Chương 739: Lựa chọn (3)
Diệp Phi Dạ
24/07/2016
Tổng giám đốc Ngụy gật đầu: “Anh Lục, mời anh nói.”
Lục Cẩn Niên lại uống một ngụm cà phê, thong thả để cái cốc vào khay, tiếng va chạm của đồ sứ trong phòng nghỉ yên tĩnh, vô cùng vang dội: “Tôi nghĩ dùng tên công ty Ngụy thị để đặt tên cho công ty của nhân vật chính.”
Đáy mắt tổng giám đốc Ngụy sáng lên.
Công ty Ngụy thị…. Đây xem như là một phương án tuyên truyền quảng cáo khá hấp dẫn người ta.
Lục Cẩn Niên còn nói: “Không chỉ có vậy, tôi sẽ đổi tên vai nam chính trong phim này thành họ Ngụy.”
Tổng giám đốc Ngụy có vẻ hơi kích động.
Nếu bối cảnh này đặt ra, sẽ khiến người ta có cảm giác nội dung bộ phim này chính là xảy ra ở công ty Ngụy thị, đại diện cho Ngụy thị, khiến người ta càng dễ ‘khắc sâu nhớ kỹ’ trang sức của Ngụy thị.
Điều kiện cũng khá mê người, cũng rất hấp dẫn.
Nhưng chắc chắn giá tiền….
Tổng giám đốc Ngụy mở miệng: “Điều kiện của anh tôi không hề ý kiến, chỉ là tôi muốn hỏi anh về mặt giá cả, giá trị thấp nhất là bao nhiêu? Nếu trong phạm vi dự liệu của công ty, thì bây giờ tôi có thể ký hợp tác với anh luôn, còn nếu ngoài dự liệu của công ty, có lẽ tôi phải bàn bạc với hội đồng quản trị đã.”
Lục Cẩn Niên không nói gì, chỉ giơ một ngón tay lên về phía tổng giám đốc Ngụy.
“Một tỷ?” Giọng tổng giám nghe qua hơi khó xử, một tỷ thật sự không phải là một con số nhỏ, mặc dù điều kiện đưa ra quả thực rất hấp dẫn. Nhưng dưới tình huống không cách nào đoán được độ hot của bộ phim này, chi phí quảng cáo thế hơi cao quá: “Anh Lục, tôi biết tác phẩm Truyền thông Hoàn Ảnh tung ra đều khiến người ta rất chú ý, nhưng mà dù sao thành quả của bộ phim truyền hình này chúng ta chưa nhìn thấy được, tôi muốn đưa trước năm mươi triệu. Trên hợp đồng chúng ta ký có thể viết, nếu giai đoạn sau đó khiến thị trường chứng khoán lượng tiêu thụ sản phẩm của công ty Ngụy thị tăng lên rõ rệt, thì tôi có thể chia trong 50% lợi nhuận cho anh, tôi nghĩ nếu chúng ta cùng nỗ lực, lợi nhuận chắc sẽ không dưới năm mươi triệu….”
“Ông Ngụy, ông hiểu nhầm ý tôi rồi, tôi nói không phải là một tỷ, mà là mười tỷ.” Lục Cẩn Niên giọng nhàn nhạt ngắt lời tổng giám đốc Ngụy.
Rõ ràng cả người tổng giám đốc Ngụy hơi run rẩy: “Một tỷ? Điều này sao có thể chứ? Chuyện hợp tác này, tôi chỉ sợ….”
“Tôi cho ông một tỷ.” Lục Cẩn Niên lại mở miệng nói.
Trong nháy mắt tổng giám đốc Ngụy giật mình, lquydon, dáng vẻ này là hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, tay ông ta vốn đang cầm tách cà phê, vì run rẩy nên bắn tung tóe ra ngoài, rơi vào cổ tay ông ta.
Nóng đến đau rát, khiến tổng giám đốc Ngụy có chút bình tĩnh lại, khẽ cười với Lục Cẩn Niên: “Anh Lục, đây là anh đang nói đùa với tôi hả?”
Lục Cẩn Niên từ từ lắc đầu, vẻ mặt chuyên chú nói: “Tôi rất nghiêm túc.”
Tổng giám đốc Ngụy lại sửng sốt, ông ta nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên hồi lâu, cuối cùng ý thức được không phải đối phương đang trêu đùa ông ta, trong nháy mắt ông ta có chút mơ hồ: “Anh Lục, anh quảng cáo cho tôi, anh còn trả tiền cho tôi, đây hoàn toàn là vụ mua bán lỗ vốn, tôi thật sự không hiểu được ý tứ của anh.”
Vẻ mặt Lục Cẩn Niên lạnh nhạt, im lặng không nói gì, móc trong túi áo ra một tờ chi phiếu, đẩy tới trước mặt tổng giám đốc Ngụy.
Tổng giám đốc Ngụy chăm chú nhìn dãy số dài phía trên, cẩn thận đếm sơ, đúng là một tỷ.
Là thương nhân, đều biết trên đời này làm gì có chuyện miếng bánh từ trên trời rơi xuống, vì thế ông ta chần chừ một lát rồi mở miệng hỏi: “Anh Lục, đây là anh đang có ý muốn thu mua cổ phần công ty Ngụy thị?”
“Không phải.” Lục Cẩn Niên lắc đầu, bưng cà phê lên uống thêm một ngụm, giọng điệu chậm rãi nói: “Nhưng mà, tôi đưa ra điều kiện tốt như vậy cho ông Ngụy, quả là muốn báo đáp lại.”
Lục Cẩn Niên lại uống một ngụm cà phê, thong thả để cái cốc vào khay, tiếng va chạm của đồ sứ trong phòng nghỉ yên tĩnh, vô cùng vang dội: “Tôi nghĩ dùng tên công ty Ngụy thị để đặt tên cho công ty của nhân vật chính.”
Đáy mắt tổng giám đốc Ngụy sáng lên.
Công ty Ngụy thị…. Đây xem như là một phương án tuyên truyền quảng cáo khá hấp dẫn người ta.
Lục Cẩn Niên còn nói: “Không chỉ có vậy, tôi sẽ đổi tên vai nam chính trong phim này thành họ Ngụy.”
Tổng giám đốc Ngụy có vẻ hơi kích động.
Nếu bối cảnh này đặt ra, sẽ khiến người ta có cảm giác nội dung bộ phim này chính là xảy ra ở công ty Ngụy thị, đại diện cho Ngụy thị, khiến người ta càng dễ ‘khắc sâu nhớ kỹ’ trang sức của Ngụy thị.
Điều kiện cũng khá mê người, cũng rất hấp dẫn.
Nhưng chắc chắn giá tiền….
Tổng giám đốc Ngụy mở miệng: “Điều kiện của anh tôi không hề ý kiến, chỉ là tôi muốn hỏi anh về mặt giá cả, giá trị thấp nhất là bao nhiêu? Nếu trong phạm vi dự liệu của công ty, thì bây giờ tôi có thể ký hợp tác với anh luôn, còn nếu ngoài dự liệu của công ty, có lẽ tôi phải bàn bạc với hội đồng quản trị đã.”
Lục Cẩn Niên không nói gì, chỉ giơ một ngón tay lên về phía tổng giám đốc Ngụy.
“Một tỷ?” Giọng tổng giám nghe qua hơi khó xử, một tỷ thật sự không phải là một con số nhỏ, mặc dù điều kiện đưa ra quả thực rất hấp dẫn. Nhưng dưới tình huống không cách nào đoán được độ hot của bộ phim này, chi phí quảng cáo thế hơi cao quá: “Anh Lục, tôi biết tác phẩm Truyền thông Hoàn Ảnh tung ra đều khiến người ta rất chú ý, nhưng mà dù sao thành quả của bộ phim truyền hình này chúng ta chưa nhìn thấy được, tôi muốn đưa trước năm mươi triệu. Trên hợp đồng chúng ta ký có thể viết, nếu giai đoạn sau đó khiến thị trường chứng khoán lượng tiêu thụ sản phẩm của công ty Ngụy thị tăng lên rõ rệt, thì tôi có thể chia trong 50% lợi nhuận cho anh, tôi nghĩ nếu chúng ta cùng nỗ lực, lợi nhuận chắc sẽ không dưới năm mươi triệu….”
“Ông Ngụy, ông hiểu nhầm ý tôi rồi, tôi nói không phải là một tỷ, mà là mười tỷ.” Lục Cẩn Niên giọng nhàn nhạt ngắt lời tổng giám đốc Ngụy.
Rõ ràng cả người tổng giám đốc Ngụy hơi run rẩy: “Một tỷ? Điều này sao có thể chứ? Chuyện hợp tác này, tôi chỉ sợ….”
“Tôi cho ông một tỷ.” Lục Cẩn Niên lại mở miệng nói.
Trong nháy mắt tổng giám đốc Ngụy giật mình, lquydon, dáng vẻ này là hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, tay ông ta vốn đang cầm tách cà phê, vì run rẩy nên bắn tung tóe ra ngoài, rơi vào cổ tay ông ta.
Nóng đến đau rát, khiến tổng giám đốc Ngụy có chút bình tĩnh lại, khẽ cười với Lục Cẩn Niên: “Anh Lục, đây là anh đang nói đùa với tôi hả?”
Lục Cẩn Niên từ từ lắc đầu, vẻ mặt chuyên chú nói: “Tôi rất nghiêm túc.”
Tổng giám đốc Ngụy lại sửng sốt, ông ta nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên hồi lâu, cuối cùng ý thức được không phải đối phương đang trêu đùa ông ta, trong nháy mắt ông ta có chút mơ hồ: “Anh Lục, anh quảng cáo cho tôi, anh còn trả tiền cho tôi, đây hoàn toàn là vụ mua bán lỗ vốn, tôi thật sự không hiểu được ý tứ của anh.”
Vẻ mặt Lục Cẩn Niên lạnh nhạt, im lặng không nói gì, móc trong túi áo ra một tờ chi phiếu, đẩy tới trước mặt tổng giám đốc Ngụy.
Tổng giám đốc Ngụy chăm chú nhìn dãy số dài phía trên, cẩn thận đếm sơ, đúng là một tỷ.
Là thương nhân, đều biết trên đời này làm gì có chuyện miếng bánh từ trên trời rơi xuống, vì thế ông ta chần chừ một lát rồi mở miệng hỏi: “Anh Lục, đây là anh đang có ý muốn thu mua cổ phần công ty Ngụy thị?”
“Không phải.” Lục Cẩn Niên lắc đầu, bưng cà phê lên uống thêm một ngụm, giọng điệu chậm rãi nói: “Nhưng mà, tôi đưa ra điều kiện tốt như vậy cho ông Ngụy, quả là muốn báo đáp lại.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.