Chương 734: Vợ chồng Lục Kiều (22)
Diệp Phi Dạ
24/07/2016
Dù sao bây giờ cô không đơn thuần là Kiều An Hảo, còn là cô Lục, cô không thể để Lục Cẩn Niên mất mặt.
Vòng tuyển chọn của Hollywwod, những minh tinh Trung Quốc đều thể hiện tài năng như nhau, chia thành ba vòng, Audition, Chọn tám người, và cuối cùng là trận chung kết.
Chọn rất nhiều người, thời gian thi cho mỗi một người cũng rất ít, cho nên trong thời gian ngắn nhất phải để ban giám khảo nhìn thấy điểm sáng của mình, sau đó giữ mình lại.
Lần Auditon này, không có bất kỳ diễn tập trước, toàn bộ đều phát trực tiếp, người dự thi theo chữ đầu của họ tên mà xếp thứ tự, chữ đầu của Kiều An Hảo là Q, ở vị trí 26 trong bảng, cho nên hơn một trăm người dự thi, Kiều An Hảo ở vị trí số 48.
Có thể vào được danh sách thí sinh thi Auditon, những nữ minh tinh này đều có hai phần, tướng mạo không tệ, xem ra cạnh tranh hết sức kịch liệt, làm cho người thứ ba mươi lên đài, Kiều An Hảo cũng đã bắt đầu có chút lo lắng.
Lúc hô người dự thi số 38, Kiều An Hảo bắt đầu chuẩn bị, số thứ tự cách mình càng ngày càng gần, cô lại không lo lắng nữa, mà từ từ bắt đầu bình tĩnh.
Lúc người chủ trì gọi họ tên thí sinh thứ bốn mươi, Kiều An Hảo nhìn vào gương hít sâu, thả lỏng, không nhịn được xoa xoa đầu, thấy Lâm Thi Ý ăn mặc cầu kỳ mang giày cao gót đi qua vênh váo tự đắc, bước lên sân khấu.
Mặc dù Kiều An Hảo ở phía sau sâu khấu, nhưng có thể nhìn thấy tivi phát trực tiếp diễn biến trên sân khấu, Lâm Thi Ý hát một ca khúc, tuy cô ta xuất thân là diễn viên, nhưng lại có một giọng hát thật hay, hơn nữa chọn còn là bài hát tiếng Anh, lúc vào đoạn điệp khúc, toàn bộ đều là tiếng vỗ tay không ngừng, ngay cả ban giám khảo đều vỗ tay theo.
Năm ban giám khảo, bốn người đã chọn Lâm Thi Ý, cô tiến vào vòng tám người.
Lâm Thi Ý bước xuống, trên mặt tràn đầy tự tin, thậm chí còn liếc mắt nhìn Kiều An Hảo, ánh mắt giống như đang gây hấn.
Kiều An Hảo làm bộ như không nhìn thấy, vẻ mặt lạnh lùng quay đầu, trong lòng thầm hát lại bài hát mình sẽ dự thi một lần nữa, sau đó sống lưng thẳng tắp, sự mong chờ dâng lên cao.
Cô nhớ đến lời Lục Cẩn Niên nói với mình, Lâm Thi Ý càng muốn so đo với cô, cô càng càng phải giả vờ bình tĩnh như bình thường, bởi vì, Trần Dịch Tấn có câu hát vô cùng chân lý: Như không có chuyện gì xảy ra, đó mới là cách trả thù tàn nhẫn nhất.
Lúc người số 47 kết thúc, Kiều An Hảo nhận được tin nhắn của Lục Cẩn Niên, chỉ có đơn giản hai chữ "Cố lên " , lại làm cho đáy lòng Kiều An Hảo tràn đầy lòng tin.
Ở phía trước, trên đài, người chủ trì nói "Hoan nghênh số 48 Kiều An Hảo", Kiều An Hảo giao điện thoại cho Triệu Manh, đi lên sân khấu.
Kiều An Hảo cũng chọn một ca khúc, nhưng không giống những diễn viên khác, cô không khiêu vũ, không có đàn dương cầm, không đánh đàn ghi-ta, cũng không thổi sáo, chỉ là dùng nét mặt lạnh nhạt, đứng giữa sân khấu, hát rõ ràng từng câu từng chữ bài hát “Vậy thì như thế nào” mà mình đã chọn.
Bài hát này là vào năm năm trước, cô nghe được từ radio trên xe.
Khi đó, chẳng biết Lục Cẩn Niên đi đâu, cô tìm anh hồi lâu, lúc ấy nghe bài hát đó, chẳng qua là cảm thấy lời ca đúng là hợp với tình cảnh hiện tại của mình, vì vậy liền nghe đi nghe lại, sau đó liền học thuộc.
Vòng tuyển chọn của Hollywwod, những minh tinh Trung Quốc đều thể hiện tài năng như nhau, chia thành ba vòng, Audition, Chọn tám người, và cuối cùng là trận chung kết.
Chọn rất nhiều người, thời gian thi cho mỗi một người cũng rất ít, cho nên trong thời gian ngắn nhất phải để ban giám khảo nhìn thấy điểm sáng của mình, sau đó giữ mình lại.
Lần Auditon này, không có bất kỳ diễn tập trước, toàn bộ đều phát trực tiếp, người dự thi theo chữ đầu của họ tên mà xếp thứ tự, chữ đầu của Kiều An Hảo là Q, ở vị trí 26 trong bảng, cho nên hơn một trăm người dự thi, Kiều An Hảo ở vị trí số 48.
Có thể vào được danh sách thí sinh thi Auditon, những nữ minh tinh này đều có hai phần, tướng mạo không tệ, xem ra cạnh tranh hết sức kịch liệt, làm cho người thứ ba mươi lên đài, Kiều An Hảo cũng đã bắt đầu có chút lo lắng.
Lúc hô người dự thi số 38, Kiều An Hảo bắt đầu chuẩn bị, số thứ tự cách mình càng ngày càng gần, cô lại không lo lắng nữa, mà từ từ bắt đầu bình tĩnh.
Lúc người chủ trì gọi họ tên thí sinh thứ bốn mươi, Kiều An Hảo nhìn vào gương hít sâu, thả lỏng, không nhịn được xoa xoa đầu, thấy Lâm Thi Ý ăn mặc cầu kỳ mang giày cao gót đi qua vênh váo tự đắc, bước lên sân khấu.
Mặc dù Kiều An Hảo ở phía sau sâu khấu, nhưng có thể nhìn thấy tivi phát trực tiếp diễn biến trên sân khấu, Lâm Thi Ý hát một ca khúc, tuy cô ta xuất thân là diễn viên, nhưng lại có một giọng hát thật hay, hơn nữa chọn còn là bài hát tiếng Anh, lúc vào đoạn điệp khúc, toàn bộ đều là tiếng vỗ tay không ngừng, ngay cả ban giám khảo đều vỗ tay theo.
Năm ban giám khảo, bốn người đã chọn Lâm Thi Ý, cô tiến vào vòng tám người.
Lâm Thi Ý bước xuống, trên mặt tràn đầy tự tin, thậm chí còn liếc mắt nhìn Kiều An Hảo, ánh mắt giống như đang gây hấn.
Kiều An Hảo làm bộ như không nhìn thấy, vẻ mặt lạnh lùng quay đầu, trong lòng thầm hát lại bài hát mình sẽ dự thi một lần nữa, sau đó sống lưng thẳng tắp, sự mong chờ dâng lên cao.
Cô nhớ đến lời Lục Cẩn Niên nói với mình, Lâm Thi Ý càng muốn so đo với cô, cô càng càng phải giả vờ bình tĩnh như bình thường, bởi vì, Trần Dịch Tấn có câu hát vô cùng chân lý: Như không có chuyện gì xảy ra, đó mới là cách trả thù tàn nhẫn nhất.
Lúc người số 47 kết thúc, Kiều An Hảo nhận được tin nhắn của Lục Cẩn Niên, chỉ có đơn giản hai chữ "Cố lên " , lại làm cho đáy lòng Kiều An Hảo tràn đầy lòng tin.
Ở phía trước, trên đài, người chủ trì nói "Hoan nghênh số 48 Kiều An Hảo", Kiều An Hảo giao điện thoại cho Triệu Manh, đi lên sân khấu.
Kiều An Hảo cũng chọn một ca khúc, nhưng không giống những diễn viên khác, cô không khiêu vũ, không có đàn dương cầm, không đánh đàn ghi-ta, cũng không thổi sáo, chỉ là dùng nét mặt lạnh nhạt, đứng giữa sân khấu, hát rõ ràng từng câu từng chữ bài hát “Vậy thì như thế nào” mà mình đã chọn.
Bài hát này là vào năm năm trước, cô nghe được từ radio trên xe.
Khi đó, chẳng biết Lục Cẩn Niên đi đâu, cô tìm anh hồi lâu, lúc ấy nghe bài hát đó, chẳng qua là cảm thấy lời ca đúng là hợp với tình cảnh hiện tại của mình, vì vậy liền nghe đi nghe lại, sau đó liền học thuộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.