Chương 153: Trả lời tôi một vấn đề (5)
Diệp Phi Dạ
10/02/2016
Lục Cẩn Niên nghe
được âm thanh của Kiều An Hảo, mới nhận ra, vừa rồi trong lúc đang phẫn
nộ đang gọi điện cho cô lúc nào không hay.
Thậm chí, còn suýt nữa định hỏi cô một câu, cô có khỏe không?
Xuôi về sự việc 5 năm trước kia, anh thực sự không có nổi tư cách để quan tâm cô, bởi vì không thể yêu, cho nên rõ ràng chỉ có thể đứng xem.
Mấy năm nay, anh rất muốn tiếp cận cô, nhưng lại vô số lần bức bách chính mình không cần đi tìm cô, bởi vì anh sợ không khống chế được chính mình, về sau lại cùng cô kết hôn, anh cũng rất ít khi về nhà, anh lại sợ ở lâu cùng một chỗ với cô, sự giả vờ lạnh lùng của mình sẽ nhanh chóng tan tác hết. Nhưng cho dù là thế, khi anh biết một lúc nào đó tâm tình cô không tốt, thì vẫn không thể kiềm chế được.
Lục Cẩn Niên nắm chặt di động trong tay, sau một lúc lâu trầm mặc, anh mới bình ổn lại tâm trạng đang phập phồng của mình, tận lực duy trì giọng điệu nói chuyện bình thản: "Tôi nhìn thấy tin tức trên weibo ..."
Anh gọi điện thoại đến, quả nhiên là vì scandal đó ... Kiều An Hảo im lặng nhắm mắt lại trong chốc lát, mới mở miệng nói: "Ngày hôm qua là do tôi không chú ý, mới bị người khác chụp được ảnh, khiến anh gặp rắc rối."
Thật ra không phải là anh muốn chất vấn cô, tại sao lại bị chụp ảnh, huống chi, anh thực sự không ngại có scandal với cô, anh còn rất muốn... Lục Cẩn Niên lại không biết nên nói thế nào với cô, anh giơ tay lên cào tóc mình, sau đó liền vòng vo: "Tối hôm qua xong, cô muốn..."
Lục Cẩn Niên chỉ nói sáu chữ mới biết sự chuyển đề tài này có mình có bao nhiêu ngu ngốc, anh dứt khoát giơ tay nới cà vạt ở cổ áo, sau đó hít sâu, trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Kiều An Hảo nghe thấy âm thanh "tút, tút, tút" trong điện thoại vọng lại, trừng mắt nhìn màn hình, lại từ từ suy nghĩ ý nghĩa trong câu nói một nửa của anh. Anh muốn hỏi cô, sau việc tối qua, cô muốn điều gì?
Vẻ mặt An Hảo cô đơn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ khoảng một phút đồng hồ, mới hít vào một hơi, quay đầu đối diện với Triệu Manh ở phía sau, hỏi một câu: "Hoạt động gần nhất của Lâm Thi Ý là gì vậy?"
Triệu Manh suy nghĩ trong chốc lát, đối với Kiều An Hảo nói: "Sắp tới có một tiết mục nghệ thuật với lửa, hình như muốn mời cô ta làm khách quý."
Kiều An Hảo gật đầu một cái, không nói gì, một lát sau, liền giơ tay lên, gõ một tin nhắn gửi cho Lục Cẩn Niên.
-
Lục Cẩn Niên sau khi cúp điện thoại, liền nắm chặt di động, dựa vào bàn làm việc nhìn sâu xa, bất chợt điện thoại trong lòng bàn tay chấn động một chút, anh mới cúi đầu nhìn, là tin nhắn của Kiều An Hảo, chỉ một câu rất đơn giản: "Tôi muốn làm khách quý trong tiết mục nghệ thuật XX."
Thậm chí, còn suýt nữa định hỏi cô một câu, cô có khỏe không?
Xuôi về sự việc 5 năm trước kia, anh thực sự không có nổi tư cách để quan tâm cô, bởi vì không thể yêu, cho nên rõ ràng chỉ có thể đứng xem.
Mấy năm nay, anh rất muốn tiếp cận cô, nhưng lại vô số lần bức bách chính mình không cần đi tìm cô, bởi vì anh sợ không khống chế được chính mình, về sau lại cùng cô kết hôn, anh cũng rất ít khi về nhà, anh lại sợ ở lâu cùng một chỗ với cô, sự giả vờ lạnh lùng của mình sẽ nhanh chóng tan tác hết. Nhưng cho dù là thế, khi anh biết một lúc nào đó tâm tình cô không tốt, thì vẫn không thể kiềm chế được.
Lục Cẩn Niên nắm chặt di động trong tay, sau một lúc lâu trầm mặc, anh mới bình ổn lại tâm trạng đang phập phồng của mình, tận lực duy trì giọng điệu nói chuyện bình thản: "Tôi nhìn thấy tin tức trên weibo ..."
Anh gọi điện thoại đến, quả nhiên là vì scandal đó ... Kiều An Hảo im lặng nhắm mắt lại trong chốc lát, mới mở miệng nói: "Ngày hôm qua là do tôi không chú ý, mới bị người khác chụp được ảnh, khiến anh gặp rắc rối."
Thật ra không phải là anh muốn chất vấn cô, tại sao lại bị chụp ảnh, huống chi, anh thực sự không ngại có scandal với cô, anh còn rất muốn... Lục Cẩn Niên lại không biết nên nói thế nào với cô, anh giơ tay lên cào tóc mình, sau đó liền vòng vo: "Tối hôm qua xong, cô muốn..."
Lục Cẩn Niên chỉ nói sáu chữ mới biết sự chuyển đề tài này có mình có bao nhiêu ngu ngốc, anh dứt khoát giơ tay nới cà vạt ở cổ áo, sau đó hít sâu, trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Kiều An Hảo nghe thấy âm thanh "tút, tút, tút" trong điện thoại vọng lại, trừng mắt nhìn màn hình, lại từ từ suy nghĩ ý nghĩa trong câu nói một nửa của anh. Anh muốn hỏi cô, sau việc tối qua, cô muốn điều gì?
Vẻ mặt An Hảo cô đơn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ khoảng một phút đồng hồ, mới hít vào một hơi, quay đầu đối diện với Triệu Manh ở phía sau, hỏi một câu: "Hoạt động gần nhất của Lâm Thi Ý là gì vậy?"
Triệu Manh suy nghĩ trong chốc lát, đối với Kiều An Hảo nói: "Sắp tới có một tiết mục nghệ thuật với lửa, hình như muốn mời cô ta làm khách quý."
Kiều An Hảo gật đầu một cái, không nói gì, một lát sau, liền giơ tay lên, gõ một tin nhắn gửi cho Lục Cẩn Niên.
-
Lục Cẩn Niên sau khi cúp điện thoại, liền nắm chặt di động, dựa vào bàn làm việc nhìn sâu xa, bất chợt điện thoại trong lòng bàn tay chấn động một chút, anh mới cúi đầu nhìn, là tin nhắn của Kiều An Hảo, chỉ một câu rất đơn giản: "Tôi muốn làm khách quý trong tiết mục nghệ thuật XX."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.