Chương 216: Nghi can có mùi yêu(4)
Diệp Phi Dạ
07/04/2016
Đoàn làm phim vừa nghe thấy Lục Cẩn Niên mời ăn khuya, lập tức hoan hô thành tiếng.
Trợ lý hào phóng đưa cho mỗi người một hộp, có thể được Lục Ảnh đế mời ăn khuya, khiến mọi người thấy rất phấn chấn, cho nên có người còn chụp ảnh gửi cho bạn bè, khiến không ít người chạy tới góp vui, cũng may trợ lý mua rất nhiều, ai tới cũng có phần.
Lúc nhân viên công tác nghe được có bữa ăn khuya, liền lấy một chiếc ván gỗ, dựng thành một cái bàn lớn và dài, để mọi người ngồi quây quần ăn.
Đêm nay Kiều An Hảo có một cảnh diễn, lúc trở về sau khi tẩy trang, mọi người đã ngồi chật kín bàn ăn, cô đang chuẩn bị tìm một chỗ cho mình, Tống Tương Tư đã giơ tay lên, gọi tên của cô, Kiều An Hảo và Triệu Manh đi qua, nhìn thấy còn hai chỗ trống bên cạnh Tống Tương Tư và giữa Tống Tương Tư với Lục Cẩn Niên.
Triệu Manh giành trước ngồi ở bên cạnh Tống Tương Tư, cho nên Kiều An Hảo đãnh ngồi cạnh Lục Cẩn Niên.
May mà cô và Lục Cẩn Niên đã ở chung được vài ngày, gặp mặt anh, cũng không thấy khẩn trương và bất an lắm, lúc trợ lý đưa đồ ăn cho cô, còn quay đầu nhìn anh cười cười, nói một tiếng: “Cảm ơn Lục Ảnh đế.”
Thật ra Lục Cẩn Niên không hề mở miệng nói chuyện, trên mặt cũng không có nét biến hóa quá lớn, chỉ rút một cái bao tay nilon đưa cho Kiều An Hảo.
-
Buổi chiều, Trình Dạng đi cùng Kiều An Hạ về nhà lấy vài thứ quần áo, kết quả lại bị Kiều An Hạ lôi xuống giường, lúc hôn môi, lại bắt đầu mấy màn lau súng cướp cò.
Đợi đến lúc hai người đều mệt nhoài đã là chạng vạng, Trình Dạng trực tiếp gọi đồ ăn ở bên ngoài về, hai người ăn cơm xong, tiếp tục cuồng nhiệt chốc lát rồi mới lái xe trở về đoàn làm phim.
Lúc Trình Dạng dừng xe dưới cửa khách sạn, cầm di động, tắt GPS, lại thấy rất nhiều tin tức hiện lên, nhấp vào mới biết được mọi người ở đoàn làm phim được mời ăn khuya, vì thế nghiêng đầu nhìn Kiều An Hạ hỏi: “Bên kia có người mời ăn khuya, có muốn qua xem chút không?”
Kiều An Hạ nhìn thoáng qua, thời gian vẫn còn sớm, quay về khách sạn cũng không biết làm gì, liền gật đầu nói: “Được.”
-
Đạo diễn thấy Trình Dạng tới cùng Kiều An Hạ, trong tay giơ lên một con tôm hùm, lớn tiếng hô: “Trình Dạng, mau tới đây.”
Mọi người chen chúc lại, nhường cho Trình Dạng và Kiều An Hạ hai vị trí.
Trợ lý của Lục Cẩn Niên vội vàng cầm hai phần ăn đưa cho bọn họ.
Bởi vì cay, đạo diễn không ngừng hít mấy ngụm khí lạnh nói: “Cậu tới thật đúng lúc, nếu muộn thêm chút nữa, không thể ăn được tôm của Lục Ảnh đế rồi!”
“Vốn là Lục Ảnh đế mời mọi người ăn khuya, khó trách toàn bộ đoàn làm phim đều tụ tập ở đây.” Trình Dạng nói xong, liền ga lăng mở hộp ra cho Kiều An Hạ, còn thấp giọng quan tâm: “Có muốn anh bóc cho em không?”
Kiều An Hạ nhìn anh cười cười, sau đó đeo bao tay vào, cầm một con tôm lên, không để ý chút nào lột vỏ của nó.
Buổi chiều, lúc ở Hoàn Ảnh truyền thông, cô vừa nói với Trình Dạng là Kiều Kiều thích ăn tôm, không hề chú ý tới có Lục Cẩn Niên ở gần đó, nhưng buổi tối, anh lại mời toàn bộ đoàn làm phim ăn tôm!!!!
Trợ lý hào phóng đưa cho mỗi người một hộp, có thể được Lục Ảnh đế mời ăn khuya, khiến mọi người thấy rất phấn chấn, cho nên có người còn chụp ảnh gửi cho bạn bè, khiến không ít người chạy tới góp vui, cũng may trợ lý mua rất nhiều, ai tới cũng có phần.
Lúc nhân viên công tác nghe được có bữa ăn khuya, liền lấy một chiếc ván gỗ, dựng thành một cái bàn lớn và dài, để mọi người ngồi quây quần ăn.
Đêm nay Kiều An Hảo có một cảnh diễn, lúc trở về sau khi tẩy trang, mọi người đã ngồi chật kín bàn ăn, cô đang chuẩn bị tìm một chỗ cho mình, Tống Tương Tư đã giơ tay lên, gọi tên của cô, Kiều An Hảo và Triệu Manh đi qua, nhìn thấy còn hai chỗ trống bên cạnh Tống Tương Tư và giữa Tống Tương Tư với Lục Cẩn Niên.
Triệu Manh giành trước ngồi ở bên cạnh Tống Tương Tư, cho nên Kiều An Hảo đãnh ngồi cạnh Lục Cẩn Niên.
May mà cô và Lục Cẩn Niên đã ở chung được vài ngày, gặp mặt anh, cũng không thấy khẩn trương và bất an lắm, lúc trợ lý đưa đồ ăn cho cô, còn quay đầu nhìn anh cười cười, nói một tiếng: “Cảm ơn Lục Ảnh đế.”
Thật ra Lục Cẩn Niên không hề mở miệng nói chuyện, trên mặt cũng không có nét biến hóa quá lớn, chỉ rút một cái bao tay nilon đưa cho Kiều An Hảo.
-
Buổi chiều, Trình Dạng đi cùng Kiều An Hạ về nhà lấy vài thứ quần áo, kết quả lại bị Kiều An Hạ lôi xuống giường, lúc hôn môi, lại bắt đầu mấy màn lau súng cướp cò.
Đợi đến lúc hai người đều mệt nhoài đã là chạng vạng, Trình Dạng trực tiếp gọi đồ ăn ở bên ngoài về, hai người ăn cơm xong, tiếp tục cuồng nhiệt chốc lát rồi mới lái xe trở về đoàn làm phim.
Lúc Trình Dạng dừng xe dưới cửa khách sạn, cầm di động, tắt GPS, lại thấy rất nhiều tin tức hiện lên, nhấp vào mới biết được mọi người ở đoàn làm phim được mời ăn khuya, vì thế nghiêng đầu nhìn Kiều An Hạ hỏi: “Bên kia có người mời ăn khuya, có muốn qua xem chút không?”
Kiều An Hạ nhìn thoáng qua, thời gian vẫn còn sớm, quay về khách sạn cũng không biết làm gì, liền gật đầu nói: “Được.”
-
Đạo diễn thấy Trình Dạng tới cùng Kiều An Hạ, trong tay giơ lên một con tôm hùm, lớn tiếng hô: “Trình Dạng, mau tới đây.”
Mọi người chen chúc lại, nhường cho Trình Dạng và Kiều An Hạ hai vị trí.
Trợ lý của Lục Cẩn Niên vội vàng cầm hai phần ăn đưa cho bọn họ.
Bởi vì cay, đạo diễn không ngừng hít mấy ngụm khí lạnh nói: “Cậu tới thật đúng lúc, nếu muộn thêm chút nữa, không thể ăn được tôm của Lục Ảnh đế rồi!”
“Vốn là Lục Ảnh đế mời mọi người ăn khuya, khó trách toàn bộ đoàn làm phim đều tụ tập ở đây.” Trình Dạng nói xong, liền ga lăng mở hộp ra cho Kiều An Hạ, còn thấp giọng quan tâm: “Có muốn anh bóc cho em không?”
Kiều An Hạ nhìn anh cười cười, sau đó đeo bao tay vào, cầm một con tôm lên, không để ý chút nào lột vỏ của nó.
Buổi chiều, lúc ở Hoàn Ảnh truyền thông, cô vừa nói với Trình Dạng là Kiều Kiều thích ăn tôm, không hề chú ý tới có Lục Cẩn Niên ở gần đó, nhưng buổi tối, anh lại mời toàn bộ đoàn làm phim ăn tôm!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.