Chương 776: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (35)
Diệp Phi Dạ
29/07/2016
Editor: Táo đỏ phố núi
"Không nhiều lắm." Tống Tương Tư cầm bình nước lên hướng về cái tô của Hứa Gia Mộc rót một ít nước, dùng chiếc đũa khuấy đều hai cái, rồi chắt nước vào thùng rác, sau đó lần nữa đặt cái tô lại trước mặt của Hứa Gia Mộc: "Như vậy chắc là sẽ không mặn nữa."
Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm vào trong tô "Mì sốt tương" so với mới vừa nãy còn kinh khủng hơn, nét mặt co rút, mặc dù vẻ mặt thoạt nhìn rất miễn cưỡng, nhưng vẫn cầm đũa lên ăn.
Khoé môi của Tống Tương Tư cong lên tạo thành một nụ cười, tiếp tục ăn phần của mình cũng cảm thấy mì sốt tương này khó có thể nuốt trôi.
Hứa Gia Mộc đại khái ăn hết nửa chén nhỏ, rốt cuộc không chịu đựng nổi nữa buông đũa xuống: "Tống Tương Tư, em xem em như vậy, ngay cả mì sốt tương cũng không biết làm, sau này ai sẽ lấy em?" Dienx dandf Kê quyu dong
Tống Tương Tư nắm đôi đũa trong tay, sức lực chợt gia tăng, nụ cười đang hiện trên môi cô trong nháy mắt cứng ngắc lại.
Sau này ai sẽ lấy em. . . . . . Đây có nghĩa là, đáy lòng của anh, không có ý định kết hôn với cô sao? Dienx dandf Kê quyu dong
Nhưng mà chỉ sau một lát trên mặt của Tống Tương Tư mang theo nụ cười diễm lệ, ngẩng đàu lên nhìn Hứa Gia Mộc, lời nói ra khỏi miệng không khách khí chút nào: "Mắc mớ gì tới anh, dù sao cũng không phải là gả cho anh!"
Trước kia, mỗi lần Tống Tương Tư nói những lời thô tục, đều sẽ bị Hứa Gia Mộc khiển trách, còn lần này, Hứa Gia Mộc lại bị những lời nói này của Tống Tương Tư làm cho sững sờ, cũng không chú ý tới việc cô đã nói những lời thô tục.
Anh nhìn chằm chằm vào cô khoảng năm giây, tay cầm đũa gõ nhịp lên bàn: "Chẳng qua là tôi đang bày tỏ sự đồng tình đối với chồng tương lai của em thôi."
"Em thay anh ta cám ơn cả nhà anh!" Tống Tương Tư cười lạnh trả lời một câu, sau đó chợt đứng lên, bưng hai cái tô trên bàn đi, đem đồ thừa đổ vào trong thùng rác, rồi đi vào phòng bếp, sau đó đưa lưng về phía Hứa Gia Mộc đang ngồi trước bàn ăn, khoé mắt đỏ hoe. d,0dylq.d
Tống Tương Tư vừa rửa chén, nước mắt vừa lạch tạch rơi xuống, tiếng nước chảy mở rất lớn, vừa vặn che đậy đi tiếng nức nở khe khẽ của cô.
Chỉ là hai cái tô, nhưng cô rửa ước chừng hết mười phút, cuối cùng thuận tiện rửa mặt luôn, rồi mới bỏ tô đã lau khô vào trong tủ, sau đó xoay người, thấy Hứa Gia Mộc chẳng biết đã rời khỏi bàn ăn khi nào, đang đứng hút thuốc ở trên ban công phòng khách.
Bữa tối hỏng bét như vậy, đoán chừng là anh ăn vẫn chưa đủ no.
Tống Tương Tư mở tủ lạnh ra, lấy hũ mì ăn liền từ bên trong ra, qua một phút đồng hồ sau, bưng ra hướng ban công, đem mì ăn liền đặt lên cái bàn tròn ở ban công: "Cho anh ăn cái này."
Hứa Gia Mộc xoay đầu lại, thấy mì ăn liền đang bốc hơi, gật đầu một cái, hít hai hơi thuốc rồi mới dụi điếu thuốc, kéo cái ghế dựa ở cạnh bàn tròn ra ngồi xuống. d,0dylq.d
Tống Tương Tư không hề rời đi, nhàn nhã tựa vào cái cửa chớp bằng thuỷ tinh ở bên cạnh, "Vừa nãy ở một mình chỗ này, anh đang suy nghĩ chuyện gì vậy?"
Động tác ăn mì của Hứa Gia Mộc dừng lại một chút, một lát sau nói: "Kiều Kiều mang thai."
"Thật sao? Đó là chuyện tốt mà." Tống Tương Tư nở ra một nụ cười sáng chói, trong lòng cảm thấy vui mừng cho Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo: "Đại ảnh đế Lục khẳng định sẽ rất vui vẻ."
Chỉ là sau khi vui mừng xong, Tống Tương Tư lại nghĩ đến gần đây Kiều An Hảo bị gièm pha xôn xao, không nhịn được nữa lắc đầu một cái: "Chỉ là, bảo bảo này cũng đủ đáng thương, bây giờ mẹ của bé bị người ta mắng như vậy, tương lai còn dài, sợ rằng cũng sẽ bị người đời chỉ chỏ, cũng giống như Lục đại ảnh đế, tuổi thơ ám ảnh, cả đời bất hạnh. . . . . ." Die6n da29n le6 quy1 d9o^n
Trong nhà đột nhiên vang lên chuông điện thoại di động, Tống Tương Tư liền ngừng nói, nhanh chóng đi vào phòng.
"Không nhiều lắm." Tống Tương Tư cầm bình nước lên hướng về cái tô của Hứa Gia Mộc rót một ít nước, dùng chiếc đũa khuấy đều hai cái, rồi chắt nước vào thùng rác, sau đó lần nữa đặt cái tô lại trước mặt của Hứa Gia Mộc: "Như vậy chắc là sẽ không mặn nữa."
Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm vào trong tô "Mì sốt tương" so với mới vừa nãy còn kinh khủng hơn, nét mặt co rút, mặc dù vẻ mặt thoạt nhìn rất miễn cưỡng, nhưng vẫn cầm đũa lên ăn.
Khoé môi của Tống Tương Tư cong lên tạo thành một nụ cười, tiếp tục ăn phần của mình cũng cảm thấy mì sốt tương này khó có thể nuốt trôi.
Hứa Gia Mộc đại khái ăn hết nửa chén nhỏ, rốt cuộc không chịu đựng nổi nữa buông đũa xuống: "Tống Tương Tư, em xem em như vậy, ngay cả mì sốt tương cũng không biết làm, sau này ai sẽ lấy em?" Dienx dandf Kê quyu dong
Tống Tương Tư nắm đôi đũa trong tay, sức lực chợt gia tăng, nụ cười đang hiện trên môi cô trong nháy mắt cứng ngắc lại.
Sau này ai sẽ lấy em. . . . . . Đây có nghĩa là, đáy lòng của anh, không có ý định kết hôn với cô sao? Dienx dandf Kê quyu dong
Nhưng mà chỉ sau một lát trên mặt của Tống Tương Tư mang theo nụ cười diễm lệ, ngẩng đàu lên nhìn Hứa Gia Mộc, lời nói ra khỏi miệng không khách khí chút nào: "Mắc mớ gì tới anh, dù sao cũng không phải là gả cho anh!"
Trước kia, mỗi lần Tống Tương Tư nói những lời thô tục, đều sẽ bị Hứa Gia Mộc khiển trách, còn lần này, Hứa Gia Mộc lại bị những lời nói này của Tống Tương Tư làm cho sững sờ, cũng không chú ý tới việc cô đã nói những lời thô tục.
Anh nhìn chằm chằm vào cô khoảng năm giây, tay cầm đũa gõ nhịp lên bàn: "Chẳng qua là tôi đang bày tỏ sự đồng tình đối với chồng tương lai của em thôi."
"Em thay anh ta cám ơn cả nhà anh!" Tống Tương Tư cười lạnh trả lời một câu, sau đó chợt đứng lên, bưng hai cái tô trên bàn đi, đem đồ thừa đổ vào trong thùng rác, rồi đi vào phòng bếp, sau đó đưa lưng về phía Hứa Gia Mộc đang ngồi trước bàn ăn, khoé mắt đỏ hoe. d,0dylq.d
Tống Tương Tư vừa rửa chén, nước mắt vừa lạch tạch rơi xuống, tiếng nước chảy mở rất lớn, vừa vặn che đậy đi tiếng nức nở khe khẽ của cô.
Chỉ là hai cái tô, nhưng cô rửa ước chừng hết mười phút, cuối cùng thuận tiện rửa mặt luôn, rồi mới bỏ tô đã lau khô vào trong tủ, sau đó xoay người, thấy Hứa Gia Mộc chẳng biết đã rời khỏi bàn ăn khi nào, đang đứng hút thuốc ở trên ban công phòng khách.
Bữa tối hỏng bét như vậy, đoán chừng là anh ăn vẫn chưa đủ no.
Tống Tương Tư mở tủ lạnh ra, lấy hũ mì ăn liền từ bên trong ra, qua một phút đồng hồ sau, bưng ra hướng ban công, đem mì ăn liền đặt lên cái bàn tròn ở ban công: "Cho anh ăn cái này."
Hứa Gia Mộc xoay đầu lại, thấy mì ăn liền đang bốc hơi, gật đầu một cái, hít hai hơi thuốc rồi mới dụi điếu thuốc, kéo cái ghế dựa ở cạnh bàn tròn ra ngồi xuống. d,0dylq.d
Tống Tương Tư không hề rời đi, nhàn nhã tựa vào cái cửa chớp bằng thuỷ tinh ở bên cạnh, "Vừa nãy ở một mình chỗ này, anh đang suy nghĩ chuyện gì vậy?"
Động tác ăn mì của Hứa Gia Mộc dừng lại một chút, một lát sau nói: "Kiều Kiều mang thai."
"Thật sao? Đó là chuyện tốt mà." Tống Tương Tư nở ra một nụ cười sáng chói, trong lòng cảm thấy vui mừng cho Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo: "Đại ảnh đế Lục khẳng định sẽ rất vui vẻ."
Chỉ là sau khi vui mừng xong, Tống Tương Tư lại nghĩ đến gần đây Kiều An Hảo bị gièm pha xôn xao, không nhịn được nữa lắc đầu một cái: "Chỉ là, bảo bảo này cũng đủ đáng thương, bây giờ mẹ của bé bị người ta mắng như vậy, tương lai còn dài, sợ rằng cũng sẽ bị người đời chỉ chỏ, cũng giống như Lục đại ảnh đế, tuổi thơ ám ảnh, cả đời bất hạnh. . . . . ." Die6n da29n le6 quy1 d9o^n
Trong nhà đột nhiên vang lên chuông điện thoại di động, Tống Tương Tư liền ngừng nói, nhanh chóng đi vào phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.