Chương 916: Sau này (32)
Diệp Phi Dạ
03/09/2016
Edit: Tuyết Khanh
Dương Tư Tư uống có chút gấp gáp, một chút nước theo khóe môi cô ta chảy xuống, rơi trên quần áo của cô ta.
Hứa Gia Mộc đứng ở bên người cô ta, hoàn toàn không có bởi vì cử động không ưu nhã của cô ta, mà hiện ra nửa điểm chán ghét cùng vẻ mặt chê cười, ngược lại anh còn móc ra khăn giấy từ trong túi, thay Dương Tư Tư nhẹ nhàng lau hét nước trên mặt của cô ta, thuận thế còn lau sạch nước dính trên quần áo.
Dương Tư Tư ôm chai nước suối, dáng vẻ giống như là ngượng ngùng, nhìn về phía Hứa Gia Mộc cắn môi nở nụ cười, sau đó vươn tay, giống như là muốn nhận lấy khăn giấy trong tay của Hứa Gia Mộc, trong miệng còn nói một câu.
Bởi vì cách quá xa, Tống Tương Tư căn bản không nghe được gì, ngay sau đó cô liền nhìn về phía Hứa Gia Mộc đang nhìn Dương Tư Tư lắc đầu một cái, xoay người đi tới cạnh thùng rác, cầm lấy khăn giấy trong tay ném vào.
Nghĩ đến, mới vừa rồi cô gái Dương Tư Tư gì đó muốn chính mình tự đi ném đi rác rưởi.
Gần một năm qua Hứa Gia Mộc, phát triển cực kỳ tốt, rất nhiều tin tức buôn bán sẽ thỉnh thoảng báo cho anh một chút, thật ra thì Tống Tương Tư cố ý không để cho mình đi chú ý Hứa Gia Mộc, nhưng sau khi về nước, không biết có phải là do tiếp xúc với anh vài lần hay không, mặc dù rất kiềm chế mình, nhưng là kiềm chế lại kiềm chế, cuối cùng vẫn là không thể đền bù được nội tâm của chính mình đang kích động, sẽ xem một chút tin tức về anh, ở trên tin tức, Tống Tương Tư biết, Hứa Gia Mộc đối với cái cô gái gọi Dương Tư Tư rất tốt, tốt đến trình độ muốn gì được đó, lúc ấy cô còn nghĩ, có lẽ là tin tức đó là giả, nhưng hôm nay gặp mặt, cô mới biết, tin tức kia không phải là giả, Hứa Gia Mộc đối với Dương Tư Tư rất tốt, vượt ra xa tưởng tượng của cô.
Tống Tương Tư mặc kệ là sau khi trang điểm lại, vẫn đứng ở trên đài quay chụp, cũng không còn nhìn về phía Hứa Gia Mộc cùng Dương Tư Tư đang đứng nữa.
Lúc quay chụp đang tiến hành được một nửa, Tống Tương Tư cần đứng ở trên một đài cao quay một đoạn video, trên chân cô mang một đôi giày cao gót gót nhỏ cao 16 cm, mấy năm này sinhtiểu Hồng, cô đã mang qua không biết bao nhiêu đôi giày cao như vậy, đã từng dễ dàng mà có thể điều khiển được thăng bằng trên độ cao, hiện tại ngược lại có vẻ có chút cố hết sức, nhất là khi bước lên trên bậc thang đài cao, bước chân Tống Tương Tư có chút không ổn, suýt nữa từ trên cầu thang té xuống, cũng may trợ lý đứng một bên cạnh cô cùng nhân viên làm việc tay mắt lanh lẹ vươn tay, đỡ lấy cô.
Ngồi ở cách đó không xa cùng với Dương Tư Tư - Hứa Gia Mộc nhìn cảnh quay chụp, nhìn thấy thân thể Tống Tương Tư trong nháy mắt kia mất thăng bằng, người bật dậy một cái liền từ chỗ ngồi đứng lên, theo bản năng liền dời đi chỗ cái ghế khác trước mặt, sau đó liền nhìn thấy có người đỡ Tống Tương Tư, động tác của hắn mới dừng lại như cũ.
"Gia Mộc, sao thế?" Mặt Dương Tư Tư kinh ngạc quay đầu lại, hỏi.
Hứa Gia Mộc lắc đầu một cái, lạnh nhạt ngồi về chỗ ngồi.
"Suýt tý nữa gặp nguy hiểm. . . . . ." Dương Tư Tư vừa mới gật mình thở dài một hơi, sau đó sẽ cầm ảnh chụp chung của mình và Tống Tương Tư giơ lên trước mặt của Hứa Gia Mộc, nói tiếp: "Gia Mộc, anh xem, em rốt cuộc được như ý nguyện cùng minh tinh em thích nhiều năm như vậy chụp ảnh chung rồi, cô ấy thật là xinh đẹp nha. . . . . ."
Hứa Gia Mộc nhẹ nhàng"Ừ" một tiếng, chỉ là nhìn lướt qua màn ảnh điện thoại của Dương Tư Tư, tầm mắt liền chuyển đến trên người Tống Tương Tư cách đó không xa bị người vây quanh, mọi người giống như là đang kiểm tra nơi đó cô có bị thương hay không, cho đến cuối cùng cô khoát khoát tay, lần nữa bước lên bậc thang trên đài cao, lúc này mọi người mới thả tâm của mình xuống, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng tiếp tục bắt tay vào làm.
Dương Tư Tư uống có chút gấp gáp, một chút nước theo khóe môi cô ta chảy xuống, rơi trên quần áo của cô ta.
Hứa Gia Mộc đứng ở bên người cô ta, hoàn toàn không có bởi vì cử động không ưu nhã của cô ta, mà hiện ra nửa điểm chán ghét cùng vẻ mặt chê cười, ngược lại anh còn móc ra khăn giấy từ trong túi, thay Dương Tư Tư nhẹ nhàng lau hét nước trên mặt của cô ta, thuận thế còn lau sạch nước dính trên quần áo.
Dương Tư Tư ôm chai nước suối, dáng vẻ giống như là ngượng ngùng, nhìn về phía Hứa Gia Mộc cắn môi nở nụ cười, sau đó vươn tay, giống như là muốn nhận lấy khăn giấy trong tay của Hứa Gia Mộc, trong miệng còn nói một câu.
Bởi vì cách quá xa, Tống Tương Tư căn bản không nghe được gì, ngay sau đó cô liền nhìn về phía Hứa Gia Mộc đang nhìn Dương Tư Tư lắc đầu một cái, xoay người đi tới cạnh thùng rác, cầm lấy khăn giấy trong tay ném vào.
Nghĩ đến, mới vừa rồi cô gái Dương Tư Tư gì đó muốn chính mình tự đi ném đi rác rưởi.
Gần một năm qua Hứa Gia Mộc, phát triển cực kỳ tốt, rất nhiều tin tức buôn bán sẽ thỉnh thoảng báo cho anh một chút, thật ra thì Tống Tương Tư cố ý không để cho mình đi chú ý Hứa Gia Mộc, nhưng sau khi về nước, không biết có phải là do tiếp xúc với anh vài lần hay không, mặc dù rất kiềm chế mình, nhưng là kiềm chế lại kiềm chế, cuối cùng vẫn là không thể đền bù được nội tâm của chính mình đang kích động, sẽ xem một chút tin tức về anh, ở trên tin tức, Tống Tương Tư biết, Hứa Gia Mộc đối với cái cô gái gọi Dương Tư Tư rất tốt, tốt đến trình độ muốn gì được đó, lúc ấy cô còn nghĩ, có lẽ là tin tức đó là giả, nhưng hôm nay gặp mặt, cô mới biết, tin tức kia không phải là giả, Hứa Gia Mộc đối với Dương Tư Tư rất tốt, vượt ra xa tưởng tượng của cô.
Tống Tương Tư mặc kệ là sau khi trang điểm lại, vẫn đứng ở trên đài quay chụp, cũng không còn nhìn về phía Hứa Gia Mộc cùng Dương Tư Tư đang đứng nữa.
Lúc quay chụp đang tiến hành được một nửa, Tống Tương Tư cần đứng ở trên một đài cao quay một đoạn video, trên chân cô mang một đôi giày cao gót gót nhỏ cao 16 cm, mấy năm này sinhtiểu Hồng, cô đã mang qua không biết bao nhiêu đôi giày cao như vậy, đã từng dễ dàng mà có thể điều khiển được thăng bằng trên độ cao, hiện tại ngược lại có vẻ có chút cố hết sức, nhất là khi bước lên trên bậc thang đài cao, bước chân Tống Tương Tư có chút không ổn, suýt nữa từ trên cầu thang té xuống, cũng may trợ lý đứng một bên cạnh cô cùng nhân viên làm việc tay mắt lanh lẹ vươn tay, đỡ lấy cô.
Ngồi ở cách đó không xa cùng với Dương Tư Tư - Hứa Gia Mộc nhìn cảnh quay chụp, nhìn thấy thân thể Tống Tương Tư trong nháy mắt kia mất thăng bằng, người bật dậy một cái liền từ chỗ ngồi đứng lên, theo bản năng liền dời đi chỗ cái ghế khác trước mặt, sau đó liền nhìn thấy có người đỡ Tống Tương Tư, động tác của hắn mới dừng lại như cũ.
"Gia Mộc, sao thế?" Mặt Dương Tư Tư kinh ngạc quay đầu lại, hỏi.
Hứa Gia Mộc lắc đầu một cái, lạnh nhạt ngồi về chỗ ngồi.
"Suýt tý nữa gặp nguy hiểm. . . . . ." Dương Tư Tư vừa mới gật mình thở dài một hơi, sau đó sẽ cầm ảnh chụp chung của mình và Tống Tương Tư giơ lên trước mặt của Hứa Gia Mộc, nói tiếp: "Gia Mộc, anh xem, em rốt cuộc được như ý nguyện cùng minh tinh em thích nhiều năm như vậy chụp ảnh chung rồi, cô ấy thật là xinh đẹp nha. . . . . ."
Hứa Gia Mộc nhẹ nhàng"Ừ" một tiếng, chỉ là nhìn lướt qua màn ảnh điện thoại của Dương Tư Tư, tầm mắt liền chuyển đến trên người Tống Tương Tư cách đó không xa bị người vây quanh, mọi người giống như là đang kiểm tra nơi đó cô có bị thương hay không, cho đến cuối cùng cô khoát khoát tay, lần nữa bước lên bậc thang trên đài cao, lúc này mọi người mới thả tâm của mình xuống, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng tiếp tục bắt tay vào làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.