ly thấy đáy.
Anh đều chọn nói lời thật lòng, lúc đầu, câu hỏi mọi người đặt ra đều là vài câu hỏi đùa giỡn.
Ví dụ như: Đêm đầu còn hay không? Lúc tự xử thì dùng tay trái hay là tay phải? Bao lâu thì có thể xuất ra ngoài?
Nhưng những câu hỏi này, hỏi một hồi liền xong, Hứa Gia Mộc luôn thua, thua đến cuối cùng, thì đã bị hỏi tới vấn đề tình cảm.
Hỏi: "Hứa Gia Mộc, sau khi anh và Lâm Thiên Thiên hủy bỏ hôn ước, đến bây giờ cũng không có đính hôn và cũng không có kết giao bạn gái, là vì có người trong lòng à?"
Hứa Gia Mộc thẳng thắn: "Có."
Hỏi: "Vậy anh hủy hôn là bởi vì cô ấy sao?"
Hứa Gia Mộc chớp mắt một cái, gật đầu: "Phải".
Hỏi: "Vậy tại sao anh không có đi cùng với cô ấy?"
Lần này Hứa Gia Mộc rơi vào trầm mặt một hồi lâu, nét mặt của anh thật bình thản, nhưng không biết vì sao, trong nháy mắt đó cả phòng bao trở nên cực kỳ an tĩnh, dường như tất cả mọi người đều nhìn thấy một chút cô đơn từ trên người anh, nhưng mà rất nhanh, anh liền câu môi cười cười, trả lời rất tùy ý: "Chia tay rồi."
Hỏi: "Người nào nói chia tay trước?"
Vấn đề này dường như làm khó Hứa Gia Mộc, anh sửng sốt thật lâu, cuối cùng mới nói: "Cô ấy không cần tôi."
Là cô ấy không cần anh, hơn một năm trước, cô ấy đều chỉ nghĩ tới cùng anh tách ra, về sau còn phá đi đứa bé của anh.
Hỏi: "Vậy cho đến bây giờ anh còn thích cô ấy không?"
"Thích." Lần này ngược lại Hứa Gia Mộc không chần chờ.
Hỏi: "Cô ấy là ai?"
Tính đến hiện tại, Hứa Gia Mộc đã uống gần bốn mươi tám ly rượu, tửu lượng của anh luôn tốt, lúc này cũng đã say thần trí mông lung.
Nhưng ánh mắt của anh rất sáng, khi nghe tới câu hỏi này, anh lại trầm mặc, qua một hồi thật lâu, anh liền lảo đảo đứng lên, đi tới bục chọn bài hát, sau đó cứ thế chọn một ca khúc.
Giai điệu mở đầu rất quen thuộc, chỉ sau năm giây, Hứa Gia Mộc liền giơ micro hát lên: "Về sau, cuối cùng tôi cũng học được thế nào là yêu, đáng tiếc em đã đi xa từ lâu, biến mất giữa biển người."
"Chạy trốn, Hứa Gia Mộc!" Kiều An Hạ đã uống rất nhiều, dựa vào trong ngực Trình Dạng, quơ tay lung tung, nói không rõ ràng.
Hứa Gia Mộc giống như không có nghe thấy, tiếp tục hát một câu: "Về sau, ở trong nước mắt rốt cuộc cũng hiểu ra, có một vài người khi đã bỏ qua cũng không bao giờ trở lại nữa. . . . . ."
Sau đó anh liền hát không nổi nữa.
Giống như là trở lại lúc cô đang quay bộ phim《 Khuynh Thành Thời Gian 》, có một lần Trình Dạng cũng mời khách ở "Kim Bích Huy Hoàng ", khi đó Kiều An Hạ mới vừa làm bạn gái của Trình Dạng, mặc dù chị ấy không quen với người cả phòng, nhưng lại làm quen rất nhanh, cuối cùng cũng giống như ngày hôm nay, bày ra trò chơi nói lời thật lòng và mạo hiểm để mọi người cùng chơi.
Đêm đó, Lục Cẩn Niên giúp cô cản rất nhiều rượu, bởi vì cô thua trò chơi oảnh tù tì nhiều lần, còn hát một bài 《 Thật Đáng Tiếc 》.
Đêm đó, anh còn dạy ngôn ngữ tay của người khuyết tật cho cô rất nhiều lần, ngón tay, cây kéo, tảng đá, chỉ là cô không biết.
Lần này, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên ngồi ở chính giữa, Lục Cẩn Niên vẫn phối hợp ăn ý với Kiều An Hảo giơ tay ra theo trình tự “Bao, kéo, đá”, Lục Cẩn Niên chơi oảnh tù tì với người khác luôn thắng, hai vợ chồng Lục Kiều vẫn chưa bị phạt.
Thật ra Hứa Gia Mộc chơi oảnh tù tì cũng rất lợi hại, nhưng không biết là vận may không đến, hay là có chuyện gì xảy ra, lại thua liên tục vài ván.
Vẫn theo quy tắc cũ, chọn một trong hai nói lời thật lòng hay là mạo hiểm, sau đó phạt ba ly rượu.
Hứa Gia Mộc cũng không ăn vạ, thua liền thành thật nhận thua, uống từng ly từng ly thấy đáy.
Anh đều chọn nói lời thật lòng, lúc đầu, câu hỏi mọi người đặt ra đều là vài câu hỏi đùa giỡn.
Ví dụ như: Đêm đầu còn hay không? Lúc tự xử thì dùng tay trái hay là tay phải? Bao lâu thì có thể xuất ra ngoài?
Nhưng những câu hỏi này, hỏi một hồi liền xong, Hứa Gia Mộc luôn thua, thua đến cuối cùng, thì đã bị hỏi tới vấn đề tình cảm.
Hỏi: "Hứa Gia Mộc, sau khi anh và Lâm Thiên Thiên hủy bỏ hôn ước, đến bây giờ cũng không có đính hôn và cũng không có kết giao bạn gái, là vì có người trong lòng à?"
Hứa Gia Mộc thẳng thắn: "Có."
Hỏi: "Vậy anh hủy hôn là bởi vì cô ấy sao?"
Hứa Gia Mộc chớp mắt một cái, gật đầu: "Phải".
Hỏi: "Vậy tại sao anh không có đi cùng với cô ấy?"
Lần này Hứa Gia Mộc rơi vào trầm mặt một hồi lâu, nét mặt của anh thật bình thản, nhưng không biết vì sao, trong nháy mắt đó cả phòng bao trở nên cực kỳ an tĩnh, dường như tất cả mọi người đều nhìn thấy một chút cô đơn từ trên người anh, nhưng mà rất nhanh, anh liền câu môi cười cười, trả lời rất tùy ý: "Chia tay rồi."
Hỏi: "Người nào nói chia tay trước?"
Vấn đề này dường như làm khó Hứa Gia Mộc, anh sửng sốt thật lâu, cuối cùng mới nói: "Cô ấy không cần tôi."
Là cô ấy không cần anh, hơn một năm trước, cô ấy đều chỉ nghĩ tới cùng anh tách ra, về sau còn phá đi đứa bé của anh.
Hỏi: "Vậy cho đến bây giờ anh còn thích cô ấy không?"
"Thích." Lần này ngược lại Hứa Gia Mộc không chần chờ.
Hỏi: "Cô ấy là ai?"
Tính đến hiện tại, Hứa Gia Mộc đã uống gần bốn mươi tám ly rượu, tửu lượng của anh luôn tốt, lúc này cũng đã say thần trí mông lung.
Nhưng ánh mắt của anh rất sáng, khi nghe tới câu hỏi này, anh lại trầm mặc, qua một hồi thật lâu, anh liền lảo đảo đứng lên, đi tới bục chọn bài hát, sau đó cứ thế chọn một ca khúc.
Giai điệu mở đầu rất quen thuộc, chỉ sau năm giây, Hứa Gia Mộc liền giơ micro hát lên: "Về sau, cuối cùng tôi cũng học được thế nào là yêu, đáng tiếc em đã đi xa từ lâu, biến mất giữa biển người."
"Chạy trốn, Hứa Gia Mộc!" Kiều An Hạ đã uống rất nhiều, dựa vào trong ngực Trình Dạng, quơ tay lung tung, nói không rõ ràng.
Hứa Gia Mộc giống như không có nghe thấy, tiếp tục hát một câu: "Về sau, ở trong nước mắt rốt cuộc cũng hiểu ra, có một vài người khi đã bỏ qua cũng không bao giờ trở lại nữa. . . . . ."
Sau đó anh liền hát không nổi nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.