Chương 182: Tỏ tình bằng thủ ngữ (4)
Diệp Phi Dạ
11/03/2016
Trợ lý há miệng, còn muốn mở miệng khuyên một câu: "Nhưng mà bây giờ là mùa hè, vừa đổ mồ hôi, rất dễ bị cảm."
"Tự tôi sẽ xử lý." Giọng nói Lục Cẩn Niên nói chuyện có chút không kiên nhẫn, dường như muốn kết thúc vấn đề này.
Trợ lý có chút không yên lòng, muốn mở miệng khuyên, kết quả Lục Cẩn Niên nâng mí mắt lên, quét mắt nhìn anh ta, nói:”Đúng rồi, có chuyện cậu điều tra giúp tôi.”
"Chuyện gì?"
"Ngày hôm qua quay phim, dây xích đu bị cắt đứt, cậu đi điều tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
"Không phải đạo diễn cũng nói là do nhân viên sơ xuất sao?"
"Nếu lời đạo diễn nói là thật, vậy tôi còn kêu cậu điều tra làm gì nữa?"
"Đã biết, tôi nhất định sẽ điều tra rõ."
Lục Cẩn Niên không nói gì, dựa đầu vào lưng ghế, nhắm mắt lại, bình tĩnh một chút, sau đó lại mở mắt, nhìn trợ lý, nói: "Tối nay Kim Bích Huy Hoàng đãi tiệc?”
"Dạ, ông Trình vừa đoạt giải thưởng, tối nay mời đoàn phim đến ăn mừng.” Trợ lý dừng một chút, rồi tiếp tục nói:”Nếu không tối nay ông Lục đừng đi? Sau lưng bị thương không nên uống rượu…”
"Không sao." Lục Cẩn Niên nhàn nhạt cắt đứt lời của trợ lý, sau đó chỉ chỉ phía sau chỗ ngồi, nói: "Cậu tìm bên trong lấy cho tôi một bộ quần áo sạch sẽ."
-
Trình Dạng đã đặt trước phòng lớn ở Kim Bích Huy Hoàng, người trong đoàn phim được mời cũng đã đến.
Lúc Triệu Manh lái xe chở Kiều An Hảo do hướng dẫn nhầm đường nên vòng xa, vừa vặn lại kẹt xe cho nên lúc đi tới Kim Bích Huy Hoàng cũng chỉ còn thiếu mình cô.
Hàng ghế salon đã ngồi đầy người, Trình Dạng thấy Kiều An Hảo đi vào, lập tức nghênh đón, sau đó quét mắt nhìn một vòng hàng ghế, thấy bên cạnh Lục Cẩn Niên còn chỗ ngồi vì vậy lập tức chỉ chỗ ngồi cho Kiều An Hảo:”Tiểu Kiều, bên cạnh ông Lục có một chỗ ngồi.”
Kiều An Hảo muốn ngồi ở bên cạnh Lục Cẩn Niên, rồi lại sợ tâm trạng thấp thỏm khi ngồi bên cạnh Lục Cẩn Niên, nhắm mắt đi tới, ngồi bên người Lục Cẩn Niên.
Mọi người đến đông đủ, Trình Dạng đi tới sân khấu giữa hàng ghế lô, cầm micro, nói lời cảm ơn khách sáo, sau đó đi tới trước bàn đá cẩm thạch, bưng một ly rượu, nói:”Chẳng là phải mời mọi người dùng rượu trước, chúng ta còn phải chờ một người.”
"Người nào vậy? Sẽ không phải là bạn gái của cậu chứ?” Một nam diễn viên có quan hệ không tệ với Trình Dạng hỏi, nghe thấy câu này, nhíu mày ồn ào hỏi.
Trình Dạng xấu hổ cười, ngược lại cũng không vòng vo với mọi người, dứt khoát gật đầu một cái, nói: "Đúng."
Không khí giữa các hàng ghế, trong nháy mắt trở nên sôi nổi.
Trình Dạng khoát tay áo, ý bảo mọi người không nên kích động: "Chẳng qua vì bảo vệ tình cảm nên tạm thời tôi không muốn công khai, trước mắt xin mọi người giữ bí mật giúp tôi.”
"Tự tôi sẽ xử lý." Giọng nói Lục Cẩn Niên nói chuyện có chút không kiên nhẫn, dường như muốn kết thúc vấn đề này.
Trợ lý có chút không yên lòng, muốn mở miệng khuyên, kết quả Lục Cẩn Niên nâng mí mắt lên, quét mắt nhìn anh ta, nói:”Đúng rồi, có chuyện cậu điều tra giúp tôi.”
"Chuyện gì?"
"Ngày hôm qua quay phim, dây xích đu bị cắt đứt, cậu đi điều tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
"Không phải đạo diễn cũng nói là do nhân viên sơ xuất sao?"
"Nếu lời đạo diễn nói là thật, vậy tôi còn kêu cậu điều tra làm gì nữa?"
"Đã biết, tôi nhất định sẽ điều tra rõ."
Lục Cẩn Niên không nói gì, dựa đầu vào lưng ghế, nhắm mắt lại, bình tĩnh một chút, sau đó lại mở mắt, nhìn trợ lý, nói: "Tối nay Kim Bích Huy Hoàng đãi tiệc?”
"Dạ, ông Trình vừa đoạt giải thưởng, tối nay mời đoàn phim đến ăn mừng.” Trợ lý dừng một chút, rồi tiếp tục nói:”Nếu không tối nay ông Lục đừng đi? Sau lưng bị thương không nên uống rượu…”
"Không sao." Lục Cẩn Niên nhàn nhạt cắt đứt lời của trợ lý, sau đó chỉ chỉ phía sau chỗ ngồi, nói: "Cậu tìm bên trong lấy cho tôi một bộ quần áo sạch sẽ."
-
Trình Dạng đã đặt trước phòng lớn ở Kim Bích Huy Hoàng, người trong đoàn phim được mời cũng đã đến.
Lúc Triệu Manh lái xe chở Kiều An Hảo do hướng dẫn nhầm đường nên vòng xa, vừa vặn lại kẹt xe cho nên lúc đi tới Kim Bích Huy Hoàng cũng chỉ còn thiếu mình cô.
Hàng ghế salon đã ngồi đầy người, Trình Dạng thấy Kiều An Hảo đi vào, lập tức nghênh đón, sau đó quét mắt nhìn một vòng hàng ghế, thấy bên cạnh Lục Cẩn Niên còn chỗ ngồi vì vậy lập tức chỉ chỗ ngồi cho Kiều An Hảo:”Tiểu Kiều, bên cạnh ông Lục có một chỗ ngồi.”
Kiều An Hảo muốn ngồi ở bên cạnh Lục Cẩn Niên, rồi lại sợ tâm trạng thấp thỏm khi ngồi bên cạnh Lục Cẩn Niên, nhắm mắt đi tới, ngồi bên người Lục Cẩn Niên.
Mọi người đến đông đủ, Trình Dạng đi tới sân khấu giữa hàng ghế lô, cầm micro, nói lời cảm ơn khách sáo, sau đó đi tới trước bàn đá cẩm thạch, bưng một ly rượu, nói:”Chẳng là phải mời mọi người dùng rượu trước, chúng ta còn phải chờ một người.”
"Người nào vậy? Sẽ không phải là bạn gái của cậu chứ?” Một nam diễn viên có quan hệ không tệ với Trình Dạng hỏi, nghe thấy câu này, nhíu mày ồn ào hỏi.
Trình Dạng xấu hổ cười, ngược lại cũng không vòng vo với mọi người, dứt khoát gật đầu một cái, nói: "Đúng."
Không khí giữa các hàng ghế, trong nháy mắt trở nên sôi nổi.
Trình Dạng khoát tay áo, ý bảo mọi người không nên kích động: "Chẳng qua vì bảo vệ tình cảm nên tạm thời tôi không muốn công khai, trước mắt xin mọi người giữ bí mật giúp tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.