Chương 15: AB-RH ÂM TÍNH
Tiểu Ngư Nhi
18/05/2016
Chap 15 : AB-rh âm tính
Trước phòng cấp cứu lạnh lẽo là Song Như, cô gái xinh đẹp, mang vẻ mong manh hệt như Song Ngư, cô gái đang nguy ngập trong phòng cấp cứu.
Đôi mắt Song Như mang nét lo lắng tột độ, tràn đầy sự sợ hãi, khuôn mặt xinh đẹp cũng đã ướt đẫm mồ hôi, thân ảnh đó cứ đứng trước phòng cấp cứu.
Đi qua~
Đi lại~
Đi qua~
Đi lại~
“Huỵch huỵch”
Tiếng bước chân bất ngờ vang lên ồn ào trên hành lang bệnh viện, rất nhiều người, rất nhiều người đang đến, rất gần.
“Rầm”9 sao xông vào trong phòng chờ, vẻ mặt ai cũng vô cùng sợ hãi, thất sắc, lo lắng tột độ.
Thiên Yết trở lên hoảng loạn, hung hãn hơn bao giờ hết, Yết thô bạo tóm lấy cổ tay Song Như kéo lại, tựa hồ như đang hét vào mặt Song Như trong cơn tức giận :
– “NÓI-THỎ-CON-CỦA-TÔI-ĐÂU? THỎ-CON-SAO-RỒI? HẢ!!!??? NÓI MAU!!”
Song Như bất ngờ bị tóm, đôi mắt hiện rõ sự sợ hãi, mất bình tĩnh, đến cả một câu cô cũng không dám nói, làn môi mọng đào mấp máy sợ sệt không nói thành câu khiến Thiên Yết càng mất bình tĩnh hơn.
“Bốp”
Thiên Yết bất ngờ ngã lăn xuống nền sàn lạnh ngắt, một cú đấm đau điếng.
Từ ai?
– “Cậu điên à Thiên Yết, đừng có làm mọi việc thêm rối nữa!!” Sư Tử như nổi khùng, quát lên giận giữ nhưng vẫn giữ đủ tỉnh táo gấp bội cái tên đang dằn vặt đau khổ và suy sụp dưới nền đất kia.
Xử Nữ thở dài, lắc lắc đầu hai ba cái lấy lại sự tỉnh táo rồi nhìn thẳng vào Song Như, kiên nhẫn hỏi lại :
– “Song ngư sao rồi?”
– “V…..Vẫn….đang cấp cứu!!”
Nghe giứt, Cự Giải run rẩy, nước mắt bỗng chốc đã chảy nhòe cả khuôn mặt xinh đẹp, run rẩy siết chặt bàn tay khiến Kim Ngưu cảm thấy đau lòng nhưng cũng không dám lên tiếng an ủi cô.
– “Cua, đừng khóc nữa, không sao đâu, lần trước Cá ngã cầu thang cũng không sao cơ mà, đừng có lo…!!” Ma Kết thở dài, khẽ an ủi, vỗ nhẹ lên vai Cự giải, nhưng ánh mắt vẫn không quên lườm nghuých sang Kim Ngưu với vẻ mặt không mấy thân thiện.
Rồi Ma kết bất ngờ lại quay sang Song Như, mỉm một nụ cười gượng, cố gắng điềm tĩnh nhìn Song Như :
– “Cô thấy Ngư ở đâu?”
– “Ở….ở Phòng y tế!!” Ngư cúi thấp mặt, đôi môi khẽ mấp máy run sợ.
Thiên Bình vừa nghe, lập tức đôi chân dài đã tê dại….Phải rồi….là đầu giờ Bình nhi đã đưa Song Ngư xuống phòng y tế….nhưng cô đã không ở lại với Cá….có….có phải là vì Thiên Bình không ở lại nên mới dẫn đến chuyện lớn như vậy không? Có phải là lỗi của cô không?? Là tại cô không ở lại bên Song Ngư…..
Nếu…..
Nếu Thiên bình ở lại, cô đã có thể chăm sóc cho Song Ngư, nếu Thiên Bình ở lại, Song Ngư chỉ cần có dấu hiệu bất thường cô đã phải gọi cấp cứu sớm một chút, nếu Thiên bình ở lại, cô đã giúp được cho Cá phần nào….
Là lỗi của cô….Bình nhi chỉ nghĩ đơn giản cá như những tháng bình thường, như một cô gái mỗi tháng….nhưng….nhưng Thiên bình không ngờ….không ngờ lại xảy ra chuyện lớn vậy!!
– “Là…..là tại tớ…..tất cả là tại tớ….tại tớ….tớ đã không ở lại với Song Ngư…..” Bất giác, đôi môi Thiên Bình mấp máy, bắt đầu nói lung tung trong hoảng loạn, vò đầu, Thiên bình như đang phát điên lên.
– “Bình nhi, bình tĩnh, không phải….không phải tại cậu, được chứ? ổn chứ? Ngư sẽ không sao hết, được không? Không sao! Nhé!” Xử Nữ xót xa, quặn thắt lòng ôm chầm lấy Thiên Bình, gắng gượng an ủi lấy Bình nhi trong khi chính bản thân Xử nữ cũng đã sắp mất hết bình tĩnh.
Không khí khắp phòng chờ trở lên vô cùng căng thẳng, khó chịu và nặng nề, ai ai cũng lo lắng tột độ, mất máu? Rốt cuộc là bị sao? Cá không bị thương….sao có thể bị đến mức đó cơ chứ?? Rốt cuộc cô ấy bị sao? Có nguy hại đến tính mạng hay không??
“Reng….”
Bất chợt, di động của Song Như bỗng dưng reo lên, khuôn mặt cô lập tức tái mét, siết chặt di động, hít một hơi thật sâu, trông thật căng thẳng, Song Như mới ấn nút “Call” :
– “Dạ….Daddy!! Ngư không ổn…..nó đang trong phòng cấp cứu…..à…..nếu được Daddy cử thêm bác sĩ giúp con…..”
Đó là tất cả những gì các sao nghe được, cụ thể là cô ta đang nói cái khỉ gió gì vậy? Thế quái nào lại liên quan đến Song Ngư được? Daddy của Song Như mắc mớ gì đến Cá à? Sao lại hỏi đến Ngư?
Bất giác, Yết bình tĩnh bước lên phía trước, khuôn mặt tối sầm, lạnh lùng đến tàn nhẫn :
– “Cô đang nói cái gì thế?”
Song Như bỗng chốc giật nảy mình, đôi mắt saphia huyền ảo mở to sợ hãi, bàn tay thon dài trắng ngần đang cầm điện thoại cũng run run, đôi môi mím chặt căng thẳng vô cùng.
Âu Dương Song Như, trước nay được cưng chiều vượt bậc, trước giờ chưa hề biết đến sợ hãi hay run rẩy là gì, ấy vậy mà bây giờ, cả người cô rờn rợn bởi cái sát khí lạnh toát đằng sau lưng, cả dọc sống lưng lạnh đến tê cóng cả người.
Thiên Yết, hắn thật vô cùng, vô cùng đáng sợ đi!!
Song Như lặng người, siết chặt chiếc điện thoại đã ấm hơi bàn tay, thật nhanh đã bấm ngón tay vào nút “End Call”, đôi vai gầy thon thả khẽ run lên, rùng mình một cái bởi cái hơi lạnh đến phát hoảng ở đằng sau, cô rốt cuộc vẫn không dám quay lại.
Chậc, nhưng cái tên Yết này cũng thật là….không thể nể tình Song Như có khuôn mặt giống với “Thỏ Con” cục cưng của hắn mà tha cho cô hay sao :'( Ác Ma.
Tỉ lệ mỗi người nhìn thấy cô đều sẽ nhầm thành Song Ngư là rất cao cơ mà? Thế mà hình như cái dáng vẻ ngoan ngoãn, hiền dịu này của Song Như lại làm cho Thiên Yết…..Phát cáu!!
Vì sao vậy nhỉ?
Kim Ngưu thở hắt, khẽ nhíu mày nhìn chằm chằm vào Âu Dương Song Như, giọng nói không mang nhiều cảm xúc, chỉ thấy toát lên một vẻ lạnh lùng, giá lạnh :
– “Nói gì đi!”
– “A……cậu….muốn tớ nói gì?”
Lập tức, Hoàng Mã Xử nữ bắt đầu nổi khùng lên, trừng trừng ánh mắt giận dữ nhìn Âu Dương Song Như :
– ” Cậu giả ngu hả? Nói đi, tại sao lại có Cá trong cuộc nói chuyện của cậu với Daddy? Cậu có ý đồ gì với cô ấy, HẢ? NÓI!!”
– “Tớ…..Tớ….À phải….Mọi người trước giờ đều nói tớ giống với Song Ngư mà, phải không? Tớ chỉ là rất coi trọng Cá, tớ coi Cá là bạn nên muốn ở lại chăm sóc cho cô ấy thôi mà, tớ lại không muốn Daddy lo lắng nên đã báo với Daddy để ông ấy biết hôm nay tớ về muộn….Chỉ vậy thôi” Song Như kiên nhẫn, bàn tay siết chặt lấy điện thoại, nụ cười gượng gạo trả lời cho Xử nữ, ừ, một câu trả lời tuyệt vời. Một dáng vẻ điềm tĩnh khiến người ta khó có thể bắt bẻ, xoay người hướng về phía Xử Nữ, nở một nụ cười thiên thần. Nếu những gì cô ta nói đều là giả, vậy thì cũng phải nói, Song Như đúng là một diễn viên xuất sắc nha!!
Ma Kết im lặng, đôi mắt kiên nhẫn theo giõi đến từng chi tiết động thái của Âu Dương Song Như, hừm…xem nào, khuôn mặt có phần cúi thấp, đôi mắt thì nhìn về hướng bên trái, bàn tay thì cầm chặt lấy điện thoại, còn có phần run rẩy.
Chậc, Song Như ơi là Song Như, cô không biết cô đang múa rìu qua mắt thợ hay sao? Lí do biện minh thì tuyệt vời đấy, cơ mà cô sơ xuất phết nhỉ, ở đây có ai là không phải người một ngày nói dối trên trăm lần chứ? Cô nghĩ cô qua mắt được ai?
“Két”
Bấy ngờ, cách cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng khẽ mở ra, ngay sau đó, một chị y tá xinh đẹp với dáng vẻ vội vã, hớt hải định ý rời khỏi phòng chờ thì lập tức đã bị Thiên Yết sát khí tỏa ra nghi ngút lãnh đạm tóm thẳng lấy cánh tay mềm mại :
– “Này, cô y tá, Ngư sao rồi?”
– “Cậu….tôi đang rất bận….” Chị y tá thở gấp gáp, trừng mắt nhìn Thiên Yết, định là tiếp tục chạy đi.
Lập tức, Ma Kết bước đến đứng trước chị y tá, đôi mắt đục ngầu, có vẻ cơn lửa trong mắt Ma Kết sắp bùng cháy đến nơi rồi ;
– “Chúng tôi là người nhà của bệnh nhân, phiền chị cho biết tình hình cô ấy đã!!”
– “Người nhà? Vậy ở đây ai có nhóm máu AB-rh âm tính mau chóng theo tôi, nếu còn không mau cô ấy sẽ không thể qua khỏi đâu!!” Chị y tá nhìn qua một lượt, giọng nói rõ ràng mà nhanh gọn khiến các sao choáng váng, nếu chị ấy nói câu khác, có lẽ ai cũng sẽ nghe thật rõ…Nhưng mà…câu này thì….quá khó để ai đó có thể tiếp nhận thật nhanh…
Thiên Yết hoảng hồn, sửng sốt, bất giác, hắn như chôn chân xuống đất, đôi mắt đục ngầu như không tin vào những gì hắn vừa nghe.
AB-rh âm tính cái con khỉ khô nhà cô ấy!!!
– “Gì cơ? Song Ngư nhóm máu hiếm??” Thiên Bình bất giác ngỡ ngàng thốt lên như không tin vào những gì mình nghe, đùa chứ, sao lại để cho một người yếu như Cá sở hữu nhóm máu hiếm hả dzờiiiiii
Nhanh như cắt, Ma Kết lập tức túm lấy Thiên Yết kéo trở về hiện tại, đôi mắt kiên định nhìn vào Thiên Yết :
– “Đây, Thằng cha này là em trai của bệnh nhân đây cô y tá, chắc chắn hắn AB-rh âm tính đấy!! cô lôi hắn đi mổ xẻ gì cũng được, hút cạn máu cũng được, cứu được Song Ngư là được rồi!!”
Nhưng đáp lại sự kiên định của Ma Kết, ngay lúc này, Thiên Yết với khuôn mặt tái xanh tê dại, hắn trở lên kinh ngạc đến mức không biết phải làm gì tiếp theo….hắn choáng ngợp ngẫm lại từng từ, từng chữ mà chị y tá đã nói. Không đúng, là nói dối, hắn không tin, không thể nào, Song Ngư mang dòng máu AB-rh âm tính? Có điên mới tin, cô ta nói dối!!
– “BUÔNG RA, CÔ TA ĐANG NÓI DỐI, THỎ CON KHÔNG THỂ NÀO CÓ NHÓM MÁU HIẾM ĐÓ ĐƯỢC!! CHẾT TIỆT!!” Thiên Yết mất bình tĩnh, hắn hét lên giận dữ, tựa hồ như muốn nổ tung ra, nói dối, tất cả là nói dối, nếu cô ta còn không nói sự thật, hắn sẽ giết cô ta mất.
Nhóm máu hiếm? Chết tiệt!!
Hết chap 15………
#Tiểu_Ngư_Nhi
Trước phòng cấp cứu lạnh lẽo là Song Như, cô gái xinh đẹp, mang vẻ mong manh hệt như Song Ngư, cô gái đang nguy ngập trong phòng cấp cứu.
Đôi mắt Song Như mang nét lo lắng tột độ, tràn đầy sự sợ hãi, khuôn mặt xinh đẹp cũng đã ướt đẫm mồ hôi, thân ảnh đó cứ đứng trước phòng cấp cứu.
Đi qua~
Đi lại~
Đi qua~
Đi lại~
“Huỵch huỵch”
Tiếng bước chân bất ngờ vang lên ồn ào trên hành lang bệnh viện, rất nhiều người, rất nhiều người đang đến, rất gần.
“Rầm”9 sao xông vào trong phòng chờ, vẻ mặt ai cũng vô cùng sợ hãi, thất sắc, lo lắng tột độ.
Thiên Yết trở lên hoảng loạn, hung hãn hơn bao giờ hết, Yết thô bạo tóm lấy cổ tay Song Như kéo lại, tựa hồ như đang hét vào mặt Song Như trong cơn tức giận :
– “NÓI-THỎ-CON-CỦA-TÔI-ĐÂU? THỎ-CON-SAO-RỒI? HẢ!!!??? NÓI MAU!!”
Song Như bất ngờ bị tóm, đôi mắt hiện rõ sự sợ hãi, mất bình tĩnh, đến cả một câu cô cũng không dám nói, làn môi mọng đào mấp máy sợ sệt không nói thành câu khiến Thiên Yết càng mất bình tĩnh hơn.
“Bốp”
Thiên Yết bất ngờ ngã lăn xuống nền sàn lạnh ngắt, một cú đấm đau điếng.
Từ ai?
– “Cậu điên à Thiên Yết, đừng có làm mọi việc thêm rối nữa!!” Sư Tử như nổi khùng, quát lên giận giữ nhưng vẫn giữ đủ tỉnh táo gấp bội cái tên đang dằn vặt đau khổ và suy sụp dưới nền đất kia.
Xử Nữ thở dài, lắc lắc đầu hai ba cái lấy lại sự tỉnh táo rồi nhìn thẳng vào Song Như, kiên nhẫn hỏi lại :
– “Song ngư sao rồi?”
– “V…..Vẫn….đang cấp cứu!!”
Nghe giứt, Cự Giải run rẩy, nước mắt bỗng chốc đã chảy nhòe cả khuôn mặt xinh đẹp, run rẩy siết chặt bàn tay khiến Kim Ngưu cảm thấy đau lòng nhưng cũng không dám lên tiếng an ủi cô.
– “Cua, đừng khóc nữa, không sao đâu, lần trước Cá ngã cầu thang cũng không sao cơ mà, đừng có lo…!!” Ma Kết thở dài, khẽ an ủi, vỗ nhẹ lên vai Cự giải, nhưng ánh mắt vẫn không quên lườm nghuých sang Kim Ngưu với vẻ mặt không mấy thân thiện.
Rồi Ma kết bất ngờ lại quay sang Song Như, mỉm một nụ cười gượng, cố gắng điềm tĩnh nhìn Song Như :
– “Cô thấy Ngư ở đâu?”
– “Ở….ở Phòng y tế!!” Ngư cúi thấp mặt, đôi môi khẽ mấp máy run sợ.
Thiên Bình vừa nghe, lập tức đôi chân dài đã tê dại….Phải rồi….là đầu giờ Bình nhi đã đưa Song Ngư xuống phòng y tế….nhưng cô đã không ở lại với Cá….có….có phải là vì Thiên Bình không ở lại nên mới dẫn đến chuyện lớn như vậy không? Có phải là lỗi của cô không?? Là tại cô không ở lại bên Song Ngư…..
Nếu…..
Nếu Thiên bình ở lại, cô đã có thể chăm sóc cho Song Ngư, nếu Thiên Bình ở lại, Song Ngư chỉ cần có dấu hiệu bất thường cô đã phải gọi cấp cứu sớm một chút, nếu Thiên bình ở lại, cô đã giúp được cho Cá phần nào….
Là lỗi của cô….Bình nhi chỉ nghĩ đơn giản cá như những tháng bình thường, như một cô gái mỗi tháng….nhưng….nhưng Thiên bình không ngờ….không ngờ lại xảy ra chuyện lớn vậy!!
– “Là…..là tại tớ…..tất cả là tại tớ….tại tớ….tớ đã không ở lại với Song Ngư…..” Bất giác, đôi môi Thiên Bình mấp máy, bắt đầu nói lung tung trong hoảng loạn, vò đầu, Thiên bình như đang phát điên lên.
– “Bình nhi, bình tĩnh, không phải….không phải tại cậu, được chứ? ổn chứ? Ngư sẽ không sao hết, được không? Không sao! Nhé!” Xử Nữ xót xa, quặn thắt lòng ôm chầm lấy Thiên Bình, gắng gượng an ủi lấy Bình nhi trong khi chính bản thân Xử nữ cũng đã sắp mất hết bình tĩnh.
Không khí khắp phòng chờ trở lên vô cùng căng thẳng, khó chịu và nặng nề, ai ai cũng lo lắng tột độ, mất máu? Rốt cuộc là bị sao? Cá không bị thương….sao có thể bị đến mức đó cơ chứ?? Rốt cuộc cô ấy bị sao? Có nguy hại đến tính mạng hay không??
“Reng….”
Bất chợt, di động của Song Như bỗng dưng reo lên, khuôn mặt cô lập tức tái mét, siết chặt di động, hít một hơi thật sâu, trông thật căng thẳng, Song Như mới ấn nút “Call” :
– “Dạ….Daddy!! Ngư không ổn…..nó đang trong phòng cấp cứu…..à…..nếu được Daddy cử thêm bác sĩ giúp con…..”
Đó là tất cả những gì các sao nghe được, cụ thể là cô ta đang nói cái khỉ gió gì vậy? Thế quái nào lại liên quan đến Song Ngư được? Daddy của Song Như mắc mớ gì đến Cá à? Sao lại hỏi đến Ngư?
Bất giác, Yết bình tĩnh bước lên phía trước, khuôn mặt tối sầm, lạnh lùng đến tàn nhẫn :
– “Cô đang nói cái gì thế?”
Song Như bỗng chốc giật nảy mình, đôi mắt saphia huyền ảo mở to sợ hãi, bàn tay thon dài trắng ngần đang cầm điện thoại cũng run run, đôi môi mím chặt căng thẳng vô cùng.
Âu Dương Song Như, trước nay được cưng chiều vượt bậc, trước giờ chưa hề biết đến sợ hãi hay run rẩy là gì, ấy vậy mà bây giờ, cả người cô rờn rợn bởi cái sát khí lạnh toát đằng sau lưng, cả dọc sống lưng lạnh đến tê cóng cả người.
Thiên Yết, hắn thật vô cùng, vô cùng đáng sợ đi!!
Song Như lặng người, siết chặt chiếc điện thoại đã ấm hơi bàn tay, thật nhanh đã bấm ngón tay vào nút “End Call”, đôi vai gầy thon thả khẽ run lên, rùng mình một cái bởi cái hơi lạnh đến phát hoảng ở đằng sau, cô rốt cuộc vẫn không dám quay lại.
Chậc, nhưng cái tên Yết này cũng thật là….không thể nể tình Song Như có khuôn mặt giống với “Thỏ Con” cục cưng của hắn mà tha cho cô hay sao :'( Ác Ma.
Tỉ lệ mỗi người nhìn thấy cô đều sẽ nhầm thành Song Ngư là rất cao cơ mà? Thế mà hình như cái dáng vẻ ngoan ngoãn, hiền dịu này của Song Như lại làm cho Thiên Yết…..Phát cáu!!
Vì sao vậy nhỉ?
Kim Ngưu thở hắt, khẽ nhíu mày nhìn chằm chằm vào Âu Dương Song Như, giọng nói không mang nhiều cảm xúc, chỉ thấy toát lên một vẻ lạnh lùng, giá lạnh :
– “Nói gì đi!”
– “A……cậu….muốn tớ nói gì?”
Lập tức, Hoàng Mã Xử nữ bắt đầu nổi khùng lên, trừng trừng ánh mắt giận dữ nhìn Âu Dương Song Như :
– ” Cậu giả ngu hả? Nói đi, tại sao lại có Cá trong cuộc nói chuyện của cậu với Daddy? Cậu có ý đồ gì với cô ấy, HẢ? NÓI!!”
– “Tớ…..Tớ….À phải….Mọi người trước giờ đều nói tớ giống với Song Ngư mà, phải không? Tớ chỉ là rất coi trọng Cá, tớ coi Cá là bạn nên muốn ở lại chăm sóc cho cô ấy thôi mà, tớ lại không muốn Daddy lo lắng nên đã báo với Daddy để ông ấy biết hôm nay tớ về muộn….Chỉ vậy thôi” Song Như kiên nhẫn, bàn tay siết chặt lấy điện thoại, nụ cười gượng gạo trả lời cho Xử nữ, ừ, một câu trả lời tuyệt vời. Một dáng vẻ điềm tĩnh khiến người ta khó có thể bắt bẻ, xoay người hướng về phía Xử Nữ, nở một nụ cười thiên thần. Nếu những gì cô ta nói đều là giả, vậy thì cũng phải nói, Song Như đúng là một diễn viên xuất sắc nha!!
Ma Kết im lặng, đôi mắt kiên nhẫn theo giõi đến từng chi tiết động thái của Âu Dương Song Như, hừm…xem nào, khuôn mặt có phần cúi thấp, đôi mắt thì nhìn về hướng bên trái, bàn tay thì cầm chặt lấy điện thoại, còn có phần run rẩy.
Chậc, Song Như ơi là Song Như, cô không biết cô đang múa rìu qua mắt thợ hay sao? Lí do biện minh thì tuyệt vời đấy, cơ mà cô sơ xuất phết nhỉ, ở đây có ai là không phải người một ngày nói dối trên trăm lần chứ? Cô nghĩ cô qua mắt được ai?
“Két”
Bấy ngờ, cách cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng khẽ mở ra, ngay sau đó, một chị y tá xinh đẹp với dáng vẻ vội vã, hớt hải định ý rời khỏi phòng chờ thì lập tức đã bị Thiên Yết sát khí tỏa ra nghi ngút lãnh đạm tóm thẳng lấy cánh tay mềm mại :
– “Này, cô y tá, Ngư sao rồi?”
– “Cậu….tôi đang rất bận….” Chị y tá thở gấp gáp, trừng mắt nhìn Thiên Yết, định là tiếp tục chạy đi.
Lập tức, Ma Kết bước đến đứng trước chị y tá, đôi mắt đục ngầu, có vẻ cơn lửa trong mắt Ma Kết sắp bùng cháy đến nơi rồi ;
– “Chúng tôi là người nhà của bệnh nhân, phiền chị cho biết tình hình cô ấy đã!!”
– “Người nhà? Vậy ở đây ai có nhóm máu AB-rh âm tính mau chóng theo tôi, nếu còn không mau cô ấy sẽ không thể qua khỏi đâu!!” Chị y tá nhìn qua một lượt, giọng nói rõ ràng mà nhanh gọn khiến các sao choáng váng, nếu chị ấy nói câu khác, có lẽ ai cũng sẽ nghe thật rõ…Nhưng mà…câu này thì….quá khó để ai đó có thể tiếp nhận thật nhanh…
Thiên Yết hoảng hồn, sửng sốt, bất giác, hắn như chôn chân xuống đất, đôi mắt đục ngầu như không tin vào những gì hắn vừa nghe.
AB-rh âm tính cái con khỉ khô nhà cô ấy!!!
– “Gì cơ? Song Ngư nhóm máu hiếm??” Thiên Bình bất giác ngỡ ngàng thốt lên như không tin vào những gì mình nghe, đùa chứ, sao lại để cho một người yếu như Cá sở hữu nhóm máu hiếm hả dzờiiiiii
Nhanh như cắt, Ma Kết lập tức túm lấy Thiên Yết kéo trở về hiện tại, đôi mắt kiên định nhìn vào Thiên Yết :
– “Đây, Thằng cha này là em trai của bệnh nhân đây cô y tá, chắc chắn hắn AB-rh âm tính đấy!! cô lôi hắn đi mổ xẻ gì cũng được, hút cạn máu cũng được, cứu được Song Ngư là được rồi!!”
Nhưng đáp lại sự kiên định của Ma Kết, ngay lúc này, Thiên Yết với khuôn mặt tái xanh tê dại, hắn trở lên kinh ngạc đến mức không biết phải làm gì tiếp theo….hắn choáng ngợp ngẫm lại từng từ, từng chữ mà chị y tá đã nói. Không đúng, là nói dối, hắn không tin, không thể nào, Song Ngư mang dòng máu AB-rh âm tính? Có điên mới tin, cô ta nói dối!!
– “BUÔNG RA, CÔ TA ĐANG NÓI DỐI, THỎ CON KHÔNG THỂ NÀO CÓ NHÓM MÁU HIẾM ĐÓ ĐƯỢC!! CHẾT TIỆT!!” Thiên Yết mất bình tĩnh, hắn hét lên giận dữ, tựa hồ như muốn nổ tung ra, nói dối, tất cả là nói dối, nếu cô ta còn không nói sự thật, hắn sẽ giết cô ta mất.
Nhóm máu hiếm? Chết tiệt!!
Hết chap 15………
#Tiểu_Ngư_Nhi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.