Chương 211: Vẫn sẽ thích cô ấy sao?(11)
Diệp Phi Dạ
06/04/2016
Lục Cẩn Niên dùng sức nắm chặt tay, đè xuống đáy lòng đang phập phồng của
mình, hơi chua xót mở miệng nói: “Cô ấy đã muốn kết hôn.”
Nếu như Hứa Gia Mộc không xảy ra tai nạn xe cô, làm sao mà anh lại có tư cách kết hôn với cô, cùng nhau làm vợ chồng?
Cho dù là lúc anh xuất hiện cùng cô ở nơi công cộng với tư cách vợ chồng, anh cũng phải sắm vai Hứa Gia Mộc.
Hôn nhân này, dù anh ở cùng một chỗ với cô, nhưng xét đến cuối cùng, anh chỉ là một thế thân, một thế thân của Hứa Gia Mộc mà thôi.
Vốn dĩ anh thích cô gái kia, mà cô ấy đã muốn làm vợ người khác, khó trách tối hôm qua về nhà, lúc ôm lấy cô, lại nói vì sao người cô ấy yêu không phải là anh.
Tối hôm qua, bởi vì bị người khác động chạm vào đáy lòng yêu thương thầm kín của mình, cho nên tâm tình của anh mới không tốt, một mình đến quán bar buồn rầu uống rượu.
Tin tức này, khiến cho lòng Kiều An Hảo mới vừa cao hứng lại thấy khó chịu vô cùng.
Cao hứng là, cô gái kia sẽ gả cho người khác, cả đời anh cũng không thể hi vọng gì nữa, khó chịu là vì nhìn thấy anh khổ sở như vậy.
Kiều An Hảo do dự một chút, mở miệng hỏi: “Cô ấy sẽ kết hôn, anh vẫn có thể thích cô ấy sao?”
Lục Cẩn Niên thất thần, lúc nghe được câu nói kia, đáy mắt đột nhiên hiện lên một tầng ánh sáng, anh dừng lại ở ánh mắt của cô, lời nói trong miệng, rõ ràng là đang nói với chính mình, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy, anh như đang nói cho Kiều An Hảo nghe: “Thích”.
Lục Cẩn Niên khẳng định chắc chắn, không có chút do dự nào, Kiều An Hảo đau lòng, cô quay đầu, đưa lưng về phía anh, miễn cưỡng mở miệng, vững vàng nói: “Nhưng cô ấy sẽ kết hôn, anh không thể cả đời đều như vậy?”
Năm năm trước, anh chỉ biết cô sẽ vĩnh viễn không là của anh, năm năm sau, anh không ngừng thuyết phục chính mình buông tha đi, nhưng cứ như vậy, cũng đã thuyết phục suốt năm năm rồi, anh lại chung thủy không thể dứt ra được.
Có lẽ tính cách anh có vấn đề, anh vĩnh viễn không thể dừng lại được, không có được tình yêu lại muốn tìm được tình yêu.
Mười ba năm trước kia, cô xuất hiện trong tầm mắt của anh, từng bước đi vào trong lòng anh, rốt cuộc từ đó đến giờ, lòng anh không còn chỗ cho người nào kahcs.
Lục Cẩn Niên giật giật khóe môi, tự giễu cười cười, giọng nói nhẹ nhàng tao nhã, lại có chút bất đắc dĩ: “Bản thân tôi rất muốn không thích cô ấy… Nhưng là…” Âm thanh của anh, trong nháy mắt, giống như hội đủ đau thương của toàn bộ thế giời, khiến người nghe không khỏi đau lòng: “Tôi không thể làm được, tôi không thể buông ta được.”
Kiều An Hảo không nói gì, cô thế nhưng không biết làm cách nào để hồi phục lại tinh thần.
Trong phòng trở nên yên tĩnh, chỉ có âm thanh của chiếc ti vi không ngừng truyền đến.
Lục Cẩn Niên cũng ý thức được đề tài tán gẫu vừa rồi hơi quá mức trầm trọng, vì thế liền vòng vo, tùy ý tìm mấy chuyện linh tinh khác.
Kiều An Hảo đang khổ sở, bình thường cô cũng rất hứng thú với mấy tin tức của giời giải trí, nhưng bây giờ chẳng muốn quan tâm nữa, lúc Lục Cẩn Niên nói chuyện, cô vẫn cố gắng tươi cười tiếp chuyện anh. Cho tới cuối cùng, đây là lần đầu tiên Lục Cẩn Niên cố gắng cùng cô nói những lời này, thật ra đã khiến cô dễ chịu đi một chút, sau đó liền chủ động hỏi chuyện anh, làm sáng tỏ không ít chuyện xấu.
“XX cùng XX thật sự đi thuê phòng sao?”
“XX thật sự có XX bên ngoài sao? Tiểu tam chính là XX?”
“XX cùng XX thật sự ly hôn sao?”
Lục Cẩn Niên cũng không giữ bí mật, đối với từng câu hỏi của cô đều kiên nhẫn trả lời, thậm chí còn giải thích một chút, làm sáng tỏ giúp cô, quan hệ rắc rối bên trong giới giải trí, rốt cuộc là như thế nào.
Nếu như Hứa Gia Mộc không xảy ra tai nạn xe cô, làm sao mà anh lại có tư cách kết hôn với cô, cùng nhau làm vợ chồng?
Cho dù là lúc anh xuất hiện cùng cô ở nơi công cộng với tư cách vợ chồng, anh cũng phải sắm vai Hứa Gia Mộc.
Hôn nhân này, dù anh ở cùng một chỗ với cô, nhưng xét đến cuối cùng, anh chỉ là một thế thân, một thế thân của Hứa Gia Mộc mà thôi.
Vốn dĩ anh thích cô gái kia, mà cô ấy đã muốn làm vợ người khác, khó trách tối hôm qua về nhà, lúc ôm lấy cô, lại nói vì sao người cô ấy yêu không phải là anh.
Tối hôm qua, bởi vì bị người khác động chạm vào đáy lòng yêu thương thầm kín của mình, cho nên tâm tình của anh mới không tốt, một mình đến quán bar buồn rầu uống rượu.
Tin tức này, khiến cho lòng Kiều An Hảo mới vừa cao hứng lại thấy khó chịu vô cùng.
Cao hứng là, cô gái kia sẽ gả cho người khác, cả đời anh cũng không thể hi vọng gì nữa, khó chịu là vì nhìn thấy anh khổ sở như vậy.
Kiều An Hảo do dự một chút, mở miệng hỏi: “Cô ấy sẽ kết hôn, anh vẫn có thể thích cô ấy sao?”
Lục Cẩn Niên thất thần, lúc nghe được câu nói kia, đáy mắt đột nhiên hiện lên một tầng ánh sáng, anh dừng lại ở ánh mắt của cô, lời nói trong miệng, rõ ràng là đang nói với chính mình, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy, anh như đang nói cho Kiều An Hảo nghe: “Thích”.
Lục Cẩn Niên khẳng định chắc chắn, không có chút do dự nào, Kiều An Hảo đau lòng, cô quay đầu, đưa lưng về phía anh, miễn cưỡng mở miệng, vững vàng nói: “Nhưng cô ấy sẽ kết hôn, anh không thể cả đời đều như vậy?”
Năm năm trước, anh chỉ biết cô sẽ vĩnh viễn không là của anh, năm năm sau, anh không ngừng thuyết phục chính mình buông tha đi, nhưng cứ như vậy, cũng đã thuyết phục suốt năm năm rồi, anh lại chung thủy không thể dứt ra được.
Có lẽ tính cách anh có vấn đề, anh vĩnh viễn không thể dừng lại được, không có được tình yêu lại muốn tìm được tình yêu.
Mười ba năm trước kia, cô xuất hiện trong tầm mắt của anh, từng bước đi vào trong lòng anh, rốt cuộc từ đó đến giờ, lòng anh không còn chỗ cho người nào kahcs.
Lục Cẩn Niên giật giật khóe môi, tự giễu cười cười, giọng nói nhẹ nhàng tao nhã, lại có chút bất đắc dĩ: “Bản thân tôi rất muốn không thích cô ấy… Nhưng là…” Âm thanh của anh, trong nháy mắt, giống như hội đủ đau thương của toàn bộ thế giời, khiến người nghe không khỏi đau lòng: “Tôi không thể làm được, tôi không thể buông ta được.”
Kiều An Hảo không nói gì, cô thế nhưng không biết làm cách nào để hồi phục lại tinh thần.
Trong phòng trở nên yên tĩnh, chỉ có âm thanh của chiếc ti vi không ngừng truyền đến.
Lục Cẩn Niên cũng ý thức được đề tài tán gẫu vừa rồi hơi quá mức trầm trọng, vì thế liền vòng vo, tùy ý tìm mấy chuyện linh tinh khác.
Kiều An Hảo đang khổ sở, bình thường cô cũng rất hứng thú với mấy tin tức của giời giải trí, nhưng bây giờ chẳng muốn quan tâm nữa, lúc Lục Cẩn Niên nói chuyện, cô vẫn cố gắng tươi cười tiếp chuyện anh. Cho tới cuối cùng, đây là lần đầu tiên Lục Cẩn Niên cố gắng cùng cô nói những lời này, thật ra đã khiến cô dễ chịu đi một chút, sau đó liền chủ động hỏi chuyện anh, làm sáng tỏ không ít chuyện xấu.
“XX cùng XX thật sự đi thuê phòng sao?”
“XX thật sự có XX bên ngoài sao? Tiểu tam chính là XX?”
“XX cùng XX thật sự ly hôn sao?”
Lục Cẩn Niên cũng không giữ bí mật, đối với từng câu hỏi của cô đều kiên nhẫn trả lời, thậm chí còn giải thích một chút, làm sáng tỏ giúp cô, quan hệ rắc rối bên trong giới giải trí, rốt cuộc là như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.