Chương 25: TIN NHẮN HOẢNG HỒN……
Tiểu Ngư Nhi
26/05/2016
– “Mang đến đây!!”.
Sắc mặt Triệu Long Thiên Yết bất giác trở lên u ám vô cùng, tựa hồ còn lạnh hơn cả tảng băng, sắc mặt biến đổi đến ớn lạnh, đôi mắt hổ phách trong vô thức quay sang trừng trừng nhìn đám người đang phút chốc sững sờ vì phản ứng của Ma Kết mà dọa nạt khiến cả đám theo phản xạ, khuôn mặt đã tái xanh như tàu lá chuối.
Nhìn dáng vẻ lạnh lùng, chết chóc như người từ cõi chết của Thiên Yết, Ma Kết bất giác còn cảm thấy sợ sệt, cố nín nhịn cơn sững sờ trong lòng, cơn bất ngờ trong lòng, cơn bàng hoàng trong lòng, lấy hết lại can đảm, lấy hết lại sự bình tĩnh, sự tỉnh táo. Ma Kết cố gắng mạnh mẽ mà nuốt lấy một ngụm nước bọt vào cổ họng khô khốc, đôi mắt chần chừ nhìn vào nam tử tuấn tú, lạnh lùng trước mắt, cổ họng cô dường như vẫn còn vô thức sợ sệt, mãi vẫn không thốt ra được một câu, đôi mắt u tối, vẻ mặt xám lại, Ma Kết thật cố gắng khom lưng xuống, bàn tay run rẩy chạm đến chiếc di động trước mũi dày, lồng ngực không khỏi có phần khẩn trương, thực sự không muốn đưa cho Thiên Yết một chút nào….
Vì sao ư?
Thứ nhất : Ma Kết rất sợ
Thứ hai : Nếu Thiên Yết sau khi đọc được những dòng chữ trên di động, đảm bảo hắn sẽ không trần trừ mà bốc hỏa đốt cháy cả cái căn phòng này, nếu không sát khí cũng của hắn sợ là sẽ làm đóng băng cả căn phòng này luôn còn là nhẹ….
Thứ ba : Sau khi Thiên yết đọc được những dòng chữ trên di động, hắn đâu chỉ đơn giản là muốn thiêu đốt cả căn phòng bệnh này, hóa băng tất cả mọi thứ cơ chứ? Lúc đấy, với kinh nghiệm của Ma Kết, đảm bảo đến tính mạng của lão già viện trưởng của bệnh viện cũng trên trăm phần trăm không giữ được, mà đã đến mức đấy rồi, cái bệnh viện này không bị tên ác ma Thiên Yết đem đi thiêu hỏa đã là may.
Những dòng chữ trên di động….nó vẫn cứ sáng đèn….những thực sự, Ma Kết đây cả đời hiên ngang, cả đời mạnh mẽ, cả đời kiên cường, cả đời tài giỏi cũng không có đủ can đảm đưa cho Thiên Yết.
– “LẬP TỨC ĐƯA!”.
Giật bắn mình, cả kinh đến ớn lạnh, tất thẩy các sao bất ngờ hoảng hồn nhìn sang nam tử đang sôi máu với tỉ lệ nhiệt độ đã tựa như bốc hỏa, ấy vậy mà sát khí tỏa ra từ người hắn thì vẫn vô cùng lạnh lẽo, mà cũng thấy làm lạ đi, sát khí của Thiên Yết di dời trên khắp cơ thể lại đến cánh tay trái thì hoàn toàn dừng lại.
Vì sao ư?
Bàn tay hắn đang nắm lấy bàn tay mềm mịn, nhỏ bé của Song Ngư, nghĩ sao Thiên Yết lại nỡ làm cho bàn tay “Thỏ Con” của hắn có chút khó chịu cơ chứ?
Ma Kết phút chốc cảm thấy như mình thật bất tài, cầm cái di động còn không vững, mãi mới lấy lại được một chút dũng khí để nhặt di động lên thì bây giờ lại bị tên Thiên Yết đáng chết giận dữ quát tháo làm cho bao nhiêu dũng khí trên người Ma Kết đều tiêu tán cả.
Bất lực, bàn tay run rẩy của Kết nhi đành bất lực đặt chiếc di động lên trên nền đệm mềm mại mà Song Ngư đang yên giấc lành, đôi mắt đôi phần yếu mềm ngước lên nhìn nam tử lạnh lùng, tiêu soái ngồi bên giường bệnh….
Thiên Yết….là cậu ép tôi….tôi thực không muốn đưa cho cậu mà…>.<…..Đọc xong…..tốt nhất là cậu đừng có nổi đóa lên mà quát tôi….
Lạnh lùng, lãnh đạm, Thiên Yết liếc đôi mắt hổ phách thần thái uy hoàng sang phía Ma Kết và Xử Nữ, hơi thở bỗng chốc lại có phần gấp gáp đến mức khó chịu.
Thật muốn mổ xẻ mấy con người này ra đây mà, có biết hắn lo lắng cho Song Ngư đến thế nào không cơ chứ? Thêm nữa, Song Như cũng thật là tùy tiện đi, đến sức khỏe của Thỏ Con mà cô ta cũng có thể thảnh thơi mà gửi tin nhắn như vậy, chết tiệt.
Thiên Yết bực dọc, sắc mặt đen tối mịt mù, bàn tay Yết vô cùng thô bạo quơ qua cầm chiếc di động lên, trái tim trong vô thức đột ngột đập mạnh liên hồi từng cơn khó thở, Thiên Yết lấy hết bình tĩnh, sự lạnh lùng trên khuôn mặt vẫn không chút khác biệt, bàn tay chầm chậm kéo qua màn hình di động, đôi mắt lãnh đạm di chuyển trên từng dòng chữ của di động…
Càng đọc….đôi mắt hổ phách của Thiên Yết lại càng bỡ ngỡ, lại càng sững sờ, lại càng cả kinh, lại càng hoảng sợ.
Từng dòng, từng dòng như thấm nhuần vào trong đầu óc của Thiên Yết, ngón tay đang di xuống dần dần trên chiếc điện thoại cũng trong vô thức lại run rẩy lên vài đợt, đôi mắt không thể không hoảng hồn mà trừng to như không tin vào những gì mà hắn đang thấy.
Tức giận, kinh hãi, hoảng hồn, bất ngờ cảm xúc trong Thiên Yết đột ngột bộc phát, bàn tay đang vô cùng ấm áp nắm chặt lấy bàn tay mềm mịn của Song Ngư cũng trong vô thức lới lỏng dần rồi buông khỏi tay cô, riêng bên bàn tay cứng cáp đang nắm lấy chiếc di động lại vô cùng lãnh băng, vô cùng cứng cỏi, vô cùng mạnh mẽ, hắn tức giận siết chặt lấy chiếc di động trong tay, đôi mắt lãnh băng lập tức trừng trừng lửa giận nhìn sang những người đang đứng sững chờ đợi phản ứng của Yết.
Hắn thực sự đã nổi khùng lên rồi!!
Vô cùng giận dữ, Thiên Yết lửa giận ngùn ngụt, cả lầu của bệnh viện dường như đều đã phải ớn lạnh với loạt sát khí lan tỏa một cách chóng mặt của Triệu Long Thiên Yết.
Ném mạnh chiếc di động một cách thô bạo xuống giường, đôi mắt màu hổ phách bùng lên lửa giận, giọng nói khàn khàn đầy vẻ tức giận bao trùm quát lên :
– “ÂU DƯƠNG SONG NHƯ ĐANG Ở ĐÂU, MẸ KIẾP, CÔ TA NÓI CÁI MẸ GÌ VẬY?? MUỐN ĐÙA BỠN HAY SAO? CÔ TA NGHĨ TÔI KHÔNG THỂ GIẾT CÔ TA CHẮC, ĐÙA BỠN, ĐÙA BỠN, MẸ KIẾP!! CÔ TA MUỐN TÔI RỜI KHỎI THỎ CON ĐẾN THẾ SAO? PHẢI NÓI DỐI ĐẾN NHƯ VẬY? HỪ, ĐƯỢC, LẬP TỨC, TÔI SẼ RỜI KHỎI THỎ CON, LẬP TỨC LÔI ÂU DƯƠNG SONG NHƯ ĐẾN ĐÂY!! NẾU KHÔNG ĐỂ KHI TÔI TÌM ĐƯỢC CÔ TA, TÔI SẼ LẬP TỨC GIẾT CHẾT CON Ả ĐÓ…..DÁM NÓI BẬY VỀ BỆNH CỦA THỎ CON….MẸ KIẾP!!”.
Từng từ, từng chữ, hắn tuôn ra một cách tức giật tột cùng, giọng nói đanh thép kêu gào như chính trong trái tim hắn đang rỉ máu mà gào thét.
Mẹ kiếp, nói dối!!
– “Ma Kết….rốt cuộc….rốt cuộc….tin nhắn đó nói gì….?”. Song Tử phút chốc run lên cầm cập, đôi mắt khẽ khàng liếc nhìn sang Ma Kết rồi lại nhanh chóng đảo qua Xử Nữ tìm kiếm câu trả lời. Để Thiên Yết tức giận đến cả kinh như vậy, tin nhắn đó rốt cuộc là gì?
Không khí bất giác khó thở, bất giác nồng nặc tất cả đều là mùi sát khí lạnh lẽo trấn giữ trong căn phòng rộng rãi….khang trang….
1s
2s
3s
Bất ngờ………
“Bộp…cộp….”
Chiếc di động bất chợt, đột ngột, vô ý lại một lần nữa được tiếp đất một cách không an toàn nhất, nằm gọn nơi mặt đất chỉ cách chân giường có vài xải tay ngắn ngủi.
Chậc, xem ra chiếc di động đó cũng thật đáng thương đi, bị rơi-bị ném-bị rơi. Đúng là số khổ quá nha~~
Ơ…..Ơ….?
Khoan….Khoan đã….Hình như có gì đó sai sai…….Cái khỉ mẹ gì vậy?
Chiếc di động sao đột nhiên lại rơi xuống đất?? Đùa chứ, giường chứ có phải lò xo quái đâu mà cái gì đè lên là nó lại bật đi được?? Vừa rồi chiếc di động đó bị ném đã nằm gọn trên nền đệm êm ả…..
Thế quái nào giờ lại như lực đẩy Archimedes thế này??
Cảm thấy hư cấu…..
Mà….chờ đã…..
“tách”
Đột ngột….cả kinh…..một giọt nước bất giác đã nhẹ nhàng tựa như giọt nước mưa cư nhiên rơi xuống nền đệm yên bình không một vệt ướt……
Tất cả….xanh mặt….khuôn mặt ai nấy đều tái xanh đến tê dại…..
Song Ngư…..cô ấy….ngồi dậy? Từ….Từ khi nào…..
Chiếc di động….đừng…..đừng nói……là……
“Xử nữ, làm ơn, giờ tôi bận, đưa tin nhắn này cho Thiên Yết
Nói với hắn, sau khi đọc, lập tức rời khỏi em gái tôi. Vì sau khi biết, hắn cũng không muốn ở lại thêm đâu.
Tôi đã đến văn phòng nói chuyện với bác sĩ Chu, bác sĩ nói, Song Ngư bị Huyết Tử Cung nghiêm trọng khiến thân thể mềm yếu đến khôn tả, tử cung cũng trở lên vô cùng mong manh, hiện giờ, giữ được mạng sống của Ngư đã là một kỳ tích rất đặc biệt, lại còn đặc biệt là con bé mang nhóm máu AB-rh âm tính. Tuy là có thể cứu được mạng sống Song Ngư, nhưng do lần này con bé bị Huyết tử Cung rất nặng nên phần tử cung vô cùng mỏng manh lại còn thêm sức khỏe Song Ngư trước giờ chưa bao giờ tốt nên……sau này con bé sợ rằng sẽ không thể mang thai được…..
Không được để con bé đọc được nội dung này, Thiên Yết, nếu cậu đã đọc đến đây, lập tức cút và rời khỏi em gái tôi! Sau khi đó thì xóa tin nhắn đi, tôi không muốn nói nhiều, nếu không muốn Triệu thị đến đời cậu thì tuyệt giống tốt nhất mong cậu hiểu chuyện, cảm ơn!”
Từng câu, từng chữ, từng từ ngữ mà Song Như sử dụng trong tin nhắn, nó tựa như hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu con dao, hàng tỷ phát súng nhắm đều đều vào trong lồng ngực của Song Ngư…..
Cô không thể mang thai, cô vô sinh ư?
Ha….ha….trò đùa gì vậy?
– “Có lẽ lâu rồi không xem lịch……..hôm nay là cá tháng tư sao? Phải không? Làm ơn….có ai đó trả lời đi….cá tháng tư….đúng chứ? Yết, em mau lấy di động….mau….ha…ha….thật là vui nha~….mau lấy di động….mau xem….hôm nay là cá tháng tư….cá tháng tư…..cá tháng tư….ha…..ha…..Trò đùa….trò đùa…..nói dối…….”.
Bất ngờ, trong căn phòng trầm lặng đến nghẹt thở, trái tim Thiên Yết đột ngột co thắt lại đau đớn, nhìn cô xem….
Song Ngư cười tươi, nụ cười tươi rói đến bi thương…..đôi mắt liên tục đảo quanh những con người trong phòng, bàn tay quơ lên quơ xuống với lấy Thiên Yết trong vô thức…..Giọng nói yếu đuối đến mệt mỏi, đến đau đớn, đến bi thương……
Đôi mắt cợt nhả, đầy vẻ chế giễu hướng mắt lên Thiên Yết cầu mong nhận được đáp án, chờ đợi, chờ đợi một cái gật nhẹ của những người xung quanh….
Mau nói gì đi chứ…..
ha…..ha……
Đau đớn, lồng ngực Ma Kết khó khăn đập lên từng nhịch đau lòng, xót xa, mũi dày vô thức nhón lên một bước, định ý lao đến bên Song Ngư.
Nhưng bất giác, cánh tay cô lại bị Bảo bình ở đằng sau nhẹ nhàng nắm lại, ánh mắt Bảo bình vẫn vô cùng lạnh lùng hướng lên như nhắc nhở cô khiến Kết Nhi bất giác sực tỉnh.
À…..Thiên Yết. Có hắn đây rồi.
Trong vô thức, theo phản xạ tự nhiên, hay chính xác hơn, là phản xạ đau đớn trong trái tim hắn, Thiên Yết lao đến, cả vòng tay cứng cáp nhất thời kích động lập tức ôm chặt lấy Song Ngư, từng cơn quặn thắt trong trái tim Yết ngày càng làm hắn trở lên yếu đuối….
Nhưng….Không sao hết, hắn đủ sức bảo vệ cho Song Ngư mà….Chỉ cần cô không bỏ hắn, không rời xa hắn, cả đời này, Thiên Yết không bao giờ nghĩ đến sẽ rời bỏ Ngư…..
– “buông ra……..”.
Bất giác giọng nói lạnh nhạt của Song Ngư lãnh đạm vang lên, trong thời tiết mát mẻ, nhiệt độ không hề dưới 0 độ c nhưng lại đột ngột khiến chính bản thân Thiên Yết cảm thấy lạnh cóng, tê cóng chính con người, tê cóng chính trái tim hắn….
– “Thỏ con, em ở đây mà!”. Đáp lại sự lạnh nhạt của cô, giọng nói Thiên Yết thật tràn trề sự ấm áp, thật ngọt ngào và dịu dàng, thật ôn nhu mà nhẹ nhàng sưởi ấm cho Song Ngư bằng một ngọn lửa vừa đủ, một ngọn lửa vừa đủ để có thể khiến Song Ngư trở lên ấm áp……
Nhưng…sao Thiên Yết bất giác cảm thấy vô cùng lạ lùng…..vô thức khiến hắn lại cảm giác bất an trào dâng…..
Bạch Dương đứng một góc, hàng lông mày chau lại ngỡ ngàng chăm chú nhìn vào đôi mắt từ lúc nào lại trở thành một đôi mắt tuyệt vọng và lạnh lùng đến thế kia?
Là sát khí sao? Hình như không phải của Thiên Yết……
Là gì? Rốt cuộc là gì? Là từ ai…..
“Rầm”.
Thiên yết bất ngờ ngã nhào ra nền đất lạnh toát, đôi mắt Yết trở lên sững sờ và bàng hoàng hơn bao giờ hết, đôi mắt hổ phách lại trở lên sợ hãi nhìn lên phía cô…..
– “ha….ha…..vui….vui….ha….ha…..cá tháng tư…..không được giận…..không được tin….tất cả đều là nói dối…..tất cả đều là nói dối…….khỏe….chị khỏe…..ha…ha….đừng tin….đừng tin….là nói dối……Tất cả đừng tin…..không được tin…..dối……”
Lại một lần nữa, giọng nói run rẩy, giọng nói tuyệt vọng và đau đớn của Song Ngư lại một lần nữa vang lên, cô hoảng loạn lao ra khỏi giường, nhảy bổ xuống nền đất mà nhìn tất cả với ánh mắt tuyệt vọng đau đớn, giọng nói cứ thế vang lên, bàn tay mềm mịn, trắng nõn của Song Ngư run rẩy, tê tái chỉ về phía Thiên Yết mà tự chế giễu, tự cười mỉa mai một mình, nụ cười nở rộ mà lại đau đớn đến tuyệt vọng…..
– “AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA……….”.
Hoảng loạn, tuyệt vọng…..Song Ngư vô thức gào thét lên, đôi bàn tay đưa lên cào cấu chính bản thân mình, rối loạn hết sức, bàn tay quơ lên quơ xuống, cuối cùng là lại vò lên mái tóc bồng bềnh của bản thân….tựa như muốn nhổ hết tất cả….giọng nói khàn đục gào thét mà đau đớn…..khiến người ta thực xót xa đến tê dại……..
Thiên yết mất đi điềm tĩnh, lao đến ôm chầm lấy thân thể đang tự dày vò, một giọt nước mắt trong vô thức lại chạm xuống nền đất…..
Của ai?
Ngư?
Yết?
Hết chap 25………………..
#Tiểu_Ngư_Nhi
Sắc mặt Triệu Long Thiên Yết bất giác trở lên u ám vô cùng, tựa hồ còn lạnh hơn cả tảng băng, sắc mặt biến đổi đến ớn lạnh, đôi mắt hổ phách trong vô thức quay sang trừng trừng nhìn đám người đang phút chốc sững sờ vì phản ứng của Ma Kết mà dọa nạt khiến cả đám theo phản xạ, khuôn mặt đã tái xanh như tàu lá chuối.
Nhìn dáng vẻ lạnh lùng, chết chóc như người từ cõi chết của Thiên Yết, Ma Kết bất giác còn cảm thấy sợ sệt, cố nín nhịn cơn sững sờ trong lòng, cơn bất ngờ trong lòng, cơn bàng hoàng trong lòng, lấy hết lại can đảm, lấy hết lại sự bình tĩnh, sự tỉnh táo. Ma Kết cố gắng mạnh mẽ mà nuốt lấy một ngụm nước bọt vào cổ họng khô khốc, đôi mắt chần chừ nhìn vào nam tử tuấn tú, lạnh lùng trước mắt, cổ họng cô dường như vẫn còn vô thức sợ sệt, mãi vẫn không thốt ra được một câu, đôi mắt u tối, vẻ mặt xám lại, Ma Kết thật cố gắng khom lưng xuống, bàn tay run rẩy chạm đến chiếc di động trước mũi dày, lồng ngực không khỏi có phần khẩn trương, thực sự không muốn đưa cho Thiên Yết một chút nào….
Vì sao ư?
Thứ nhất : Ma Kết rất sợ
Thứ hai : Nếu Thiên Yết sau khi đọc được những dòng chữ trên di động, đảm bảo hắn sẽ không trần trừ mà bốc hỏa đốt cháy cả cái căn phòng này, nếu không sát khí cũng của hắn sợ là sẽ làm đóng băng cả căn phòng này luôn còn là nhẹ….
Thứ ba : Sau khi Thiên yết đọc được những dòng chữ trên di động, hắn đâu chỉ đơn giản là muốn thiêu đốt cả căn phòng bệnh này, hóa băng tất cả mọi thứ cơ chứ? Lúc đấy, với kinh nghiệm của Ma Kết, đảm bảo đến tính mạng của lão già viện trưởng của bệnh viện cũng trên trăm phần trăm không giữ được, mà đã đến mức đấy rồi, cái bệnh viện này không bị tên ác ma Thiên Yết đem đi thiêu hỏa đã là may.
Những dòng chữ trên di động….nó vẫn cứ sáng đèn….những thực sự, Ma Kết đây cả đời hiên ngang, cả đời mạnh mẽ, cả đời kiên cường, cả đời tài giỏi cũng không có đủ can đảm đưa cho Thiên Yết.
– “LẬP TỨC ĐƯA!”.
Giật bắn mình, cả kinh đến ớn lạnh, tất thẩy các sao bất ngờ hoảng hồn nhìn sang nam tử đang sôi máu với tỉ lệ nhiệt độ đã tựa như bốc hỏa, ấy vậy mà sát khí tỏa ra từ người hắn thì vẫn vô cùng lạnh lẽo, mà cũng thấy làm lạ đi, sát khí của Thiên Yết di dời trên khắp cơ thể lại đến cánh tay trái thì hoàn toàn dừng lại.
Vì sao ư?
Bàn tay hắn đang nắm lấy bàn tay mềm mịn, nhỏ bé của Song Ngư, nghĩ sao Thiên Yết lại nỡ làm cho bàn tay “Thỏ Con” của hắn có chút khó chịu cơ chứ?
Ma Kết phút chốc cảm thấy như mình thật bất tài, cầm cái di động còn không vững, mãi mới lấy lại được một chút dũng khí để nhặt di động lên thì bây giờ lại bị tên Thiên Yết đáng chết giận dữ quát tháo làm cho bao nhiêu dũng khí trên người Ma Kết đều tiêu tán cả.
Bất lực, bàn tay run rẩy của Kết nhi đành bất lực đặt chiếc di động lên trên nền đệm mềm mại mà Song Ngư đang yên giấc lành, đôi mắt đôi phần yếu mềm ngước lên nhìn nam tử lạnh lùng, tiêu soái ngồi bên giường bệnh….
Thiên Yết….là cậu ép tôi….tôi thực không muốn đưa cho cậu mà…>.<…..Đọc xong…..tốt nhất là cậu đừng có nổi đóa lên mà quát tôi….
Lạnh lùng, lãnh đạm, Thiên Yết liếc đôi mắt hổ phách thần thái uy hoàng sang phía Ma Kết và Xử Nữ, hơi thở bỗng chốc lại có phần gấp gáp đến mức khó chịu.
Thật muốn mổ xẻ mấy con người này ra đây mà, có biết hắn lo lắng cho Song Ngư đến thế nào không cơ chứ? Thêm nữa, Song Như cũng thật là tùy tiện đi, đến sức khỏe của Thỏ Con mà cô ta cũng có thể thảnh thơi mà gửi tin nhắn như vậy, chết tiệt.
Thiên Yết bực dọc, sắc mặt đen tối mịt mù, bàn tay Yết vô cùng thô bạo quơ qua cầm chiếc di động lên, trái tim trong vô thức đột ngột đập mạnh liên hồi từng cơn khó thở, Thiên Yết lấy hết bình tĩnh, sự lạnh lùng trên khuôn mặt vẫn không chút khác biệt, bàn tay chầm chậm kéo qua màn hình di động, đôi mắt lãnh đạm di chuyển trên từng dòng chữ của di động…
Càng đọc….đôi mắt hổ phách của Thiên Yết lại càng bỡ ngỡ, lại càng sững sờ, lại càng cả kinh, lại càng hoảng sợ.
Từng dòng, từng dòng như thấm nhuần vào trong đầu óc của Thiên Yết, ngón tay đang di xuống dần dần trên chiếc điện thoại cũng trong vô thức lại run rẩy lên vài đợt, đôi mắt không thể không hoảng hồn mà trừng to như không tin vào những gì mà hắn đang thấy.
Tức giận, kinh hãi, hoảng hồn, bất ngờ cảm xúc trong Thiên Yết đột ngột bộc phát, bàn tay đang vô cùng ấm áp nắm chặt lấy bàn tay mềm mịn của Song Ngư cũng trong vô thức lới lỏng dần rồi buông khỏi tay cô, riêng bên bàn tay cứng cáp đang nắm lấy chiếc di động lại vô cùng lãnh băng, vô cùng cứng cỏi, vô cùng mạnh mẽ, hắn tức giận siết chặt lấy chiếc di động trong tay, đôi mắt lãnh băng lập tức trừng trừng lửa giận nhìn sang những người đang đứng sững chờ đợi phản ứng của Yết.
Hắn thực sự đã nổi khùng lên rồi!!
Vô cùng giận dữ, Thiên Yết lửa giận ngùn ngụt, cả lầu của bệnh viện dường như đều đã phải ớn lạnh với loạt sát khí lan tỏa một cách chóng mặt của Triệu Long Thiên Yết.
Ném mạnh chiếc di động một cách thô bạo xuống giường, đôi mắt màu hổ phách bùng lên lửa giận, giọng nói khàn khàn đầy vẻ tức giận bao trùm quát lên :
– “ÂU DƯƠNG SONG NHƯ ĐANG Ở ĐÂU, MẸ KIẾP, CÔ TA NÓI CÁI MẸ GÌ VẬY?? MUỐN ĐÙA BỠN HAY SAO? CÔ TA NGHĨ TÔI KHÔNG THỂ GIẾT CÔ TA CHẮC, ĐÙA BỠN, ĐÙA BỠN, MẸ KIẾP!! CÔ TA MUỐN TÔI RỜI KHỎI THỎ CON ĐẾN THẾ SAO? PHẢI NÓI DỐI ĐẾN NHƯ VẬY? HỪ, ĐƯỢC, LẬP TỨC, TÔI SẼ RỜI KHỎI THỎ CON, LẬP TỨC LÔI ÂU DƯƠNG SONG NHƯ ĐẾN ĐÂY!! NẾU KHÔNG ĐỂ KHI TÔI TÌM ĐƯỢC CÔ TA, TÔI SẼ LẬP TỨC GIẾT CHẾT CON Ả ĐÓ…..DÁM NÓI BẬY VỀ BỆNH CỦA THỎ CON….MẸ KIẾP!!”.
Từng từ, từng chữ, hắn tuôn ra một cách tức giật tột cùng, giọng nói đanh thép kêu gào như chính trong trái tim hắn đang rỉ máu mà gào thét.
Mẹ kiếp, nói dối!!
– “Ma Kết….rốt cuộc….rốt cuộc….tin nhắn đó nói gì….?”. Song Tử phút chốc run lên cầm cập, đôi mắt khẽ khàng liếc nhìn sang Ma Kết rồi lại nhanh chóng đảo qua Xử Nữ tìm kiếm câu trả lời. Để Thiên Yết tức giận đến cả kinh như vậy, tin nhắn đó rốt cuộc là gì?
Không khí bất giác khó thở, bất giác nồng nặc tất cả đều là mùi sát khí lạnh lẽo trấn giữ trong căn phòng rộng rãi….khang trang….
1s
2s
3s
Bất ngờ………
“Bộp…cộp….”
Chiếc di động bất chợt, đột ngột, vô ý lại một lần nữa được tiếp đất một cách không an toàn nhất, nằm gọn nơi mặt đất chỉ cách chân giường có vài xải tay ngắn ngủi.
Chậc, xem ra chiếc di động đó cũng thật đáng thương đi, bị rơi-bị ném-bị rơi. Đúng là số khổ quá nha~~
Ơ…..Ơ….?
Khoan….Khoan đã….Hình như có gì đó sai sai…….Cái khỉ mẹ gì vậy?
Chiếc di động sao đột nhiên lại rơi xuống đất?? Đùa chứ, giường chứ có phải lò xo quái đâu mà cái gì đè lên là nó lại bật đi được?? Vừa rồi chiếc di động đó bị ném đã nằm gọn trên nền đệm êm ả…..
Thế quái nào giờ lại như lực đẩy Archimedes thế này??
Cảm thấy hư cấu…..
Mà….chờ đã…..
“tách”
Đột ngột….cả kinh…..một giọt nước bất giác đã nhẹ nhàng tựa như giọt nước mưa cư nhiên rơi xuống nền đệm yên bình không một vệt ướt……
Tất cả….xanh mặt….khuôn mặt ai nấy đều tái xanh đến tê dại…..
Song Ngư…..cô ấy….ngồi dậy? Từ….Từ khi nào…..
Chiếc di động….đừng…..đừng nói……là……
“Xử nữ, làm ơn, giờ tôi bận, đưa tin nhắn này cho Thiên Yết
Nói với hắn, sau khi đọc, lập tức rời khỏi em gái tôi. Vì sau khi biết, hắn cũng không muốn ở lại thêm đâu.
Tôi đã đến văn phòng nói chuyện với bác sĩ Chu, bác sĩ nói, Song Ngư bị Huyết Tử Cung nghiêm trọng khiến thân thể mềm yếu đến khôn tả, tử cung cũng trở lên vô cùng mong manh, hiện giờ, giữ được mạng sống của Ngư đã là một kỳ tích rất đặc biệt, lại còn đặc biệt là con bé mang nhóm máu AB-rh âm tính. Tuy là có thể cứu được mạng sống Song Ngư, nhưng do lần này con bé bị Huyết tử Cung rất nặng nên phần tử cung vô cùng mỏng manh lại còn thêm sức khỏe Song Ngư trước giờ chưa bao giờ tốt nên……sau này con bé sợ rằng sẽ không thể mang thai được…..
Không được để con bé đọc được nội dung này, Thiên Yết, nếu cậu đã đọc đến đây, lập tức cút và rời khỏi em gái tôi! Sau khi đó thì xóa tin nhắn đi, tôi không muốn nói nhiều, nếu không muốn Triệu thị đến đời cậu thì tuyệt giống tốt nhất mong cậu hiểu chuyện, cảm ơn!”
Từng câu, từng chữ, từng từ ngữ mà Song Như sử dụng trong tin nhắn, nó tựa như hàng trăm, hàng ngàn, hàng triệu con dao, hàng tỷ phát súng nhắm đều đều vào trong lồng ngực của Song Ngư…..
Cô không thể mang thai, cô vô sinh ư?
Ha….ha….trò đùa gì vậy?
– “Có lẽ lâu rồi không xem lịch……..hôm nay là cá tháng tư sao? Phải không? Làm ơn….có ai đó trả lời đi….cá tháng tư….đúng chứ? Yết, em mau lấy di động….mau….ha…ha….thật là vui nha~….mau lấy di động….mau xem….hôm nay là cá tháng tư….cá tháng tư…..cá tháng tư….ha…..ha…..Trò đùa….trò đùa…..nói dối…….”.
Bất ngờ, trong căn phòng trầm lặng đến nghẹt thở, trái tim Thiên Yết đột ngột co thắt lại đau đớn, nhìn cô xem….
Song Ngư cười tươi, nụ cười tươi rói đến bi thương…..đôi mắt liên tục đảo quanh những con người trong phòng, bàn tay quơ lên quơ xuống với lấy Thiên Yết trong vô thức…..Giọng nói yếu đuối đến mệt mỏi, đến đau đớn, đến bi thương……
Đôi mắt cợt nhả, đầy vẻ chế giễu hướng mắt lên Thiên Yết cầu mong nhận được đáp án, chờ đợi, chờ đợi một cái gật nhẹ của những người xung quanh….
Mau nói gì đi chứ…..
ha…..ha……
Đau đớn, lồng ngực Ma Kết khó khăn đập lên từng nhịch đau lòng, xót xa, mũi dày vô thức nhón lên một bước, định ý lao đến bên Song Ngư.
Nhưng bất giác, cánh tay cô lại bị Bảo bình ở đằng sau nhẹ nhàng nắm lại, ánh mắt Bảo bình vẫn vô cùng lạnh lùng hướng lên như nhắc nhở cô khiến Kết Nhi bất giác sực tỉnh.
À…..Thiên Yết. Có hắn đây rồi.
Trong vô thức, theo phản xạ tự nhiên, hay chính xác hơn, là phản xạ đau đớn trong trái tim hắn, Thiên Yết lao đến, cả vòng tay cứng cáp nhất thời kích động lập tức ôm chặt lấy Song Ngư, từng cơn quặn thắt trong trái tim Yết ngày càng làm hắn trở lên yếu đuối….
Nhưng….Không sao hết, hắn đủ sức bảo vệ cho Song Ngư mà….Chỉ cần cô không bỏ hắn, không rời xa hắn, cả đời này, Thiên Yết không bao giờ nghĩ đến sẽ rời bỏ Ngư…..
– “buông ra……..”.
Bất giác giọng nói lạnh nhạt của Song Ngư lãnh đạm vang lên, trong thời tiết mát mẻ, nhiệt độ không hề dưới 0 độ c nhưng lại đột ngột khiến chính bản thân Thiên Yết cảm thấy lạnh cóng, tê cóng chính con người, tê cóng chính trái tim hắn….
– “Thỏ con, em ở đây mà!”. Đáp lại sự lạnh nhạt của cô, giọng nói Thiên Yết thật tràn trề sự ấm áp, thật ngọt ngào và dịu dàng, thật ôn nhu mà nhẹ nhàng sưởi ấm cho Song Ngư bằng một ngọn lửa vừa đủ, một ngọn lửa vừa đủ để có thể khiến Song Ngư trở lên ấm áp……
Nhưng…sao Thiên Yết bất giác cảm thấy vô cùng lạ lùng…..vô thức khiến hắn lại cảm giác bất an trào dâng…..
Bạch Dương đứng một góc, hàng lông mày chau lại ngỡ ngàng chăm chú nhìn vào đôi mắt từ lúc nào lại trở thành một đôi mắt tuyệt vọng và lạnh lùng đến thế kia?
Là sát khí sao? Hình như không phải của Thiên Yết……
Là gì? Rốt cuộc là gì? Là từ ai…..
“Rầm”.
Thiên yết bất ngờ ngã nhào ra nền đất lạnh toát, đôi mắt Yết trở lên sững sờ và bàng hoàng hơn bao giờ hết, đôi mắt hổ phách lại trở lên sợ hãi nhìn lên phía cô…..
– “ha….ha…..vui….vui….ha….ha…..cá tháng tư…..không được giận…..không được tin….tất cả đều là nói dối…..tất cả đều là nói dối…….khỏe….chị khỏe…..ha…ha….đừng tin….đừng tin….là nói dối……Tất cả đừng tin…..không được tin…..dối……”
Lại một lần nữa, giọng nói run rẩy, giọng nói tuyệt vọng và đau đớn của Song Ngư lại một lần nữa vang lên, cô hoảng loạn lao ra khỏi giường, nhảy bổ xuống nền đất mà nhìn tất cả với ánh mắt tuyệt vọng đau đớn, giọng nói cứ thế vang lên, bàn tay mềm mịn, trắng nõn của Song Ngư run rẩy, tê tái chỉ về phía Thiên Yết mà tự chế giễu, tự cười mỉa mai một mình, nụ cười nở rộ mà lại đau đớn đến tuyệt vọng…..
– “AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA……….”.
Hoảng loạn, tuyệt vọng…..Song Ngư vô thức gào thét lên, đôi bàn tay đưa lên cào cấu chính bản thân mình, rối loạn hết sức, bàn tay quơ lên quơ xuống, cuối cùng là lại vò lên mái tóc bồng bềnh của bản thân….tựa như muốn nhổ hết tất cả….giọng nói khàn đục gào thét mà đau đớn…..khiến người ta thực xót xa đến tê dại……..
Thiên yết mất đi điềm tĩnh, lao đến ôm chầm lấy thân thể đang tự dày vò, một giọt nước mắt trong vô thức lại chạm xuống nền đất…..
Của ai?
Ngư?
Yết?
Hết chap 25………………..
#Tiểu_Ngư_Nhi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.