Chương 689: Tin nhắn trong điện thoại. (39)
Diệp Phi Dạ
21/07/2016
Edit: Hinary.
Beta: Hi
Dù mọi người đều chăm chú xem màn hình, nhưng giọng nói của Lục Cẩn Niên đã được lồng tiếng, nên có rất ít người nhận ra.
Nhưng sau khi nghe thì Hứa Gia Mộc lại biết được, vốn dĩ lúc trước sắc mặt hắn còn mê mang, nhưng bây giờ đã nặng nề xuống.
Tin tức đươc phát ra, giống như đã có người chỉnh sửa, trong đó có một đoạn rất dài chỉ phát ra âm thanh xào xạc, ngay sau đó phát ra một câu nói, vẫn là giọng nói dễ nghe trong vắt của một người đàn ông: "Bà là hung thủ giết người!"
Hàn Như Sơ đang đứng trên sân khấu, lúc nghe câu nói này, bà ta cũng nhớ lại được đoạn ghi âm này là lời nói lúc nào, sắc mặt nhanh chóng trắng bệch như tờ giấy, một người luôn giữ vững bình tĩnh như Hàn Như Sơ cuối cùng cũng hoảng sợ khi đứng trên sân khấu.
Kiều An Hảo thoải mái ngồi trên ghế, cô vui vẻ nhìn bộ dáng của Hàn Như Sơ lúc này, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt như có như không.
Những người ngồi dưới khán đài, không còn ai quan tâm đến buổi đấu giá nữa, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ một lúc lâu, bỗng nhiên nghe được câu nói đó liền ồn ào lên.
"Hung thủ giết người? Có chuyện gì đây?"
"Ai là hung thủ giết người? Là bà Hứa sao?"
"Trời ơi... Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Trong những tiếng nói xôn xao đó, giọng nói của Hàn Như Sơ lại vang lên một lần nữa, rõ ràng còn chưa hiểu chuyện gì: "Cậu nói vậy là có ý gì?"
Ngay sau đó giọng nói dễ nghe của người đàn ông cũng vang lên: "Bà nói, nếu như để cho Gia Mộc biết, hai bàn tay của mẹ anh ta đã dính đầy máu tươi, ngay cả một bào thai vừa hai tháng tuổi cũng không buông tha, bà nghĩ hắn sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn người mẹ như bà?"
"Aaa..." Mọi người dưới khán đài đều kêu lên sợ hãi, liên tục kêu trong nửa phút.
Ngay cả dì Kiều ngồi bên cạnh Kiều An Hảo cũng nhỏ giọng kêu ra tiếng.
Sau đó, giọng nói của Hàn Như Sơ từ bên trong phát ra: "Hóa ra cậu cũng biết."
"Chuyện gì đã xảy ra thế này?"
"Nghe câu này, chính là lời thú nhận của bà Hứa đó."
"Bà ta đã giết chết một bào thai?"
Những... Tiếng kêu sợ hãi đó đã biến thành những âm thanh xì xào thảo luận, những tiếng thảo luận này càng ngày càng lớn hơn.
Hàn Như Sơ đứng trên sân khấu, khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, sắc mặt thay đổi rất đặc sắc.
Người chủ trì đứng bên cạnh bà, nhìn ánh mắt của cô ấy, không thể giấu được sự không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn qua thì sắc mặt của Hứa Gia Mộc rất bình tĩnh, nhưng bàn tay anh ta lại không tiếng động mà nắm chặt lại, vì dùng nhiều sức lực nên các khớp xương cũng hiện lên.
Bên tai của tất cả mọi người lại vang lên giọng nói êm tai của người đàn ông đó một lần nữa:" Đúng, tất nhiên là tôi biết, con của Kiều An Hảo chết từ trong bụng cô ấy, cũng là do bà làm, thuốc ngủ, cháo tổ yến, Bà Hàn chuẩn bị thật kĩ càng, chỉ tiếc là dù cẩn thận đến đâu cũng có sơ hở, nói cách khác là vẫn bị lộ kẽ hở."
Lúc bây giờ, khán đài trở nên thật yên tĩnh giống như chốn không người.
Yên tĩnh như vậy cũng chỉ kéo dài được trong một phút đồng hồ mà thôi, bỗng nhiên bầu không khí xung quanh không thể khống chế được nữa.
"Kiều An Hảo? Đó không phải là con gái của nhà họ Kiều sao?"
"Đúng vậy, trước đây cô ấy được gả cho Hứa Gia Mộc, nhưng sau đó lại li hôn, hay là giống như li thân gì đó, nhưng vẫn không làm ảnh hưởng chút nào đến quan hệ của hai nhà."
"Tin tức này cũng quá chấn động? Kiều An Hảo gả cho Hứa Gia Mộc, cô ấy mang thai, rồi bị Hàn Như Sơ phá bỏ?"
"Tôi khinh, đúng là con mẹ nó thật nhẫn tâm, ngay cả con cháu ruột thịt của mình, bà ta cũng xuống tay được."
Dì Kiều đang ngồi bên cạnh Kiều An Hảo, giống như nghe được một tin tức không thể nào chấp nhận nổi, sau một lúc lâu, bà ấy mới quay khuôn mặt kinh ngạc của mình lại
Beta: Hi
Dù mọi người đều chăm chú xem màn hình, nhưng giọng nói của Lục Cẩn Niên đã được lồng tiếng, nên có rất ít người nhận ra.
Nhưng sau khi nghe thì Hứa Gia Mộc lại biết được, vốn dĩ lúc trước sắc mặt hắn còn mê mang, nhưng bây giờ đã nặng nề xuống.
Tin tức đươc phát ra, giống như đã có người chỉnh sửa, trong đó có một đoạn rất dài chỉ phát ra âm thanh xào xạc, ngay sau đó phát ra một câu nói, vẫn là giọng nói dễ nghe trong vắt của một người đàn ông: "Bà là hung thủ giết người!"
Hàn Như Sơ đang đứng trên sân khấu, lúc nghe câu nói này, bà ta cũng nhớ lại được đoạn ghi âm này là lời nói lúc nào, sắc mặt nhanh chóng trắng bệch như tờ giấy, một người luôn giữ vững bình tĩnh như Hàn Như Sơ cuối cùng cũng hoảng sợ khi đứng trên sân khấu.
Kiều An Hảo thoải mái ngồi trên ghế, cô vui vẻ nhìn bộ dáng của Hàn Như Sơ lúc này, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt như có như không.
Những người ngồi dưới khán đài, không còn ai quan tâm đến buổi đấu giá nữa, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ một lúc lâu, bỗng nhiên nghe được câu nói đó liền ồn ào lên.
"Hung thủ giết người? Có chuyện gì đây?"
"Ai là hung thủ giết người? Là bà Hứa sao?"
"Trời ơi... Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Trong những tiếng nói xôn xao đó, giọng nói của Hàn Như Sơ lại vang lên một lần nữa, rõ ràng còn chưa hiểu chuyện gì: "Cậu nói vậy là có ý gì?"
Ngay sau đó giọng nói dễ nghe của người đàn ông cũng vang lên: "Bà nói, nếu như để cho Gia Mộc biết, hai bàn tay của mẹ anh ta đã dính đầy máu tươi, ngay cả một bào thai vừa hai tháng tuổi cũng không buông tha, bà nghĩ hắn sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn người mẹ như bà?"
"Aaa..." Mọi người dưới khán đài đều kêu lên sợ hãi, liên tục kêu trong nửa phút.
Ngay cả dì Kiều ngồi bên cạnh Kiều An Hảo cũng nhỏ giọng kêu ra tiếng.
Sau đó, giọng nói của Hàn Như Sơ từ bên trong phát ra: "Hóa ra cậu cũng biết."
"Chuyện gì đã xảy ra thế này?"
"Nghe câu này, chính là lời thú nhận của bà Hứa đó."
"Bà ta đã giết chết một bào thai?"
Những... Tiếng kêu sợ hãi đó đã biến thành những âm thanh xì xào thảo luận, những tiếng thảo luận này càng ngày càng lớn hơn.
Hàn Như Sơ đứng trên sân khấu, khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, sắc mặt thay đổi rất đặc sắc.
Người chủ trì đứng bên cạnh bà, nhìn ánh mắt của cô ấy, không thể giấu được sự không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn qua thì sắc mặt của Hứa Gia Mộc rất bình tĩnh, nhưng bàn tay anh ta lại không tiếng động mà nắm chặt lại, vì dùng nhiều sức lực nên các khớp xương cũng hiện lên.
Bên tai của tất cả mọi người lại vang lên giọng nói êm tai của người đàn ông đó một lần nữa:" Đúng, tất nhiên là tôi biết, con của Kiều An Hảo chết từ trong bụng cô ấy, cũng là do bà làm, thuốc ngủ, cháo tổ yến, Bà Hàn chuẩn bị thật kĩ càng, chỉ tiếc là dù cẩn thận đến đâu cũng có sơ hở, nói cách khác là vẫn bị lộ kẽ hở."
Lúc bây giờ, khán đài trở nên thật yên tĩnh giống như chốn không người.
Yên tĩnh như vậy cũng chỉ kéo dài được trong một phút đồng hồ mà thôi, bỗng nhiên bầu không khí xung quanh không thể khống chế được nữa.
"Kiều An Hảo? Đó không phải là con gái của nhà họ Kiều sao?"
"Đúng vậy, trước đây cô ấy được gả cho Hứa Gia Mộc, nhưng sau đó lại li hôn, hay là giống như li thân gì đó, nhưng vẫn không làm ảnh hưởng chút nào đến quan hệ của hai nhà."
"Tin tức này cũng quá chấn động? Kiều An Hảo gả cho Hứa Gia Mộc, cô ấy mang thai, rồi bị Hàn Như Sơ phá bỏ?"
"Tôi khinh, đúng là con mẹ nó thật nhẫn tâm, ngay cả con cháu ruột thịt của mình, bà ta cũng xuống tay được."
Dì Kiều đang ngồi bên cạnh Kiều An Hảo, giống như nghe được một tin tức không thể nào chấp nhận nổi, sau một lúc lâu, bà ấy mới quay khuôn mặt kinh ngạc của mình lại
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.