Chương 62: TRỜI ĐANG NẮNG ĐẸP, SAO ĐÃ ĐỔ MƯA?
Tiểu Ngư Nhi
20/03/2018
Chap 62 : Trời đang nắng đẹp, sao đã đổ mưa?
*Đề nghị không copy dưới mọi hình thức. Đây là truyện mình tự sáng tác, không phải edit hay đăng lại. Cảm ơn <3
“Tiing”
[ Em là Xử Nữ, mình gặp nhau một chút có được không?]
Thời điểm tin nhắn đến. Tim Sư Tử cũng chệch đi một nhịp. Xử Nữ, anh có lỗi với em. Hắn vẫn luôn giữ trạng thái như vậy. Nợ tình, hắn nợ cô một mối tình khắc cốt ghi tâm, hắn nợ cô hạnh phúc, cả đời này hắn nợ cô.
Hắn không nghĩ nhiều quá. Đàn ông không phải sẽ không nghĩ gì nhiều sao? Nên hắn cũng vậy. Lục Ái Mận đột ngột nói đau bụng, hắn lo cho con hắn, liền định ý dẫn cô đến khoa sản khám, cuối cùng chỉ vừa khuất bóng Xử Nữ, cô ta liền trở bình thường lại. Nhưng hắn không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần thấy cô ta an ổn, con của hắn an ổn, vậy là đủ.
Trách nhiệm của những người đàn ông cung hoàng đạo này, sao lại lớn đến thế?
Cuộc đời hắn là một cơn mộng kéo dài. Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng khiến hắn chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời hắn đã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con gái đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của hắn dậy. Người con gái ấy có tên Hoàng Mã Xử Nữ.
Chỉ tiếc là, một lần nữa, hắn lại đánh mất người con gái ấy.
Cô nói cô muốn gặp hắn, tim hắn thắt lại một nhịp. Hắn nhớ cô lắm, hắn sợ rằng khi gặp rồi, việc đầu tiên hắn làm sẽ là ôm cô. Sẽ lại khiến cô khổ.
Hắn sợ hắn gặp rồi, hắn sẽ nói rằng hắn yêu cô rất nhiều.
Hắn sợ lắm.
[ Sư Tử, anh có nhớ nơi lần đầu chúng ta bên nhau không? Em chờ anh.]
Bầu trời đầy nắng, bầu trời xanh cao vợi. Đột ngột lại đổ mưa, cơn mưa như trút nước, trút từng hơi thở, trút từng niềm tin, niềm khắc khoải. Một thân nam tử chạy vội trên con đường mưa tầm tã, Sư Tử minh mẫn cả một mùa thanh xuân, đến lúc này, mưa cũng chẳng biết cầm theo ô, biết nơi đó ở xa cũng chẳng nghĩ đến lái xe đến?
Thì ra, khi yêu vào, con người ta lại ngây ngô đến như vậy.
Thật ngốc.
Cầu Bích Tâm. Có còn nhớ hay không? Lần đầu, khi hắn bị Lục Ái Mận phản bội, cô đã ở bên hắn, cô cùng hắn uống bia, cô cùng hắn say, cuối cùng cả hai đã ngủ quên, ngồi bên thềm cỏ, dựa đầu vào nhau mà chìm sâu vào giấc ngủ. Mà thật ra, là cô dựa đầu bên vai hắn, đêm hôm đó, có biết không, Sư Tử vẫn mãi ngắm nhìn khi Xử Nữ đã ngủ say.
Xử Nữ, ngày hôm đó, cô thực sự rất xinh đẹp. Đẹp đến nao lòng, đẹp đến nghiêng lòng Sư Tử.
Rồi từng khắc trôi qua, thời gian trôi vừa chậm, lại vừa nhanh. Nhanh vì sự ngóng đợi của Xử Nữ với Sư Tử, lâu vì nỗi lòng của Xử Nữ nếu gặp được hắn. Cơn mưa bên ngoài vẫn rơi mãi. Cô lặng người đứng bên thềm cỏ, cầm chặt chiếc ô màu trắng nổi bật cả một vùng. Từ nhà của Sư Tử đến Cầu Bích Tâm là 3 km. Không dài, cũng không ngắn, đủ để chờ đợi cho một tình yêu?
Một tiếng. Hai tiếng. Rồi gần 3 tiếng. Hắn xuất hiện từng bước mệt nhoài từng nhịp. Cả người hắn đều ướt sũng nước, mái tóc ướt đẫm vẫn hứng chịu những cơn mưa đổ xuống, áo sơ mi đen ướt dính lại vào thân hình cường tráng của Sư Tử, vô tình, hắn khẽ rùng mình lên. Có lẽ là vì lạnh.
Trước mắt Sư Tử thu vào tâm trí, là cô, Hoàng Mã Xử Nữ, cô cầm chiếc ô màu trắng, mái tóc buông xõa dài xuống ngang lưng đỏ rực khẽ bay nhẹ trong cơn gió lướt qua. Ngày hôm nay, cô mặc một chiếc váy trắng cùng màu với ô, đôi môi quệt nhẹ sắc cam ngọt lịm mềm mại.
Có lẽ là đã ước tình lần cuối gặp hắn, mới xinh đẹp động lòng như vậy.
Tình, thật ác nghiệt thay.
Trong mưa, một thiếu nữ đợi chờ ba tiếng.
Trong mưa, một nam tử chạy vượt 3 km.
– “Anh đến rồi sao? Sao không biết lo cho mình chút nào?”. Xử Nữ nhẹ quay gót lại, chân mi khẽ nhíu chặt khi trông thấy dáng vẻ của anh. Thật ra, là còn một ý nữa..”Em làm sao an tâm để anh đi?” Nhưng lại không bật ra thành lời.
Xử Nữ bước về phía hắn, khoác lên người Sư Tử một chiếc áo nam rất dày, rất ầm, phủ lên đôi vai của hắn sự ấm áp, ân cần. Vốn dĩ cô đã mua chiếc áo này rất lâu, chỉ muốn có dịp sẽ tặng cho hắn, cảm thấy hắn mặc đồ rất tùy ý, rất phong phanh, không biết lo cho mình. Cuối cùng, cô đã chờ được dịp đưa cho hắn rồi, có phải không?
Lúc này, Xử Nữ cảm thấy, mình thật hệt như kẻ thứ ba.
– “Xử Nữ…”
– “Đừng nói gì cả, ngày hôm nay, để em nói thôi, có được không?”.
You May Like by Mỗi đêm, bạn sẽ bị mất 1kg, nếu bạn sẽ làm điều này trước khi ngủ Cả đời này, đều muốn nghe em nói.
Cô cười, nụ cười lúc này thật dịu dàng, thật ấm áp.
– “Ngày hôm đó, vào một ngày nắng đẹp, không phải mưa thế này. Em được hứa hôn với Thiên Yết – Thiếu gia Triệu Thị, nhưng trước sau, em lại chưa từng nhìn đến Yết, người em nhìn suốt buổi gặp mặt. Lại là anh. Anh có biết không? Mái tóc này, đôi mắt này, vầng trán này, đôi môi này…Em quan sát rất kĩ, em đều để tâm rất nhiều. Cuối cùng, cũng đã lỡ yêu anh từ lúc nào không biết. Ngày nhìn anh bị phản bội, em thật hận, thật hận tại sao em không quen anh sớm hơn? Để người đàn ông của em cả đời không phải chịu bất kì tổn thương nào. Em hận, em hận tại sao cô ta lại không biết trân trọng người đàn ông em yêu? Em hận…” Nói đến đây, thanh âm của Xử Nữ như một phần lạc hẳn đi, cô nức nở như một đứa trẻ con trước mặt Sư Tử, òa khóc với biết bao ấm ức trong lòng, cô yêu anh, cô chỉ muốn nói rằng cô yêu anh.
Người con gái mình yêu đã đến đỗi này, một người đàn ông bình thường, nhất định sẽ lập tức ôm trọn cô ấy vào lòng. Nhưng vì sao, vì sao hắn lại không thể như vậy? Hắn nghẹn lại, cổ họng hắn đắng ngắt. Đau quá. Bất lực quá. Hắn không dám ôm cô, hắn sợ hắn bỏ cô ra không được. Hắn không dám ôm cô, hắn sợ một sinh linh sẽ hận hắn. Hắn không dám…vạn lần không dám…
– “Anh..”
– “Đừng nói…Ngày hôm nay, em tìm anh, không phải vì muốn níu kéo. Là có thứ này muốn cho anh xem. Xem xong, em chỉ mong anh nhất định phải hạnh phúc, không được để bị lừa dối, không được bị tổn thương, em đau lòng.”
Trong cuộc tình này, cô là người yêu nhiều hơn. Cô là nô lệ.
Dứt lời, Xử Nữ đặt vào tay Sư Tử chiếc điện thoại chứa phần ghi âm, cùng lúc đặt vào tay còn lại của Sư Tử chiếc ô. Khoảng khắc cuối trước khi cô quay lưng đi, cô cười rất đẹp, rất đẹp. Chiếc điện thoại vang vọng lên giọng nói lanh lảnh của Lục Ái Mận. Xử Nữ thì đã quay lưng đi rồi. Cơn mưa gay gắt đổ xuống mái tóc đỏ rực đẹp đẽ, ướt đẫm cả mái tóc và bộ váy trắng tinh khiết của cô. Cô quay lưng đi trước, vì cô không muốn nhìn thấy lưng anh, cô không muốn tỉnh dậy khi hắn đã bỏ cô đi.
Một giây. Hai giây. Ba giây.
“Bịch”
Đột ngột, cả người của Xử Nữ đã được ôm trọn lại bởi một vòng tay cứng rắn, vững chãi. Vòng tay đó ôm cô rất chặt, siết rất chặt, khiến cô lọt thỏm trong vòng tay ấm áp, tràn ngập yêu thương của Sư Tử.
– “Anh yêu em, anh yêu em, xin lỗi, vạn lần xin lỗi em. Xin em, đừng rời xa anh thêm một lần nào nữa. Nước mắt của em, hãy để anh dùng cả đời để đền bù. Có được không?”.
– “Anh biết không? Bầu trời vẫn còn xanh, và anh vẫn còn em, em vẫn mãi ở bên anh. Một bức tranh đẹp đôi khi chỉ cần một tác giả. Nhưng bức tranh tình yêu không thể đẹp nếu như chỉ vẽ bởi một người…”Ngập ngừng trong khoảng khắc, nước mắt hòa cùng với nước mưa mà rơi vào khoảng không gian vô định. “Em đồng ý!”.
Cơn mưa bên ngoài vẫn đổ mãi không ngừng. Le lói một nơi nào đó, người ta nhìn thấy cầu vồng hiện lên.
————
Phòng 527
– “Cự Giải, Cự Giải, là anh, là anh đây. Cự Giải…Anh xin em, tỉnh lại, có được không? Mệt thì ôm anh, buồn thì nói anh, giận dữ cứ đánh anh. Nhưng tuyệt đối, làm ơn, đừng rời xa anh. Em có phải giận lắm không? Giận vì Song Như phải không? Em tỉnh lại đi, em đánh chết anh cũng được…làm ơn…”.
Kim Ngưu mệt mỏi dựa bên giường bệnh của Cự Giải. Từ lúc hắn hấp tấp xông vào bệnh viện, hắn đều nhất mực ở bên cô. Tim cô rất yếu, thậm chí Bác sĩ nói cô có chuyển biến xấu, có thể ra đi bất cứ lúc nào…
Máy chạy nhịp tim sóng sánh từng nhịp càng ngày càng yếu ớt, Mã Phu Nhân đã gầy đi rất nhiều rồi. Bà ngồi dựa lưng vào ghế, đôi mắt vô hồn, mệt mỏi. Bạch Vân Thiên lặng người đứng một bên nhìn quang cảnh này. Nói thế nào đây? Bác sĩ nói cô không qua khỏi, còn ai dám nói gì?
Nước mắt rơi cũng đã rơi hết rồi. Rơi đến không còn một giọt để tiếp tục rơi. Tận cùng của đau thương, vẫn chính là bình thản.
“Mẹ, thiên đàng, có phải đẹp lắm không?”
Hết chap 62………..
Tâm sự tác giả :
– Cảm ơn các bạn đã ủng hộ, Sau khi đọc xin cho mình vài lời bình luận và đừng quên vote cho truyện của mình nhé <3
– Được 10 bình luận + 10 vote mình sẽ tiếp tục ra chap.
Yêu cả nhà <3
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ <3
#Tiểu_Ngư_Nhi
(Còn tiếp)
*Đề nghị không copy dưới mọi hình thức. Đây là truyện mình tự sáng tác, không phải edit hay đăng lại. Cảm ơn <3
“Tiing”
[ Em là Xử Nữ, mình gặp nhau một chút có được không?]
Thời điểm tin nhắn đến. Tim Sư Tử cũng chệch đi một nhịp. Xử Nữ, anh có lỗi với em. Hắn vẫn luôn giữ trạng thái như vậy. Nợ tình, hắn nợ cô một mối tình khắc cốt ghi tâm, hắn nợ cô hạnh phúc, cả đời này hắn nợ cô.
Hắn không nghĩ nhiều quá. Đàn ông không phải sẽ không nghĩ gì nhiều sao? Nên hắn cũng vậy. Lục Ái Mận đột ngột nói đau bụng, hắn lo cho con hắn, liền định ý dẫn cô đến khoa sản khám, cuối cùng chỉ vừa khuất bóng Xử Nữ, cô ta liền trở bình thường lại. Nhưng hắn không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần thấy cô ta an ổn, con của hắn an ổn, vậy là đủ.
Trách nhiệm của những người đàn ông cung hoàng đạo này, sao lại lớn đến thế?
Cuộc đời hắn là một cơn mộng kéo dài. Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng khiến hắn chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời hắn đã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con gái đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của hắn dậy. Người con gái ấy có tên Hoàng Mã Xử Nữ.
Chỉ tiếc là, một lần nữa, hắn lại đánh mất người con gái ấy.
Cô nói cô muốn gặp hắn, tim hắn thắt lại một nhịp. Hắn nhớ cô lắm, hắn sợ rằng khi gặp rồi, việc đầu tiên hắn làm sẽ là ôm cô. Sẽ lại khiến cô khổ.
Hắn sợ hắn gặp rồi, hắn sẽ nói rằng hắn yêu cô rất nhiều.
Hắn sợ lắm.
[ Sư Tử, anh có nhớ nơi lần đầu chúng ta bên nhau không? Em chờ anh.]
Bầu trời đầy nắng, bầu trời xanh cao vợi. Đột ngột lại đổ mưa, cơn mưa như trút nước, trút từng hơi thở, trút từng niềm tin, niềm khắc khoải. Một thân nam tử chạy vội trên con đường mưa tầm tã, Sư Tử minh mẫn cả một mùa thanh xuân, đến lúc này, mưa cũng chẳng biết cầm theo ô, biết nơi đó ở xa cũng chẳng nghĩ đến lái xe đến?
Thì ra, khi yêu vào, con người ta lại ngây ngô đến như vậy.
Thật ngốc.
Cầu Bích Tâm. Có còn nhớ hay không? Lần đầu, khi hắn bị Lục Ái Mận phản bội, cô đã ở bên hắn, cô cùng hắn uống bia, cô cùng hắn say, cuối cùng cả hai đã ngủ quên, ngồi bên thềm cỏ, dựa đầu vào nhau mà chìm sâu vào giấc ngủ. Mà thật ra, là cô dựa đầu bên vai hắn, đêm hôm đó, có biết không, Sư Tử vẫn mãi ngắm nhìn khi Xử Nữ đã ngủ say.
Xử Nữ, ngày hôm đó, cô thực sự rất xinh đẹp. Đẹp đến nao lòng, đẹp đến nghiêng lòng Sư Tử.
Rồi từng khắc trôi qua, thời gian trôi vừa chậm, lại vừa nhanh. Nhanh vì sự ngóng đợi của Xử Nữ với Sư Tử, lâu vì nỗi lòng của Xử Nữ nếu gặp được hắn. Cơn mưa bên ngoài vẫn rơi mãi. Cô lặng người đứng bên thềm cỏ, cầm chặt chiếc ô màu trắng nổi bật cả một vùng. Từ nhà của Sư Tử đến Cầu Bích Tâm là 3 km. Không dài, cũng không ngắn, đủ để chờ đợi cho một tình yêu?
Một tiếng. Hai tiếng. Rồi gần 3 tiếng. Hắn xuất hiện từng bước mệt nhoài từng nhịp. Cả người hắn đều ướt sũng nước, mái tóc ướt đẫm vẫn hứng chịu những cơn mưa đổ xuống, áo sơ mi đen ướt dính lại vào thân hình cường tráng của Sư Tử, vô tình, hắn khẽ rùng mình lên. Có lẽ là vì lạnh.
Trước mắt Sư Tử thu vào tâm trí, là cô, Hoàng Mã Xử Nữ, cô cầm chiếc ô màu trắng, mái tóc buông xõa dài xuống ngang lưng đỏ rực khẽ bay nhẹ trong cơn gió lướt qua. Ngày hôm nay, cô mặc một chiếc váy trắng cùng màu với ô, đôi môi quệt nhẹ sắc cam ngọt lịm mềm mại.
Có lẽ là đã ước tình lần cuối gặp hắn, mới xinh đẹp động lòng như vậy.
Tình, thật ác nghiệt thay.
Trong mưa, một thiếu nữ đợi chờ ba tiếng.
Trong mưa, một nam tử chạy vượt 3 km.
– “Anh đến rồi sao? Sao không biết lo cho mình chút nào?”. Xử Nữ nhẹ quay gót lại, chân mi khẽ nhíu chặt khi trông thấy dáng vẻ của anh. Thật ra, là còn một ý nữa..”Em làm sao an tâm để anh đi?” Nhưng lại không bật ra thành lời.
Xử Nữ bước về phía hắn, khoác lên người Sư Tử một chiếc áo nam rất dày, rất ầm, phủ lên đôi vai của hắn sự ấm áp, ân cần. Vốn dĩ cô đã mua chiếc áo này rất lâu, chỉ muốn có dịp sẽ tặng cho hắn, cảm thấy hắn mặc đồ rất tùy ý, rất phong phanh, không biết lo cho mình. Cuối cùng, cô đã chờ được dịp đưa cho hắn rồi, có phải không?
Lúc này, Xử Nữ cảm thấy, mình thật hệt như kẻ thứ ba.
– “Xử Nữ…”
– “Đừng nói gì cả, ngày hôm nay, để em nói thôi, có được không?”.
You May Like by Mỗi đêm, bạn sẽ bị mất 1kg, nếu bạn sẽ làm điều này trước khi ngủ Cả đời này, đều muốn nghe em nói.
Cô cười, nụ cười lúc này thật dịu dàng, thật ấm áp.
– “Ngày hôm đó, vào một ngày nắng đẹp, không phải mưa thế này. Em được hứa hôn với Thiên Yết – Thiếu gia Triệu Thị, nhưng trước sau, em lại chưa từng nhìn đến Yết, người em nhìn suốt buổi gặp mặt. Lại là anh. Anh có biết không? Mái tóc này, đôi mắt này, vầng trán này, đôi môi này…Em quan sát rất kĩ, em đều để tâm rất nhiều. Cuối cùng, cũng đã lỡ yêu anh từ lúc nào không biết. Ngày nhìn anh bị phản bội, em thật hận, thật hận tại sao em không quen anh sớm hơn? Để người đàn ông của em cả đời không phải chịu bất kì tổn thương nào. Em hận, em hận tại sao cô ta lại không biết trân trọng người đàn ông em yêu? Em hận…” Nói đến đây, thanh âm của Xử Nữ như một phần lạc hẳn đi, cô nức nở như một đứa trẻ con trước mặt Sư Tử, òa khóc với biết bao ấm ức trong lòng, cô yêu anh, cô chỉ muốn nói rằng cô yêu anh.
Người con gái mình yêu đã đến đỗi này, một người đàn ông bình thường, nhất định sẽ lập tức ôm trọn cô ấy vào lòng. Nhưng vì sao, vì sao hắn lại không thể như vậy? Hắn nghẹn lại, cổ họng hắn đắng ngắt. Đau quá. Bất lực quá. Hắn không dám ôm cô, hắn sợ hắn bỏ cô ra không được. Hắn không dám ôm cô, hắn sợ một sinh linh sẽ hận hắn. Hắn không dám…vạn lần không dám…
– “Anh..”
– “Đừng nói…Ngày hôm nay, em tìm anh, không phải vì muốn níu kéo. Là có thứ này muốn cho anh xem. Xem xong, em chỉ mong anh nhất định phải hạnh phúc, không được để bị lừa dối, không được bị tổn thương, em đau lòng.”
Trong cuộc tình này, cô là người yêu nhiều hơn. Cô là nô lệ.
Dứt lời, Xử Nữ đặt vào tay Sư Tử chiếc điện thoại chứa phần ghi âm, cùng lúc đặt vào tay còn lại của Sư Tử chiếc ô. Khoảng khắc cuối trước khi cô quay lưng đi, cô cười rất đẹp, rất đẹp. Chiếc điện thoại vang vọng lên giọng nói lanh lảnh của Lục Ái Mận. Xử Nữ thì đã quay lưng đi rồi. Cơn mưa gay gắt đổ xuống mái tóc đỏ rực đẹp đẽ, ướt đẫm cả mái tóc và bộ váy trắng tinh khiết của cô. Cô quay lưng đi trước, vì cô không muốn nhìn thấy lưng anh, cô không muốn tỉnh dậy khi hắn đã bỏ cô đi.
Một giây. Hai giây. Ba giây.
“Bịch”
Đột ngột, cả người của Xử Nữ đã được ôm trọn lại bởi một vòng tay cứng rắn, vững chãi. Vòng tay đó ôm cô rất chặt, siết rất chặt, khiến cô lọt thỏm trong vòng tay ấm áp, tràn ngập yêu thương của Sư Tử.
– “Anh yêu em, anh yêu em, xin lỗi, vạn lần xin lỗi em. Xin em, đừng rời xa anh thêm một lần nào nữa. Nước mắt của em, hãy để anh dùng cả đời để đền bù. Có được không?”.
– “Anh biết không? Bầu trời vẫn còn xanh, và anh vẫn còn em, em vẫn mãi ở bên anh. Một bức tranh đẹp đôi khi chỉ cần một tác giả. Nhưng bức tranh tình yêu không thể đẹp nếu như chỉ vẽ bởi một người…”Ngập ngừng trong khoảng khắc, nước mắt hòa cùng với nước mưa mà rơi vào khoảng không gian vô định. “Em đồng ý!”.
Cơn mưa bên ngoài vẫn đổ mãi không ngừng. Le lói một nơi nào đó, người ta nhìn thấy cầu vồng hiện lên.
————
Phòng 527
– “Cự Giải, Cự Giải, là anh, là anh đây. Cự Giải…Anh xin em, tỉnh lại, có được không? Mệt thì ôm anh, buồn thì nói anh, giận dữ cứ đánh anh. Nhưng tuyệt đối, làm ơn, đừng rời xa anh. Em có phải giận lắm không? Giận vì Song Như phải không? Em tỉnh lại đi, em đánh chết anh cũng được…làm ơn…”.
Kim Ngưu mệt mỏi dựa bên giường bệnh của Cự Giải. Từ lúc hắn hấp tấp xông vào bệnh viện, hắn đều nhất mực ở bên cô. Tim cô rất yếu, thậm chí Bác sĩ nói cô có chuyển biến xấu, có thể ra đi bất cứ lúc nào…
Máy chạy nhịp tim sóng sánh từng nhịp càng ngày càng yếu ớt, Mã Phu Nhân đã gầy đi rất nhiều rồi. Bà ngồi dựa lưng vào ghế, đôi mắt vô hồn, mệt mỏi. Bạch Vân Thiên lặng người đứng một bên nhìn quang cảnh này. Nói thế nào đây? Bác sĩ nói cô không qua khỏi, còn ai dám nói gì?
Nước mắt rơi cũng đã rơi hết rồi. Rơi đến không còn một giọt để tiếp tục rơi. Tận cùng của đau thương, vẫn chính là bình thản.
“Mẹ, thiên đàng, có phải đẹp lắm không?”
Hết chap 62………..
Tâm sự tác giả :
– Cảm ơn các bạn đã ủng hộ, Sau khi đọc xin cho mình vài lời bình luận và đừng quên vote cho truyện của mình nhé <3
– Được 10 bình luận + 10 vote mình sẽ tiếp tục ra chap.
Yêu cả nhà <3
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ <3
#Tiểu_Ngư_Nhi
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.