Hôn Trộm 55 Lần

Chương 609: Người em yêu, đã lâu không gặp (19)

Diệp Phi Dạ

12/07/2016

Lục Cẩn Niên vừa hỏi xong những lời này, dường như liền cảm thấy bản thân mình hơi xen vào việc của người khác, nên không chờ Kiều An Hảo mở miệng nói gì, đã trực tiếp nói luôn: “Ở đây không cần cô, cô đi đi.”

Lời nói của anh, nói thẳng ra như vậy thật khiến người ta tổn thương, làm sắc mặt Kiều An Hảo cũng tái nhợt hẳn.

Người giúp việc vội vàng giải vây giúp Kiều An Hảo: “Anh Lục, cô Kiều đi qua thăm bà, đêm giao thừa bà tìm ngài nên đi lạc, là cô Kiều mang bà về nhà….”

Hình như Lục Cẩn Niên không có hứng thú với những lời người giúp việc nói, cũng không chờ cô ta nói xong, dứt khoát tự mình đi mở cửa, ngắt lời cô ta, lên tiếng mang theo vài phần không được phép từ chối nói: “Tiễn khách đi.”

Ý tiễn khách của Lục Cẩn Niên rõ ràng như vậy, giống như là nếu đứng lại với cô thêm một giây nào nữa thì đó là chuyện hết sức khó có thể nhẫn nại được, khiến Kiều An Hảo hơi xấu hổ cúi đầu, ngón tay cầm lấy góc váy có phần luống cuống.

“Anh Lục….” Dường như người giúp việc còn muốn giúp Kiều An Hảo nói câu gì đó, nhưng từ đầu tới cuối Lục Cẩn Niên đã không muốn nghe, chân cứ bước tiếp đi vào phòng ngủ.

Lúc đi qua bên người Kiều An Hảo, Kiều An Hảo lên tiếng, gọi tên anh: “Lục Cẩn Niên.”

Bước chân Lục Cẩn Niên hơi ngập ngừng, nhưng không dừng lại, trực tiếp bước sát qua bên cạnh cô đi vào phòng ngủ, sau đó lúc sắp đóng cửa, liếc mắt nhìn người giúp việc một cái, rồi lên tiếng nói: “Đứng ngẩn ra ở đó làm gì hả? Còn không mau dẫn cô Kiều ra khỏi đây.”

Cô Kiều…. Lần đầu tiên Kiều An Hảo cảm thấy ba chữ này thật chói tai như vậy (trong tiếng Trung là ba chữ 乔小姐 – Kiều tiểu thư), khiến cơ thể cũng run rẩy theo.

Theo bản năng quay đầu, liếc mắt nhìn bóng lưng Lục Cẩn Niên một cái, nhưng người đàn ông lại xem cô giống như không khí, trực tiếp đóng cửa lại.

Bầu không khí trở nên hơi ngượng ngập.

Người giúp việc trước tiên cười xấu hổ với Kiều An Hảo, sau đó giống như là cho cô chút mặt mũi, lên tiếng nói: “Cô Kiều, cô đừng để bụng, tính tình anh Lục chính là như vậy đó.”



Kiều An Hảo rũ mắt, nhẹ giọng nói: “Tôi không sao.”

Sau đó Kiều An Hảo rất sợ người giúp việc khó xử, ngẩng đầu cười với người giúp việc: “Tôi đi trước.”

Người giúp việc đưa Kiều An Hảo đi ra cửa, dọc theo đường đi ngại ngùng liên tục nói mấy câu “Xin lỗi.”

Người giúp việc đợi Kiều An Hảo vào thang máy mới đóng cửa, sắp xếp lại đồ Lục Cẩn Niên mang tới, sau đó rót ly nước đi vào phòng ngủ, gõ cửa trước mới đẩy cửa ra.

Bà cụ đã ngủ trưa, Lục Cẩn Niên ngồi bên giường, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì.

Người giúp việc đi lên phía trước, đưa ly nước cho Lục Cẩn Niên, sợ đánh thức bà cụ, cố gắng hạ giọng mình xuống: “Anh Lục, uống nước đi.”

Lục Cẩn Niên nhận lấy, giọng lạnh nhạt nói một câu: “Cảm ơn.”

Lúc Lục Cẩn Niên bưng ly nước lên uống, người giúp việc lại nhỏ giọng nói một câu: “Tôi đã tiễn cô Kiều về rồi.”

Động tác uống nước của Lục Cẩn Niên hơi dừng lại, nhưng trên khuôn mặt không có chút thay đổi nào, chỉ cố gắng nuốt ngụm nước đang ngậm trong miệng xuống, sau đó không nhanh không chậm lấy ly nước bên môi ra, đưa cho người giúp việc bên cạnh, gật đầu một cái, tỏ ý đã hiểu lời cô ta vừa nói.

Người giúp việc cầm ly nước rời khỏi phòng ngủ.

Lục Cẩn Niên ngồi yên một lát, sau đó liền đứng lên kéo cửa sổ sát đất ra, đi tới ban công đốt một điếu thuốc.

Sau khi sương khói lượn lờ xung quanh anh, vẻ mặt anh hơi có chút hoảng hốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Trộm 55 Lần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook